Chương 5: Chương 5: Tông môn của ta rất biến thái

Chữa trị đan điền cần có thiên tài địa bảo?

Việc này đối với người bình thường mà nói thì rất khó, nhưng đối với nàng thì.. Nguyên Sơ hơi mỉm cười, nghĩ tới một nơi, liền trực tiếp bay tới!

Dọc theo đường đi, hắn thấy Chư Thiên Giới vô cùng náo nhiệt, tu sĩ khắp mọi nơi tới tới lui lui không ngừng, khiến cho tầm mắt Dạ Trầm Uyên được mở mang không ít!

Hắn mặc dù đọc rất nhiều sách, nhưng đọc sách so với tận mắt chứng kiến, là hai chuyện hoàn toàn khác!

Vài ngày ở chung với nhau, Nguyên Sơ cũng có thể bình tĩnh đối mặt với Dạ Trầm Uyên rồi, ngẫm lại thì đúng là thần kỳ, đời trước nàng vẫn chuyên cướp đồ của đại boss với Dạ Trầm Uyên! Đời này lại chính là sư phụ của hắn.. Cho nên mới nói, tuyển chọn rất quan trọng a!

Nàng vẫy vẫy tay, "Tiểu Uyên Uyên a, vi sư muốn dẫn ngươi đi đến một địa phương có chút nguy hiểm, ngươi bây giờ không có tu vi, đến lúc đó nhất định phải theo sát ta a!"

Dạ Trầm Uyên há miệng định nói, những vẫn quyết định bỏ qua cái cách xưng hô của nàng, hơn nữa hắn cảm thấy, nơi có thiên tài địa bảo làm sao có thể dễ dàng tìm thấy như vậy, nhưng Nguyên Sơ cam đoan chắc chắn như vậy, hắn chỉ có thể tin tưởng là thật và phụ họa theo, "Ta hiểu rồi, sư phụ."

Nói xong, liền bổ xung thêm một nụ cười ôn nhu.

Nguyên Sơ gật đầu, Dạ Trầm Uyên bị nhiều đả kích như vậy mà vẫn còn có thể bảo trì nụ cười, điểm này không tệ.

Hơn nữa.. Nam chủ nha! Tướng mạo của hắn trong sách miêu tả hơn hai nghìn chữ cũng không phải là viết xằng! Tuổi còn nhỏ nhưng đã có phong thái yêu nghiệt, sau hai ngày nàng cố gắng nuôi dưỡng hắn cho có chút thịt, bây giờ nhìn hắn càng thêm tinh xảo mê người, cười một cái khiến người ta cảm thấy như được tắm gió xuân.

Thấy Nguyên Sơ nhìn mình chằm chằm, Dạ Trầm Uyên vội vã thuần thục đưa xiên thịt nướng cho nàng..

Không sai, tại đây Nguyên Sơ được mẫu thân tặng cho thứ này, nàng từ trước tới nay chỉ có duy nhất một cái Thượng Phẩm Tiên Khí -- chính là xiên nướng trên thuyền Thiên Phương!

Nếu như để cho mấy lão cổ hủ của Vạn Kiếm Tông biết, chẳng phải là sẽ bị dìm chết bởi đống nước miếng đó sao!

Nhưng Nguyên Sơ không quan tâm! Nàng cười híp mắt nhận xâu thịt nướng từ trong tay Dạ Trầm Uyên, ăn một miếng, hai má phồng lên vô cùng say mê!

Nam chủ quả nhiên là nam chủ, người đàn ông hoàn mỹ nhất trong thế giới này, ngay cả nướng thịt cũng ngon quá đi thôi!

Thấy Nguyên Sơ ăn rất vui vẻ, Dạ Trầm Uyên không khỏi cũng lộ ra nụ cười, hắn phát hiện, vị sư phụ này của hắn không chỉ có tâm tính giống như tiểu hài tử, ngay cả hành vi cũng giống, nhìn dáng vẻ nàng vừa ăn vừa khen hắn không dứt miệng, hắn bỗng nhiên có loại cảm giác sư phụ còn rất nhỏ, khiến hắn đôi lúc quên đi tôn ti lễ nghĩa nên có.

