Chương 151: Thì Ra Là Thế

Đám dê xồm từng mộng tinh đều biết, thực ra mộng tinh không chân thật như đồn đãi, cũng không toàn diện như trong phim sex. Chẳng qua chỉ là vài đoạn ngắn vào giờ khắc mấu chốt, có người thậm chí chỉ mơ thấy phụ nữ mặc quần áo hoặc mơ thấy cầm tay phụ nữ rồi tỉnh lại sau khi xuất tinh trong mơ.

Tình huống thực sự có thể mơ đến toàn diện hơn nữa trải qua quá trình xxx đã ít lại càng ít, trừ phi anh không ngủ!

Lưu Anh Nam thuộc đám người có tỷ lệ xảy ra mộng tinh cao, về phương diện này có thể nói là kinh nghiệm phong phú. Nhưng lần này quả thật là chân thực như vậy, thực sự đâm xuyên, thực sự bao trọn, nuốt chửng, đâm sâu, thăm dò… Đây, đây con mẹ nó còn là mộng sao?

Lưu Anh Nam khiếp sợ, vô ý thức giựt giựt. Diệp Tinh vẫn không thể nói không thể nhúc nhích, nhưng càng lúc càng bao chặt thần binh, đồng thời còn có từng luồng chất lỏng ấm áp đang tuôn chảy.

Trong tình huống này bảo Lưu Anh Nam phải làm sao đây? Đương nhiên là tiến hành tới cùng….

Hắn rất khéo léo dùng thân thể mình chắn Đa Mộng Quỷ ở đằng sau, đồng thời dùng làn váy che chỗ giao hợp. Khi Đa Mộng Quỷ phản ứng lại, Lưu Anh Nam mở miệng trước, hoàn toàn nhập vai, phì phò nói: - A… Vẫn là em tốt nhất, bà xã silicon thân yêu của anh! Em luôn dịu dàng như vậy, luôn chiều anh như vậy, chỉ cần anh có nhu cầu em luôn thỏa mãn anh. Có em ở bên, anh hà tất phải khổ cực kiếm tiền, mua nhà mua xe để thỏa mãn đám phụ nữ tham lam thích hư vinh kia chứ. Ai cũng không đối đãi với anh tốt như em, xưa nay đều là em trả giá vì anh, không cầu bất kỳ sự báo đáp nào, thậm chí còn không để anh mua quần áo cho em, chỉ một bộ trang phục hầu gái này em đã cảm thấy mỹ mãn rồi. Bà xã silicon, em thực sự quá tốt với anh, anh cũng phải ráng sức, nhất định sẽ khiến em thỏa mãn… - Rống… -Đa Mộng Quỷ phát ra một tiếng gầm nhỏ. Tuy bây giờ nó là lệ quỷ nhưng cũng chỉ chống đỡ dựa vào oán niệm. Mà oán niệm lớn nhất của nó chính là nguyên nhân cái chết và không nỡ bỏ tính mạng của mình. Cho nên nó vẫn giữ lại một tia trấn tĩnh, mà trong mắt nó, Lưu Anh Nam lúc này chính là nó hồi còn sống. Lúc này nó hơi sững sờ, việc Lưu Anh Nam đang làm chính là việc nó thích nhất hồi còn sống. Hơn nữa tư thế đều giống y như đúc.

Điểm này vốn dĩ không cần giải thích nhiều, hễ tên dê xồm nào có búp bê silicon đều thích tư thế này. Bởi vì dẫu sao không phải người thật, cho dù khuôn mặt giống như đúc nhưng lại không có bất kỳ biểu cảm nào, nhìn nhiều sẽ ảnh hưởng cảm xúc, cho nên đa phần người ta đều thích tư thế doggy kinh điển này.

Đúng vào lúc này thanh âm của Lưu Anh Nam lại vang lên lần nữa:

- A, bà xã silicon thân yêu, anh không được rồi… Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenyy.vn

Tiếp đó Lưu Anh Nam giống như không có xương cốt, vút cái nhào lên người Diệp Tinh. Đương nhiên, hắn không hề xuất ra, chỉ là diễn trò mà thôi. Chủ yếu là vì quan sát cảm xúc của Đa Mộng Quỷ, có lẽ gã 80% là một kẻ qua loa cho xong chuyện, bởi vì đối với búp bê bơm hơi, ngoại trừ mấy ngày đầu có cảm giác mới mẻ, sau này hoàn toàn chính là vì thỏa mãn dục vọng của mình, không có sự phối hợp, không có thú vị, không cần để ý tới cảm xúc đối phương, cho nên càng nhanh càng tốt.

