Chương 1346: Câu Ra Nội Gián

Trans : xSnowballx

Giẫm một ít tro tàn ,cả người Mạc Phàm bẩn thỉu đi lên tầng 70 của tháp Quảng Châu ,đi tới phòng bệnh.

Mạc Phàm vẫn chưa nghỉ ngơi được ,có người hi vọng mình bình an vô sự trở về ,còn có người cần Mạc Phàm dùng hết cách để an ủi.

" Ngài muốn tôi bàn giao thế nào với điện mẫu đây, xin ngài lần sau đừng hành động lỗ mãng nữa .Mỗi sinh mệnh đều quý giá nhưng Parthenon thần miếu của chúng ta phải tuân theo quy tắc trong khả năng thì mới làm được chuyện có ý nghĩa " giọng Tata vang lớn ,chưa vào phòng bệnh mà đã nghe thấy giọng nói Hy Lạp rồi .

" Cuối cùng cậu cũng trở về rồi ,suýt chút nữa chúng tôi đã cho rằng cậu bị giết " Phùng Châu Long thấy Mạc Phàm ,vội vàng nghênh đón .

Linh Linh thấy người Mạc Phàm đầy vết thương ,vội vàng đỡ Mạc Phàm lên một giường khác .

" Linh Linh ,xin lỗi " âm thanh của Mạc Phàm

trầm xuống.

Nếu có thể nhìn thấu năng lực của Ti Tượng sớm hơn thì Lãnh Thanh đã sống được .

Ti Tượng chết rồi ,nhưng bao nhiêu Ti Tượng cũng không đổi được mạng sống của Lãnh Thanh.

" Xin lỗi cái gì ,hừ ,lẽ cậu không thấy có người ngất xỉu ? " Tata khá bất mãn .

Lúc này Mạc Phàm nhìn mới phát hiện Tâm Hạ nằm nhoài trên giường của Lãnh Thanh ,nhìn qua giống như là đang ngủ thiếp đi .Mà Mạc Phàm hiểu rõ Tâm Hạ không có lý do gì để ngủ vào giờ này.

Đi tới cạnh Tâm Hạ thì mới thấy sắc mặt Tâm Hạ nhợt nhạt đến đáng sợ ,cảm giác giống như bị giày vò trong thời gian dài vậy.

" Đã xảy ra chuyện gì vậy ? " Mạc Phàm vội vàng hỏi.

" Tôi nợ mấy nguời ,điện hạ thi triển thần thuật Parthenon khi chưa nắm giữ hoàn toàn " Tata như một oán phụ ,lải nhải không ngớt.

Vào lúc này Tâm Hạ nghe được giọng của Mạc Phàm ,mơ màng tỉnh dậy ,thấy Mạc Phàm ở trước mặt mình thì lập tức nở nụ cười .Sau đó thấy Mạc Phàm toàn vết thương thì lại muốn khóc .

" Em....em chữa cho anh....".

Tâm Hạ vừa muốn nói nhưng lại bị Tata cắt ngang .

" Tiểu tổ tông của tôi ơi ,ngài muốn tôi trở thành tôi trở thành tội nhân của Parthenon thần miếu sao .Cậu ta bị thương thì có người khác chữa ,đừng thi triển bất kì ma pháp nào nữa.Nếu không tôi không còn cách nào khác là cưỡng chế mang ngài trở về Parthenon thần miếu " Tata rít gào lên .

Tâm Hạ thấy Mạc Phàm bị thương thì trong lòng cảm thấy hoang mang ,lúc trước Mạc Phàm chiến đấu cũng không có nhiều vết thương như ngày hôm nay .Vài vết chí mạng như muốn cắt cổ họng ,không khó để tượng tượng ra trận chiến này sinh tử này ,có thể Mạc Phàm không thể trở về được nữa.

" Em thi triển thuật phục sinh ? " Mạc Phàm chất vấn .

Tâm Hạ lắc đầu ,nói :" Em không có cách nào thi triển thuật phục sinh ,chỉ sử dụng đại trì dũ tán dương của Parthenon thần miếu .Tu vi của em không cao cho nên khi thi triển sẽ tiêu hao một lượng lớn tinh thần ".

" Cái gì mà tiêu hao tinh thần ,đừng tưởng tôi không hiểu ngôn ngữ của ngài, là tiêu hao linh hồn .Hơn nữa làm thế cũng chỉ làm cho linh hồn của cơ thể này không tiêu tan ,mạch máu không ngừng chảy,nếu mỗi tháng không được đại trì dũ tán dương thì vẫn sẽ chết " Tata nói.

