Chương 1247: Thân Phận Nga Nữ

Trans : xSnowballx.


Đi theo hướng của Du Sư Sư , Mạc Phàm cùng Du Sư Sư đi vào khu rừng rậm .

Không lâu sau thì Mạc Phàm ngửi thấy mùi thơm , mở miệng hỏi : " Thật sự cô sống một mình ở đây sao ,cô lập ,tự mình kiếm đủ cơm no áo ấm hay sao ? "

Mạc Phàm cũng đã nghe qua có một số nguời đặc biệt ,bọn họ sinh sống ở ngoài khu vực an toàn ,thông qua những phương pháp cổ xưa giống như những ngôi làng ở Cố Đô.

"Ừm ,trên người tôi có một mùi thơm đặc biệt cho nên yêu ma hay dã thú cũng sẽ không tấn công tôi " Du Sư Sư nói nửa giả nửa thật .

" Còn có mùi thơm toả ra từ cơ thể nữa à ,để tôi ngửi xem nào " Mạc Phàm hướng mũi của mình tới .

Mặt Du Sư Sư đỏ lên, nhìn Mạc Phàm một cách hung hăng :" Cậu là một tên lưu manh "

" Tôi cảm thấy kỳ lạ thôi, nếu loại mùi thơm của cô nói được phát triển rộng rãi thì chằng phải những pháp sư như tôi có thể tùy ý bước vào vùng đất của yêu ma sao ,không cần phải như còn rùa rụt cổ bên trong thành thị " Mạc Phàm nói nghiêm túc .

Du Sư Sư không trả lời ,sắc mặt lạnh lùng .

" Đùa thôi mà ,sao lại ủ rũ thế ,người ta nói là phải cười nhiều lên mới đẹp, giống tôi đây này ,ngày nào cũng nguời cho nên mới đẹp trai như thế" Mạc Phàm nói .

".....Cậu bị bệnh thần kinh à ? " Du Sư Sư chưa thấy người nào mặt dày như thanh niên này, trong lòng có tính toán ,chờ khi vào sâu trong rừng thì thanh niên này sẽ gặp xui xẻo .

" Tôi không đẹp trai sao , cô nhìn kỹ một chút đi "

" Trời tối quá ,tôi không thấy "

" Tôi có thể cho cô sờ "

" Cậu có thể ngưng nói được không? "

....

Rừng càng lúc càng rậm ,Mạc Phàm cũng không rõ hướng đi ,hít một hơi cảm thấy nơi này ẩm ướt .

Lá cây ,cỏ, ngay cả những cây cối kia cũng ướt nhẹp, rơi xuống như mưa ,kiểu gì cũng sẽ nhỏ vài giọt nước.

Nhưng điều này lại không làm người ta chán ghét,có mùi mốc meo , chúng nó mang theo một mùi thơm nhè nhẹ và rất dễ chịu.

" Trước đó cô nghe được âm thanh học trò của tôi ở chỗ này ? " Mạc Phàm kiểm tra xung quanh ,hỏi .

Mạc Phàm đang đối mặt với Du Sư Sư ,ánh mắt của Du Sư Sư dần trở nên sắc bén ,khẽ động những ngón tay thao túng những hồ điệp ẩn sau lưng những tán cây ,một bên nói chuyện với Mạc Phàm để Mạc Phàm buông lỏng cảnh giác .

" Đúng rồi ,hoả diễm vừa rồi của cậu là gì thế,tại sao lại khác với những pháp sư Hoả hệ mà tôi từng thấy trước đó ? " Du Sư Sư dùng giọng tò mò để nói ,vừa nói vừa đến gần Mạc Phàm.

" À ,đó là liệt hà chi hoả ,tôi có được loại hoả diễm mạnh mẽ này từ sa mạc ,có thể khắc chế sinh vật như côn trùng ....A ,đây là balo học trò của tôi " Mạc Phàm ngạc nhiên nói .

Du Sư Sư ngạc nhiên ,vội vàng phân tán những hồ điệp định đánh lén Mạc Phàm.

Du Sư Sư nghe nói hoả diễm này tạo ra sát thương to lớn với những sinh vật là côn trùng,nếu không khuất phục được cậu ta một cách nhanh chóng thì những sinh linh nhỏ kia sẽ bị chết một cách rất thảm.

" À há ,cậu ta ở đây ...còn may là không bị thương,nhưng mà giống như ...giống như là ngủ thiếp đi ?" Mạc Phàm tìm được Bạch Hồng Phi trong một bụi rậm ướt nhẹp .

