Chương 1313: Là Ai Đã Thổi Bồ Công Anh Lên ?

Trans : xSnowballx


Giết chết cổ đồng nha sơn nhân rất quan trọng , sơn nhân là loại yêu ma hiểu được cách bày binh bố trận.Mà chúng nó dựa vào cấp thống lĩnh ,chỉ cần giết được thống lĩnh là mọi chuyện trở nên đơn giản .

" Cậu nói đến con kia sao ? " Bỗng nhiên Thược Nữ chỉ vào vị trí gốc rễ ,thân thể hơi ẩn vào rãnh cây .

Ở dưới chiến đấu quá hỗn loạn ,tìm tới mục tiêu rất khó .Mạc Phàm nhìn nơi đó ,quả đúng là có con cổ đồng nha đại sơn nhân .

Cổ đồng nha đại sơn nhân đang trốn lén lút ở đó ,không biết nó ra tay không .Có điều vị trí của nó gần người chỉ huy quân đội,giống như muốn cho người kia một đòn chí mạng .

" Là sơn nhân đã đánh lén tôi ,làm sao cô phát hiện ra nó được ? " Mạc Phàm hỏi.

"Là nhịp tim ,những sơn nhân khác thì đập kịch liệt ,còn nó thì gần như là không đập .Tôi khá am hiểu nhịp tim ,vì thế rất ít khi vật còn sống thoát khỏi tôi lắm " Thược Nữ nói .

" Cô giúp tôi một việc lớn rồi " Mạc Phàm nhìn cổ đồng nha sơn nhân bằng ánh mắt lạnh lùng .

Cuối cùng cũng có thể báo thù ,Mạc Phàm sẽ cho nó nếm mùi vị của sự đau khổ.

" Triệu Mãn Duyên ,cậu mang các cô gái đến đại đội ,chỗ đó an toàn hơn ,còn tớ đi diệt cổ đồng nha đại sơn nhân " Mạc Phàm nói .

" ** , sao tớ lại thành bảo mẫu ,còn cậu đi chơi trò anh hùng ? " Triệu Mãn Duyên bất mãn .

" Được ,vậy tớ đưa các cô gái đến nơi an toàn ,còn cậu đi giết cổ đồng nha đại sơn nhân nhé " Mạc Phàm nói .

" Tớ làm bảo mẫu "

.....

Có Triệu Mãn Duyên bảo vệ thì Mạc Phàm yên tâm tuyệt đối ,mặc dù phải xuyên qua chiến trường đẫm máu nhưng mai rùa của Triệu Mãn Duyên đủ sức chống lại được tấn công của bảy tám con sơn nhân ,hay thậm chí cả ngàn con ,như thế cũng chẳng làm gì được mai rùa đó cả.

" Tôi đi với cậu " ánh mắt Thược Nữ kiên định .

" Nhưng còn vết thương của cô thì sao ? " Mạc Phàm hỏi .

" Không sao rồi " .

Ma pháp Trì Dũ hệ của Lưu Tiểu Giai vẫn còn hiệu quả với những vết thương này.

Mạc Phàm biết thực lực của Thược Nữ mạnh ,có một pháp sư Âm hệ ở cạnh thì băng qua chiến trường cũng rất dễ dàng .

" Mạc Phàm ,anh phải cẩn trọng một chút " vẻ mặt Linh Linh nghiêm túc.

" Sao thế ,em có dự cảm không lành à ? " Mạc Phàm nói .

Linh Linh là một cố vấn siêu cấp ,có thể phân tích được rất nhiều chuyện.Giả như sự việc phức tạp quá mức mà Linh Linh không có đủ thông tin thì sẽ đặt ra nhiều giả thiết .Không nói ra được thì sẽ nhắc nhở Mạc Phàm.

" Ừm ,có một số thứ em cảm thấy không thể giải thích được ,nói chung phải cẩn trọng" Linh Linh nói.

" Được ,anh hứa ,khi nào cảm thấy không ổn sẽ chạy " Mạc Phàm cười ,thuận tay bóp hai bên má của Linh Linh .

Kỳ lạ là lần này Linh Linh không tỏ ra bất mãn ,nhưng nhìn vẻ mặt không cho Mạc Phàm bóp hai bên má ,đang chìm vào suy nghĩ .

....

Mạc Phàm cùng Thược Nữ đi một hướng khác ,lên kế hoạch đi từ tầng cây đến chỗ của cổ đồng nha đại sơn nhân ,sau đó nhảy xuống giết nó trực tiếp.

Muốn như vậy thì Mạc Phàm cùng Thược Nữ phải đi qua địa bàn của yêu tước ,lần này có pháp sư Âm hệ như Thược Nữ ,xài ma pháp Âm hệ là có thể tránh được yêu tước tấn công một cách dễ dàng.

