Chương 33: Giang hồ thật sự quá nguy hiểm!

Ma Môn Bắc Hải của họ chính là sau khi Cự Vương chết, Ma Môn xảy ra nội loạn thì mới phải bỏ trốn đến Bắc Hải. Nhưng ở Bắc Hải, trong cái rủi có cái may, khi thấy hàn phong vô tận của Bắc Hải thì công pháp "Phong Quyển Thương Sinh Quyết" của họ đã được thôi diễn lên tới cảnh giới rất cao.

Hiện tại thế hệ này của họ đã trưởng thành, dần dần hình thành khí thế, chính là muốn nhập chủ Ma Môn Trung Thổ, thống nhất Ma Môn, hoàn thành nguyện vọng của tổ tiên trở thành Cự Vương!

Tam Tài Trang chính là điểm khởi đầu mà họ chọn!

"Phong!" Mai Nhân hét lên một tiếng, chân khí xung quanh vận chuyển, kéo theo cuồng phong và mây đen trên trời, dần dần hình thành một long quyển phong thô to.

"Chết!"

Long quyển phong cuốn về phía Trạm Vân Phàm và Hoa Tiểu Muội, còn Mai Nhân thì nhờ sức gió đá mạnh về phía Hoa Tiểu Muội.

Một cước này mang theo cương khí hắc sát phong bạo nhanh như thiểm điện, quyết tâm giết chết Hoa Tiểu Muội!

Trong chiến đấu mà hô tên chiêu thức, ai còn có thời gian làm thế!

Hắc phong long quyển khổng lồ làm Tam Tài Trang nổi lên cơn gió cấp mười, thổi bay cả những viên ngói trên mái nhà. Đừng nói người bình thường, ngay cả những nam tử cường tráng đã qua Khí Huyết Quan cũng đứng không vững được!

Trong khi đó, những người áo đen vẫn đi trong gió lớn như đi trên mặt đất, không ngừng tàn sát người trong Tam Tài Trang.

Thạch Phi Triết nhìn long quyển ở xa, khó khăn đi trong gió lớn. Hắn cần phải thoát khỏi Tam Tài Trang mới có cơ hội sống sót được.

Nhưng với cơn gió lớn thế này, hắn còn chạy cái búa!

Chạy ngược gió thì còn có đường sống, nhưng sẽ bị người áo đen đuổi kịp!

Chạy theo gió thì càng không nói, chết nhanh hơn!

Cách đó không xa, người áo đen mang theo Dương Giác Tỷ từ từ tiến đến, trong lòng Thạch Phi Triết hoảng sợ vô cùng!

Phải làm sao đây! Phải làm sao đây!

Chết tiệt! Thật sự sắp chết rồi!

Giang hồ thật sự quá nguy hiểm!

Thạch Phi Triết chỉ còn cách kiên trì đến cùng, tiếp tục chạy ngược gió ra ngoài trang viên.

"Rầm!" Bức tường bên cạnh bị đánh nát, một bóng người cùng với gạch đá bay ra trước mặt Thạch Phi Triết.

Đó chính là Vương tiên sinh.

Lúc này Vương tiên sinh trông có chút chật vật, miệng phun máu tươi nhiễm đỏ bộ râu hắn ta rất yêu thích. Trên ngực còn có một dấu ấn đen sì, mặt đầy tro bụi.

Phía sau bức tường đó lại có một người áo đen cầm Dương Giác Tỉ.

"Vương tiên sinh!" Thạch Phi Triết thấy bộ dáng của Vương tiên sinh thì không nhịn được kêu lên.

"Khụ khụ..." Vương tiên sinh khó khăn đứng dậy, thấy có một người áo đen không xa phía sau Thạch Phi Triết thì khóe mắt hắn ta nhảy lên, biết rằng mình và Thạch Phi Triết gần như không thể chạy thoát.

"Huyền Phong Vệ, bất diệt thân thể, danh bất hư truyền!" Hắn ta tựa vào bức tường, không nhịn được nói.

Những Huyền Phong Vệ này đều là người được Mai gia Bắc Hải dày công bồi dưỡng, không chỉ có tu vi Khí Hải mà còn tu luyện công pháp khổ luyện "Bất Diệt Thiên Ma Thể". Huyền Phong Vệ vốn dĩ là những hộ vệ xung phong liều chết trong Ma Môn, chỉ cần mấy chục người là đã có thể xông qua thiên quân vạn mã. Sau cuộc nội loạn Ma Môn hàng trăm năm trước thì họ đã cùng với Mai gia đến Bắc Hải.

"Cái gọi là bất diệt thân thể! Cô nãi nãi ta đây muốn xem thử!" Từ xa có một giọng nói nũng nịu truyền đến, một bóng hình màu xanh từ xa bay tới.

Nàng ta giơ tay, nắm đấm phát ra lôi quang hung hăng đánh mạnh vào một Huyền Phong Vệ! Tên Huyền Phong Vệ kia cầm Dương Giác Tỷ mang theo hắc quang chống lại một quyền này.

"Rắc!" Đầu lâu dê bằng kim loại của Dương Giác Tỉ bị một quyền này đánh nứt.

Người mặc đồ xanh Khương Ninh xoay người lại tung một quyền vào lưng Huyền Phong Vệ, một tiếng ầm vang, làm cho hắc phong trên người Huyền Phong Vệ tán đi toàn bộ, trên lưng xuất hiện một quyền ấn.

Huyền Phong Vệ bị đánh cho lảo đảo, miệng phun máu tươi. Khương Ninh còn định tiếp tục đánh thì một tên Huyền Phong Vệ khác đã cầm Dương Giác Tỉ tiến tới.

Dương Giác Tỉ được đại khai đại hợp, được Huyền Phong Vệ múa như cối xay gió, kéo, móc, gạt, chém, ẩn chứa sát khí.

"Không gì hơn cái này! Xem quyền!" Khương Ninh sau khi kiến thức được cách dùng của Dương Giác Tỉ thì hét lên một tiếng, tay trái đánh một quyền vào Dương Giác Tỉ vỡ nát, tay phải đánh thẳng một quyền vào yết hầu của Huyền Phong Vệ, nàng ta không tin yết hầu của Huyền Phong Vệ có thể chặn được một quyền của nàng ta!

Huyền Phong Vệ không tránh được một quyền này, ngược lại vung một nửa Dương Giác Tỉ đánh về phía Khương Ninh, có vẻ như muốn đổi mạng lấy thương tích của nàng ta!

Khương Ninh không bất ngờ, nàng ta nhấc chân phải lên chặn một nửa Dương Giác Tỉ rồi đánh một quyền vào yết hầu của tên Huyền Phong Vệ đó.

Khi một quyền chạm vào, nàng ta liền biến sắc, dưới lớp áo đen của Huyền Phong Vệ còn có lớp bảo vệ yết hầu!

Cũng phải, Huyền Phong Vệ vốn là những người xung phong liều chết trên chiến trường, mang theo chút đồ bảo hộ cũng là chuyện bình thường!