Chương 1156: Sát Thủ Xuất Hiện

Trans : xSnowballx

__

" Anh của cậu ,anh của cậu thì có gì mà phải lo lắng ,cậu lo anh ấy đau lòng sao ? " Mạc Phàm nói .

" Thôi được rồi ,vừa giành được hạng nhất ,không nên hàn huyên chuyện không vui này " .

" Vậy thì có cái gì ,nên mặc niệm ,nên vui sướng ,dù là hai cái đó hỗn loạn với nhau là cảm xúc gì thì là cảm xúc đó " Mạc Phàm nói .

" Để tớ ở chỗ này một mình đi, sau khi suy nghĩ thông suốt rồi thì sẽ nói chi tiết cho cậu " Triệu Mãn Duyên không nói việc đó ,chính bản thân Triệu Mãn Duyên còn chưa biết nói thế nào cho thoả đáng .

" Được rồi ,tớ ở trong phòng ,nhiều nhất cũng chỉ có thêm Mục Ninh Tuyết nữa ,sau khi thông suốt thì tới tìm tớ " Mạc Phàm cũng không miễn cưỡng .

Rời đi trước ,Mạc Phàm xoay người nhìn lại thấy Triệu Mãn Duyên đang đi chậm rãi trên đê biển ,quả.thật chuyện gặp phải chuyện này cũng thật là sầu não.

Cũng may là tất cả đã có chuẩn bị tâm lý .

Người thân mà ra đi thì chuẩn bị tâm lý trước hay là đột nhiên là hai chuyện khác nhau ,trải qua thời gian thì cũng phải sinh ly tử biệt ,phần lưu luyến khó mà dứt bỏ cũng sẽ thành sự tôn trọng với người đã khuất .Triệu Mãn Duyên không nên tiếc nuối cái gì ,dù sao cậu ta cũng đã làm ra một sự kiện chấn động trước trước khi người thân ra đi ,không có hổ thẹn gì cả .

Về phần tin dữ thì thường như sét đánh ngang tai , Mạc Phàm khi còn ở tai nạn Bác thành cũng đã thấy qua quá nhiều loại sinh ly tử biệt này rồi ,không phải là không cảm thấy đau xót ,cho nên mới liều mạng tu luyện để đảm bảo cho người thân được bình an ,không ở trong hoàn cảnh yêu ma hỗn loạn mà đột nhiên rời đi .

Nhưng sinh mệnh đâu thể vô tận được ,rồi một ngày sẽ đi tới đích ,kết thúc cuộc đời trong một ngày mưa....

...

Trước đê biển ,Triệu Mãn Duyên vẫn còn đang rối lòng ,trời đã chuyển tối ,ánh đèn Venice hiện lên ở xa ,có những đảo nhỏ lặng yên trong màn trời tối giống như là không tồn tại vậy .

Trước mặt Triệu Mãn Duyên là một cặp đôi ,người đàn ông có tuổi tầm tam tứ tuần gì đó ,trên trán có vết sẹo,khuôn mặt ngăm đen đang ôm chặt lấy người phụ nữ,miệng nở nụ cười ,giống như là rất thoả mãn ,giống như là một thanh niên chìm đắm trong tình yêu của tuổi trẻ .

Người phụ nữ cũng tầm khoảng ba mươi tuổi gì đó ,nhan sắc bình thường ,loại này Triệu Mãn Duyên thường không để ý nhiều ,người phụ nữ này vẫn đang cười ngượng ngùng ,con mắt chuyển động thầm đánh giá Triệu Mãn Duyên .

" Này anh bạn ,giúp chúng tôi chụp một pose ảnh được chứ ? " Người đàn ông hỏi một tiếng rồi đưa máy ảnh tới .

" Được " nếu là bình thường thì Triệu Mãn Duyên sẽ ngạo mạn mà đi qua giữa hai người họ ,đời này chỉ có mình đút cơm chó cho người khác chứ người khác không đút được cơm chó cho mình ,nhưng hôm nay tâm trạng đi xuống ,tiện này làm việc tốt ,tích phúc cho nguời cha sắp ra đi .

Triệu Mãn Duyên đưa tay định cầm máy ảnh thì nụ cuời của người đàn ông da ngăm trở nên không có ý tốt .

Trong ánh mắt lập tức lộ ra sát ý , một con rắn độc tám vuốt chui ra khỏi ống tay áo bò lên cổ tay của Triệu Mãn Duyên sau đó cắn một cái .

Vết cắn không đau nhưng Triệu Mãn Duyên cảm thấy máu của mình đang đông cứng lại ,từ cánh tay lan rộng đi khắp cơ thể .

