Chương 14: Sao ngươi biết ta là hồ ly?

Trong một căn phòng trông có vẻ xa hoa tráng lệ mà trước cửa phòng bày biện những viên đá quý đủ các loại màu, một người đàn ông vẻ mặt anh Tuấn có đôi mắt diều hâu đang thẫn thờ nhìn về phía cửa sổ

không ai khác, hắn chính là giả tạo. Giả Tạo từ xưa đến nay muốn gì được nấy Hầu như những thứ hắn muốn đều đạt được dễ dàng. Tuy nhiên may sao hắn lại không ham mê nữ sắc nên chưa có thiếu nữ lương thiện nào rơi vào vuốt trảo của hắn

Và Lần này thì ngoại lệ , hắn đang nhớ về Huyên

Hắn nhớ về gương mặt Kiều Diễm, thân hình ma mị quyến rũ của nàng và kể cả là sự dũng cảm cứu đồng bọn, tất cả đều có sức hấp dẫn với mọi người đàn ông và hắn cũng vậy

Cánh cửa phòng đầy đá quý bỗng hé mở, tiếp đó là Đỏ chạy Xồng xộng đi vào

- Cấp báo Đã tìm ra một chút thông tin về cô nàng ấy, theo như một số người dân nói thì nàng ta đi theo1 đứa tên Kiệt , chắc là tên tấn công ngài , chúng từng náo động ở một góc của thành hình như là so tài nấu ăn với tên giả Trân. Có lẽ vì lý do đó mà Trân lại phản bội chúng ta

hắn gật đầu

-tao hiểu rồi. Mau ban lệnh truy nã cứ nói bừa là tội trộm đồ

-Rõ, tiểu nhân xin cáo lui

Hắn lại quay mặt về phía cửa sổ nhìn xa xăm, miệng thầm nói nhỏ

- nàng không thoát được khỏi ta đâu!!!

...

Kiệt rốt cuộc khỏi di chứng của siêu siêu xay da

Hắn đã có thể cử động bình thường , Huyên cũng đã ra ngoài đi ăn một chút gì bởi sau khi cô biết tên này tỉnh lại cũng nhẹ bớt lòng và nhờ sự Khuyên Bảo tận tình rất Đỗi quan tâm của hắn cuối cùng Cô cũng chịu đi ăn uống gì đó và ngủ nghỉ .

Tất nhiên còn căn dặn A Sửu và mấy thằng đệ của Trân canh chừng cẩn thận ở cách phòng trọ cả chục mét

trong 3 ngày kiệt đã tính kế xong cả rồi và kế hoạch cuả hắn hoàn toàn phải phụ thuộc vào Huyên. Hắn định cô về sẽ nói rõ kế hoạch hơn xem cô đồng ý hay không

A Sửu bỗng từ ngoài phòng xông vào khiến hắn đang trầm tư cũng đột ngột tập trung tinh thần, hiển nhiên hắn dự cảm có điều không lành

- báo cáo ân nhân có một đội quân giả Kim Thành đang tiến vào về phía khách trọ của chúng ta ,tôi nghĩ có liên quan đến việc ...

Sửu chưa nói hết câu Kiệt đã bật thẳng dậy thu dọn hành lý vội vã Trả lời

-mau đưa Trân và toàn bộ những anh em về phía khu rừng theo lối tắt ,ta phải đi tìm Huyên đã

Sửu vẻ mặt lo lắng

- Nhưng ân nhân vẫn còn chưa khỏi hẳn ,Nếu đụng độ chỉ sợ... hay là để chúng tôi đi theo ít nhiều cũng giúp ích được gì đó

Kiệt phất tay chạy thẳng về phía cổng trọ

- Các người đi theo Chỉ vướng chân ta Thôi ,yên tâm ân nhân của ngươi là ai chứ

Sửu gật đầu lập tức Làm đúng như lời hắn rặn còn hắn chạy ngay ra quán ăn sáng ở đầu ngõ . Đáng tiếc thay khi ra Gần đến nơi bọn Đỏ cũng theo hướng ngược lại đang tiến đến , Kiệt luống cuống nhảy qua vách tường của một nhà dân và quan sát Tình hình

May mà bọn chúng không hay biết Phi Huyên đang ăn ở quán đối diện.

Kiệt định chờ bọn chúng đi qua sẽ nhảy ra và đem cô ấy cùng chạy .thế nhưng dự định của hắn tan thành mây khói khi chủ nhà hắn nhảy vào lại ra vườn hái rau ,bà ta la lên thất Thanh

-Trộm ,có trộm cứu tôi với !!

thằng đỏ dẫn theo một Đoàn toàn Linh giả cấp 9 trở lên, tuy đến bắt Kiệt nhưng thân là Quân đội có giả Kim Thành ,Nếu chúng không giúp sẽ vì chuyện này mà ít nhiều ảnh hưởng đến danh tiếng

ĐỎ ra lệnh một đội quân vây lấy căn nhà trọ vì biết Kiệt vẫn chưa hoàn toàn khỏi vết thương không thể chạy , còn hắn và hai tên mạnh nhất thì nhảy vào bên trong

