"Lải nhải."
"Thành trì này là pháo đài kiên cố nhất của Hàn Quốc, được xưng tụng là trọng địa quân sự."
Nguỵ Toàn không vui nói: "Dưới thiên hạ chỉ sợ chỉ có Đại Tần mới có thể chiếm được trong vòng mười ngày ngắn ngủi."
"Công phá thì công phá rồi, nhưng chết nhiều người như vậy."
"Đó là số mệnh."
Triệu Phong nhìn quanh, thở dài nói.
Nguỵ Toàn cười khẩy nói: "Ngươi đừng cảm khái nữa, những mạng người này hoàn toàn không đáng kể, chỉ cần có thể diệt Hàn, Đại Tần không quan tâm phải hy sinh bao nhiêu mạng đâu, đều đáng giá cả."
"May mắn được phân về quân hậu cần."
"Nếu không ta có lẽ cũng đã là một trong số những thi thể kia rồi."
Triệu Phong lúc này càng cảm thấy may mắn cùng cảm khái hơn.
Nhìn những Tần duệ sĩ chết ở ngoài thành gần như đều bị mưa tên bắn chết, hoặc bị máy bắn đá trong thành ném đá nện thành thịt nát.
Mức độ khốc liệt này khủng khiếp hơn gấp nhiều lần so với biên cảnh.
Cho dù Triệu Phong hiện tại dựa vào nhặt thuộc tính tăng sức mạnh của mình lên, nhưng đối mặt với vô số mưa tên tấn công, cũng chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì.
Nhìn thấy loại tình huống này.
Triệu Phong càng thêm xác định niềm tin trong lòng, nhất định phải cẩu, cẩu mệnh.
Quân hậu cần rất tốt, phục dịch hai năm, cắm rễ ở quân hậu cần.
Lúc đó!
Một vị tướng mặc giáp đen, được hàng trăm kỵ binh hộ tống đã đến bên ngoài Dương Thành.
"Hậu cần quân tướng sĩ nghe đây."
"Dương Thành đã chiếm được."
"Ta là chủ doanh duệ sĩ Lam Điền thứ nhất đang truy kích quân địch tán loạn, việc dọn dẹp Dương Thành giao cho các vị."
"Nếu có thương binh trên chiến trường, lập tức chuyển đến doanh trại thương binh cứu chữa."
"Dọn dẹp Dương Thành, trong vòng năm ngày."
Tướng lĩnh này gầm lên to.
Nghe được âm thanh này.
Triệu phong mang theo vài phần kinh ngạc nhìn sang, từ xa đã nhìn thấy vị chiến tướng mặc giáp đen, hình thể lộ ra gầy yếu, mà mặt cũng vô cùng trắng nõn, mà lại nghe thanh âm cũng là có chút không đúng.
"Vừa liếc mắt đã thấy là nữ giả nam trang rồi, coi người ta mù à." Triệu Phong liếc mắt nhìn, lập tức nhận ra vị tướng Tần này là nữ.
Sau đó.
"Trong Đại Tần nương môn chẳng lẽ còn có thể làm tướng quân à?" Triệu Phong quay đầu lại, không hiểu nhìn về phía Nguỵ Toàn.
"Cái gì nương môn làm tướng quân?" Nguỵ Toàn kinh ngạc.
Nghe thế, Triệu Phong có chút cổ quái nhìn Nguỵ Toàn: "Nguỵ đại ca, ngươi thực sự không nhìn ra không, hay là giả vờ không nhìn ra?"
"Người tướng quân đó rõ ràng là nữ tử mà."
Triệu Phong nói xong, liếc nhìn vị nữ tướng đang ra lệnh kia.
Nguỵ Toàn nhìn nhìn, vẻ mặt ngớ ngẩn: "Hắn là nữ? Không thể nào??"
"Ờ."
Triệu Phong lười giải thích nữa.
Đây không phải mắt mù, đây rõ ràng là mù từ đầu tới cuối rồi.
"Triệu tiểu tử, ngươi không nên nói lung tung."
"Ngươi nhìn kỵ binh xung quanh vị tướng đó đi, chiến giáp của bọn hắn là chiến giáp thân vệ, mà mỗi người đều mang tam cấp tước trở lên, đủ để chứng minh vị tướng này địa vị không thấp, hoặc là phó tướng bên cạnh chủ tướng, hoặc là người của thượng tướng quân."
Nguỵ Toàn nói nhỏ.
"Yên tâm yên tâm." Triệu Phong gật đầu, cũng không quan tâm đến chuyện nữ tử làm tướng nữa.
Dù sao cũng không liên quan đến mình.
Mà sau khi vị nữ tướng kia ra lệnh xong liền nhanh chóng dẫn binh mã dưới trướng lao vào trong thành.
"Nguỵ đại ca."
"Ta dẫn người đi khiên xác nhé."
"Các huynh đệ."
"Chọn ra 30 người kéo xe, những người khác theo ta đi khiêng." Triệu Phong nói với 50 huynh đệ dưới quyền.
So với vài ngày trước, bây giờ Triệu Phong đã trở thành đồn trưởng, dưới quyền có 50 huynh đệ, tự nhiên Triệu Phong không cần phí thời gian kéo xe nữa, mà có thể tập trung nhặt thuộc tính rồi.
"Vâng." 50 quân tốt đồng thanh đáp.
Sau đó Triệu Phong liền lập tức lao tới chiến trường, bắt đầu khiêng thi thể.
"Thành công nhặt được 1 điểm thọ mệnh."
Vừa khiêng xong một thi thể thì trực tiếp đã cho Triệu Phong một món hời. Trong các thuộc tính, thọ mệnh là hiếm nhất, phổ biến nhất là sức mạnh cùng tốc độ.
"Mở màn tốt đẹp."
"Tiếp tục nào." Triệu Phong thầm mỉm cười.
Lập tức khiêng thi thể lên xe bò.
Những thi thể ở ngoài thành đều là duệ sĩ, nên không thể xử lý tùy tiện như với quân địch được.
"Chạm vào binh lính thường, thành công nhặt 1 điểm tốc độ."
"Thành công nhặt 1 điểm sức mạnh."
...
Triệu Phong hăng say khiêng thi thể, nhặt thuộc tính.
"Chạm vào Tần bách tướng, thành công nhặt 5 điểm sức mạnh."
Nhìn cảnh này, rồi nhìn sang thi thể trước mặt bị loạn tiễn xuyên thân.
"Hazz, đều là sinh mạng mà."
"An nghỉ đi." Triệu Phong nói một câu, đẩy thi thể lên xe bò.
Sau đó tiếp tục vận chuyển.
"Chạm vào Tần quân hầu, thành công nhặt 10 điểm sức mạnh, 10 điểm tốc độ."
Lại nhặt được phong phú rồi.
"Trước mưa tên không phân biệt chức vị, hoàn toàn là số mệnh."
"Một người thống lĩnh nghìn quân như quân hầu, đến cùng cũng chỉ là trống rỗng, cho nên sống mới là quan trọng nhất."
"Quyền thế tuy hấp dẫn, nhưng còn sống vẫn có giá trị cao hơn."
"Tần Thủy Hoàng nhất thống thiên hạ công tại thiên thu, nhưng ai có thể nhớ được vô số binh sĩ đã chiến tử để thống nhất chứ."
"Khó trách từ xưa đã có câu, nhất tướng công thành vạn cốt khô."