Chương 8: Ý Nghĩa Tồn Tại Của Cửa Hàng Thú Cưng
Ý nghĩa tồn tại của cửa hàng thú cưng là gì? Là làm bộ máy chọn lọc, từ trại nuôi thú chọn ra những thú cưng có tính cách hiền lành, thân thể khỏe mạnh sau đó cung cấp cho khách hàng ,cho khách hàng vài đề nghị mua sắm, suy cho cùng thì khách hàng cùng không biết bên trong thật sự như thế nào.
So với việc trại Ái Manh Thú che giấu không cho hắn tham quan bên trong, sau khi trải qua dò xét Trương Tử An cảm thấy thỏa mãn với cách chăn nuôi ở trại “Nhà sủng vật”. Bất kể là mật độ nuôi dưỡng hay quy định độ thuốc khử trùng, quan trọng nhất đó là thái độ, không phải bắt chó mèo là cái máy đẻ.
Hắn quan sát kĩ càng chó mèo trong đó, từ thân thể cho đến màu lông, tinh thần bọn chúng đặc biệt tốt. Đồng thời chúng đối với con của mình đối xử đều rất tốt. Nơi này có một đặc điểm chính là tất cả các loại thú dù là to hay nhỏ sau khi cai sữa đều được đưa ra ở riêng trong một cái lồng sắt, không phải bị nhét chung với những con thú khác.
Lão nhân đang theo lệ thường hoàn tất thủ tục khử trùng, từ trên lưng gỡ xuống bình phun thuốc bằng điện và đồng phục ra, gỡ ra nút bị tai cùng khẩu trang rồi đi về phía Trương Tử An. Hắn tên gọi Tôn Nghi Niên, hình dáng giống lão nông, ăn mặc như lão nông, trước đây đúng thật lão là một nông dân. Bất quá hiện tại hắn là chủ của trại chăn nuôi này, bởi vì hiện tại tại không có đủ tiền thuê nhân công nên đành tự thân làm việc, cũng như lúc nãy bởi vậy nên không có dáng vẻ ông chủ cho lắm.
“Đại khái chắc ngài chưa nghe qua cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên đâu nhỉ.” Trương Tử An trả lời.
“Ai nha, có phải ở đường Trung Hoa không?” Nàng nói chen vào.
“Đúng vậy, ngươi biết sao?” Trương Tử An vừa thấy nàng biết đến cửa hàng thú cưng của mình trong lòng liền cảm thấy tự hào.
“Ta biết, cũng có thể xem chúng ta là hàng xóm!” Nàng vừa cười nói vừa hướng hắn đưa tay ra, “Ta tên Tôn Hiểu Mộng, phòng khám bênh “Linh Dũ” mới mở trên đường Trung Hoa người có biết không?”
Trương Tử An suy nghĩ một chút, đúng là có phòng khám như vậy thật. Phòng khám ở cửa Bắc, cửa hiệu thú cưng của hắn ở cửa Nam cách nhau đến mấy tram mét, muốn nói là hàng xóm thì cùng hơi miễn cưỡng bất quá xác thực là rất gần nhau. Phòng khám Linh Dũ mới mở, theo quy định pháp luật thì phòng khám thú y hay bệnh viện thú y đều phải cách khu chăn nuôi gia cầm, sàn giao dịch động vật cùng với lò mổ từ 200 mét trở lên, bởi vậy không thể lân cận cửa hiệu thú cưng nhằm tránh tình trạng thông đồng.
Hắn vội vã cùng nàng nắm tay, “Vậy sau này phải nhờ ngươi giúp đỡ nhiều”
Nàng phóng khoáng nói: “Làm gì có, hàng xóm giúp đỡ lẫn nhau là đương nhiên mà.”
Tôn Nghi Niên đang ở một bên mất kiên nhẫn chờ bọn họ, thô bạo tách hai người đang nắm tay ra, lớn tiếng nói: “Ngươi đến cùng là tới đây để làm gì? Muốn chọn thú nuôi thì mau chọn! Ta còn có việc!”
Tôn Hiểu Mộng biểu môi, ra hiệu để Trương Tử An đừng lấy làm lạ, cha nàng rất nóng tính. Trương Tử An trước khi đến đây đã nghĩ kỹ, bởi vì tiệm thú cưng chỉ có một mình mình hơn nữa chính mình lại chưa quen thuộc với công việc, bởi vậy có mua nhiều thú cũng không thể nào chú ý hết được. Nhiều nhất có thể mua là bốn năm con liền là được rồi. Hắn nói: “Ta muốn xem trước mèo Xiêm, mèo Anh lông ngắn và chó Samoyed, khoản bốn con nhỏ.”
Ba loại này cơ bản bán được giá cao, lượng tiêu thụ cũng nhiều, mỗi một con sinh sôi nảy nở đều có thể hồi vốn.
“Được, đi theo ta.” Tôn Nghi Niên không nhiều lời, lập tức đi phía trước dẫn đường. Hắn đi được hai bước liền quay đầu lại phát hiện con gái cũng đi theo, lập ức trừng mất, “Ngươi đi cùng làm gì? Vừa nãy không phải nháo lên muốn về sớm một chút sao?
Tôn Hiểu Mộng hất mặt: “Hừ hừ, đó là bởi vì cha không trả thù lao, con không muốn đến đây làm miễn phí! Lại nói đều là hàng xóm, con đi theo đề phòng cha lừa người ta!”
Trương Tử An khuyên nhủ: “Nếu như ngươi có việc cần đi trước thì cứ đi đi, ta có thể tự đi mà.”
