Chương 12: Nhặt được lợi khí

Sau khi vào thành.

Càng thêm thê thảm hơn so với bên ngoài thành.

Xác chết khắp nơi, máu tươi đầy đất, nhuộm đỏ thành lâu, nơi nơi đều là tay chân đứt lìa, người bình thường nhìn thấy chắc chắn sẽ nôn mửa.

Lúc đầu, lần đầu tiên Triệu Phong đến chiến trường cũng nôn mửa, nhưng bây giờ tiếp xúc với xác chết nhiều ngày như vậy, cũng quen rồi.

"Huynh đệ, thay đổi quy tắc một chút."

"Mười huynh đệ đi đi bổ đao, hai mươi huynh đệ vận chuyển, hai mươi người còn lại đi theo ta cùng nhau khiêng xác." Triệu Phong quay đầu lại, dặn dò năm mươi người dưới trướng mình.

"Rõ!"

Các binh sĩ đồng thanh đáp lại, sau đó Triệu Phong dẫn bọn bọn họ đi lên thành lâu, trước tiên thanh lý bậc thang thành lâu.

Nhìn những xác chết nằm la liệt này.

Triệu Phong quét mắt một cái, trực tiếp bắt đầu vận chuyển.

"Chạm vào binh lính thường, nhặt được 1 điểm sức mạnh."

"Nhặt được 1 điểm tốc độ."

"Nhặt được 1 điểm tinh thần."

Triệu Phong vừa quay lại làm việc thì đã điên cuồng thu thập các thuộc tính.

Là thành lâu đầu tiên bị quân Tần công phá, tạm thời không tìm thấy Hàn binh nào giả chết.

Thời gian trôi qua.

Sau khi Triệu Phong nhấc hai thi thể quân địch lên xe bò.

"Toàn thuộc tính vượt quá 300, phần thưởng một bảo rương nhất giai."

"Số người nhặt được vượt quá một nghìn, phần thưởng [Phương pháp dẫn động thần thức]." Một lời nhắc xuất hiện trên bảng điều khiển.

"Thoải mái."

"Sức mạnh của ta đã tiến thêm một bước."

"Bối thi binh, thật sự rất hợp với ta."

Khi toàn thuộc tính đều vượt quá ba trăm, Triệu Phong liền cảm thấy cơ thể mình cường đại hơn, từ trong ra ngoài.

"Mở bảo rương nhất giai." Triệu Phong lập tức ra lệnh.

Bây giờ hắn cũng hiểu rồi.

Chỉ cần toàn thân thuộc tính đạt đến một điểm giới hạn nhất định sẽ có phần thưởng bảo rương.

"Mở bảo rương nhất giai."

"Nhận được một [Cung Huyền Thiết] nhất giai cao phẩm." Bảng điều khiển nhắc nhở.

"Không tệ, không có thất bại." Triệu Phong rất hài lòng.

Một cây cung nhất giai cao phẩm, đây chắc chắn là lợi khí tuyệt đối.

"Phương pháp dẫn động thần thức?"

Sau đó, Triệu Phong nhìn vào phần thưởng nhận được khi nhặt được một nghìn người.

"Rút ra, học tập." Mang theo nghi hoặc, Triệu Phong trực tiếp học.

Một tia kim vang lóe lên trên người Triệu Phong.

Trong nháy mắt.

Triệu Phong liền hiểu ra.

"Thì ra là thế."

"Thần thức chính là tinh thần lực, phương pháp dẫn động này có thể phóng thích tinh thần lực ra ngoài, thăm dò ngoại giới."

"Đây không phải là tu luyện thần thức mà ta đã đọc trong tiểu thuyết kiếp trước sao?"

"Trời ạ."

"Ta vậy mà có được bản lãnh này." Triệu Phong hưng phấn nghĩ đến.

Sau đó thử sử dụng phương pháp thần thức này.

Quả nhiên.

Hắn cảm thấy nhận thức của mình không chỉ là cơ thể mà dù nhắm mắt lại, không dùng mắt để nhìn, hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ xung quanh.

Sau khi thử.

"Phạm vi khuếch tán của thần thức này là ba trượng, hẳn là tương đương với tinh thần lực của ta."

"Đây là một con át chủ bài của ta."

"Thần thức tản ra, tình hình trong vòng ba trượng ta đều rõ ràng không góc chết, ai muốn đánh lén ta đều không được."

"Hơn nữa, ai đang giả chết cũng biết rõ."

"Có điều tinh thần lực này có thể ngoại phóng, hình như còn chưa lột xác thành thần thức chân chính, cho nên vẫn không cảm ứng được linh khí thiên địa."

"Hay nói cách khác, thế giới này không tồn tại linh khí thiên địa sao?" Triệu Phong thầm nghĩ.

Mở bảng thuộc tính.

Tuổi: 15 tuổi

Sức mạnh: 512 (Sức mạnh càng mạnh, có thể bộc phát ra sức mạnh tương ứng.)

Tốc độ: 365 (Con số càng cao, tốc độ càng nhanh.)

Thể chất: 321 (Thể chất càng mạnh, hồi phục chấn thương càng nhanh, thể lực dồi dào.)

Tinh thần: 321 (Tinh thần càng mạnh, đầu óc càng minh mẫn, tư duy càng minh mẫn, tinh thần lực có thể ngoại phóng, khi tăng trưởng đến một mức độ nhất định có thể cảm ứng được linh khí thiên địa.)

Tuổi thọ: 86 năm cộng 118 ngày

Không gian tùy thân: 3 mét khối

Võ công: Bạo Liệt Quyền (Nắm vững sơ cấp, một quyền đánh ra có thể bộc phát gấp đôi lực quyền của bản thân).

"Đi một bước xem một bước, tiếp tục nhặt thuộc tính để trở nên cường đại hơn mới là vương đạo."

Nghĩ đến đây.

Triệu Phong cũng thu hồi suy đoán về linh khí thiên địa, hoàn hồn lại, tiếp tục khiêng xác Hàn binh nhặt thuộc tính.

Thời gian cũng trôi qua trong quá trình này.

Mà mặt khác.

Một nơi khác của Dương Thành.

Những duệ sĩ từ chủ doanh Lam Điền thứ nhất đang truy đuổi Hàn quân chạy trốn khỏi Dương Thành.

Sau khi Dương Thành vừa bị hạ!   

Một thành trì quan trọng khác của Hàn Quốc cũng bị đánh chiếm, đồng thời cũng tuyên bố cổng thành Hàn đô cũng bị công phá.

Hàn, sắp sụp đổ rồi.

“Bẩm báo Lý tướng quân.”

“Đã hoàn tất việc tìm kiếm trong thành.”

“Không tìm thấy dấu vết của Bạo Diên, hắn đã trốn khỏi Dương Thành.”

“Mạt tướng xin được dẫn quân truy kích, bắt Bạo Diên lại.”

Vương Yên nhanh chóng chạy vào doanh trại, cúi người bẩm báo với Lý Đằng.

Nghe báo cáo này, Lý Đằng ngồi trên ghế chủ vị nhìn lướt qua các tướng lĩnh trong trướng, nói: “Dương Thành tuy đã bị hạ, nhưng quân địch trong phạm vi Dương Thành vẫn chưa bị tiêu diệt hoàn toàn. Ta cho các ngươi nửa tháng để quét sạch tàn quân Hàn xung quanh Dương Thành, sau nửa tháng sẽ tiến quân vào Hàn đô.”

“Vâng!”

Các tướng lĩnh đồng thanh đáp, sau đó lần lượt lui ra.