Trans : xSnowballx
"Là bạo bụi châu chấu ma biến dị ,lúc chúng tôi còn ở trong sa mạc thì thấy cứ đến nửa đêm thì bọn chúng bay vào Hoả Diệm Sơn đang cháy, chúng nó làm loại tự sát tập thể này để bộ tộc của chúng nó chọn ra những cá thể biến dị ,sau đó sinh sôi một cách điên cuồng " Mạc Phàm nói như máy móc .
Hoàn toàn yên lặng ,bên tai có tiếng vang vọng ,giống như là âm thanh của những quân nhân chết thảm cách đó 5 km .
Một ngàn người nhanh chóng thành một bộ xương trắng ,loại cảm giác đó làm mọi người không thở nổi.
Không biết qua bao lâu tham mưu Chước mới hít một hơi thật sâu ,sau đó đứng thẳng ,hướng mặt về nơi những quân nhân kia tử vong ,chào theo kiểu nhà binh ,không rơi nước mắt .
Làm một tham mưu ,không có quyền được khóc ,nhất định phải ổn định lại tinh thần ,giữ luôn trong trạng thái tỉnh táo.Bọn họ dùng tính mạng để đổi lấy tình báo quan trọng ,không thể phụ lòng bọn họ được.
" Lập tức báo cáo cho đại quân ti ,để cho toàn dân sơ tán ,bọn chúng đã không sợ hoả diễm ,một khi thị trấn An Sừng thất thủ thì rất nhanh những nơi khác cũng sẽ trở thành như thế " tham mưu Chước nói với thuộc hạ của mình .
" Rõ "
" Cảm ơn mấy người đã cung cấp thông tin quan trọng này ,xin mấy nguời cũng theo đại đội rút khỏi nơi này đi .Chuyện còn lại giao cho chúng tôi " Tham mưu Chước nói với Mạc Phàm ,Trương Tiểu Hầu bằng âm thanh lạnh như băng.
Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu đồng loạt lắc đầu.
Muốn bọn họ rời đi thì thật là khó ,huống chi thị trấn An Sừng còn nhiều người vô tội như vậy.
" Hoả diễm của tôi có thể khắc chế bọn chúng ,bao gồm cả lũ biến dị,mọi người muốn chuyển vật tư đến nơi ẩn náu thì cứ giao cho tôi " Mạc Phàm nói nghiêm túc.
Bạo bụi châu chấu ma đã biến dị như vậy thì toàn bộ nguời ở nơi này phải sơ tán .
Nhưng tham mưu Chước không từ bỏ những người ở thị trấn An Sừng ,bọn họ sẽ chiến đấu tới hơi thở cuối cùng ,số mệnh quân nhân là như thế .
Mạc Phàm nhận ra tham mưu Chước muốn chết chung cùng những nguời thị trấn An Sừng ,nhưng cũng không còn cách nào khác ,kết quả cuối cùng sẽ diễn ra ,những người chỉ huy tiền tuyến cũng sẽ không còn sống.
Có một số việc Mạc Phàm không thích xen vô nhiều ,có một số việc nên đứng ra ,huống chi liệt hà của mình có thể khắc chế những bạo bụi châu chấu ma biến dị ,đây là hi vọng duy nhất cho bọn họ sống tiếp .
" Mạc Phàm ,đội quân kia bị tiêu diệt rồi ,cậu đi...." Mục Nô Kiều nói nhỏ .
" Có phải các cậu đã quên là khi các cậu bị bạo bụi châu châu ma truy đuổi ,là hoả diễm của tớ thiêu rụi hết chúng nó ,và chúng nó đều là loại biến dị " Mạc Phàm biết Mục Nô Kiều lo lắng cho mình ,trấn an nói.
" Đúng thế "
" Tớ không phải khắc tinh của bọn chúng ,nhưng Tiểu Viêm Cơ thì có " Mạc Phàm nói.
" Tiểu Viêm Cơ ? Thật sao ? "
"Nhưng một mình cậu thì có thể mang được bao nhiêu vật tư ,nơi đó có hơn một ngàn người muốn đồ ăn thức uống " Tham mưu Chước nói .
" Tôi là pháp sư Không Gian hệ ,có thể mang được một xe tải vật tư ,chạy đi chạy lại mấy lần là được " Mạc Phàm nói .