" Tình huống không ổn thì chạy ? Cậu hay làm như thế lắm à ? Cậu không phải là một đại anh hùng sao ? " Thược Nữ dường như đã hiểu một chút về Mạc Phàm ,quay đầu lại hỏi .

" Tôi đã nói với cô ,thứ gọi là anh hùng không tồn tại.Phần lớn một người nhảy xuống sông rồi nhanh chết chìm .Bên cạnh cô có một con chó không biết bơi ,một con mèo mù ,một phụ nữ chỉ có thể la hét ,chỉ còn lại cô là một người bơi không giỏi.Vào lúc đó cô không thể không nhảy xuống cứu ,tôi thì ích kỷ phân vân giữa việc nhảy xuống cứu hoặc giả vờ như không thấy " Mạc Phàm nói.

" Đây là loại đạo lý quanh co gì? " Thược Nữ tức giận.

" Đơn giản là có người lợi hại hơn mình thì tôi chẳng ngu mà nhảy ra mà chịu chết ,chạy còn hơn " Mạc Phàm nói.

" Về sự kiện Cố Đô ,tôi nghe lúc đó cửu tử nhất sinh ,không phải là cậu đứng ra sao ? " Thược Nữ nói .

" Há ,dù sao cũng chết ,vậy tôi chọn cách chết vinh " Mạc Phàm nói.

"....." Thược Nữ cũng chẳng biết nói cái gì .

Thược Nữ vẫn luôn mang vẻ lạnh nhạt ,lúc Mạc Phàm cứu thì cũng không đối xử nhiệt tình hơn .Thực ra Thược Nữ đã biết Mạc Phàm từ lâu rồi,từ người xếp thứ năm trên bảng xếp hạng thiên phú cho đến học phủ chi tranh .Cho tới lúc được công bố là anh hùng của Cố Đô ,trong tưởng tượng của Thược Nữ thì Mạc Phàm là một người có khí phách lãnh đạo cả giang sơn ,khí chất như núi. Nếu không làm sao mà làm được những chuyện khó tin như vậy .

Không ngờ được người anh hùng huyền thoại này đã cứu mình lúc sắp chết vì thương nặng lại là một tên sắc lang như những tên đàn ông khác ,hèn mọn ,háo sắc ,chẳng đàng hoàng chút nào .Đôi khi nói ra những lời làm người khác không biết nói gì ,lại còn người bạn Triệu Mãn Duyên của Mạc Phàm nữa ,cứ mở miệng ra là chửi tục ,rất khó nghe.

Nói thật thì Thược Nữ không ngờ là hai người này có tiếng tăm lừng lẫy ờ học phủ chi tranh lại loại rách nát đến mức không tả được .Điều này làm cho sự háo thắng cùng lòng tò mò của Thược Nữ giảm đi hơn một nửa ,còn hi vọng đánh bại một trong hai người để chứng minh bản thân nữa chứ.

" Một pháp sư cấm chú rất khó cữu vãn tình thế khi có hạo kiếp ,lại bị một pháp sư như cậu làm dịu lại ,vận may của cậu tốt đến mức không bình thường " Thược Nữ nói .

" Không phải là may mắn " Mạc Phàm hơi bất mãn với câu này của Thược Nữ ,Mạc Phàm cũng biết rất nhiều người có suy nghĩ phiến diện về việc này ,nói tiếp :" Là những người như cô chỉ nhớ đến việc làm của ai đó ,sau đó để cho mọi người nhớ kỹ thì anh hùng hoá ,vĩ đại hoá lên .Vừa đúng lúc tôi giữ hạng nhất học phủ chi tranh ,lão Hàn Tịch công khai mọi chuyện cho nên mấy người theo bản năng cảm thấy là do tôi làm, có cần nghe những chi tiết nhỏ nhất không ? " Mạc Phàm vừa đi vừa trả lời những câu nói phiến diện kia của Thược Nữ.

" Cậu nói đi " quả thật Thược Nữ rất muốn nghe .