" Hai người " Triệu Mãn Duyên sợ hãi ,vội thi triển ra ma pháp phòng ngự .

Sắp hoàn thành được ma pháp thánh thuẫn thì Triệu Mãn Duyên cảm thấy đầu óc mình lâng lâng ,giống như cảm giác say ruợu ngày hôm qua vậy .

...

Cuối cùng tinh quỹ đứt gãy ,Triệu Mãn Duyên không kịp thi triển ra ma pháp phòng ngự ,độc tố thực sự lan ra quá nhanh ,không chỉ làm tê dại đi toàn thân ,càng làm cho tinh thần hỗn hoạn .

"Mấy người là ai " Triệu Mãn Duyên còn có thể nói chuyện ,lập tức chất vấn .

" Hỏi nhiều làm gì ,không phải chết đi sẽ rõ hơn à " người phụ nữ có nhan sắc bình thường cười quỷ quyệt ,chậm rãi rút từ trong lòng bàn tay một cây châm độc .

Châm độc dài cỡ một cây kiếm ngắn ,hiển nhiên là một loại ma cụ âm hiểm rồi ,giống như giáp tay của Quan Ngư ,loại ma cụ này thường được các pháp sư thích khách mang theo ,không có tác dụng quá lớn khí đối phó với yêu ma ,nhưng để đối phó với pháp sư thì là một món đồ chí mạng .

" Ai phái mấy người tới ?" Triệu Mãn Duyên phẫn nộ ,con mắt đều muốn bốc hoả lên .

" Có lẽ là người muốn hai cha con cậu có thể gặp nhau ở dưới suối vàng làm bạn với nhau " Nữ sát thủ lạnh lùng cười nói ,châm đọc đâm tới trái tim của Triệu Mãn Duyên một cách gọn gàng .

Châm độc đâm vào làn da của Triệu Mãn Duyên ,nhanh chóng vào đến phần cơ ,chuẩn bị đến phần tim ,đúng lúc này toả ra ánh sáng màu vàng rực rỡ ,Triệu Mãn Duyên không để ý tới dây chuyền trên cổ mình tự động kích hoạt ,ép hai sát thủ này lui ra ,cây chậm độc cũng không đâm vào được nữa .

" Không hổ danh là công tử nhà giàu ,bảo vật mạnh hơn nhẫn Venice đều đó ,nhưng mà giãy giụa thêm được ít thời gian nữa thôi " Nữ sát thủ cười ,cảm thấy không có gì bất ngờ cả.

Hai người kia tu vi rất cao ,nhất là người đàn ông đánh lén Triệu Mãn Duyên ,cho dù Triệu Mãn Duyên không bị rắn thì cũng sẽ bị khống chế rất nhanh .

Triệu Mãn Duyên từ lâu đã là một công tử đào hoa ,chỉ có hai năm nay là vùi đầu vào tu luyện để cho người cha được bất ngờ ,chưa đắc tội với nhân vật lớn nào ,cũng không trêu chọc đến loại sát thủ như này tới lấy mạng của mình .

Ánh sáng vàng óng bảo hộ Triệu Mãn Duyên cũng không duy trì được lâu ,lại thêm ở nơi vắng vẻ như này cũng không ai tới cứu mình .

Triệu Mãn Duyên biết mình không sống lâu được nữa ,nhưng không cam tâm ,không tin tưởng.

" Triệu Hữu Càn ,mày cút ra đây nhanh cho tao ,nhất định là mày ,nhất định là mày " Triệu Mãn Duyên hét to, khuôn mặt trúng độc nổi lên gân xanh đen .

Cứ việc hét to như thế cũng không có ai trả lời lại.

" Triệu Hữu Càn ,có gan giết tao nhưng lại không có gan gặp mặt tao lần cuối sao " Triệu Mãn Duyên tiếp tục hét lớn.

Triệu Mãn Duyên có cảm giác là Triệu Hữu Càn đang ở gần đây .

Quả nhiên cách đó xa ,một người từ đứng ở cây già đi bước ra thật nghiêm nghị .

Người này ngay cả che kín mặt mũi ,chỉ trừ lại đôi mắt ,cẩn thận không cho ai nhìn thấy được dáng vẻ của mình .

Ánh sáng bảo hộ Triệu Mãn Duyên không có cơ hội phá vỡ ,nhưng Triệu Mãn Duyên bây giờ đã hoàn toàn tứ cố vô thân ,hai sát thủ chuyên nghiệp dùng loại thủ đoạn này để kết liễu bap nhiêu người rồi ,Triệu Mãn Duyên bây giờ chỉ như là một đứa trẻ ,không có sức phòng thủ nào.

