"Cảm ơn quý khách đã mua sản phẩm của công ty đồ chơi Cao Phi, nhớ like và share cho cả nhà biết nhé!"
Phương Tinh vừa mở hộp hàng, vừa lôi ra từng máy bay không người lái và thiết bị giám sát. Một giọng nói ngọt như mía lùi vang lên rồi tắt ngúm. Theo yêu cầu của Phương Tinh, mấy máy bay không người lái này được ngụy trang thành đủ loại chim, còn thiết bị giám sát cũng được "tàng hình" nốt.
"Ví tiền của tôi ơi..."
Phương Tinh dành ba giây mặc niệm cho chiếc ví tội nghiệp rồi bắt đầu chuẩn bị xuyên không!
Ánh bạc lóe lên.
Dị thế giới.
Trại tạm thời.
Lúc này trại đã được ngụy trang, phủ lên một lớp màu giống hệt khu rừng xung quanh, nhìn từ trên cao xuống chẳng khác gì cây cỏ. Lý do là vì Phương Tinh bị một con quái thú bay dọa cho hết hồn, nên vội vàng nâng cấp khả năng ngụy trang cho trại.
"Dù sao cũng chỉ là trại tạm thời, không an toàn lắm..."
"Phải tính đến chuyện xây trại vĩnh viễn, có thể chọn hang đá hoặc đào hang dưới đất... càng sâu càng tốt."
Đối với Phương Tinh, không có chuyện gì là không thể. Vì vậy, hang càng sâu, càng có thêm ba giây để chạy trốn, tức là càng an toàn!
"Khoan đã! Cái này há chẳng phải nói... mình sắp thành chuột chũi à?"
"Không, chuột hamster có vẻ đáng yêu hơn..."
Phương Tinh vừa lẩm bẩm vừa nhìn màn hình giám sát.
"Hửm?"
Sau vài lần quét mắt, hắn đột nhiên sáng mắt lên. Dựa theo lộ trình của nhóm bốn người trước đó, hắn cho máy bay không người lái trinh sát về hướng đông, quả nhiên có thu hoạch.
"Cách trăm dặm về phía đông, phát hiện dấu vết của con người tụ tập!"
Phương Tinh nhìn vào một bức ảnh, trên đó có hình dáng của ruộng đồng. Xung quanh ruộng đồng là những ngôi nhà bằng gỗ và tranh, có vẻ như có người đang làm ruộng.
"Ruộng à?"
"Xem ra mấy cái camera này phải phát huy tác dụng rồi."
"Mấy nông phu này, dù có là võ giả đi nữa thì cũng đã già A Tinh tám mươi tuổi, khí huyết không đủ, có khi còn lãng tai, mờ mắt... chắc không phát hiện ra camera ngay đâu, cứ cho máy bay không người lái ngụy trang thành chim thả mấy cái camera ngụy trang thành đá với bọ xuống vậy..."
Theo tính toán của Phương Tinh, có lẽ chỉ có lão đại nhóm bốn người trước đó là võ giả Ngọc Phác cảnh, mới có khả năng phát hiện ra thiết bị giám sát. Dù sao thì võ giả Ngọc Phác cảnh đa phần có giác quan thứ sáu, giỏi phát hiện địch ý. Mặc dù thiết bị giám sát giống đồ vật hơn, nhưng vẫn có khả năng bị phát hiện.
"Nếu là võ giả Ngọc Phác của Liên bang Lam Tinh thì khả năng phát hiện còn cao hơn..."
"Võ giả bản địa ở đây chắc không hiểu công nghệ, cũng không có thiết bị gây nhiễu và trinh sát, khả năng phát hiện thấp hơn... làm thôi!"
Phương Tinh thiết lập chương trình, ra lệnh cho từng con chim giả bay lên. Nếu nhìn kỹ, còn có thể thấy trên móng vuốt của những con chim này còn có những viên đá và bọ nhỏ...
Những con chim giả này sẽ bay qua trăm dặm, đến khu ruộng đó rồi thả những viên đá bọ nhỏ xuống.
Sau đó... âm thầm thu thập tài liệu, dữ liệu...
…
Mười mấy ngày sau.
Trường cấp ba bồi dưỡng nhân tài.
Phương Tinh im lặng đứng tấn, ý thức hội tụ trên bảng thuộc tính:
【Cảnh giới đầu tiên: Bì Nhục (Luyện bì: 99/100)】
【Quân Thể Quyền mười hai thức: 9/100 (Thuần thục)】
【Đại Long Trụ: 29/100 (Thuần thục)】
"Chút xíu nữa thôi là liền có thể luyện bì viên mãn rồi!"