" Chị Tâm Hạ, ông em đã nói sống chết do trời ,chúng ta đã làm những gì có thể cho chị gái em rồi .Chị cũng không cần phải hao tổn linh hồn mình đâu ....Đây là sự lựa chọn của chị gái em ,chị ấy đã chọn con đường này thì cũng sẽ có một ngày xảy ra chuyện như vậy "lần này Linh Linh không khóc ,khuyên Tâm Hạ .

Tâm Hạ không nghĩ như vậy, đặt bàn tay mình lên tay của Lãnh Thanh : " Nếu đúng là sống chết do trời thì việc chị ở đây thì có nghĩa là chị Lãnh Thanh của em sẽ không bạc mệnh như vậy .Yên tâm đi ,ma pháp này cũng không nghiêm trọng như những gì Tata nói đâu , mỗi khi tu vi của chị tăng lên thì vẫn có thể chịu được đại trì dũ tán dương.Chị sẽ mang chị gái em đến Parthenon thần miếu, mọi người đã cố hết sức cứu chị ấy như vậy ,chẳng lẽ chị lại không giúp gì được sao .Tuy căn nguyên hắc ám đã biến mất nhưng chị ấy cũng đã bước chân vào quỷ môn quan ,nhưng Parthenon thần miếu vẫn sẽ cứu những người mang trái tim khô héo .Chị Lãnh Thanh đã xảy ra chuyện như này cũng giúp chị không được lười biếng tu luyện ,chị sẽ không miễn cưỡng ,chị sẽ làm hết khả năng để chị ấy tỉnh lại .Nếu như một năm không được ,vậy thì hai năm ,ba năm ".

Phần kiên định này của Tâm Hạ làm Mạc Phàm cảm thấy xúc động ,có nhiều lời muốn nói ,nhưng tất cả đều hoá thành một cái ôm ấm áp.

" Em vốn là muốn tạo cho anh một niềm vui bất ngờ ,có thể ở bên cạnh anh mấy ngày .Nhưng giờ em phải đưa chị Lãnh Thanh tới Parthenon thần miếu ,cho nên ..." Tâm Hạ xin lỗi một chút .

" Là anh không tốt ,vậy đợi ngày mai rồi hẵng đi " Mạc Phàm cảm thấy hổ thẹn trong lòng.

Tâm Hạ vất vả lắm mới có mấy ngày để ý ngơi ,vậy mà vì chuyện của mình mà làm đến mức kiệt sức .

" Vâng " Tâm Hạ gật đầu .

....

Vừa ngủ tới lúc bình minh lên ,giường bệnh đã trống không ,vẫn còn lưu lại mùi thơm.Làm cho Mạc Phàm hơi nhớ nhung cùng những suy khác.

Đã đi sớm như thế ?.

Tại sao mình lại ngủ như một con lợn ,vết thương thì đến nữa đêm là tốt rồi .Tỉnh dậy lúc đó làm những chuyện không thể diễn tả bằng lời ,nhưng chẳng có gì xảy ra cả .

Sắp xếp thời gian đi Hy Lạp một chuyến ,mấy lão già Parthenon thần miếu hẳn là nhớ mình lắm .

" Mạc Phàm ,em muốn tìm hiểu thêm về Lãnh Tước " đột nhiên giọng nói Linh Linh vang lên bên cạnh .

Mạc Phàm sợ hết hồn ,từ khi nào mà Linh Linh học được xuất quỷ nhập thần vậy.

" Ti Tượng chỉ là sát thủ ,người thật sự muốn mạng của chị em là hồng ý giáo chủ Lãnh Tước .Huống hồ lần này chị em đánh cược cả mạng sống để đem về một thông tin quan trọng .Làm cho hồng y giáo chủ nào cũng phát điên lên tới mức cực hạn ,em nghĩ rằng chị em đã phát hiện cùng linh cảm được chuyện khủng khiếp gì đó sắp xảy ra " Linh Linh nói nghiêm túc.

"Trước tiên nói vấn đề này cho ông của em ,lấy sức mạnh của chúng ta bây giờ muốn đối phó một hồng y giáo chủ hơi khó " Mạc Phàm nói .

" Ông em còn lâu mới về nước ,trên quốc tế hẳn là đã xảy ra chuyện gì đó lớn " Linh Linh nói.

" Vậy thì tìm Chúc Mông cùng những người khác ,trừ khi chị em tỉnh lại thì nếu không chúng ta không có chút manh mối nào cả " Mạc Phàm nói .

Linh Linh lắc đầu ,nói :" Không phải không có manh mối ".

Mạc Phàm không hiểu nhìn Linh Linh .

Lãnh Thanh không nói ra bất kỳ tin tức nào ,mà tin tức kia không phải chỉ dăm ba câu là nói rõ được ,có thể là một nơi nào đó ,cứ điểm nào đó ,một phần trong kế hoạch .

" Mà anh còn nhớ nội gián mà chúng ta lợi dụng để truyền tin cho Lãnh Tước không ? " Linh Linh nói .