" Hiệp hội ma pháp tháp chuông muốn thực hiện kế hoạch đoạn đầu đài ,dùng mười người có chức vụ cao để đổi mạng với Tát Lãng.Cũng là mười pháp sư siêu giai ,công lao của bọn họ chồng chất như đá ,địa vị to lớn .Cũng chỉ vì tiếp xúc một lần duy nhất với hồng y giáo chủ Tát Lãng ,thoả hiệp cũng Hắc Giáo Đình ,dùng mạng của Tát Lãng để đổi lấy bí mật của sát uyên ,để cho Cố Đô có một cơ hội sống .Vì để đến được sát uyên mà chúng tôi đã làm một sự việc tàn ác ,đó là dùng những người dân vô tội ,không phải là những pháp sư ,lại tay không tấc sắt để hấp dẫn một ít hoả lực cho đội xung phong .Và đội xung phong cũng chỉ có kế hoạch đi vào sát uyên ,không có kế hoạch trở lại ,tôi cùng bạn tôi bị bảo vệ ở giữa đội ,bọn họn không cho chúng tôi phóng ra ma pháp nào.Chỉ yêu cầu chúng tôi vào được sát uyên thì cố gắng hết sức tìm ta vong linh chi tổ .Lúc trên đường tới sát uyên thì tôi không nhớ tên của bao nhiêu pháp sư trung giai ,cao giai hay thậm chí là cả pháp sư siêu giai chết ,chỉ biết vào lúc đó mạng người rất rẻ mạt .Ngay cả những đồng đội thân cận nhất cũng không được nhìn thấy lần thứ hai ....nếu bảo tôi làm như họ thì tôi không làm được ,tôi sợ chết hơn bọn họ. Tôi là người bị bảo vệ và may mắn khi có.thể vào được sát uyên " .

" Nhiều người chết như vậy ,không có mấy ai nhớ tới họ.Lúc đó bọn họ đều tự nguyện xuất chiến ,không ai biết họ tên gì .Bọn họ chết còn tôi sống ,danh hiệu anh hùng đổ lên đầu tôi ,truyền qua người này rồi đến người khác ,giống như đây là công lao một mình tôi vậy ...quên đi ,tôi chả có bản lĩnh gì ,điều đáng tự hào nhất của tôi là cầm được giải nhất học phủ chi tranh về cho quốc gia.Còn việc ở Cố Đô thì tôi cảm thấy không phải chỉ riêng mình tôi ,huống hồ người cứu Cố Đô chân chính còn không phải tôi,tên của người đó còn không được nhắc tới " .

Nghe Mạc Phàm nói những lời này làm Thược Vũ không khỏi sửng sốt ,quay đầu nhìn Mạc Phàm .Mạc Phàm kể chi tiết cho dù là việc nhỏ nhất bằng giọng hời hợt ,trên mặt không còn giọt máu .

"Xin lỗi " Thược Nữ nói .

" Hình như cô có chấp niệm với sự việc ở Cố Đô ,người thân của cô lúc đó mất sự việc đó sao ? " Mạc Phàm thấy sự quan tâm quá mức của Thược Nữ ,hòi.

"Cha tôi ở đó ,là người bình thuờng .Mà tôi nghe chuyện của cậu có liên quan ,mỗi lần nghe thì tôi lại nhớ đến bức thư của cha tôi để lại " Thược Nữ nói

"Trong thư nói gì ? "

" Cha tôi nói là làm chuyện mà một người đàn ông nên làm ,dù rằng rất nhỏ bé nhưng không hối hận " Thược Nữ nói .

" Vậy là ông ấy cũng ở trong đội khi đó sao ? " Mạc Phàm sửng sốt ,rất nhanh lấy lại phản ứng.

" Tôi đến Cố Đô ,muốn giết cái người quyết định dùng dân chúng làm mồi nhử .Sau đó mới biết người đưa ra quyết định đó cũng ở trong đội .Từ giây phút đó tôi mới nhận ra Cố Đô tồn tại khó khăn như thế nào " Thược Nữ nói .

Mạc Phàm cũng đã hiểu tại sao khi mình cứu Thược Nữ ,Thược Nữ lại có thái độ bất mãn .

Cha cô ấy chết một cách vô danh ,còn mình thì hưởng vinh quang .

Lời xin lỗi của Thược Nữ là lời xin lỗi vì đã nhìn một cách phiến diện .

" Chuyện đã qua rồi thì đừng nhắc lại ,điều chúng ta cần làm là giải quyết chuyện trước mắt " Mạc Phàm chỉ xuống phía dưới.

Lúc này hai nguời đã đi qua lãnh địa của yêu tước ,đến phía trên cổ đồng nha đại sơn nhân ,nó không thể thấy có hai cặp mắt đang nhìn nó từ phía trên.

" Chúng ta sẽ ra tay khi xung quanh nó không còn nhiều sơn nhân " Thược Nữ nói .

" Ừm ,có điều cô nên cẩn trọng một chút ,kỳ thực thì Linh Linh nói thế làm tôi cũng cảm thấy kỳ lạ " Mạc Phàm nói .

" Tại sao ? "

" Bồ công anh bay về nơi này ,giống như không phải do sơn nhân làm ...vấn đề là thứ gì đang giúp sơn nhân săn bắt con người ? " Mạc Phàm nói .