Chương 1284: Khớp Với Đồ Đằng

Trans : xSnowballx


Bảo vệ được nguyệt nga hoàng ,nhưng nguyệt nga hoàng vẫn chưa có dấu hiệu thức giấc .Du Sư Sư khóc vì những thanh nga sau chuyện này đã chết gần hết ,có một vài con còn sống nhưng cũng mang theo vết thương ,bay quanh Du Sư Sư một cách buồn bã .

" Đừng buồn nữa " Mục Ninh Tuyết an ủi nhẹ nhàng .

Du Sư Sư lau nước mắt ,trên mặt miễn cưỡng nở nụ cười đau khổ :" Chỉ cần bảo vệ được nguyệt nga hoàng thì mọi thứ đều có giá trị ".

" Vẫn còn cô ở đây, chăm sóc những thanh nga cẩn thận ,không lâu sau thì chúng sẽ có thêm nhiều đồng bạn " Mục Ninh Tuyết nói.

" Ừm ,ừm " Du Sư Sư gật đầu lia lịa.

Mặc dù thế nào đi nữa thì cũng phải đề phòng ,sợ nhất là hi sinh tất cả, để thứ quan trọng mất người khác lấy mất.Điều này mới gọi là thất bại hoàn toàn .

" Tôi nên tìm một chỗ nghỉ ngơi mới cho cái kén ,rất tiếc là không thể để cho ai biết được "Du Sư Sư nói.

" Chờ một chút " Mạc Phàm gọi Du Sư Sư.

Đoán chừng là Du Sư Sư vẫn còn một số ác cảm với Mạc Phàm ,nhìn Mạc Phàm với ánh mắt cảnh giác.Du Sư Sư sợ vất vả đuổi đi những người bụng dạ khó lường ,người có ơn với mình lại muốn quấy nhiễu nguyệt nga hoàng .

" Trừ cô ra không ai biết vị trí của nguyệt nga hoàng ,tại sao những người kia lại có thể tìm ra vị trí một cách chính xác được ?" Mạc Phàm khó hiểu.

" Cái này ....tôi cũng không biết " Du Sư Sư cũng suy nghĩ cẩn thận lại ,tại sao bọn họ biết nơi nguyệt nga hoàng đang ngủ say ?.

Lúc này Linh Linh đi tới những người bị Dạ Ưng chế phục ,đôi mắt nhìn một người đàn ông cúi đầu .

" Anh là Luyện Tịch Sơn đúng không ? " Linh Linh hỏi.

Luyện Tịch Sơn ngẩng đầu lên ,dáng vẻ thất kinh .

Luyện Tịch Sơn không nghĩ đây là việc mà đại nghị trưởng Thiệu Trịnh để mắt tới ,Kha Lệnh Hi cấu kết với người ngoài đánh cắp đồ đằng thú ,mà người dẫn đường như mình cũng sẽ phải chịu trách nhiệm .

" Không ...không phải " Luyện Tịch Sơn vội vàng phủ nhận.

" Anh thật là làm cho Tương Thiếu Quân mất mặt, anh ấy bất chấp cả tính mạng của mình để tìm kiếm đồ đằng .Còn cái tên nhà anh lại đem tin tức bán cho những người không có lương tâm " Linh Linh hừ lạnh ,thêm vài phần phẫn nộ trong lòng.

" Cái tên này là đồng liêu mà Tương Thiếu Quân nhắc tới trong nhật ký ? " Mạc Phàm nhìn chằm chằm Luyện Tịch Sơn ,nói.

Mạc Phàm đi tới trước mặt Luyện Tịch Sơn ,trên mặt mang theo hung thần sát ý ,nói :" Nghe tôi hỏi này ,có phải Tương Thiếu Quân mất tích trên đường đi tìm kiếm đồ đằng ,lại không có tin tức gì, có phải do anh giết đúng không " .

Luyện Tịch Sơn nghe xong sợ tới mức mặt trắng bệch .

Trời ơi ,Luyện Tịch Sơn không giết Tương Thiếu Quân ,điên cuồng lắc đầu ,nói :" Chuyện này không liên quan đến tôi ,tôi không giết cậu ta.Lúc đó cậu ta muốn đến nơi đó ,tôi cảm thấy quá nguy hiểm ,mà hơn nữa lời nói của cậu ta không thực tế .Vì thế không có một ai trong đội đi cùng cậu ta " .

"Ồ? Vậy sau đó anh ta đi chỗ nào, anh có biết không? " Mạc Phàm hỏi.