"Sư phụ, ngài vẫn chưa nói cho ta biết, ngài là tiên tông nơi nào."

Dạ Trầm Uyên đột nhiên nhắc nhở như vậy, Nguyên Sơ mới vỗ bốp vào trán một cái, kết quả là một tay toàn dầu mỡ, dính hết lên trán nàng, giữa lúc nàng đang chuẩn bị một thuật tẩy rửa cho chính mình, thì khăn tay của Dạ Trầm Uyên đã đưa tới trước trán nàng.

Hai người đều sửng sốt một chút.

Nguyên Sơ cảm thấy thật mất mặt! Nàng đã lớn như vậy rồi, lại còn muốn một đứa bé chiếu cố.

Dạ Trầm Uyên thì có chút khẩn trương, sư phụ.. Sẽ không trách hắn vượt quá giới hạn chứ? Hắn làm sao lại đột nhiên thuận tay như vậy?

Ai biết sau khi Nguyên Sơ sửng sốt một chút, liền không hề để tâm rồi nói, "Tông môn của ta cũng có chút lợi hại! Chính là đứng đầu Thập đại tiên tông - Vạn Kiếm Tông, ngươi đã từng nghe qua chưa?"

Dạ Trầm Uyên ép xuống sự khẩn trương trong lòng, giả bộ trấn định tiếp tục chà lau cái trán cho Nguyên Sơ, vừa nói, "Ta nghe qua rồi, nhưng.."

Nhưng Vạn Kiếm Tông nổi tiếng với sự nghiêm khắc kỷ luật, cẩn thận tỉ mỉ, tại sao lại sinh ra một vị tôn giả hoạt bát linh động như vậy?

Đặc biệt là ở khoảng cách gần như này, một Nguyên Sơ xinh xắn nhỏ bé đến đáng thương còn cao không tới bả vai hắn, hắn tựa hồ còn có thể ngửi được mùi sữa thơm trên người Nguyên Sơ! Đây thật sự là một lão quái vật Nguyên Anh đã tái tạo lại thân thể?

Dạ Trầm Uyên trong lòng cả kinh, sau khi vội vã chà lau xong, liền lui sang một bên.

Nguyên Sơ đương nhiên không có phát hiện ra điểm dị thường của hắn.

"Nhưng cái gì?" Nàng ranh mãnh cười nói, tiếp lấy lời của hắn, "Nhưng nghe nói mỗi một người ở Vạn Kiếm Tông đều tu luyện điên cuồng, cộng thêm bị mấy lão cổ hủ hành xác, không nghĩ tới lại sinh ra một nhân tài như ta?"

Dạ Trầm Uyên nhịn không được cười ra tiếng, chẳng biết tại sao, khi đi theo sư phụ, tâm tình của hắn luôn đặc biệt vui vẻ, ngay cả nụ cười, cũng phát ra từ sâu trong tâm.

Hắn nghiêm túc nói, "Đúng, không nghĩ tới trong Vạn Kiếm Tông, còn có nhân vật như sư phụ, quả thực là ngọa hổ tàng long!"

Nguyên Sơ vừa nghe liền đắc ý, hai mắt hơi hơi phát sáng!

"Ta đã nói với ngươi a! Tông môn chúng ta.. có hơi biến thái! Tu tiên chẳng lẽ không phải là tùy tâm sở dục sao? Nhưng trong Vạn Kiếm Tông, mỗi ngày đều bắt chẹt nhau từ sáng sớm tới hoàng hôn, chính là vì đốc thúc đệ tử tu luyện không được lười biếng. Hơn nữa những đệ tử kia, mỗi một người đều mặc quần áo giống hệt nhau, đeo một dạng kiếm như nhau, đặc biệt là ngay cả biểu tình trên mặt cũng đều giống nhau như đúc! Quá đáng sợ rồi!"