Bạch Hồng Phi không bị thương ,chỉ là xuất hiện trạng thái hôn mê ,Mạc Phàm lắc thế nào cũng không tỉnh ,nếu không phải nghe thấy tiếng tim đập thì Mạc Phàm còn tưởng là đã chết rồi

" Học trò của cậu gan lớn thật ,dám ngủ ở đây " Du Sư Dư thu tay về ,nói với Mạc Phàm .

" Cậu ta giống như bị thực vật gì đó thôi miên " Mạc Phàm nói.

" Để tôi xem một chút " Du Sư Sư bước tới ,giả vờ kiểm tra Bạch Hồng Phi, nói :" Hình như là tôi đã gặp được thứ thôi miên ở trong ngọn núi này " .

" Cô biết làm sao để giải được không ? " Mạc Phàm hỏi.

Du Sư Sư lắc đầu .

" Bỏ đi ,tôi đưa hắn trở về huyện ,cố gắng nhờ mấy người có Trì Dũ hệ chữa .Cô đi cùng tôi đi ,để cô một mình trong núi làm tôi cũng không yên tâm " Mạc Phàm nói .

" Được ,nhà của tôi cũng ở trong thị trấn " Du Sư Sư nói.

....

Trên đường cõng Bạch Hồng Phi trở về ,Mạc Phàm cũng nói chuyện phiếm với Du Sư Sư, chuyện mùi thơm để tránh yêu ma làm Mạc Phàm rất chú ý ,chỉ tiếc là Du Sư Sư không nói.

Mạc Phàm cũng không ép ,không thể trói người ta lại rồi gặng hỏi ,người ta không đồng ý là không đồng ý .

Đến chân núi thì Mạc Phàm thấy một nhóm người đi tới ,hành trang của thợ săn .

Du Sư Sư đi theo Mạc Phàm ,đến chỗ rẽ mới thấy một đám người ,hiểu ra được chuyện gì nên nhìn Mạc Phàm .

" Là những người của cậu ? " giọng Du Sư Sư lạnh lùng .

" Đúng vậy " Mạc Phàm gật đầu .

Du Sư Sư lại khẽ động ngón tay ,khí tức trên cơ thể khuếch tán .

Du Sư Sư hận nhất là người khác lừa mình ,vốn cho rằng Mạc Phàm là một người không để ý cho nên mới hạ thủ lưu tình ,nào ngờ lại điều động một nhóm thợ săn tới đây chơi trò ôm cây đợi thỏ .

Những ngày gần đây Du Sư Sư đã bị những thợ săn là cho phát cáu .

Du Sư Sư đang muốn ra tay với Mạc Phàm ,thì Mạc Phàm lại đi nhanh tới chỗ Tào Cầm Cầm ,nói :" Tôi đã tìm được người rồi ,cảm ơn mấy người đã tới đây ,tôi sẽ phân phát điểm cống hiến cho mọi người ,thật là xấu hổ quá "

Đám thợ săn nghe xong thì nở nụ cười

Bọn họ còn chưa bắt đầu thì đã có điểm cống hiến rồi ,việc này cũng quá dễ dàng rồi .Các thợ săn sơ cấp ,trung cấp cũng không hài lòng lắm .

Động tác của Du Sư Sư đông cứng , tức giận một cách âm thầm ở trong lòng ,cái tên này cố tình làm thế .

" Sao thầy còn mang theo một mỹ nữ đi cùng " Tào Cầm Cầm nhìn Du Sư Sư ,kinh ngạc nói.

" Cô ấy lạc đường ,thầy chỉ dẫn cô ấy đi theo thôi.Đúng rồi ,là cô ấy tìm được Bạch Hồng Phi,thầy còn phải cảm ơn nữa " Mạc Phàm nói .

Du Sư Sư không thích đám thợ săn ,chỉ nói mấy câu rồi đi khỏi.

Mạc Phàm nhìn bóng lưng Du Sư Sư với ánh mắt tham lam luyến tiếc ,nhưng sau khi Du Sư Sư đi xa thì sắc mặt lại thay đổi .

" Thầy sao vậy ? " Tào Cầm Cầm hỏi.

" Trên người cô ta có khí tức không bình thường ,chuyện về mặt hồ yên tĩnh hơn phân nửa là có liên quan tới cô ta " Mạc Phàm nói .

" A?? Vậy tại sao thầy không bắt cô ta lại ? "

" Nếu như lúc thầy đi tìm Bạch Hồng Phi ,mà kết quả Bạch Hồng Phi đã chết thì thầy sẽ không khách khí với cô ta " Mạc Phàm nói .

Du Sư Sư không giết Bạch Hồng Phi thì chắc chắn Bạch Hồng Phi đã nhìn thấy thứ mà không nên thấy .Cho nên chỉ thôi miên ,làm Bạch Hồng Phi hôn mê ,Mạc Phàm cũng không muốn đánh rắn động cỏ ,để xem rốt cuộc Du Sư Sư có mục đích gì.