" Vậy để anh tiễn chú một đoạn " người che kín toàn thân nói một cách lạnh lùng.

Đúng là hắn rồi

Đúng là hắn rồi

Biết mình khó trốn thoát ,trong lòng Triệu Mãn Duyên khó mà có thể tin được là anh trai của mình ,trước đó còn tin tưởng rằng đó là một người mà mình đắc tội .

Tốt xấu cũng là anh em ,Triệu Mãn Duyên cũng từng có suy nghĩ này ẩn hiện ở trong đầu ,trước đây cũng từng nghĩ nên nói chuyện này với Mạc Phàm rằng Triệu Hữu Càn là một người không từ mọi thủ đoạn để đạt được mục đích ,nhưng Triệu Mãn Duyên cũng phải lắc đầu vung đi vì tình anh em ruột thịt ,không nói với Mạc Phàm chuyện vô căn cứ này .

Cũng là có suy nghĩ như cho nên mới không nói với Mạc Phàm ,nếu không Mạc Phàm sẽ theo sát bên mình ,phòng ngừa ai đó ám toán ,cũng không phải rơi vào tình huống này .

Nghĩ đến lúc trước Mạc Phàm ở rừng Hoang thành xả thân cứu giúp ,cũng không do dự xả thân cứu giúp khi gặp nạn ,lại nhìn đôi mắt Triệu Hữu Càn ,loại cảm xúc này không có nói lên lời .

" Mày không còn tính người hay sao ? " Triệu Mãn Duyên nói .

" Nói với anh mày cái này thật là ngây thơ ,còn không phải do lão cha làm việc tốt thì anh mày cũng không hạ quyết tâm để làm việc này đâu . Triệu Hữu Càn anh từ năm lên mười đã chịu sự quản thúc của lão già đó ,bắt đầu học ngoại ngữ các nước ,học về kinh doanh, học cách giao tiếp trong các mối quan hệ , cùng những con quỷ tham tiền nói chuyện với nhau. Anh đã giúp nhà chúng ta ,gia tộc chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền ,tốn bao nhiêu sức lực ...Mà em ,từ khi mới sinh ra đều đã tiêu diêu tự tại, ngay cả cha cũng không mắng một câu nào ,cho em tiền bó lớn bó nhỏ như cho hoa ,không quản lí em bất cứ việc gì ,em muốn học cái gì thì cha đều chuẩn bị cho một cách tốt nhất .Anh còn tưởng cha chỉ là đang nuông chiều em mà thôi ,không qua trọng em có thành một người phế vật trong thị tộc ,không cần có thành tựu gì .Còn anh ,anh tưởng rằng cha coi anh là người thừa kế ,dốc lòng bồi dưỡng cho nên mới nghiêm khắc như vậy ,cho nên anh mới chịu đựng sự bất mãn ,bôn ba tất cả các việc ,để cho cha thấy anh còn làm tốt hơn cả cha "

" Kết quả "

" Kết quả sao " Triệu Hữu Càn hét lớn .

Sau khi hét lớn thì cả người Triệu Hữu Càn lạnh lùng đến đáng sợ ,giọng điệu mang phần oán giận cùng ác độc .

" Kết quả là chưa giành được hạng nhất học phủ chi tranh đã để lại di chúc ,để một thằng ngu như em thừa kế Triệu thị to lớn sau đó để Triệu Hữu Càn là anh đây đi phụ tá đằng sau cho em .....Hahaha ,thật sự là một người cha tốt ,vừa bắt đầu đã tính toán ,vừa bắt đầu đã coi em là người nối nghiệp ,mà anh chính là một người làm công ,tùy ý sai bảo ,sau đó lại phân công thành người hầu " Triệu Hữu Càn gần như gào lên .

Triệu Hữu Càn không cam tâm ,rất không cam tâm ,Triệu Mãn Duyên vào đội quốc phủ giành được hạng nhất thì thế nào ,có bằng công 1/10 công sức Triệu Hữu Càn bỏ ra cho Triệu thị không .Buồn cười là cha thấy thế thì cảm giác được Triệu Mãn Duyên là hi vọng của Triệu thị ,còn mình là con chó đi sau lưng đứa em trai của mình .

" Đó là quyết định của cha ,sau khi cha mất rồi,mày cảm thấy tao sẽ tranh đoạt thứ này ư ,tao tu luyện ma pháp ,còn mày quản lí sự nghiệp ,cần gì phải làm đến mức này ,cha vẫn còn mà mày đã không nhịn được mà ra tay trước với tao " Triệu Mãn Duyên nhìn dáng vẻ của Triệu Hữu Càn ,không khỏi hít sâu một hơi.