Nàng dửng dung như không, lúc lắc đầu: “Không có chuyện gì, phòng khám của ta cũng chỉ mới mở thôi, cũng không có ai đến. Ai, ngươi lái xe đến đây à?”
“Ta ngồi xe buýt đến, nơi này có miễn phí giao hàng không?”
“Ngươi cảm thấy quỷ hẹp hòi như cha ta có thể giao hàng miễn phí cho ngươi ư? Người tới đây nhập hàng đều là tự đi xe đến.”
Hắn có chút buồn rầu, cũng không thể mang theo mấy cái lồng sắt lên xe buýt được. Gọi xe taxi tài xế cũng sẽ không đồng ý. Trừ phi là dùng trò chơi “Thợ săn sủng vật” tạm thời bắt mấy con thú vào trong điện thoại di động, nhưng hắn lại không muốn ở trước mặt người khác mà làm. Thể nào thì thực sự cũng có chút kinh thế hãi tục.
“Không có việc gì, ta có xe, thuận tiện cho ngươi đi nhờ.” Nàng nhìn hắn khốn quẫn liền hiểu ý nói.
“Vậy thì xin nhờ ngươi rồi, ta sẽ trả tiền xăng lại cho.” Trương Tử An cảm kích nói.
Quá trình chọn sủng vật diễn ra rất thuận lợi, Trương Tử An chưa có kinh nghiệm tự mình kinh doanh cửa hàng thú cưng nhưng dù gì cũng đã gặp qua không ít thú, không đến nỗi một số đặc thù riêng của mỗi con đều không nhận ra. Hơn nữa có bác sĩ thú y Tôn Hiểu Mộng ở đây, hắn càng thêm yên tâm.
Thú nuôi cũng đã chọn, cuối cùng là thỏa thuận giá. Nghe Tôn Nghi Niên trong miệng nói ra mấy con số, Trương Tử An tuy đã chuẩn bị tâm lí song khóe miệng vẫn nhẹ co giật mấy lận. Giá cả nơi đây so với “Ái manh sủng” cao hơn không biết bao nhiêu lần, muốn cao hơn tới 40%, chả trách bên kia quy mô lớn làm ăn tốt hơn nhiều.
Đối với cửa hàng thú cưng mà nói, chất lượng hàng nhập cao thấp liên quan trực tiếp đến lợi nhuận, rất khó có thể từ chối sự mê hoặc của giá rẻ. Dù sao thì chỉ cần bắt sủng vật bán đi là có thể kiếm tiền, sau đó sủng vật có khỏe hay không, có bệnh tật gì thì có liên quan gì ta? Hoàn toàn có thể đổ lỗi cho khách hàng không biết chăm sóc. Vậy tại sao cửa hàng thú cưng của cha mẹ hắn kinh doanh 10 năm mà 80% cửa hàng mới mở được một năm mà đã đóng cửa, cái này chỉ có thể nói là người làm trời xem. Đó là kết cục vì cái lợi trước mắt mà lơ là danh tiếng.
Người yêu thích nuôi thú cưng đều rất thích giao lưu, ở trên diễn đàn có người đăng thông tin hình ảnh nói rằng thú cưng của họ có vấn đề, nhất định sẽ nói người khác không nên mua thú cưng từ của hàng đó nữa. Một truyền mười, mười truyền trăm, chuyện tốt chưa ra khỏi cửa thì chuyện xấu đã truyền xa ngàn dặm. Muốn hại khách hàng thì quay đầu vẫn là hại chính mình.
Tôn Hiểu Mộng ở bên cạnh phụ họa, “Cha! Người ta lần đầu tiên đến, ngươi tính rẻ cho người ta có được không?”
Tôn Nghi Niên trợn mắt, “Ngươi là con gái ta hay con gái của hắn? Ngươi đến cùng đang giúp ai nói chuyện?”
“Quỷ hẹp hòi!” Nàng tức giận đến không nói được lời nào, mặt quay đi nơi khác.
“Được rồi, liền giá tiền này tôi lấy!” Trương Tử An quyết định. Hắn hiểu đạo lý “Của rẻ là của ôi, hàng tốt không rẻ”.
Hắn đáp ứng sảng khoái như vậy khiến cho Tôn Nghi Niên có chút bất ngờ. Hắn vốn tang giá cao hơn, muốn cho người trẻ tuổi này biết khó mà lui. Hắn không coi trọng người này, những người nhất thời đầu nóng nghĩ đến việc muốn mở tiệm cà phê, cửa hàng thú cưng có rất nhiều. Tên này vừa nhìn đã biết không thể làm gian thương.
Tôn Nghi Niên tằng hắng một cái, “Vậy được, ở chỗ ta đơn giá trên 5000 có thể cho ngươi thêm một con vật nhỏ.
“Ai, sao con không biết cha còn có quy củ này?” Tôn Hiểu Mộng cố ý dùng ngữ khí chế nhạo cha nàng.
“Quy củ của ta còn phải hỏi ý ngươi ư?” Tôn Nghi Niên lại trợn mắt.
Xe của Tôn Hiểu Mộng có chút chật bất quá để chứa ba bốn cái lồng vẫn thừa sức
Trương Tử An nhìn thấy Tôn Nghi Niên đưa cho hắn một con vật nhỏ thì không khỏi bất ngờ, cũng không khỏi quá nhỏ đi, hóa ra là một con hamster a!
Bonus ảnh mấy con chó mều
Mèo Xiêm - Siamese
Mèo Anh lông ngắn
Chó Samoyed