Chương 148: Phủ cấp Quần Tinh Lâu

"Kết quả chuyến đi hôm nay, e rằng không phù hợp với ý muốn ban đầu của công tử." Cổ Kỷ thản nhiên nói.

"Để cho Kỷ thúc nhìn ra rồi." Ngô Uyên cười, "Tuy nhiên, ta dù sao cũng là tộc nhân Ngô thị, không thể làm quá phận. Nếu Ngô Mậu tộc trưởng là người hiểu chuyện, sẽ tạm thời án binh bất động, thời gian còn dài."

Ngô Uyên dựa lưng vào thành xe ngựa chật hẹp, nhắm mắt dưỡng thần. Khóe miệng Cổ Kỷ hiện lên một nụ cười khó phát hiện, không hỏi thêm nữa.

Ngô thị, trong nghị sự đại sảnh. Đông đảo tộc nhân đều không có tư cách tiến vào, chỉ có tộc trưởng Ngô Mậu, đại trưởng lão cùng với tám vị trưởng lão khác hội tụ ở đây, trong đó có mấy vị là nghe tin tức mới vội vàng chạy tới.

Bên trong đại sảnh, tất cả mọi người đều nhìn tộc trưởng Ngô Mậu.

"Tộc trưởng, lúc trước chúng ta tin tưởng ngươi, không tiện hỏi han trước mặt đông đảo tộc nhân, nhưng bây giờ, dù sao ngươi cũng phải cho chúng ta một lời giải thích." Đại trưởng lão chậm rãi lên tiếng.

"Đại trưởng lão đừng vội." Ngô Mậu nhìn lướt qua mọi người, "Chắc hẳn trong lòng các vị trưởng lão đều tràn đầy nghi hoặc, muốn biết rõ ngọn ngành."

"Ta cũng không vòng vo."

"Ta, nhận được tin tức từ cao tầng tông môn, Ngô Uyên hắn... không phải là đệ tử đặc chiêu bình thường."

Ngô Mậu nói: "Các vị đều biết, đệ tử đặc chiêu tuy thiên phú hơn người, nhưng thành tựu cuối cùng, phần lớn cũng chỉ dừng lại ở cao thủ hạng hai."

Đám trưởng lão nghe vậy, không khỏi gật đầu.

Đệ tử đặc chiêu, thiên phú đều bất phàm, Hoành Vân Tông mỗi năm chiêu mộ ít thì một hai người, nhiều thì bốn năm người, vô cùng hiếm thấy.

Nhưng muốn trở thành cao thủ hạng nhất? Quá khó khăn!

Ví dụ như toàn bộ Nam Mộng quận, mấy chục năm qua, đệ tử đặc chiêu tích lũy cũng có mấy chục vị. Nhưng cao thủ hạng nhất xuất hiện ở Nam Mộng quận trong mấy chục năm nay, cũng chỉ có chừng đó mà thôi.

Chẳng lẽ tất cả cao thủ hạng nhất đều xuất thân từ đệ tử đặc chiêu?

Không thực tế!

Trên thực tế, theo như thống kê của Hoành Vân Tông, chỉ có chưa đến hai mươi phần trăm đệ tử đặc chiêu, cuối cùng có thể trở thành cao thủ hạng nhất.

Trong Hoành Vân Tông, đại bộ phận cao thủ hạng nhất, vẫn là xuất thân từ số lượng đông đảo đệ tử của các võ viện cao cấp, ví dụ như Vân Vũ Điện.

Đương nhiên, chỉ xét về tỷ lệ, xác suất xuất hiện cường giả từ đệ tử đặc chiêu đã rất kinh người rồi. Chỉ cần không chết yểu, không chán nản bỏ bê tu luyện, ít nhất cũng có thể trở thành cao thủ hạng hai.

Nên biết, cho dù là đệ tử của Vân Vũ Điện, cuối cùng có thể trở thành cao thủ hạng nhất, cũng chỉ chiếm khoảng hai ba phần mười.

"Theo lời cao tầng tông môn, Ngô Uyên hắn, có hi vọng trở thành... cao thủ đứng đầu."

Ngô Mậu trịnh trọng nói: "Thậm chí, còn có một tia hi vọng, trở thành Địa Bảng tông sư!"

Lời vừa dứt.

Một mảnh khiếp sợ!

Địa bảng tông sư?

Đám trưởng lão Ngô thị khó có thể tin nổi, tuyệt thế cường giả kia, đối với bọn họ mà nói quá mức xa vời, gần như chỉ tồn tại trong thần thoại.

Tông sư, có thể khai tông lập phái, có thể khai cương thác thổ.

Tuyệt đối không phải là nói ngoa!

Ví dụ như Nguyên Hồ sơn trang, chính là do một tay Địa Bảng tông sư Nguyên Hồ lão nhân sáng lập, độc chiếm một phủ cương thổ mấy chục năm, uy danh hiển hách.

Mà cho dù chỉ có thể trở thành cao thủ đứng đầu?

Cũng đủ đáng sợ rồi!

Một người có thể địch hơn vạn quân, cơ hồ không phải quân đội bình thường có thể vây khốn. Cường đại như Hoành Vân Tông, đóng quân ở Nam Mộng phủ nhiều năm như vậy, cũng chỉ có duy nhất một vị cao thủ đứng đầu mà thôi.

"Tộc trưởng, ta còn tưởng rằng ngươi đang nói lời khách sáo." Đại trưởng lão nhịn không được lên tiếng, "Vị cao tầng kia là ai? Tin tức có đáng tin cậy hay không?"

"Tự nhiên là đáng tin!"

"Đây là cơ mật tông môn!"

Ánh mắt Ngô Mậu đảo qua, trịnh trọng nói: "Nhớ kỹ, những lời ta nói hôm nay, chớ có tiết lộ nửa lời, nếu để cho Giám Sát Điện điều tra ra, chư vị hẳn là biết hậu quả."

"Hiểu rồi! Nhất định sẽ không tiết lộ!"

Trong đại sảnh, mấy vị trưởng lão đều vội vàng lên tiếng, bọn họ rốt cục cũng hiểu được, vì sao lúc trước tộc trưởng không tiện giải thích.

Liên quan đến Giám Sát Điện, ai dám khinh thường?

"Nhưng mà tộc trưởng, tuy nói như vậy, nhưng mà lời hứa của ngươi, không khỏi cũng quá mức rồi?" Một lão giả mặc tử y nhịn không được lên tiếng, "Tông chi đổi cờ, đại sự như vậy, tộc trưởng chẳng lẽ không muốn thương lượng với chúng ta sao?"

"Đúng vậy! Cho dù có tặng thêm bạc, cũng không thể nhường chức vị chủ tông!" Những trưởng lão khác cũng không khỏi gật đầu phụ họa, đó cũng là điều mà bọn họ lo lắng nhất.

Đại trưởng lão ngồi một bên, im lặng không lên tiếng.

"Ngu xuẩn!"

Trong mắt Ngô Mậu hiện lên một tia thất vọng, "Chẳng lẽ các ngươi không nhìn ra sao? Ngô Uyên hôm nay đến, chính là cố ý muốn làm khó dễ chủ tông."