Chương 17: Trộm

-Kiệt ơi, ta ở phía này

Phi Huyên khuôn mặt dạng rỡ chạy lại phía hắn. Dẫu mặc kín đáo hết mực mà hai quả bưởi cứ rung lắc dữ dội làm Kiệt nhìn muốn lòi cả mắt.

-Nhớ ta rồi?

Kiệt cũng chạy lại phía cô nàng

Phi Huyên đỏ mặt chối phắt

-Ai thèm nhớ ngươi chứ, ngươi chả là cái gì của bổn cô nương cả

-Đùa đủ rồi, hành động thôi

-Ừm

...

Phi Huyên dùng thuật biến hình, tên nó là  "Biến ảnh hoán hình" để biến thành Tạo. Cô cũng do còn nhỏ tuổi, vẫn chưa lĩnh hội được đầy đủ chiêu thức nên cần phải nhìn thật kĩ đối phương mới có thể biến. Vốn định lần trước bắt Giả Tạo để cô nhìn ấy mà k ngờ lại có thể dễ hơn

Thì đó cũng là 1 phần lí do thiếu nữ chịu uống rượu với hắn

Giả Tạo bị tạo giả

Giả Tạo giả dẫn Kiệt bị trói bằng xích sắt vào thành

-Cung nghênh thiếu chủ

Đám lính cúi rạp đầu, thầm nghi ngờ. Chẳng phải Thiếu chủ nhà chúng nó đi tán gái sao, giờ lại dẫn theo tội phạm truy nã

Một tên lấy hết can đảm mà xung phong hỏi

-Bẩm, thiếu chủ sao về sớm như vậy, chẳng phải ngài hẹn chiều mai!

Phi Huyên diễn k nét giả trân

-Chuyện của ngươi à, bực cả mình. Còn không mau tránh đường cho bổn thiếu chủ, muốn bị sẻo dái chó

Kiệt dở khóc dở cười , cô nàng diễn giống thật, lại còn nói ra mấy câu như vậy

Tên kia nét mặt sợ hãi 9 phần tin là thật bất quá lần trước có kẻ giả mạo không thể không cẩn trọng

-Bẩm, thiếu chủ có mang theo thẻ bài....

-Đây, được chưa

Huyên tính toán kĩ lưỡng , đã trộm thẻ từ lúc định rời đi. Quả thật Tạo không phòng bị cô

Giơ ra tấm thẻ, cô tức khắc được đi vào trong mà không 1 nghi ngờ

Ai bảo cô diễn giỏi quá

...

-Ừm, Huyên nhà ta nó còn thích cả nhà vệ sinh nữa cơ, hồi nhỏ nó ngồi cả tiếng cũng k thấy chán....

A Sửu ngồi nói chuyện trên trời dưới đất, liên tha liên thiên khiến Tím và Đỏ chán ngây chán ngất.

Chỉ là chúng vẫn k dám ho he gì bởi thiếu chủ của chúng đang mặt giãn ra hiếm có. Tạo hắn rất hiếm lúc mà vui như thế này. Thứ khiến A Sửu phải buồn nôn là vậy mà Tạo hắn lại lấy giấy bút ghi chép sở thích của Huyên.

Đây là kẻ độc tài của Giả Kim Thành sao....

Tạo hắn cứ như kiểu là kể về Phi Huyên hắn nghe nhiêu cũng được vậy

-Phi Huyên đi lâu quá.... bố vợ con thấy hơi lo

-Ầy , con thông cảm chứ Huyên nó có 1 tính xấu là gặp lại người quen là buôn dưa lê, dưa chuột. Có bữa còn quên cả cơm cơ. Con yên tâm, trong nhà còn ít đồ, tý hai ta vào nhắm rượu.Kệ nó thôi!!!

-Vâng, nhưng đến giờ ăn con sẽ đi tìm nàng về , không thể buôn mà quên cơm được

Hắn vẻ lo lắng làm Sửu lần đầu thấy có chút khâm phục tên này

-Được rồi, chút nữa cùng tìm

...

-Thiếu chủ , đây là...

Vàng và Cam hồi sức sau thất bại dưới tay Kiệt giờ đang đảm nhiệm canh gác

-Ừm , bắt được hắn rồi....

Huyên đáp nhạt, muốn dẫn Kiệt qua hai thằng ôn này

-Hahaha, cho tiểu nhân đấm hắn 1 cái cho sướng nhá thiếu chủ

Cam hưng phấn trả thù

Kiệt thầm cay cú, hắn thề sau mình mà mạnh tên này không toàn thây

-Không được, ta cần hắn nguyên vẹn bởi hắn liên quan đến bản đồ kho báu...