" Cũng bởi vì vẫn còn đó ...trước khi lão ta ra đi thì anh mày sẽ đến trước mặt rồi nói đứa con trai bảo bối đã bị chính tay anh giết ,đây xem như là sự trả thù với lão ta sau nhiều năm coi anh là con chó " Triệu Hữu Càn không quan tâm tới cái gì khác nữa .

" Nếu thật là như thế thì chắc mày đã tìm được hai sát thủ này khi cha vừa đổ bệnh ,chờ tới ngày đó đến xem tinh hình ư ? " Triệu Mãn Duyên.

" Em đoán đúng rồi ,có một người cha như vậy thì làm sao có thể giữ lại .Đừng oán trách anh ,em cũng biết anh là một người như nào rồi mà " .

" Tao vẫn sẽ tha thứ cho mày bởi vì mày là anh của tao "

" Anh cũng không muốn làm như thế này đâu "

" Chăm sóc cho mẹ thật tốt " Triệu Mãn Duyên nói, giãy giụa cũng không còn ý nghĩa nào nữa ,trong mắt Triệu Hữu Càn không có ý buông tha.

Triệu Hữu Càn đã thay đổi ,không biết mình là ai nữa .

" Anh biết ,mẹ sẽ không nghi ngờ anh đâu ,mẹ tin anh lắm " Triệu Hữu Càn ra lệnh cho hai sát thủ .

Ánh sáng bảo hộ tan biến đi ,cũng là lúc Triệu Mãn Duyên buông xuôi .

Triệu Mãn Duyên đứng ở đó ,trong lòng vẫn còn một số tiếc nuối ,không thể cùng đồng hành cùng Mạc Phàm ,theo đuổi con đường ma pháp được nữa .

Cũng hi vọng Mạc Phàm không đi tán hết em này rồi đến em nọ.

Triệu Mãn Duyên cũng không hiểu vì sao trong lúc này mà mình còn suy nghĩ một thứ vừa hoang đường vừa buồn cuời ,có lẽ đi theo Mạc Phàm lâu rồi cho nên khi đối mặt với gió to sóng lớn thì đều có thể mỉm cười nói chuyện được.

" Động thủ "

Tu vi của hai sát thủ quả thật là đáng sợ đến cực điểm ,thậm chí có thể là ma pháp sư siêu giai ,khí thế kinh người ,cho dù không có độc tố thì sát ý mạnh mẽ cũng làm cho người khác không có ý phản kháng.

Triệu Mãn Duyên nhắm hai mắt lại ,khi sắp gần với cái chết ,cũng không để ý cái mõ cụ đang phát sáng bắn ra bốn phía ,giống như là đang thức tỉnh cái gì đó .

" Ô ~~~~ !!! "

"Ô ~~~~~~~!!!! "

Đột nhiên giữa đê biển và vùng biển Venice phát ra hai tiếng là chấn động bầu trời ,rung chuyển cả thành phố ,trong đêm đen có thể nghe thấy tiếng tim đập .

Ánh sáng giao thoa trong biển ,một hòn đảo bắt đầu rút nước ,những cơn sóng bắn lên tận mây ,biến thành sóng thần bao phủ bầu từ khắp phía .

" Trời ạ ,đó là cái gì vậy ??? "

" Hòn đảo kia ....hòn đảo kia "

Mấy trăm nghìn người ở Venice thấy sóng thần ập tới ,vô số ma pháp sư bay trên bầu trời ,âm thanh cảnh báo vang lên ,ánh sáng màu tím chiếu rọi cả thành phố Venice .

Một cái bóng như một ngọn núi ,bầu trời đầy sao cũng bị che khuất , thành phố Venice như là một món đồ chơi với hòn đảo vừa trồi lên vậy ,sẽ bị nó phá hủy một cách tùy tiện .

Trong thành phố Venice ,Mạc Phàm nhìn về phía biển ,ánh mắt hoảng sợ nhìn cái thứ vừa trồi lên ,nội tâm rung động như là lần đầu tiên gặp đồ đằng huyền xà vậy .

" Là nó ...chính là nó ...nó một mực đi theo chúng ta " Mạc Phàm đang kinh hãi nói cái gì đó .

Đảo .

Nó ngụy trang thành đảo .

Là sinh vật thần bí to lớn bắt gặp ở Nhật Bản

Vậy mà nó bơi về Địa Trung Hải ,dừng ở Venice .

Nó thật sự đi theo bọn mình ..