Tham mưu Chước cùng các quân thống nghe Mạc Phàm nói thì lập tức nổi lên hi vọng.
Còn may là Ly Mạn đưa bọn họ tới đây ,nếu không bọn họ tổn thất thêm một ngàn người nữa thì không biết phải làm sao .Mọi người cũng đã thay đổi cách nhìn về Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu .
Trong những năm gần đây có quá ít những pháp sư trẻ tuổi đứng ra làm chuyện như này thật sự quá ít, phần lớn những pháp sư có tiền đồ vô lượng đều trốn trong thành phố ,hưởng thụ những đãi ngộ cực cao ,cho nên một thân ma pháp cùng địa vị tụt lùi từng buớc.
" Anh Phàm ,em đi chung với anh. "
Để Mạc Phàm đi một mình tới nơi đó làm Trương Tiểu Hầu rất không yên lòng ,là anh em phải đi cùng nhau .Sát uyên còn nhảy xuống thì dăm ba loại này có tính là gì .
" Được ,nhưng đừng cách xa anh quá 10 mét " Mạc Phàm gật đầu .
" Vậu còn chúng tớ .."
" Mỗi lần đi thì tớ chỉ mang được một người ,các cậu ở đây chờ ,khi nào tớ tìm cách đuổi bọn chúng đi thì hành động cũng không muộn " Mạc Phàm nói .
Mục Nô Kiều cùng Tương Thiểu Nhứ gật đầu ,hai người họ cũng biết không nên hành động theo cảm tính ,ở đây nghe theo sự sắp xếp của tham mưu Chước.
" Nếu như có gì đó không thì lập tức rút lui ,quân đội phía Tây của chúng tôi vẫn sẽ cảm ơn các cậu " Tham mưu Chước nói.
" Sẽ không có chuyện đó đâu " Mạc trân trọng mạng sống của mình hơn bất kì ai.
.....
.....
Vẫn là đường cũ ,lần này chỉ có Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu đi ,nhưng trong mắt của những nguời ở doanh trại thì gánh nặng trong lòng của họ đã tăng lên gấp đôi. Sợ rằng họ cũng sẽ như những người kia ,phải biết là bọn họ đã có thể rời đi ,nơi này tử vong ra sao hay bất kì tai hoạ xảy ra cũng không liên quan tới bọn họ .
" Anh có sợ không anh Phàm ? " Trương Tiểu Hầu dí vai vào Mạc Phàm ,hỏi một câu.
" Cũng may đã sớm quen rồi " Mạc Phàm nhớ lại lúc Bác thành xảy ra tai nạn, Mạc Phàm đã dẫn đầu những học sinh vừa tốt nghiệp mở đường ,nhưng tình huống khi đó với bây giờ không giống nhau ,lúc đó còn yếu ,còn rum sợ .
Nhiều khi cho dù có sợ thì cũng phải tiến lên phía trước .
" Một mình em thì em rất sợ ,nhưng chỉ cần có anh Phàm đi theo thì mọi chuyện sẽ từ nguy hoá thành an " Trương Tiểu Hầu lạc quan .
Mạc Phàm cũng biết Trương Tiểu Hầu rất tin tưởng mình .
Trong lòng có người đáng để tin tưởng thì dù có vào hoàn cảnh nguy hiểm thì cũng sẽ yên tâm .Người mà Trương Tiểu Hầu tin tưởng trong lòng là mình .
Nhưng Mạc Phàm lại không có ai cả.
Cho nên Mạc Phàm tự yêu cầu bản thân phải trở nên mạnh mẽ .
...
" Coong coong ~~~~ "
Tiếng ồn không ngừng vang bên tai ,Mạc Phàm bị quấy nhiễu đến mức đầu muốn nổ tung ,tình huống này chỉ miễn cưỡng thi triển ra ma pháp sơ giai ,trung giai ,còn cao giai thì dù có muốn cũng không nên nghĩ tới .
Còn may là Tiểu Viêm Cơ được bao phủ bởi hoả diễm ,sau khi được gọi ra thì Tiểu Viêm Cơ bảo hộ cho Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu .
Bạo bụi châu chấu ma chủ yếu e ngại liệt hà chi hoả ,dù sao bọn chúng cũng nhờ liệt hà xung quanh mà sinh sôi.Nhưng cũng chỉ là phần yếu nhất mà thôi ,không có can đảm tới gần liệt hà chi hoả ,thậm chí liệt hà chi hoả còn tạo ra tính chí mạng với chúng nó ,vừa đụng vào sẽ bắt lửa.
Tiểu Viêm Cơ đứng trên vai của Mạc Phàm ,cũng không cần phóng cái gì ,lĩnh vực của bản thân cũng đã làm mười mét xung quanh Mạc Phàm không có con bạo bụi châu chấu ma tới gần.
Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu đã đến nơi bạo bụi châu chấu ma dày nhất .Những người ở bên phía doanh trại thấy hai người không sao đều thở phào nhẹ nhõm .
" Quá tốt rồi "
" Trời không tuyệt đường sống "
Tầng lửa mờ nhạt kia cũng chính là hi vọng cho những người quân nhân như họ .Hai thân ảnh bước đi đều làm mọi người khâm phục không ngớt .
....
Bầu trời bị che khuất ,ảm đạm không có ánh sáng ,những châu chấu ma bay ở trên không trung ,như là một hố sâu ,cả một nhánh quân đều bị bao phủ.
So với yêu ma thì con người vẫn còn nhỏ bé .
Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu bước từ từ vào thị trấn An Sừng ,nơi này bị châu chấu ma bao phủ trên cả mặt đất ,dịch nhầy của bọn chúng bôi lên cho thị trấn một lớp sáp .
" Coong coong ~~~~ "
Vòng lửa liệt hà đi ngang qua làm bạo bụi châu chấu ma sợ hãi bay lên trời.
Mạc Phàm xem xét ở đó thì thấy hài cốt của một con triệu hoán thú chắc là do một quân nhân nào đó phái tới xem xét ,kết quả biến thành đồ ăn của bọn chúng .
Bạo bụi châu chấu ma không bỏ cuộc ,chúng nó ngửi thấy mùi của sinh vật sống ,không ăn sạch thì đừng mong chúng nó rời đi .
" Hình như là chỗ này, toà nhà kia ...Éc ,toà nhà kia đâu rồi? " Trương Tiểu Hầu nhìn bản đồ ,ngẩng đầu lên phát hiện không có gì .
Trên bản đồ thì ở đây có bốn toà nhà .
" Bọn chúng ăn mất rồi ,nhưng mà cũng kì lạ nếu ăn được thì sao không ăn ngay từ đầu ,mà anh nhớ trước đó những toà nhà xây bằng đá cứng vẫn tồn tại " Mạc Phàm nói.
" Đúng vậy ,hay chúng nó có vấn đề gì về đường tiêu hoá ? " Trương Tiểu Hầu nói.
" Tiêu hoá ...đúng rồi " Mạc Phàm nhớ ra cái gì đó .
Lúc trước ở trên ma sơn mấy ngày ,Mạc Phàm cho nó ăn thịt khô ,sau khi không có thịt khô thì nó ăn thứ khác ,bắt đầu từ những viên đá ,thậm chí là ăn cát sỏi .Sau đó Mạc Phàm cho nó thịt khô thì nó ăn một cách vui vẻ .
Điều này chứng tỏ chúng nó ưu tiên một loại đồ ăn .
" Bạo bụi châu chấu ma ưu tiên ăn vật sống ,sau đó là thực vật ,rồi đến sắt ,đá ,cuối cùng là ..." Mạc Phàm đưa mắt về phía trước .
Ở phía trước không có gì ,bọn chúng bắt đầu ăn bùn đất .
" Không ổn ,chúng nó bắt đầu ăn đất " Trương Tiểu Hầu kêu lên.
" Đất cùng cát là thứ chúng nó khó tiêu hoá nhẩt ,không có gì để ăn thì chúng nó sẽ ăn những thứ này ,nhưng phía dưới có người sống " Mạc Phàm nói xomg cũng không rét mà run .
Bạo bụi châu chấu ma ăn cả mặt đất ,thế thì người ở dưới hầm trú sẽ không sống được .
" Sao lại có sinh vật đáng sợ như vậy tồn tại trên thế giới cơ chứ " Trương Tiểu Hầu nói .