Chương 1062: Bắt Chuyện Một Cách Ác Ý

Trans : xSnowballx

" Mục thị bên trên chắc tức lắm đây ,nhớ trước đây không lâu bên Mục thị còn thanh minh gia tộc mình cùng Mục Ninh Tuyết không có quan hệ gì .Phần vinh dự này cơ bản không thuộc về họ " Triệu Mãn Duyên cảm khái xong nói tiếp :" Mạc Phàm ,xem ra cô ấy lần này.....ơ ,đâu rồi ".

Triệu Mãn Duyên định nói lần này Mục Ninh Tuyết phá kén trùng sinh ,ai ngờ con tiện nhân Mạc Phàm chạy đến bên cạnh Mục Ninh Tuyết ,như một tên thái giám hầu hạ nữ vương vậy , xoa lưng bóp vai các kiểu.

Triệu Mãn Duyên buồn bực ,Mạc Phàm ngoài những lúc có cốt khí ra thì như một cái hầm cầu vừa thối vừa bẩn ,không biết xấu hổ ,thật đúng là có thể đóng vai bất cứ nhân vật nào .

Mạc Phàm mồm đã không ngớt khen Mục Ninh Tuyết đến tận mây xanh .

Mục Ninh Tuyết thật sự là sợ Mạc Phàm, trừng mắt một cái ,Mạc Phàm liền im miệng cùng nổi da gà.

" Trận đấu đã kết thúc ,đi ăn mừng nào mọi người "

Thi đấu mở màn coi như là thành công mỹ mãn , hơn nửa tháng sau là trận đấu đặc sắc của các quốc gia khác ,chắc lúc đó sẽ có tuyển thủ khác được người ta gọi là thiên tài ma pháp sư ,mở đầu tốt như này chắc hẳn người ta sẽ hi vọng cao hơn.

......

Mạc Phàm nắm tay Mục Ninh Tuyết chạy ,nói là đi tiệc chúc mừng hoá là lừa đi hẹn hò .

" Đừng ủ rũ , đã giành chiến thắng rồi thì phải vui vẻ lên , không phải là em đã chờ ngày lâu lắm rồi sao " Mạc Phàm nói.

" Còn nhiều thứ lắm " Mục Ninh Tuyết nói.

" Cái gì đến thì nó sẽ đến ,hiện tại em đã làm rất tốt rồi " Mạc Phàm nghiêm túc nói .

Hôm nay chiến đấu cũng đã làm cho Mục Ninh Tuyết giải toả được cảm xúc ,Mục Ninh Tuyết bây giờ cũng không có thờ ơ với Mạc Phàm nữa làm cho Mạc Phàm thở phào nhẹ nhõm .

Thấy Mục Ninh Tuyết không nói gì nữa ,Mạc Phàm chuyển chủ đề hỏi về tốc độ tu vi tăng cao.

Thực lực Mục Ninh Tuyết tăng nhanh có chút kinh ngạc ,cứ cho là mình đi dãy núi Bạo Quân trong lúc cô ấy bế quan tu luyện đi nhưng làm gì có chuyện bế quan tu luyện xong thì thực lực lại tăng nhanh như thế.

Mục Ninh Tuyết cũng không nói gì ,chỉ lặng lẽ nhìn dòng nước đang chảy cách đó không xa .

Vài người đi đường giống như là nữ sinh đi qua nhận ra Mục Ninh Tuyết người mà đã có màn biểu diễn tuyệt vời trên sân đấu, chỉ dám nhìn từ xa ,không dám làm phiền .

" Anh chỉ là đang lo lắng cho em ,hi vọng thực lực tăng nhanh như vậy sẽ không có tác dụng phụ " Mạc Phàm nói tiếp .

Mục Ninh Tuyết lắc đầu ,kể lại ngắn gọn về chuyện băng sát tinh cung cùng mảnh vỡ nói cho Mạc Phàm .

" Con mẹ nó ,cái đám cho chết Mục thị này là tà giáo đi ,tại sao lại có phương pháp tu luyện đáng sợ như vậy " Mạc Phàm nghe xong không nhịn được mà chửi .

" Vậy bây giờ em chỉ cần dung hợp lại tất cả các mảnh vỡ là có thể xài được băng sát tinh cũng bình thường sao ".

" Ừm ,nhưng nó có hại cho linh hồn " Mục Ninh Tuyết nói .

Thời điểm ban đầu vẫn chỉ là tàn cung ,tu vi của Mục Ninh Tuyết đã có thể từ từ khống chế sức mạnh của sát cung vì nếu thỉnh thoảng sử dụng một hai lần thì sẽ không sao .Mà bây giờ băng sát tinh cung đã hoàn thiện ,nó sẽ rút nhiều linh hồn hơn ,không cẩn thận bắn mũi tên thì hồn phi phách tán.