" Cậu ta đi qua không ít nơi ,có một lần cậu ta đi tới Hàng Châu ,sau đó tìm đến tôi, dáng vẻ rất phấn khích nói với tôi là đã tìm ra được một bí mật lớn nhất .Cậu ta hi vọng tôi có thể trợ giúp tìm ra đồ đằng kia ,mà tôi cảm thấy cậu ta tìm đồ đằng đến mức có chút tẩu hoả nhập cho nên không để ý tới .Vì thế cậu ta rất thất vọng về tôi cho nên đã đi về phía Bắc " Luyện Tịch Sơn nói.

Bị đổ cho tội giết người ,Luyện Tịch Sơn không dám giấu đều gì ,vội vàng nói hết những thứ mình biết.

" Đã tới Hàng Châu một lần ? " Mạc Phàm rơi vào trầm tư .

" Tôi chỉ biết cậu ta đã đến Cam Túc " Luyện Tịch Sơn chảy mồ hôi lấm tấm .

" Vậy anh còn nhận ra lông vũ này không ? "Mạc Phàm lấy lông vũ lớn từ trong túi không gian ra .

Luyện Tịch Sơn nhận ra lông vũ này ,biểu cảm trên mặt đã phản bội lại Luyện Tịch Sơn.

Một lúc lâu sau thì Luyện Tịch Sơn mới tỉnh táo lại, nói lắp bắp :" Chúng tôi bỏ ra nhiều công sức mới tìm ra được cái lông vũ này ,nhưng sau đó đội của chúng tôi xảy ra bất đồng quan điểm nên không tìm hiểu thêm " .

" Vậy thì lông vũ này được tìm thấy ở đâu ? " Mạc Phàm hỏi.

" Ở Yên Đài ,nếu cậu muốn tiếp tục lần theo manh mối thì tôi có thể nói cho cậu tất cả " Luyện Tịch Sơn nói.

" Xem ra anh vẫn còn hữu dụng ,tôi sẽ đưa anh đến thẩm phán hội " Mạc Phàm cười.

Vẻ mặt Luyện Tịch Sơn hiện ra vẻ cảm kích vô cùng ,nếu như thật sự phải tới chỗ của đại nghị trưởng Thiệu Trịnh thì một khảo cổ học như mình khẳng định chịu không nổi.

" Vậy thì tôi đi trước đây " Du Sư Sư nói .

" Nếu nguyệt nga hoàng tỉnh lại thì cô có thể hỏi cho tôi về những đồ đằng thú khác được không "Mạc Phàm nói .

"Được " Du Sư Sư gật đầu ,yêu cầu này cũng không có gì quá đáng so với sự giúp đỡ của Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết .

....

....

Khu rừng cọ này gần Hàng Châu ,Mạc Phàm ,Mục Ninh Tuyết ,Linh Linh ,Dạ Ưng áp giải những người này tới Hàng Châu .

Đến thẩm phản hội Linh Ẩn ,Đường Nguyệt cũng đang ở đây ,trừng mắt to không hiểu vì sao Mạc Phàm ,Linh Linh ,Dạ Ưng ,Mục Ninh Tuyết tới đây .

Đường Trung còn chưa lên tiếng thì Mạc Phàm đã mở lời trước :" Lão Trung ,mượn ngục giam của thẩm phán hội Linh Tự các ông ,mấy mặt hàng này khá quan trọng với đại nghị trưởng đấy ".

" Tốt xấu thì cũng phải nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra chứ ,Tằng Nghiễm Liệt ,Kha Lệnh Hi, hai người phạm tội gì à ?" Đường Trung nhận ra hai người này.

Hiệp hội ma pháp Đông Hải vẫn thường xuyên giao tiếp với hiệp hội ma pháp ở Hàng Châu .Tằng Nghiễm Liệt cùng Kha Lệnh đều là những pháp sư có chức vị cao ,sao lại bị Dạ Ưng mang tới đây như tù nhân ? .

Dạ Ưng giải thích đại khái mọi chuyện ,Đường Trung sững sờ .

" Thực sự hồ đồ "dường như Đường Trung có một ít giao tình với Kha Lệnh Hi ,mặt đầy sự thương cảm .

" Đường Trung lão ca ,em cũng không ngờ tới sự việc sẽ thành ra như này ,trong lòng em cũng nhói đau lắm " Kha Lệnh Hi thở dài một hơi.

Bây giờ nói cái gì cũng vô ích ,Kha Lệnh Hi tìm thấy đồ đằng nhưng không báo cáo cho bất kỳ nghị viên nào của hiệp hội ma pháp ,cấu kết với người ngoài ,tội danh này không thể thoát được .

" Thành thật nói những thứ mình biết ra ,như thế vẫn còn một con đường " Đường Trung nói .

" Vâng " mặt Kha Lệnh Hi ủ rũ .

" Đường Nguyệt ,cháu mang những người này vào trong ngục giam đi " Đường Trung nói .