" Đương nhiên là còn ,mà nghĩ lại chuyện này cũng khá đáng sợ , trong thẩm phán hội mà cũng có Hắc Giáo Đình " Mạc Phàm nói .

Mạc Phàm nhớ Lãnh Thanh có nói trong thẩm phán hội có nội gián,mà nội gian không nhất định phải là nguời của Hắc Giáo Đình .Có thể là một thẩm phán viên nghiêm túc không biết mình bán đứng đồng liêu , trao đổi thông tin cả hai bên đều có lợi ,và Hắc Giáo Đình nghe được .Vì thế trong thẩm phán hội không nhất thiết phải có người của Hắc Giáo Đình ẩn núp ,nhưng khẳng định tin tức truyền đến thẩm phán hội không an toàn .Bao gồm cả mật văn của chánh án như Lãnh Thanh đều bị những người có rắp tâm chiếm giữ rồi rơi vào tay Hắc Giáo Đình .

Tin tức truyền đến Lãnh Tước quá nhanh, xác thực nguời có rắp tâm này có vấn đề lớn .

" Khi em gửi đi mật văn của chị em thì có xử lý không giống nhau ,gửi mật văn đi nhiều huớng .Cũng nói cho bọn họ những nơi tiếp ứng cho chúng ta không giống nhau .Địa chỉ là đường cái ,nhưng cái thì ở Phật Sơn ,Hạ Môn ,Thâm Quyến,Thâm Minh...những nơi này đều có địa chỉ đường cái giống như Quảng Châu " Linh Linh nói.

" Em đưa sai địa chỉ ? Nhưng thế làm sao mà Ti Tượng tìm được chúng ta ...a ,anh biết rồi ,Ti Tượng với Lãnh Tước biết chúng ta ở Quảng Châu ,khi bọn họ muốn gặp gián điệp thì cũng gặp được ở Quảng Châu.Bọn họ sẽ nghĩ rằng chúng ta bày binh bố trận nếu thấy địa chỉ sai ,vẫn sẽ có người đến đường cái để tìm anh "Mạc Phàm nói .

" Nội gian kia biết chúng ta ở Quảng Châu ,biết tình trạng của chị em ,biết chúng ta không có nắm giữ thứ gì .Biết chúng ta nói lung tung để cố ý dụ ra mặt " Linh Linh nói .

" Chúng ta vẫn chưa biết ai là nội gián,mà mỗi thành phố đều có những mật văn khác nhau " Mạc Phàm nói .

" Vì thế sau khi phân tán mật văn thì em có dùng thân phận thợ săn đại sư để treo giải thưởng ở thành phố Phật Sơn ,Hạ Môn ,Côn Minh .Để cho mỗi một thợ săn ở những nơi đó chạm trán với nguời lấy mật văn của chánh án ...em vẫn luôn là một người câu cá ,chờ nội gian kia lộ ra sơ hở " Linh Linh nói.

Mạc Phàm nghe xong thì sững sờ .Chiêu này của Linh Linh quá tuyệt vời .

Nói sai địa chỉ cho đối thủ cảm thấy đây là bày binh bố trận ,khi tới nơi vẫn sẽ gặp nguời thật.

" Tôi hôm qua thợ săn ở Côn Minh báo lại cho em biết là không thấy người nhận mật văn chánh án tới ,cho thấy người này chính là nguời của Hắc Giáo Đình ,sợ sơ sẩy bại lộ thân phận của mình .Mà hắn vẫn chưa biết mình đã bị bại lộ ,mà người này lại có thân phận cùng địa vị hẳn rất cao .Em muốn loại bỏ trực tiếp hắn những nghĩ tới kế hoạch của Lãnh Tước thì chúng ta phải mất một thời gian dài, mới thấy được bộ mặt thật của hồng ý giáo chủ này " đôi mắt Linh Linh toả ra ánh sáng lấp lánh .

" Em thật sự là một thiên tài đó Linh Linh ,tốt quá ,vậy chúng ta sẽ không có manh mối nào ,cũng sẽ không rơi vào thế bị động .Thậm chí còn vào thế chủ động tấn công ,đánh bại hoàn toàn hồng y giáo chủ này " Mạc Phàm hơi kích động nói .

Linh Linh làm việc phải khiến cho người khác phải vỗ bàn khen thưởng ,tuy tung tin sai nhưng lại làm cho tên nội gián này lòi đuôi ra .Đương nhiên là nếu tên nội gián kia cẩn thận hơn thì đâu lòi đuôi ra được ,như vậy chẳng có thu hoạch nào .Mà ở Côn Minh không có ai lòi đuôi thì cho thấy tên kia đang đắc ý ăn mừng vì giết được một chánh án.