Mục Ninh Tuyết cũng không nói chuyện quá lâu với Mạc Phàm , định trở về phòng của mình.

Mạc Phàm không cần đoán cũng biết là Mục Ninh Tuyết trở về phòng để tu luyện ,năng lượng từ mảnh vỡ vẫn còn nhiều cho nên cần nhiều thời gian để có thể hấp thụ hết,như thế mới có thể khống chế sức mạnh thật sự của băng sát tinh cung .Mà băng sát tinh cung cũng như một ma khí không thể ỷ lại quá nhiều vào nó ,chỉ có thực lực tăng lên ,làm cho thiên phú về Băng hệ đạt tới giới hạn như thế mới không cần phải e ngại Mục thị trả thù.

Cảm thấy Mục Ninh Tuyết không sao , trong lòng Mạc Phàm cũng nhẹ nhõm đi rất nhiều .

" Vậy ..."

Mạc Phàm vừa định nói tiếp dự định tiếp theo của mình cho Mục Ninh Tuyết nghe thì đột nhiên xuất hiện hai người có thân hình vạm vỡ đứng ở giữa Mạc Phàm và Mục Ninh Tuyết .

Mục Ninh Tuyết biết Mạc Phàm là loại người sẽ tìm cơ hội chiếm tiện nghi của mình ,cho nên phần lớn thời gian cùng Mạc Phàm nói chuyện thì phải duy trì một khoảng cách nhất định ,không cho tên sắc lang Mạc Phàm này có cơ hội.

Lúc đầu Mạc Phàm chỉ coi là hai người đi đường không biết phép tắc ,đứng tại chỗ chờ hai tên này đi qua ,ai mà biết hai tên đàn ông phương Tây này đứng bất động ở đó .

Mạc Phàm không có công phu cùng người qua đường so đo cao thấp ,định bước qua hai người họ để đến chỗ của Mục Ninh Tuyết rồi nói tiếp chuyện của mình .Lại thấy trước mặt Mục Ninh Tuyết có tên đàn ông nào đó mặc trang phục nhung màu vàng ,dáng người cao gầy ,mái tóc nâu chải xoăn ,để lộ ra khuôn mặt cá tính rất có phong cách .

" Có thể gặp được cô ở đây là vinh hạnh của tôi ,cô biết không ,tôi ngồi ở trên cao nghe diễn văn đã rất buồn ngủ ,nhưng khi thấy dáng người của cô thì không biết phải dùng từ gì để miêu tả " tên tóc nâu chải xoăn này nói ra những từ ái mộ , nho nhã :" Xin lỗi ,xin lỗi ,nhìn thấy cô làm tôi kích động quá ,quên chưa giới thiệu tôi tên là Gustin BeauBourg đến từ Tây Ban Nha ".

Mục Ninh Tuyết vẫn còn đang sững sờ ,trước đó còn đang nói chuyện với Mạc Phàm mà tên này từ đâu chui ra .

Mục Ninh Tuyết vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra chỉ thấy mấy nữ sinh đi đường hét to .

"Là điện hạ BeauBourg ,vương thất của Tây Ban Nha " nữ sinh tóc đuôi ngựa ,da trắng ,mặt đang ửng đỏ ,gặp được minh tinh mà mình sùng bái ,kích động .

" A..thật sự là anh ấy ,rất đẹp trai hơn trong ảnh rất nhiều " Một cô bé khác cũng hô lên.

Mấy cô bé Châu Âu hưng phấn,cảm giác sẽ vứt hết liêm sỉ để chạy vô ôm một cái ,chỉ là có mấy tên vệ sĩ này nên không dám .

BeauBourg nở nụ cười với mấy cô bé ,thể hiện ra sự duyên dáng ,cũng mượn lời của những cô bé này để nói ra thân phận của mình .

" Điện hạ??? " Mục Ninh Tuyết cảm thấy kì lạ .

Nhưng Mục Ninh Tuyết cũng không muốn Mạc Phàm thiếu kiến thức địa lý .Ở các nước Châu Âu ngay cả khi không ít quốc gia thi hành chế độ mới nhưng vẫn còn giữ lại vương thất ,họ nắm giữ quyền lực thống trị gia .Những người này còn được người khác tôn kính hơn nhiều so với các gia tộc ma pháp ở Trung Quốc.

Từ lời của hai cô bé kia vừa nói thì người ngay trước mắt đúng là vương thất Tây Ban Nha ,là hoàng tử Tây Âu .

Chỉ là Mục Ninh Tuyết có chút không hiểu tại sao vị hoàng tử này lại tới đây.

