"Hoa huynh, vừa nãy huynh nói tư thế trạm thung này rất có ý tứ, rốt cuộc ý tứ ở chỗ nào thế?" Nghĩ một chút, Thạch Phi Triết trạm kiếm thung, hỏi.
"Tiểu huynh đệ, ngươi có phải là từ "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" mà học được tư thế thung này phải không?" Hoa Tiểu Muội cũng trạm thung trong tư thế giống Thạch Phi Triết, nói.
"Đúng vậy!"
"Hồi nhỏ ta đã từng thấy một quyển sách trong thư phòng của nhà ta. Lúc đó đang rèn luyện khí lực, rất mệt nhọc. Thấy có quyển sách không cần rèn luyện khí lực nên ta tò mò cầm lên xem thử."
"Lúc đó ta khá nghịch ngợm, dựa theo cách trạm thung này mà lén lút trạm hơn nửa tháng." Hoa Tiểu Muội nhớ lại rồi nói.
"Rồi sao nữa..." Thạch Phi Triết hỏi.
"Sau đó bị phụ thân ta phát hiện rồi bị đánh cho một trận. Người bảo ta lười biếng luyện bậy, mơ mộng hão huyền, lãng phí thời gian. Ha ha ha..." Hoa Tiểu Muội vừa nói vừa cười.
...
Kết quả này cũng hợp lý thôi.
"Ta nghe người ta nói, "Máu đầy thì khí mới đủ, khí đủ thì tinh thần mới dồi dào, tinh thần dồi dào thì mới thấy được chân lý! Chỉ khi huyết khí tinh thần sung túc thì mới có chân khí nội công?" Thạch Phi Triết nhìn Hoa Tiểu Muội, nói.
"Ồ? Tiểu huynh đệ cũng biết điều này à!" Hoa Tiểu Muội gật đầu nói: "Đúng vậy. Huyết khí và tinh thần hợp nhất thì mới có thể ngưng thành chân khí! Điều duy nhất ngoại lệ chính là "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết"."
"Cách đây trăm năm, giang hồ từng xuất hiện một người tự xưng là "Kiếm Hoàng"! Một thân chân khí hùng hậu, vô tận. Một thân chân khí phát ra ngoài hóa thành vô số kiếm khí, uy áp một đời."
"Nhưng chiêu thức võ công đáng sợ này của hắn ta, ngoài hắn ta ra thì không ai học được. Sau khi hắn ta chết, người nhà hắn ta vì bản "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" mà bị diệt môn. Mười mấy năm sau, "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" đột nhiên xuất hiện khắp nơi trong giang hồ, dường như có người cố ý phát tán ra."
""Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" lưu truyền trong giang hồ đến nay đã mấy chục năm, bản chính và bản phụ không biết có bao nhiêu, nhưng rốt cuộc vẫn chưa ai luyện thành công."
"Vì vậy tiểu huynh đệ à, "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" chỉ nên thử qua là tốt rồi, không cần quá tìm hiểu sâu để tránh lãng phí thời gian." Hoa Tiểu Muội từ tốn kể lại lai lịch của bản "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết".
Quả nhiên, ta chính là thiên tài!
Người khác luyện không được, ta được!
Chắc chắn là vấn đề của người khác!
Thạch Phi Triết nghe Hoa Tiểu Muội nói vậy, cảm thấy mình chắc chắn là thiên tài võ đạo trong truyền thuyết!
Có điều, chuyện liên quan đến "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" dường như có người sau màn thúc đẩy.
Xem ra không thể để lộ chuyện mình biết "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết", bằng không chưa luyện đến đại thành thì đã bị người ta tìm đến cửa.
"Nhưng nếu không có nó, với người như ta, trở nên vượt trội quá khó khăn!" Thạch Phi Triết giả vờ như không còn cách nào khác.
"Ừm..." Hoa Tiểu Muội nhìn Thạch Phi Triết, nói: "Tiểu huynh đệ có căn cốt không tệ. Nếu có một bản bí tịch võ công, ba năm Huyết Khí Kỳ, ba năm Tinh Thần Kỳ. Không chừng đến năm thứ bảy, tiểu huynh đệ có thể ngưng tụ ra chân khí."
"Nhưng người như ta thì làm sao có được bí tịch võ công?" Thạch Phi Triết lại hỏi.
Nghe Hoa Tiểu Muội nói về những nguy cơ khi luyện bí tịch võ công, Thạch Phi Triết cũng hiểu được một bản bí tịch võ công có thể phá giải được quý giá đến mức nào!
"Tiểu huynh đệ đã từng nghe qua Tam Tài Trang chưa?" Hoa Tiểu Muội nhìn Thạch Phi Triết, hỏi.
"Tam Tài Trang? Chưa từng nghe qua!" Thạch Phi Triết lắc đầu, nói.
"Cách đây về hướng tây một trăm hai mươi dặm, có một hồ nhỏ. Bên hồ có một trấn nhỏ, tên là Tam Tài trấn. Trong trấn có một trang viên, tên là Tam Tài Trang." Hoa Tiểu Muội chỉ về hướng Tây, nói: "Trang chủ ở đó họ Trạm!"
"Có câu "Ba người đi cùng, tất có lão sư ta trong đó". Trang chủ Trạm cảm thấy bí tịch võ đạo quá khó phá giải nên đã công bố những bí tịch võ đạo của mình lên các tấm đá trong trang viên để mọi người có thể xem, chỉ mong có người đến sau lĩnh ngộ được và để lại tâm đắc cho người đến sau tham khảo!"
"Hắn có thu phí vào cửa không?" Thạch Phi Triết hỏi.
Nghe có vẻ như một thư viện chia sẻ miễn phí!
"Phí vào cửa? Không không, Trạm trang chủ là nhân vật có tiếng tăm, làm sao lại quan tâm đến mấy đồng lẻ đó?" Hoa Tiểu Muội lắc đầu nói: "Nếu ai giải phá được và để lại tâm đắc thì còn được Trạm trang chủ tặng vàng bạc! Tiểu huynh đệ, không bằng ngươi đi thử thời vận xem sao!"
"Thử thời vận?"
"Đúng vậy, người như tiểu huynh đệ, có nhiều người đã đi Tam Tài Trang thử vận khí, cũng có không ít người làm nên tên tuổi. Tỷ như "Thiên Lý Truy Hồn Ảnh Vô Nhai", "Lý Đường Mãnh Hổ Đỉnh Xuân Trinh"." Hoa Tiểu Muội nói.
Người như hắn cũng chỉ có thể đi thử vận khí thôi.
Những lời đơn giản nhưng cũng là thực tế nhất của giang hồ.
Thạch Phi Triết im lặng một lúc, tính toán khoảng cách, hắn cần ba ngày để đến đó. Thêm vào đó số bạc hắn có cũng đủ để sống một thời gian.
Tam Tài Trang vẫn phải đi thử xem sao.