Chương 20: Tiểu huynh đệ, ngươi để mắt đến bộ công pháp này sao?

Việc hắn cần làm bây giờ là tu luyện đều đặn, khi đã có khả năng tự bảo vệ mình thì sẽ đi khắp giang hồ thu thập "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết".

Cuối cùng là tung hoành giang hồ, mới xứng đáng với việc xuyên không này!

Nghĩ đến đây, Thạch Phi Triết không thể ngồi yên được nữa, nhanh chóng đứng dậy bắt đầu trạm thung tu hành. Nhưng sau khi trạm thung thì hắn lại dừng lại.

Vì trạm thung tu hành trong "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" tốt nhất là vào buổi sáng, tiếp theo là buổi tối! Thời gian trạm thung tu hành không nên vượt quá một canh giờ, nếu không sẽ tổn hại đến bản nguyên.

Trong lúc thử nghiệm ba bản bí tịch vừa rồi, thời gian trạm thung của hắn đã vượt quá một canh giờ.

Lúc này, nếu còn cưỡng ép trạm thung tu hành nữa thì sẽ không tốt, chỉ đành đợi đến sáng mai để tu hành.

Tu hành võ đạo chính là tích lũy từng ngày từng tháng, không thể nóng vội nhất thời.

Thạch Phi Triết cảm thấy đói bụng, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời sắp lặn. Hắn đã ngồi trong phòng nghiên cứu suốt cả buổi chiều rồi.

Không biết đến khi nào mới có thể thoải mái ăn tối đây!

Nghĩ đến điều này, tâm trạng phấn khích của hắn trở nên bình tĩnh hơn.

Dù sau này có vô địch thiên hạ thì cũng không thể giải quyết được vấn đề ăn uống hàng ngày bây giờ.

Hắn lắc đầu, như muốn xua tan đi cảm giác đói, tiếp tục nghiên cứu phần sau của hai bản "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết".

Phần sau của "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" là các ứng dụng và chiêu thức của kiếm chỉ như "Phi Yến Xuyên Vân", "Tuyết Lãng Kiếm Đào", "Lưu Thủy Vô Ngân", "Thanh Minh Hạo Đãng", đều là các chiêu thức kiếm chỉ.

Dù hai bản bí tịch có sự khác biệt về chiêu thức nhưng vẫn khiến Thạch Phi Triết cảm thấy hứng khởi, tiếc là hiện tại chân khí của hắn quá ít, không thể thi triển chiêu thức.

Theo "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" mô tả, trước khi chân khí đạt tiểu thành, việc ngoại phóng chân khí là rất nguy hiểm. Những kinh mạch chưa được chân khí tôi luyện rất yếu ớt. Chỉ một chút sơ suất cũng có thể khiến kinh mạch đứt đoạn, chân khí nổ tung cơ thể!

Lần trước có thể ngoại phóng chân khí giết chết kẻ nào đó, thực sự chính là vận khí cứt chó!

Đang nghiên cứu thì Thạch Phi Triết cảm thấy mệt mỏi, liền thổi tắt đèn dầu, đi ngủ.

Ngày mai còn có chuyện của ngày mai.

Sáng hôm sau, Thạch Phi Triết dậy sớm để trạm thung luyện công, tiện thể chẻ một ít củi cho hai vợ chồng chủ nhà.

Để đáp lại, hắn được ăn thêm một chiếc bánh hấp ngũ cốc vào buổi sáng.

Ăn xong, Thạch Phi Triết mang theo bản chép tay "U Tuyền Thần Ảnh Lục", một xấp giấy vàng mới và một cây bút than đến Tam Tài Trang.

Trong lúc trạm thung, hắn đã lên kế hoạch. Nửa tháng này, hắn sẽ luyện "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" vào buổi sáng, rồi ngâm mình cả ngày trong Tam Tài Trang để nghiên cứu "U Tuyền Thần Ảnh Lục". Tháng sau, hắn sẽ tìm một công việc để kiếm sống và tiếp tục luyện công.

Đợi ba đến năm năm sau, hắn sẽ không còn là trâu ngựa nữa!

Có lẽ vì hôm nay hắn đến sớm nên Tam Tài Trang vẫn còn khá vắng vẻ. Thạch Phi Triết đến bên cạnh tấm bia ghi chép "U Tuyền Thần Ảnh Lục" mà không gặp được ai khác. Ngược lại, có vài người ăn mặc gọn gàng đang thảo luận về "Bất Động Minh Vương Quan Tưởng Pháp".

Thạch Phi Triết lấy bản chép tay "U Tuyền Thần Ảnh Lục" ra rồi ngồi xuống đối chiếu với văn tự trên bia.

Lần này là để kiểm tra lại, đề phòng những sai sót trong lần chép trước đó.

Đang kiểm tra, Thạch Phi Triết bỗng cảm thấy có người gõ lên người mình.

Hắn ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Hoa Tiểu Muội đang mặc trường bào xanh lam.

Hoa Tiểu Muội đang mở chiếc quạt xếp trong tay, vừa rồi hắn ta đã dùng cái này để gõ lên người Thạch Phi Triết.

"Tiểu huynh đệ, ngươi quả nhiên đã đến Tam Tài Trang!" Hắn ta nói.

Thạch Phi Triết thấy trên chiếc quạt của hắn ta có bốn chữ "Bình Bình Vô Kỳ".

"Thì ra là Hoa huynh!" Thạch Phi Triết đứng dậy, chắp tay thi lễ với Hoa Tiểu Muội.

"Tiểu huynh đệ đã đến Tam Tài Trang sao không báo cho ta một tiếng!" Hoa Tiểu Muội nhìn Thạch Phi Triết đang cầm bút than và giấy vàng, nói tiếp.

"Ta không biết Hoa huynh ở đâu!" Thạch Phi Triết đáp.

"À?" Hoa Tiểu Muội ngớ người nói: "Ta nhớ là ta đã nói ta ở Tam Tài Trang mà?"

"Không phải ngươi đến Tam Tài Trang có việc à, chưa xong sao?" Thạch Phi Triết giả bộ hồ đồ nói.

Thực ra hắn không muốn làm phiền người khác. Đặc biệt là những người như Hoa Tiểu Muội, vừa nhìn đã biết là cao thủ võ đạo, cử chỉ đều toát ra ngạo khí của cao thủ. Hiện tại hắn với những người này chênh lệnh quá xa, nếu mạo muội tìm gặp thì chẳng khác gì tự làm mình mất mặt.

Đợi vài năm nữa, hừ hừ...

"Việc này khá phức tạp, chưa xong!" Hoa Tiểu Muội thấy trước mặt Thạch Phi Triết là "U Tuyền Thần Ảnh Lục", trong mắt lóe lên một tia sáng kỳ lạ, nói: "Tiểu huynh đệ, ngươi để mắt đến bộ công pháp này sao?"