" Gần đây không ít việc xảy ra , ngục giam của thẩm phán hội Linh Ẩn chúng ta muốn đầy rồi " Đường Nguyệt nói.

.....

.....

Đêm đã khuya ,Mạc Phàm không rời đi, ở lại Hàng Châu cùng Mục Ninh Tuyết.

Muốn nói tới hẹn hò thì đảo giữa hồ là lựa chọn hoàn hảo nhất ,Mạc Phàm chưa đến rừng u ám,hay hồ nước nhỏ đẹp đẽ cùng Mục Ninh Tuyết .Lần này Mạc Phàm đặc biệt cố ý mang Mục Ninh Tuyết đến đảo giữa hồ,xung quanh đều là nước và những gian hàng mang đến sự hấp dẫn lôi kéo người ta.

" Anh thật sự dự định đi tìm kiếm đồ đằng ? " Mục Ninh Tuyết nói.

" Đúng vậy, tốc độ tu luyện của em nhanh quá ,anh sắp đuổi không kịp rồi " Mạc Phàm nói .

" Có liên quan gì tới việc anh tìm kiếm đồ đằng ? " Mục Ninh Tuyết không hiểu hỏi .

" Anh không biết ,nhưng mà anh cảm thấy giữa anh với đồ đằng thú có một mối quan hệ định mệnh ,có một âm thanh vẫn luôn gọi anh .Mỗi khi anh tiếp xúc với đồ đằng thì tiếng gọi đó lại càng trở nên mãnh liệt hơn " Mạc Phàm nói nghiêm túc .

Mục Ninh Tuyết nghe ,liếc nhìn Mạc Phàm :" nói xạo ,nếu anh thích đi thì cứ đi ,dù sao thì anh vẫn luôn là một người cảm thấy khó chịu những lúc rảnh rỗi " .

" Tuyết Tuyết ,vẫn là em hiểu anh nhất " Mạc Phàm nghe câu nói này,nghiêng người về phía trước .

Mục Ninh Tuyết biết Mạc Phàm có ý đồ gì ,bàn chân nhỏ lập tức di chuyển nhanh chóng vào một căn phòng .

" Hình như đây là bích văn mà anh từng nói với em ? " Mục Ninh Tuyết nhìn thấy bức tranh trên tường ,dùng nó để tránh Mạc Phàm đang tới gần.

" A,em nói cái này hả ,anh xem qua nó nhiều lần rồi nhưng mà vẫn không có cách giải thích nào hợp lý cả ...Cái này giống như mõ bồn chứa mà chúng ta thấy ở Nhật Bản .Suy nghĩ về mấy văn tự này vừa giống hoa văn ,nhưng không có gì cả .Hoa văn này trên thân đồ đằng Huyền Xà ,em thấy có một con rắn bảo vệ ngôi làng ,đó là đồ đằng Huyền Xà....còn có chuyện này ...." Mạc Phàm đang nói hoa văn trên bức tranh ,chợt có suy nghĩ loé lên trong đầu ,Mạc Phàm im lặng.

Mục Ninh Tuyết nhìn Mạc Phàm im lặng ,hơi thở cũng nhẹ nhàng hơn .

Mục Ninh Tuyết biết đây là những lúc Mạc Phàm nghĩ ra cái gì đó ,cho nên không làm phiền .

Quả nhiên Mạc Phàm nhìn chằm chằm vào bức tranh treo tường ,nhìn đồ đằng Huyền Xà hoàn chỉnh ,xong lại chuyển xuống chỗ giống hình mõ cụ .

" Tuyết Tuyết ,đến đây xem ,cái này có giống với hình mẫu đầy đủ về nguyệt nga hoàng mà chúng ta đã thấy trước đó không " Mạc Phàm bước tới bức tường ,chỉ tay vào một hoa văn kỳ lạ ,nói.

Mục Ninh Tuyết nhìn chỗ Mạc Phàm chỉ vào ,nhớ lại cái kén lớn ,gật đầu :" Đúng là như thế ".

" Em xem tiếp cái này " Mạc Phàm lấy ra lông vũ ,đặt lông vũ lên đầu nguyệt nga hoàng .

Mục Ninh Tuyết nhìn một lúc ,so sánh thì kinh ngạc ,thấy lông vũ rất khớp với nguyệt nga hoàng ,thậm chí giống nhau hơn 90% .

Đương nhiên là kết cấu của đồ đằng lớn hơn dấu vân tay gấp mấy chục lần .

Có thể là ngẫu nhiên trùng hợp thôi sao ?? .

Nguyệt nga hoàng cùng lông vũ khớp với nhau .

" Tuyết Tuyết ,em nghe qua truyền thuyết về Huyền Vũ chưa ? " Mạc Phàm nói.