Tùng tùng tùng.....
- Ha , cuối cùng cũng hết tiết rồi , oáp...
Kiệt tay che mồm ngáp cái rõ to u oán
Chẳng là tối hôm trước nó thức coi VN vs UAE nên có hơi buồn ngủ không tập trung, và cái kết bị thầy chửi sml trước lớp.
Nó trách mình sao lại gầy gò, ốm yếu hơn bạn đồng trang lứa a....
Bạn nó coi hơn 3h mới ngủ nó coi 1 trận đã vầy rồi
Và lời nói của nó lại bị thầy nó nghe, nó bị gọi lại giáo huấn 1 trận nữa trước khi được về
- Đệt , nay đen quá a..., Kiệt gào rống không cam tâm khi ra nhà xe lấy xe mà về
Năm nay cu cậu lớp 12 cũng cao ráo đẹp trai tội hơi đen và gầy yếu và sống cũng khép kín . Kiệt cũng goodboy ăn học ngoan ngoãn nên không tiếp xúc nhiều với gái vì thế fa khỏi bàn
Tuy vậy đó là bề ngoài thôi...
Hắn hay về nhà bật yui hatano rồi melody mark ... coi lắm . Phim mấy bà này chất ghê!
Thẩm du từ sớm hắn đã coi đây là 1 thú zui rồi. Và mỗi khi bị chửi là auto ...quay tay
- Đá bóng đi Kiệt . Đi giải tỏa nãy bị chửi ghê ha.
Thằng bạn cùng bàn hắn rủ rê
Bất quá Kiệt yếu bome ra . Chạy đôi vòng sân là thở như chó , toàn làm trò đùa của bọn kia , nó về quay tay sướng hơn
- Không đá, về có việc
- Lại không , mày vậy sao mà khỏe lên đc!
- Kệ tao
Nó vụt trèo lên xe phóng về
Hè nay là hè cuối của học sinh rồi , anh em đồng " yếu " như nó tập gym rồi bốc xi xách hồ nên đổi bo đỳ. Hắn ngày ăn với ngủ , xong lại Liên Quân và cày Dream langue , lúc lại coi uero rồi VN , lúc lại đọc truyện Con Đường Bá Chủ , ngôn tình... nói chung ăn tạp quá thành ra hè nó ngu với yếu đi nhiều
Chứ không với thành tích 11 năm hsg còn lâu nó mới vì k tập trung mà trả lời sai dẫn đến bị chửi
Vừa phóng xe vừa nghĩ về phim ở nhà hắn hí hửng không biết là cậu nhỏ vậy mà cứng như đá đang đâm mạnh như muốn xuyên qua 2 lớp quần vậy
Hắn ghé mua ổ bánh mỳ tý mệt mà chén rồi lại đi tiếp
Nhà hắn cách trường 6km cơ
Rầm...
Hắn lao vào gốc cây ngã cái rầm may thay k sao hết
- Đen , ta đen hơn da của ta rồi ...
Hửm
Hắn Chú ý đến cái điện thoại nằm cạnh bên chỗ ngã. Hắn cười thầm
- Ơ , vậy là đen hay xui nhể hí hí... Nhặt được 20k ta còn trả chứ cái điện thoại á... còn cái nịt...
Chiếc điện thoại đen to bằng cái samsung j1 thôi mà không hãng mới lạ. Nó vội phóng về không ai thấy lại đòi lại mất..
Chiếc điện thoại vậy mà thay đổi cuộc sống của hắn ... sớm biết hắn vẫn nhặt bởi nó giúp hắn có cuộc sống mà ở thế giới này không thể có được
Nhà hắn khá nghèo. Bố mẹ mất vì tai nạn , hắn từ nhỏ đã sống cùng ông bà. Ông bà đi lính có chút lương cũng đủ ăn , các bác cũng giúp hắn nhiều lắm.
Hắn tin tưởng mình sẽ k làm họ thất vọng bởi thành tích của nó luôn số 1 lớp mà
Hè cuối nên nó xả hơi quá thôi...
Con chào ông bà....
Hả...
Nhà hắn không có 1 ai
Lần đầu nha. Ông bà hắn chưa bao giờ cùng ra khỏi nhà nha
Hắn hơi động tâm rồi nhanh chóng gác qua 1 bên toan vào phòng khóa cửa lại làm tý.... và coi cái điện thoại mới nhặt xem xịn không
Bỗng có tiếng mở cửa
Hắn khó chịu sốc vội cái quần vừa cởi nhét cu cậu nhỏ vào sâu đường đường chính chính đi ra ...
Tiếng khóc của bác nó
- Cháu à, ông cháu hức...hức nguy kịch rồi.... hức a...a
Nó đơ người ra, ông nó thương nó nhất , bánh kẹo là dấu cho nó. Hay tâm sự cùng nó nữa . Nhỏ là ông chăm từng tý nó còn chưa kịp báo ơn ông nữa
Nó lấy lại tinh thần, mặt gấp gáp mếu máo
- Ông cháu bị làm sao hả bác, bác ơi bác nói đi , bác đùa cháu đúng chứ
- Hức ... bác nói thật , ông cháu bị đột quỵ rồi mau theo bác gặp ông chứ bác sĩ nói là không được 1 tháng nữa đâu huhu...
