Chương 3: Giết địch nhận thuộc tính

Triệu Phong vừa khiêng thi thể lên xe bò, vừa quét mắt nhìn xung quanh.

Cũng đúng lúc này!

Tiểu doanh do Bách tướng mà Triệu Phong sở thuộc đang dẫn một số người khiêng thi thể.

Lúc bọn họ đi đến chỗ một đống thi thể, chuẩn bị khiêng đi, thì bỗng nhiên, một đôi mắt trong một đống thi thể lặng yên mở ra, nhìn thấy Tần binh đang dần tiến đến gần, hắn âm thầm nắm chặt thanh kiếm trong tay.

Khi mấy Tần binh dần dần tiếp cận. Tên Hàn binh trong đống thi thể bỗng đứng dậy, giơ kiếm đâm tới.

Một nhát kiếm, tiếng kêu thảm thiết vang lên, thanh kiếm đâm xuyên qua người binh tốt hậu cần không mang giáp.

Tên Hàn binh đá một cái, rút thanh kiếm đẫm máu ra khỏi tay, rồi nhìn về phía những binh tốt hậu cần không chút phòng bị xung quanh, lăm lăm chuôi kiếm lao tới, vô cùng hung hãn.

Biến cố xảy ra bất ngờ khiến các binh tốt đang dọn dẹp chiến trường kinh hãi.

Nhưng viên Bách tướng dẫn đầu lập tức tỉnh táo lại, rút kiếm ra, hét lớn: "Có địch, rút kiếm giết địch!"

Các binh tốt hậu cần xung quanh lập tức tụ lại, rút kiếm ra, ánh mắt mỗi người đều lộ ra lửa nóng.

Mặc dù họ là binh tốt hậu cần, nhưng cũng có tư cách lập công giết giặc.

Thu dọn chiến trường tuy không khốc liệt bằng chiến đấu, nhưng cũng có thể gặp kẻ thù giả vờ chết, trong tình huống này mặc dù nguy hiểm, nhưng cũng là cơ hội tốt để lập chiến công.

"Giết chết!" Bách tướng hét lớn.

Khoảng chừng mười mấy Tần binh lập tức xông tới giết tên Hàn tướng kia.

Mà cách đó không xa.

Triệu Phong cũng nhìn thấy cảnh này.

"Giả vờ chết ở một nơi suốt ba ngày, tránh qua ba lần dọn dẹp, tên Hàn binh này thật sự rất kiên nhẫn đấy." Triệu Phong không khỏi nghĩ thầm.

Sau khi đại chiến kết thúc. Đầu tiên sẽ là các chiến sĩ mang giáp xông lên dọn dẹp chiến trường, nói cách khác là ra tay đâm thẳng từng tên quân địch để xác nhận bọn hắn đã chết hẳn.

Sau đó mới đến lượt binh lính hậu cần đâm thêm hai nhát nữa.

Có thể nói tên Hàn binh này có thể sống sót đến tận bây giờ thực sự là một trường hợp hiếm gặp.

Nhìn khoảng chừng mười mấy tên hậu cần vây sát, trông như muốn trảm tên Hàn binh này lập công, Triệu Phong cũng không vội vàng tiến lại gần, cũng không định gia nhập đoạt công, trong tình huống này tên Hàn binh ấy đã là số chết chắc.

Nhưng Triệu Phong và tất cả Tần binh xung quanh đều xem nhẹ sự hung hãn của tên Hàn binh này.

Sau khi liếc mắt nhìn một lượt, hắn trực tiếp khóa chặt vào Bách tướng Ngụy Toàn đang ra lệnh phía sau.

Đột nhiên xông ra.

Một nhát kiếm giết chết tên Tần binh trước mặt, lại đá một cái, xông thẳng về phía Bách tướng.

Hiển nhiên, tên Hàn binh này không đơn giản.

Hắn biết phải giết quân quan trước.

Ngụy Toàn cũng không hoảng hốt, cầm kiếm đón đỡ.

Nhưng ngay lúc thanh kiếm trong tay va chạm với tên Hàn binh phía trước, tên Hàn binh phản ứng cực nhanh, đỡ gạt một cái, lại tung một đá ra.

Ngụy Toàn trực tiếp bị đạp đau, ngã ngửa ra đất.

Tên Hàn binh này ánh mắt mang theo khát máu, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, hung hăng nghiêng kiếm xuống, đâm về phía Ngụy Toàn.

Binh lính xung quanh vội vàng xông lên, nhưng hoàn toàn không kịp.

"Không hay rồi."

"Thân thủ này tuyệt đối không phải Hàn binh bình thường." Triệu Phong nhìn thấy cảnh này, lập tức hiểu ra không ổn.

Nếu mình không ra tay, vị Bách tướng đã từng chiếu cố mình sẽ bị giết mất.

Triệu Phong liếc nhìn thanh kiếm trong tay, rồi lấy tư thế ném lao, hung hăng ném thanh kiếm về phía tên Hàn binh kia.

Vụttttt!

Lợi kiếm xé rách không gian, đâm thẳng về phía tên Hàn binh.

Cũng đúng lúc tên Hàn binh chuẩn bị giết Ngụy Toàn.

Bặccccc!

Thân thể Hàn binh chấn động, ánh mắt tràn đầy đau đớn, vùng vẫy, cúi nhìn ngực mình, một thanh kiếm đẫm máu đã đâm xuyên qua cơ thể, hắn có chút không dám tin tưởng, thanh kiếm trong tay từ từ buông xuống, cuối cùng cả người nghiêng qua, ngã xuống đất.

Còn Ngụy Toàn trước mặt hắn thì may mắn thoát hiểm.

"Giết chết Vạn tướng Hàn quân, nhận được 20 điểm Sức mạnh, 20 điểm Tốc độ, 20 điểm Thể chất, 20 điểm Tinh thần, 20 điểm Thọ mệnh."

"Tất cả thuộc tính vượt qua 200, nhận được 1 rương báu nhất giai." Bảng thông báo hiện ra.

Nhìn thấy thông bá này, Triệu Phong ngạc nhiên: "Khó trách hắn hung hãn thế, hóa ra là một Vạn tướng của Hàn quân."

"Mà ta không chỉ có thể nhặt thuộc tính, còn có thể giết địch nhận thuộc tính nữa."

"Tuyệt quá!"

"Tất cả các thuộc tính đều vượt qua 200 rồi." Triệu Phong vô cùng phấn khích nghĩ thế.

Lúc này!

Ngụy Toàn lấy lại tinh thần sau khi dạo một vòng quỷ môn quan, đứng dậy, cúi xuống quan sát kẻ thù vừa suýt giết mình.

Sau một hồi lần trên thắt lưng, hắn lôi ra một tấm quân bài. "Bách tướng, ngài không sao chứ?"

"Tên Hàn binh này hung hãn quá."

"Hắn đã giết hai đồng đội chúng ta rồi." Một binh tốt hậu cần tức giận nói, không kìm được mà đá thi thể tên Hàn binh trên đất một cái.

"Hắn không phải Hàn binh đâu." Ngụy Toàn nhìn tấm quân bài trong tay, ánh mắt mang vẻ kinh ngạc. Sau đó, nhìn về phía các binh tốt tụ tập xung quanh, lớn tiếng hỏi: “Một kiếm vừa rồi là ai ném?”