Chương 1293: Đội Ngũ Phân Tán

Trans : xSnowballx


Mạc Phàm muốn đuổi theo hướng mà Quách Mộc Tráng đi ,nhưng nghĩ đến lúc mình đi thì các cô gái như Linh Linh ,Chung Mật ,Hồ Đoá ,Thần Dĩnh sẽ do Trần Bân Bân cùng Uông Hoa bảo vệ .Hành động của Trần Bân Bân thì làm sao có thể tin được ,còn thực lực của Uông Hoa làm Mạc Phàm cũng không yên tâm được .

Hơn nữa cũng không Triệu Mãn Duyên ở nơi nào ,tình hình tốt hay là xấu nữa.

.....

Bên cạnh Lâm Khê ,một người đẹp trai đang chống tay lên cây cao ,ánh mắt khiêu khích nhìn cổ áo cổ áo Quan Khê Khê ,hai cục thịt ép vào nhau làm người ta mê mẩn ,nhưng Triệu Mãn Duyên cũng không nhìn lâu.Với một người có kinh nghiệm dày dặn làm sắc lang ,tin tưởng lúc này nên nhìn đôi mắt cô gái ,mặc dù thứ nên quan tâm là sự mềm mại cùng độ to ở dưới của cô gái .Lúc này nên kiềm chế lại ,nhìn vào mắt cô gái ,nói cho cô ấy biết mình có trái tim chứ không phải thận.

Quan Khê Khê là một cô gái chưa trải qua mối tình nào ,bị đối phương trêu chọc làm mặt đỏ bừng lên .

" Cái kia ,chúng ta rời đội không tốt lắm ,vừa nãy em còn nghe thấy tiếng kêu làm người ta sợ sệt...sợ sệt " Quan Khê Khê nhỏ giọng.

" Không sao rồi ,không tin vào thực lực của anh sao ? " Triệu Mãn Duyên cực kỳ tự tin ,nói

" Nhưng...nhưng đây là nơi hoang dã " âm thanh Quan Khê Khê nhỏ hơn ,hơi thở hơi gấp gáp .

" Không phải là một điều tốt sao ,sơn thanh lâm tú ,em còn là một cô gái đẹp khiến người khác nhìn một lần là không thể quên được .Anh muốn nói với em là anh không phải loại nguời tùy tiện ,nhưng sau khi nhìn thấy em thì anh không cách nào kiềm chế được ,cho nên mới kéo em đến đây một cách đột ngột " Triệu Mãn Duyên nói một cách chân thành .

Thực tế thì cả Triệu Mãn Duyên cùng Quan Khê Khê đã tụt lại phía sau ,vì thế hai người này không biết những người khác đã xảy ra chuyện gì .

Vẻ mặt của Triệu Mãn Duyên từ đẹp trai thành sắc lang ,một khi Triệu Mãn Duyên dùng giọng nói rất nhu hoà khi nói chuyện với các cô gái ,thì cái khí chất hoàng tử sẽ hạ gục nhiều cô gái chưa trải sự đời nhiều .Quan Khê Khê dần tin tưởng ,thẹn thùng cúi đầu xuống.

Triệu Mãn Duyên biết cơ hội của mình đã tới ,lập tức tiến hành bước thứ hai ..ở trong rừng núi làm những chuyện đó ,a a a ,ở trên cái đảo kia tu đương hơn nửa năm ,đừng nói là phụ nữ ,còn chẳng nhìn thấy một con rùa mẹ ,không thì Triệu Mãn Duyên gieo giống khắp thế giới ,nhưng mà đã làm ô nhiễm một vùng biển rộng.

Ngày hôm nay có thể giải phóng sau hơn nửa năm nhẫn nhịn ,oh wow wow wow .

Triệu Mãn Duyên cúi đầu ,nội tâm như dã thú điên cuồng ,nhưng động tác ôn nhu như một quý ông .

" Ầm "

Bỗng nhiên có một âm thanh đánh vào cây khô cách đó không xa ,không biết xảy ra chuyện gì ở nơi hoang dã ,cô gái mở mắt ,nhìn vào nơi phát ra âm thanh một cách cảnh giác .

Vừa nhìn thì cô gái choáng váng ,máu me đầy chân .

Hơn nữa còn là chân người ,còn mặc quần ,đi giày nhưng không có phần trên đầu gối.

" A a a " Quan Khê Khê hét lên ,sợ đến hồn bay phách tán .

Triệu Mãn Duyên vẻ mặt như con chó ,tức giận xoay người lại ,muốn xem thứ gì làm phiền đến đêm xuân của thằng em mình ,kết quả nhìn thấy một cái chân .

Càng nhìn kỹ ,Triệu Mãn Duyên phát hiện ra một thứ bò từ trong bụi cỏ đi ra ,một người có máu trong miệng ,vất vả dùng hai tay bò ra .Sau khi bò ra được một nửa thì Triệu Mãn Duyên sững sờ ,phát hiện nửa thân dưới của người này đã không còn .