" Nhưng mà thầy ơi ,em cảm thấy cô ta như vậy " Tào Cầm Cầm nói .

" Vậy thì em quá non rồi ,những sinh vật uy hiếp đến tính mạng của mình mà còn không có cảnh giác tí nào " Mạc Phàm gõ đầu Tào Cầm Cầm một cái .

" Thầy cũng có hơn em được mấy tuổi đâu " Tào Cầm Cầm trưng ra bộ mặt bị oan .

" Để Chu Lực Tân đi theo cô ta ,cô ta biết thầy cho nên sẽ cảnh giác ,do vẻ đẹp trai của thấy nên người ta có ấn tượng sâu sắc ,còn Chu Lục Tân thì bình thường cho nên sẽ dễ dàng hơn " Mạc Phàm nói với Tào Cầm Cầm.

"......" Tào Cầm Cầm không biết nói gì ,nói nhỏ " Thầy thật là một người hài hước "

" Tào Cầm Cầm à ,vậy là trò muốn ở lại trường thêm vài năm nữa đúng không " Mạc Phàm trừng mắt với Tào Cầm Cầm.

" Em sau rồi thầy ơi ,thầy là người đẹp trai nhất ,là người đẹp trai nhất trong số những người em từng gặp ".

" Cõng tên Bạch Hồng Phi đần độn làm thầy đau eo nhức vai quá ,đau chân quá "

" Để em xoa bóp cho "

....

Mặc dù được đưa đến bệnh viện nhưng Bạch Hồng Phi vẫn hôn mê ,các bác sĩ cũng không có biện pháp nào .

Nói trắng ra thì Bạch Hông Phi không bị thương ,không bị nguyền rủa ,chỉ là ngủ đi ,giống như một người thực vật .Cơ thể bình thường ,ngay cả lúc đói thì bụng cũng kêu lên đòi chất dinh dưỡng .

Mạc Phàm cũng đau đầu ,muốn biết được nguyên nhân mạch nước thì Bạch Hồng Phi chắc chắn biết ,nhưng mà ngủ như một người chết .

" Có manh mối gì sao ? " Mạc Phàm hỏi

Mạc Phàm cũng đã cho các học viên đi điều tra các mạch nước nhưng tất cả đều bình thường ,nhưng chỉ cần vừa rời đi là lại bị chặn không có một giọt nước nào chảy về huyện Đồng Hương .Cái này làm trận pháp của Tiêu viện trưởng không thể hoạt động.

Nước cần chảy liên tục vào đại trận thì mới có thể tưới tiêu đồng ruộng ,bảo hộ thành trấn.

" Thầy ơi ,thầy ,em phát hiện ngoại trừ Bạch Hồng Phi hôn mê thì có một số hộ gia đình khác cũng rơi vào tình trạng tương tự ,thầy có muốn đi xem không ? " Tào Cầm Cầm nói.

Mạc Phàm suy nghĩ ,nhưng manh mối quá ít ,không thể hiểu rõ tại sao Du Sư Sư lại làm người ta hôn mê ,rốt cuộc là đang che giấu thứ gì sao ?.

Xem ra tháo chuông phải do người buộc chuông làm ,phải tìm Du Sư Sư hỏi lý do mới được .

"Không ổn rồi thầy ơi, cái người mà thầy bảo em theo dõi ấy ,bị đội thợ săn yêu ma thành phố bắt đi rồi.Em hỏi thì họ nói cô ta là yêu nữ linh nga sử dụng tà thuật ,đã giết không ít người " Chu Lực Tân vội vàng chạy tới nói cho Mạc Phàm.

" Đội thợ săn yêu ma thành phố ? Yêu nữ linh nga giết người ? " Mạc Phàm kinh ngạc .

Mạc Phàm lại nhớ tới ở trên trang viên đảo Sùng Minh thì có nghe qua chuyện này từ những người khác truyền miệng nhau. Nói có một nga nữ thuờng xuyên mê hoặc người rồi giết ở nơi này ,thường xuất hiện vào ban đêm,giết người mà không gây ra tiếng động .

Chẳng lẽ Du Sư Sư là nga nữ kia .

" Thầy ơi ,xảy ra chuyện lớn rồi " Mạc Phàm còn chưa lấy lại tinh thần sau khi nghe sự việc nga nữ kia ,một học viên khác lại vội vàng chạy tới .

" Đã xảy ra chuyện gì ? " Mạc Phàm hỏi.

" Có rất nhiều trẻ em ở Đông Sách cũng rơi vào tình trạng hôn mê ,đang kéo từng top một đến bệnh viện này " Học viên kia cũng sợ hãi .