Nó ngã ra đất , tinh thần chấn động , nước mắt không tự chủ chảy dài trên vệt má. Nó nhắm mắt hồi lâu lại mở ra nói nghiêm nghị
- Bao nhiêu tiền, rốt cục bao nhiêu mới chữa khỏi cho ông chứ.... bác nói đi...
Bác nó nghẹn lời
- Họ nói... chữa không khỏi. Phát hiện... muộ...muộn quá r..rồi.. huhu
-Hahahaha, Chúng ta đi gặp ông đã , chắc chắn cháu có cách mà...,
Nó vừa cười vừa mếu. Mặt nó lem luốc nước mắt tinh thần lúc này khá điên
Bác nó nhìn vậy thương nó lắm. Nhỏ vậy mà mấy cha mẹ rồi. Tuy cứng cáp hơn người thường đấy nhưng nó lại hiểu chyện kinh người khiến cô thân là bác nó cũng thương nó như mẹ nó vậy
...
9h tối
Kiệt gục mặt nơi góc tường. Đèn đã tắt tối om. Nó ở nhà một mình bởi bà nó ở lại với ông.
Nó đi thăm ông về rồi !
Tình hình quá nguy cấp , chỉ chờ nhận tin xấu là những lời bác sĩ nói với nó và bà nó
Nó khóc đủ rồi. Đã 2 tiếng đồng hồ, hắn đói lả ngồi gục bất lực muốn ngủ.
Nhưng cứ gần thiếp đi thì hình ảnh ông nó tràn về khiến nó không sao ngủ tiếp
Nó nhớ lại lúc ông nó cười khi nó khoe giấy khen, bực lúc nó làm sai nữa....
Tại sao, tại sao ông trời lại nhẫn tâm với hắn như thế chứ.....
Ga...aa....a
Kiệt gào lên trong bất lực, hắn đã mất cha mẹ rồi.... Hắn từng rất thèm muốn tình yêu thương của ba mẹ như những người bạn cùng trang lứa, nhưng ngẫm lại thì ông bà hắn chưa từng để hắn thiếu thốn gì. Họ đều không khác gì cha mẹ là bao. Bây giờ đến cả ông mà hắn cũng...
" Ta không cam tâm..."
Lóe
Tia sáng đỏ lòm từ trong túi quần hắn chiếu sáng lên 1 góc tối
Từ chiếc điện thoại ấy...
Hắn giật mình thò tay lấy ra xem
《Keng , lấy đủ nước mắt.... tiến hành nhận chủ... xong
Tiến hành xem xét sự việc....xong
Khởi động hệ thống bá vương...》
Chiếc điện thoại vang lên âm vang máy móc khiến hắn đơ người
- Chào chủ nhân , Chủ nhân gặp phiền muộn em đã rõ chủ nhân muốn giải quyết chứ
Hắn tỉnh hẳn, nghe chữ giải quyết sướng run quỳ lạy cái máy điện thoại thành khẩn
- Không dám , cậu là ai mong giúp cứu ông tôi
Máy điện thoại rung rung
- Em là hệ thống mời chủ nhân ban tên cái đã rồi em sẽ nói không gấp nha
Nó sướng ra mặt khi vừa nghe thấy có thể chữa trị được cho ông.
- Không gấp , không gấp . Ờm tên cậu là...
Nhìn qua nhà thấy con chó nhà hàng xóm tên Lu hắn đánh liều
- Lu đi
- Lu chào chủ nhân, về vấn đề của ngài xử lí khá phức tạp. Hệ thống cần ngài xuyên không qua thế giới gọi là Giới Tinh để thống nhất xong mới ban thưởng . Phần thưởng là ông bà chủ nhân thọ thêm 50 năm thế nào ngài thấy sao , âm vang máy móc vang lên
- Được , ta đồng ý nhưng cứu ông ta trước đi... ta chưa tin mi lắm
Hắn đọc truyện nhiều rồi hệ thống là thứ buff bẩn cho main khá ghê tuy vậy ai biết đây có phải hàng fake
- Không thể , chủ nhân không tin thì thôi em lại say giấc a..
Hắn suy nghĩ hồi lâu . Bước đường cùng rồi liều thôi.
-Ta đồng ý nhưng sau khi xong phải cho về đúng thời điểm này đấy
Hắn biết lần này xuyên qua phải cả chục năm thậm chí trăm năm ấy chứ , Lu mà không làm được nó cũng bỏ
Tuy nhiên Lu mạnh dạn chắc chắn hỏi ngược
- Chủ nhân đã chuẩn bị xong chưa, mọi đồ đạc k được mang theo đâu
Hít một hơi thật sâu , hắn nghoảnh về phía bức ảnh gia đình hắn hét to
- Chuẩn bị xong rồi
Lu nói to
- Hố đen mở
Một hố đen mở to hút hắn vào
Xuyên qua
...
Lời của tac mong bạn đọc...hichic...
Thực ra thì mình viết cho ai hợp gu thôi nhưng mà những bạn mới đọc mấy chap đầu thì mình cũng muốn nói là sau này mình đã cải thiện nhiều rồi ạ, các bạn có thể kiên trì đọc thêm để cảm nhận sự tiến bộ của mình được hơm... Lỗi ở mấy chap sau cũng rất ít nhé, không viết tắt, viết nhảm vô nữa đâu ạ
Xin lỗi vì sự bất tiện này ạ, mình muốn viết chương mới khi rảnh hơn là sửa. Tuy nhiên khi mình đọc lại thấy lỗi mình sẽ sửa ngay ạ