Vết máu dài nửa mét ,nhưng vẫn ra được người này là Quách Mộc Tráng ,là người đã đi hái yêu quan chi diệp .

" Quách ....Quách Mộc Tráng " Quan Khê Khê có tâm lý không tệ ,không giống như Hồ Đoá thành một người bị doạ đến mức ngu ,nhìn ra người đầy máu me này là Quách Mộc Tráng.

" Sa sa sa ~~~~~~ "

Quách Mộc Tráng dùng hết sức bò ra khỏi bụi cỏ ,bỗng nhiên một thể hình cường tráng nhảy ra ngoài ,là mặt người nhưng có răng cửa lợn rừng ,tay gấu còn cầm một chân khác .

Nó đột nhiên gặm cái chân kia ,như một người ăn đùi thịt dê theo cách lỗ mãng ,mà cái kia không phải đùi dê mà là chân người .Hình ảnh kia làm người ta toàn thân tê dại .

"Con mẹ nó ,thứ gì thế này " Triệu Mãn Duyên chửi .

" Cứu...cứu .." miệng Quách Mộc Tráng đầy máu ,không nói được gì ,đôi mắt nhìn Triệu Mãn Duyên cùng Quan Khê Khê ,ánh mắt tràn ngập sự cầu xin .

" Quang hữu " Triệu Mãn Duyên thấy quái nhân kia còn muốn hành hung ,hoàn thành ma pháp Quang hệ trong nháy mắt ,dùng một lớp khiên ánh sáng bảo vệ Quách Mộc Tráng còn nửa thân thể .

Sơn nhân miệng đầy máu tanh bị quang thuẫn tách ra, tức giận vì còn chưa được ăn no bụng, trở nên rất tức giận,phóng qua Quách Mộc Tráng một cách điên cuồng ,xông tới chỗ Triệu Mãn Duyên .

" Tao cho mày một tháng ,nếu có thể phá vỡ được phòng ngự của tao thì ,tao sẽ luộc thịt của bản thân cho mày ăn " Triệu Mãn Duyên đã hoàn thành ma pháp Nham hệ ,nhìn thấy nham ma chi đồng tạo thành một lớp giáp đá trống rỗng bao trùm quái nhân .

Giáp đá bao bọc lại sơn nhân ,nó phát điên tấn công điên cuồng nhưng không làm nhúc nhích được ,nó chẳng khác bào ở trong một nhà tù bằng đá chật hẹp .

" Mau đi cứu người " Triệu Mãn Duyên nói với Quan Khê Khê ở đằng sau.

Quan Khê Khê gật đầu ,chạy nhanh tới chỗ Quách Mộc Tráng .

Quách Mộc Tráng không còn nửa thân dưới ,cũng còn may là chỉ từ bắp đầu trở xuống ,những thứ khác không sao ,chỉ có điều là máu chảy không ngừng .Quan Khê Khê vội vàng lấy ra tục cốt bình ,tạm thời bôi lên vết thương ở phần dưới.

Quách Mộc Tráng khá yếu ,thể chất pháp sư còn cho cơ hội sống ,nếu là người bình thường thì đã chết rồi .

" Quách Mộc Tráng bị thương rất nặng ,nếu không có pháp sư Trì Dũ hệ thì sẽ không sống được bao lâu nữa " Quan Khê Khê nói.

" Để anh cõng hắn ,trước tiên chúng ta tập hợp với mọi người " Triệu Mãn Duyên nói .

" Ừm ".

.....

Hai người mang Quách Mộc Tráng tới một bãi cỏ thông thoáng ,nhìn thấy những người khác không sao ,Quan Khê Khê thở phào nhẹ nhõm.

" Tôi cứu anh nửa đường ,đã xảy ra chuyện gì ?" Triệu Mãn Duyên đặt Quách Mộc Tráng xuống ,lúc này tục cốt bình cũng đã cầm máu lại .

Nhưng Quách Mộc Tráng mất quá nhiều máu,nếu không được pháp sư Trì Dũ hệ thì nguy hiểm tới mạng sống .

" Hồ ...Hồ Đoá ...em không xảy ra...em không xảy ra chuyện gì....mọi người không sao là tốt rồi " Quách Mộc Tráng uể oải ,nhìn thấy Hồ Đoá bình an vô sự, nói rất khó khăn.

" Anh đi tìm em sao ? " Hồ Đoá thấy Quách Mộc Tráng bị như này ,không có sợ sệt .

"Người còn lại đâu ??" Mạc Phàm hỏi .

" Còn một người nữa sao ? "Triệu Mãn Duyên hơi sửng sốt .

Lời này vừa nói ra làm mọi người trở nên im lặng .

Đi theo Quách Mộc Tráng còn có người đàn ông gầy gò nữa ,Triệu Mãn Duyên cứu được một người ,người còn lại ..

" Xin lỗi ,tôi không biết tình hình lúc đó ,hơn nữa vết thương của Quách Mộc Tráng rất khẩn cấp " Triệu Mãn Duyên thở dài.