Huyên nói như kịch bản, mục đích là dẫn Kiệt vào phòng chứa đồ quý

Kiệt hiểu là cô không muốn hắn bị đánh bởi làm vậy chắc chắn gây nghi ngờ....

Và Vàng đã có chút nghi hoặc hỏi cặn kẽ

-Thiếu chủ kể cho chúng ta vì sao bắt đc hắn, vì sao ngài quay về giữa chừng được không

Huyên thầm kêu cái tên rắc rối , nhưng mà cũng may đã có chuẩn bị nên nói lưu loát

-Chậc chả là hắn muốn cướp lại bé Huyên cute từ tay ta nên bị ta tóm được. Tên này không ngờ bị thương nặng vậy mà vẫn muốn cướp vợ chưa cưới của ta, thật là.... Huyên nhi cũng thật xinh đẹp a

Kiệt đã lên shop bá vương mà sắm được vài bịch máu giả và đồ trang điểm. Hắn bôi lung tung trên mặt khiến giờ trông cũng khá giống thằng mới bị đánh tơi tả

Tiêu hết tiền chơi game lun rồi....

Mà khi hắn nghe Huyên thêm mấy câu ngoài kịch bản ánh mắt co giật thầm nghĩ

" Nàng ta quá mức tự tin về nhan sắc rồi"

Diễn thì phải diễn đến cùng, hắn cười to xong nói vài câu ngầu ngầu

-Vợ ngươi!!!Hahaha , ta còn tưởng nàng bị thằng khốn nhà ngươi thôi miên ra như vậy chứ

Phốc

Huyên đấm vào bụng hắn trừng mắt

-Câm mồm, đi theo ta . Cô nàng của ai không đến lượt ngươi quản

Hahahah

Tiếng cười thê lương vẫn vọng

Cam và Vàng tuy bớt nghi ngờ nhưng vẫn cảnh giác hết mực

...

-Diễn giỏi lắm

Huyên nhéo má hắn trêu

-Chưa bằng nàng

Hắn thè lưỡi đùa lại

Hai người bất chợt nghiêm túc khi nhìn thấy phía trước là 1 cánh cổng đen kịch

Cảm giác quá mức huyền bí...

Trước cổng là 1 tên lính cao lớn mặc giáp đen bao quanh là gai nhọn. Râu ria lởm chởm, da đen xì. Tuy vậy biệt danh của lão này lại là hồng

Hồng đang chợp mắt trên ghế , có tiếng bước nhẹ cũng làm hắn tỉnh giấc

Linh Hoàng cấp5

Hắn ở bất cứ đâu cũng là khách. Đạt đến linh hoàng ai ai cũng trải qua khổ luyện. Tâm tính tốt, trải sự đời, hiểu chuyện.....

Bất quá hắn giờ đây đang lãng phí tài năng chỉ để canh đồ cho 1 thằng có thú vui dị hợm

-Thiếu chủ

-Ừm, ta vào lấy đồ....

Hồng tránh bước , Huyên thận trọng dắt Kiệt vào

-Khoan đã, ngài dắt hắn vào làm gì....

Hồng nhìn chằm chằm

-À, ta cần hắn giải mã bản đồ

Huyên thót cả tim, bốc phét

-Vâng , mời ngài

Lại bước được 2 bước

-Khoan, lệnh bài của ngài đâu

Huyên thầm mắng thằng này trông ngu ngu mà cẩn thận vl

-Làm phiền ta quá, đây

Giơ ra tưởng yên ổn thì Hồng lại làm khó họ

-Khoan, để tôi vô với ngài

Huyên mặt biến ảo , cô chưa nghĩ đến trường hợp này. Tuy nhiên tránh Hồng nghi ngờ cô đành cho hắn vào cùng

Kiệt đi vào ngó quanh, thấy hoa ngũ sắc tại 1 góc tường. Bông hoa năm màu năm cánh quả là bảo vật ngon. Căn phòng toàn bảo vật, đá quý lạ lẫm trông vậy mà là cả 1 gia tài

Kiệt nháy mắt với Phi Huyên

Chộp

Xích sắt bị phá, hắn chạy nhanh về phía đống bảo vật chộp bừa

Đương nhiên có cả hoa ngũ sắc trong đó

Hồng mặt dữ tợn hét lớn

-Hắn phá xích, người đâu đến đây. TUNG HOÀNH CHƯỞNG

Chưởng pháp bắn nát không gian nơi đó. Linh hoàng thêm uy áp về phía Kiệt khiến hắn buộc tung hết sức....