Nhìn qua cảnh giới võ đạo, Phương Tinh không khỏi vô cùng hài lòng: "Chỉ có cái Đại Long Trụ chưa lên cấp, mà thầy Hạ Long bảo phải đến giai đoạn thứ ba đại khái chắc chỉ luyện được Đồng Bì thôi... Mà thôi, cũng may bì nhục đều tại một cảnh giới, sau này luyện nhục xong, Đại Long Trụ mà lên cấp 3 thì Đồng Bì cũng thành Ngọc Bì."
Đúng lúc này, ánh mắt của hắn thoáng nhìn, thấy một ánh mắt không chút che giấu hận ý.
Ánh mắt đỏ ngầu mang theo tơ máu ấy thuộc về một thanh niên da trắng cao to.
"Cole..."
Phương Tinh cười: "Sao, muốn tỉ thí tiếp không?"
"Không, để thi cuối kỳ rồi tính."
Cole thu hồi ánh mắt, tao nhã lễ phép trả lời.
Sự nhẫn nhịn này khiến Phương Tinh coi trọng một bậc, trong lòng dấy lên chút cảnh giác.
"A Tinh, cậu phải cẩn thận nhé, thằng Cole này nghe nói nhà có điều kiện, lần trước thua cậu xong nó thuê hẳn huấn luyện viên riêng, còn nốc thuốc bổ máu như nước lã..."
Lưu Vĩ lại gần, hạ giọng nhắc nhở.
Loại chuyện như tập võ thì chỉ có thể đi từng bước, chứ làm gì có chuyện bỗng dưng mạnh lên chỉ sau một đêm.
Dù có thầy giỏi, có tiền, thì cũng phải có thời gian mới ngấm được!
Phương Tinh còn cảm nhận được, thực lực của Cole đang tăng lên vùn vụt.
Đến lúc thi cuối kỳ, có lẽ sẽ làm mọi người há hốc mồm!
"Yên tâm, trước sức mạnh tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì cũng đều vô dụng."
Phương Tinh tự tin trả lời.
Hắn có cả một dị thế giới làm hậu phương, tài nguyên như vũ trụ bao la, mạnh lên còn nhanh hơn Cole!
Nhà Cole thì giàu có gì cho cam, chắc còn thua cả Cố Vân!
Nếu đối phương dám giở trò lúc thi cuối kỳ, Phương Tinh sẽ cho đối phương biết thế nào là tuyệt vọng!
"A Tinh, cậu thay đổi nhiều quá."
Lưu Vĩ im lặng.
"Ai rồi cũng khác."
Phương Tinh đáp.
"Ừ... Ai rồi cũng khác, ước gì tôi cũng mạnh lên... tôi không có tiền, cũng chẳng có thiên phú như cậu, giờ chỉ còn nước cầu trời cho bỗng nhiên thức tỉnh, biến thành dị năng giả."
Lưu Vĩ nói như đùa.
"Dị năng giả? Cái con đường tiến hóa đấy chả ra gì đâu..."
Phương Tinh lắc đầu.
Cái gọi là "Dị năng giả", cũng có thể nói là "người biến dị" cũng được, lai lịch có chút kỳ dị.
Mặc dù đại bộ phận khoa học nghiên cứu cho thấy, 'Dị năng giả' năng lực thiên kì bách quái, phần lớn đến từ đột biến gien, kiểu hên xui may rủi như chơi xổ số ấy.
Nhưng không thể phủ nhận là, mấy ông bà dị năng giả này không phải tự dưng lòi ra từ cái hồi nhân loại chinh phục vũ trụ đâu nha, mà là từ ngày "đại thảm họa" ấy!
Mặc dù gen vốn là tồn tại khả năng đột biến, với cả sau khi loài người vươn ra vũ trụ bao la thì tiến hóa cũng là chuyện thường tình thôi. Nhưng mà theo mấy ông bà Liên Bang Lam Tinh tính toán, kiểu tiến hóa rùa bò này phải tính bằng... chục ngàn năm!
Thế mà sau ngày "đại thảm họa" thì cái "quá trình" này nó chạy như ngựa doping, nhanh gấp cả ngàn lần!
Mấy ông bà giáo phái còn khẳng định chắc nịch dị năng giả là "con cưng" của thần minh vực ngoại, là "tân nhân loại" cơ đấy!
Chính vì thế mà nhiệm vụ quan trọng nhất của Liên Bang Lam Tinh bây giờ là phải lùng bằng được cái ông thần thánh "dị năng" ngoài hành tinh kia!
"Nguồn gốc dị năng giả còn mù mờ lắm... Tự dưng mà thức tỉnh dị năng thì chưa chắc đã là chuyện tốt đâu nha."
Phương Tinh tiếp tục mở miệng.