Mà Mạc Phàm đằng sau hai người kia ,khuôn mặt có đen một chút .

Mạc Phàm muốn lách qua hai tên này muốn đến chỗ Mục Ninh Tuyết ,nhưng hai tên này không cho Mạc Phàm đi qua ,dùng thân thể của mình để làm bình phong để ngăn mình với Mục Ninh Tuyết .Cho tên khốn này có cơ hội đụng chạm vào Mục Ninh Tuyết .

Bây giờ Mạc Phàm chỉ cũng có một chữ để hình dung cho việc này là " Cay " ,vậy mà coi mình là không khí .

Nhìn tên BeauBourg này ở đây ba hoa chích choè ,Mạc Phàm cũng bó tay rồi ,tự nhiên lòi đâu ra con kỳ đà cản mũi ,lại còn sai hai con chó săn cản mình sau đó đi tán gái.

Thằng chó này không coi ai ra gì ,Mạc Phàm vốn là một người nóng tính ,gặp chuyện như này làm sao mà nhịn được.

" Hai người bọn mày ,tốt nhất là cút khỏi tầm mắt của tao ,nếu không thì quản lý đô thị ở Venice cũng không thể giữ nổi hai bọn mày đâu không bị tê liệt " Mạc Phàm mặt đen ,lời nói mang khí thế .

" Cậu đừng có phí sức ,điện hạ nói chuyện xong thì chúng tôi sẽ thả cậ...."

Tên vệ sĩ bên trái chưa nói hết câu thì có một lực vô hình bóp cổ làm cho không nói được nữa .

Tên vệ sĩ phải thấy tình huống không đúng ,bắt đầu thi triển ma pháp,nhưng ma pháp của Mạc Phàm nhanh hơn ,đánh bay tên vệ sĩ bên phải xuống sông .

" Muốn ăn đòn thì tao chiều chúng mày " Mạc Phàm nhấc tên vệ sĩ bên trái vứt như rác rưởi .

Giải quyết xong hai con chó kia ,Mạc Phàm đến trước mặt BeauBourg ,đặy tay lên vai .

" Bằng hữu ,đừng lỗ mãng như thế " BeauBourg vẫn bình tĩnh nói .

" Thô con mẹ mày ,cút xuống sông cho tao " Mạc Phàm nhấc BeauBourg lên rồi ném xuống sông không có một tí khách khí nào .

BeauBourg không có phòng bị trước cả người ngã vào dòng sông ,ướt sũng hết ,kiểu tóc đẹp trai cũng ướt nhẹp ,ngay cả lớp trang điểm cũng trôi xuống ,cả người chật vật không chịu nổi .

Mấy nữ sinh lập tức hét lên ,vội vàng chạy đến bờ sông ,nhảy xuống cứu cái tên hoàng tử trồng cây si ,dáng vẻ thiểu năng trí tuệ .

" Chán sống rồi hay sao mà dám đụng tới người con gái của Mạc Phàm tao ,lại còn giả bộ hoàng tử vương thất con mẹ gì ,mày có bị ngu không ,đây là thời đại nào rồi mà còn hoàng tử điện hạ ...có phải mày coi quá nhiều chuyện cổ tích rồi phải không??" Mạc Phàm không tức giận cũng không được, hướng về phía Beaubourg đang ngâm nước sông mắng liên tục :" Tranh thủ thời gian rồi cút cho tao ,lần sau gặp mày ở đâu thì tao sẽ đánh mày lần đó ".

Đánh cũng đã đánh ,mắng cũng đã mắng, Mạc Phàm mới cảm thấy sảng khoái một chút .

Đúng là trong rừng lớn có đủ loại chim mà.

" Ngày nay có nhiều mấy thằng thiểu năng trí tuệ nhỉ ,có đúng không Tuyết Tuyết " Mạc Phàm nói với Mục Ninh Tuyết.

Mục Ninh Tuyết thấy Mạc Phàm đánh người rất thành thạo, cũng không biết nói cái gì .

Mục Ninh Tuyết cũng lười giải thích với Mạc Phàm ,giải quyết xong chuyện rồi thì giờ nên trở về phòng tu luyện .

Trên đường về Mạc Phàm vẫn líu lo chửi nấy chửi để ,Mục Ninh Tuyết cảm thấy mình cần phải nói với Mạc Phàm một cậu ,đến giao lộ thì nói với giọng nhẹ nhàng :" Bên Châu Âu đúng là có vương thất với hoàng tử ".

Mạc Phàm mở miệng nói :" Có thật không vậy, sao anh không biết "

" Tại vì anh ít đọc sách " Mục Ninh Tuyết nói một câu sau đó rời đi .