Kiệt thầm kêu vận khí cức chó ,cũng hết cách đánh liều chạy nhanh về phía Phi Huyên ,túm lấy tay cô nàng mà chạy thục mạng

Phi Huyên may sao cũng vừa ăn xong bữa cơm, nhưng đột nhiên bị người ta nắm tay cũng có chút thẹn thùng mà đỏ mặt. Cô nghĩ đến khung cảnh hắn nắm tay cô chạy về phía 1 nơi có quang cảnh lãng mạn rồi tỏ tình cô. Huyên nghĩ đến mà đã sướng rùng mình, tuy nhiên có cần kéo người ta mạnh vậy không chứ!!!Hứ

Phốc!! Kiệt khi này cơ thể còn yếu , có phần k chịu nổi tốc độ mà phun ra 1 ngụm máu

Huyên vẻ mặt lo lắng ra sức dừng lại

-Này, Kiệt ngươi vẫn chưa khỏi đâu chạy nhanh như vậy làm cái gì chứ!!!

Đừng để bổn cô nương lo lắng nữa

Hắn thở hồng hộc, đôi mắt chứa sự giận dữ

-Là... hộc... chúng, bọn lần trước tìm đến, mau đi...

Vừa nói đến đây, có tiếng bước chân rầm rầm đuổi đến, dĩ nhiên là bọn Đỏ

-Đứng lại, đứng lại cho ta!!

Phi Huyên phịu má, cô hiểu nhầm rồi, vẻ mặt chứa đầy giận rỗi k nói k rằng cõng lấy Kiệt mà chạy về phía khu rừng

Kiệt và cô lúc này cũng cùng suy nghĩ

Haizz lại về khu rừng đó nữa, tất nhiên là khu rừng khi 2 người gặp nhau lần đầu

Kiệt lúc này chỉ biết trách mình vô dụng, bình thường trong ngôn tình hắn đọc là nam cõng nữ chứ, nhục ... quá nhục rồi. Bất quá hắn lại thích.....hihi

...

Hồi lâu sau tiến vào trong rừng, cuối cùng hai người họ cũng cắt đuôi được chúng .Dẫu sao thì Kiệt thân ở trong rừng cũng đã 2 năm cũng rất rành địa hình nơi đây

Huyên thả Kiệt ngồi xuống tảng đá thở dốc

-ngươi, hộc ... nặng như heo vậy

Kiệt cười

-Ai mướn nàng cõng ta chứ, ha ha

Huyên giận tím người

-Ngươi, ai dậy ngươi nói chuyện vô sỉ như vậy, lần trước là ngươi cứu ta, lần này xem như hòa, không ai nợ ai. Ta đi... hứ

Kiệt biết đùa hơi quá, khoanh tay thành tâm

-Xin Huyên đại tỷ thứ mạng, đệ là đùa hơi quá!!! Mà Huyên tỷ đi thì ta lấy bông hoa sẽ k biết giao cho ai a

Thành tâm mà không thành tâm

Thật ra Huyên nhìn vẻ mặt thành tâm của hắn cũng lấy lại chút tâm trạng , tuy nhiên nghe câu sau rõ ràng là thể hiện chỉ có cô cần hắn thôi có chút ủy khuất mà chạy đi nức nở

" Quả nhiên là ta tự mình lo nghĩ nhiều, hắn mạnh vậy cần gì ở ta chứ, chẳng qua là trêu đùa"

Kiệt ngơ người, khóc thật à trời. Hắn không ngờ cô nương hồ ly cực thông minh này lại có lần bị đùa cho khóc như vậy

Hắn bối rối không biết xử lí ra sao, do tiếp xúc khá ít với con gái

May sao có Lu hiện ra mách nước

-Chủ nhân ngu quá!!! Nói vậy có khác gì bảo cô ấy cần chủ nhân không. Mà bình thường k sao giờ thì có vẻ cổ yêu chủ nhân rồi nên mới có chuyện

Kiệt cảm ơn Lu rối rít ,nó như gỡ ra nút thắt trong lòng, chạy vội tìm cô

Hắn thấy cô tại nơi 2 người gặp lần đầu. Cô ngồi buồn thiu ở 1 gốc cây, giọt lệ vẫn còn rơi . Hắn đấm mạnh vào gốc cây bên cạnh. Cô giật mình nhìn lên, cái cây chịu tác động rụng rời đi những chiếc lá vàng phất phơ trong gió, hắn giở giọng ngôn tình mong giải hòa được

-Là ta sai, ta xưa nay ăn nói ngu ngốc mong tiểu hồ ly xinh xắn tha cho ta 1 lần , nàng muốn ta làm gì cũng được á bởi Nàng mà khóc nữa ta sẽ đau lòng mà chết mất

Diễn xuất sâu đến mức người trong nghề như Huyên cũng không nhận ra

Cô thôi khóc nhìn hắn tuy vẻ vui hơn nhưng giọng điệu nghi hoặc hỏi

-Sao ngươi biết ta là hồ ly...