Nếu biết còn một người thì Triệu Mãn Duyên nhất định sẽ đi tìm ,dù sao cũng là một mạng người.

" Để tôi đi tìm ,lão Triệu ,cậu để ý mấy cô gái này một chút " Mạc Phàm nói .

Triệu Mãn Duyên trở lại về đội làm Mạc Phàm yên tâm ,đối mặt với những sơn nhân xảo quyệt kia thì Mạc Phàm cũng không thể rời đi được .

" Tôi đi cùng cậu " Thần Dĩnh nói .

" Thần Dĩnh ,chúng ta ở đây đợi trưởng lão về đi, nếu như người nào đó xảy ra chuyện....em xem Quách Mộc Tráng thì thành ra như này ,còn người gầy gò kia đã chết thì hiểu " Uông Hoa toát ra vẻ sợ hãi.

" Chưa thấy thi thể thì cũng không thể mặc kệ được ,tốt xấu thì cũng vì giúp Hồ Đoá cho nên mới xảy ra chuyện " Thần Dĩnh nói thật .

Mạc Phàm cũng không muốn nói nhiều với người như này ,bước nhanh tới chỗ hướng vừa nãy Triệu Mãn Duyên đi tới ,Thần Dĩnh sốt sắng đuổi theo Mạc Phàm.

Uông Hoa không dám đi ,nhìn thấy bóng lưng Mạc Phàm cùng Thần Dĩnh thì sắc mặt âm trầm .

" Hừ ,làm được cái gì chứ ,đến lúc đó không biết chết như nào " Uông Hoa tức giận.

" Uông Hoa ,sao cậu lại nói như thế ,chính cậu còn chẳng dám đi ,còn ở đây trốn tránh nói lạnh lùng " Chung Mật bất mãn với hành động này của Uông Hoa .

Những người khác không phải là người không phân biệt được ,bọn họ khâm phục Mạc Phàm ở thời điểm này còn dũng cảm đứng ra.

" Quách Mộc Tráng đã rơi vào hoàn cảnh này, tên kia còn khả năng sống sót sao ,cậu ta chạy tới chạy lui ,lại không ngừng chia đội .Chia cách với đội ngũ ở nơi hoang dã không khác gì ngồi yên chịu chết .Vốn là một tên lính mới ,còn bày đặt chính nghĩa " Uông Hoa cáu kỉnh ,phản bác ngay lập tức.

Mọi người thấy Uông Hoa như này cũng không nói gì thêm nữa .

Triệu Mãn Duyên nhìn Uông Hoa một cách khinh bỉ ,không nói gì .

" Có thể sống được bao lâu nữa " Triệu Mãn Duyên hỏi Quan Khê Khê ,ánh mắt nhìn Quách Mộc Tráng đang đau đớn .

" Không quá hai tiếng " Quan Khê Khê nói.

" Chúng ta trở về thì cũng mất nửa ngày ,ở lại chỗ này thì không có ý nghĩa gì .Mau đi tìm các đội thợ săn khác đi, nếu tìm được một pháp sư Trì Dũ hệ thì coi như Quách Mộc Tráng mạng lớn " Triệu Mãn Duyên nói .

" Cậu ...cậu đùa gì thế , trưởng lão đã dặn chúng ta không được chạy loạn ,có trời mới biết gần đây có bao nhiêu sơn nhân,chúng ta nên chờ trưởng lão quay lại " Trần Bân Bân nói .

" Vậy mày muốn Quách Mộc Tráng tự sinh tự diệt ở đây đúng không ? " Triệu Mãn Duyên nói .

" Tôi không có nói như thế ,tôi nhìn tình huống rồi nhận xét.Ở sâu trong rừng nay làm gì có đội thợ săn khác ,nếu như gặp được thỉ cũng chưa chắc có pháp sư Trì Dũ hệ " Trần Bân Bân nói.

" Muốn tìm những đội khác thì cậu tự mà đi tìm " Uông Hoa nói lạnh lùng .

" Sao mấy người có thể như thế ,mọi người đi cùng nhau không được sao ,những sơn nhân kia cố ý tách chúng ta ra ,nói rõ bọn chúng không dám ra tay với toàn bộ đội ngũ .Chỉ cần mọi người đi cùng nhau thì sẽ không sao ..Hồ Đoá ,cô nói xem có đúng không ? " Quan Khê Khê nói.

Cảm xúc Hồ Đoá phức tạp ,ánh mắt thi thoảng nhìn Quách Mộc Tráng ,rồi nghiêng người về phía Trần Bân Bân nói :" Tôi cảm thấy ...chúng ta vẫn nên đợi trưởng lão quay lại " .

Trần Bân Bân thuận thế ôm bả vai Hồ Đoá :" Đúng ,đúng ,không thể vì một người chết mà kéo theo toàn bộ chúng ta vào nguy hiểm được ".

.....

00:34 xong chap, mệt quá :(