Nguyên Sơ run lên một cái, đối với những sản phẩm phục chế hàng loạt này nàng không ưa nổi.

Nhưng nàng lại vỗ vỗ bả vai Dạ Trầm Uyên, có chút kiêu ngạo nói.

"Mặc dù Vạn Kiếm Tông rất đáng sợ, nhưng tốt xấu gì cũng là tiên môn đứng đầu! So với cái gì Thiên Đạo Tông tốt hơn nhiều! Hơn nữa ngươi theo ta, cũng không cần phải chịu những quy định cứng nhắc này, có ta ở đây, ai cũng không dám khi dễ ngươi!"

Thiên Đạo Tông chính là tiên môn ban đầu nam chủ tham gia vào, nhưng sau này, hắn đã hủy diệt Thiên Đạo Tông.

Dạ Trầm Uyên vừa nghe liền biết Nguyên Sơ ở Vạn Kiếm Tông có địa vị rất cao, liền cung kính nói, "Đa tạ sư phụ che chở."

"Ai nha! Đừng câu nệ như vậy nha!" Nguyên Sơ chịu không nổi cái dáng vẻ nghiêm trang kia, dùng cánh tay nhỏ bé nhọc nhằn túm lấy bờ vai của hắn, hăm hở nói!

"Về sau ngươi tuyệt đối sẽ có thành tựu lớn, nhưng chính là tính cách có hơi hướng nội chút, không được, ngươi về sau phải theo ta học một ít kiến thức, như uống rượu phải uống một ngụm lớn, ăn thịt phải cắn thật to! Tùy ý làm xằng làm bậy, như thế mới là cuộc sống chứ!"

Nói xong, liền đem xâu thịt đưa tới bên miệng hắn.

Da Trầm Uyên dở khóc dở cười, nhìn đôi mắt linh động của nàng, hắn không tự chủ được cúi đầu xuống cắn xiên thịt mà nàng đưa tới, mùi thịt nướng tràn ra nơi đầu lưỡi, ăn vào trong miệng, lại mang theo hương vị ngọt ngào nhè nhẹ?

Nguyên Sơ nhìn lối ăn nhã nhặn của hắn, cuối cùng vẫn cảm thấy thất bại, xem ra thứ nàng phải dạy còn rất nhiều a!

Cứ như vậy hi hi ha ha qua vài ngày, thuyền Thiên Phương cuối cùng đã tới một vùng biển, vùng biển này là biên giới của Chư Thiên Giới, rải rác trên mặt biển là vô số vòng xoáy bão táp, một khi đụng vào nó, trình độ dưới Nguyên Anh nhất định sẽ chết!

Lúc này bọn họ đang dừng lại ở phía trên một vòng xoáy, tất cả nước biển xung quanh bị vòng xoáy xoay chuyển vào giữa, còn ở bên ngoài thuyền Thiên Phương, chính là một mảnh sấm chớp đùng đùng.

Nhưng Dạ Trầm Uyên không có lấy nửa điểm sợ hãi, hắn hỏi Nguyên Sơ, "Sư phụ, phía dưới chính là địa phương chúng ta phải tìm sao?"

Dạ Trầm Uyên nhíu nhíu mày, hắn nhớ tới bên trong Thiên Châu của mình kỳ thực có hai món pháp bảo có thể đi qua vòng xoáy này, nhưng hiện tại hắn không thể mở Thiên Châu ra, nhưng có một biện pháp có thể mở ra.. Chính là sư phụ của hắn, có cơ hội cùng sở hữu chung Thiên Châu với hắn, nếu như hắn chọn chia sẻ với sư phụ, sư phụ liền có thể sử dụng đồ bên trong Thiên Châu.