Có lẽ biểu hiện của Lưu Anh Nam kích thích Đa Mộng Quỷ, gã này không ngờ lại bước lên một bước, phát ra một tiếng gầm nhẹ. Lưu Anh Nam lập tức mở miệng:

- Gì cơ? Bà xã silicon em nói em còn muốn. Ui da, em thật là quá tham lam. Được, hôm nay ông xã sẽ thỏa mãn em, hự hự hự…

Lưu Anh Nam vừa nói vừa bận việc, nắm vòng eo nhỏ của Diệp Tinh. Nói thật Lưu Anh Nam vô cùng thích vòng eo nhỏ của cô nàng, nhỏ nhắn chỉ đủ bàn tay, điều này mới có cảm giác thành tựu bị đàn ông nắm giữ.

Phụ nữ chính là như thế, luôn có một nơi khiến người ta trầm mê. Hai ngọn núi tròn trĩnh đầy đặn của Thẩm Phong, chân ngọc thon dài thẳng tắp của Lăng Vân, vòng eo cong vút uyển chuyển của Diệp Tinh, còn có cặp mông tròn trịa căng đầy, vô cùng co dãn của cô phóng viên Hồng Hà ngực phẳng kia cũng khiến người ta khó quên. À đúng rồi, còn có chị hai Thường Đình thích mặc quần áo bó, có lẽ là do quần áo bó nên tỷ lệ dáng người tổng thể của cô nàng mới đều đặn như vậy, gần như hoàn mỹ, trước ưỡn sau vểnh, thêm một phần thì béo, giảm một phần thì gầy, rất vừa chuẩn. Còn có Nhậm Vũ, có lẽ là vì bộ dạng lúc cô nàng mặc bloose tạo cho Lưu Anh Nam ấn tượng quá sâu sắc, khiến mỗi lần hắn nhìn thấy làn da trắng như bông bưởi của Nhậm Vũ, cho dù chỉ lộ ra một đoạn cổ tay, cổ đều sẽ khiến Lưu Anh Nam có cảm giác không nhịn được muốn vuốt ve.

Cho nên nói, tìm vợ không nhất định cần vợ hoàn mỹ quá, xuất chúng quá, chỉ cần bạn xác định vợ mình có một điểm đủ hấp dẫn bạn. Điều này đủ cho bạn yêu cô ấy cả đời rồi! - Hự hự hự… Bà xã silicon em cảm thấy thế nào? Rất thoải mái chứ hả? Ôi chao, anh lại không được rồi… -Lưu Anh Nam thở phì phò, kêu rên, dùng tâm dùng tình dùng mồ hôi dùng kinh nghiệm chân thực của mình diễn lại hoàn mỹ cuộc sống đầy cảm xúc của một trạch nam quanh năm làm bạn với búp bê silicon.

Lưu Anh Nam thở dốc là mất hồn như vậy, động tác là mãnh liệt như vậy, tiếng rên có thể đi sâu vào cõi lòng mỗi một trạch nam. Ngay cả Đa Mộng Quỷ ở đằng sau hắn đều sững sờ, chỉ thấy Lưu Anh Nam như chó chết nằm úp lên người Diệp Tinh. Có điều do bản thân hắn vẫn cứng rắn, hắn giãy dụa như sắp chết vậy, từ từ chống thân thể mình lên, thở phì phò nói: - Sao rồi, bà xã silicon? Em vẫn chưa thỏa mãn à? Được, trước đây đều là em thỏa mãn anh vô điều kiện, hôm nay ông xã anh liều mạng cũng phải khiến em sung sướng. Tới nào, hự hự hự… Lưu Anh Nam lại lần nữa châm ngòi cuộc chiến. Song bất kể là diễn trò hay là bản thân hắn, đều không thể duy trì tiết tấu như lúc ban đầu nữa. Bởi vì cảm giác thực sự quá chân thật, càng lúc càng trơn ướt, lực hút càng lúc càng lớn, từng hồi cảm giác tê lê phê như thủy triều ập tới. Lưu Anh Nam thật sự kêu lên, càng kêu càng mất hồn… - A… Anh lại không được rồi! –Lần này Lưu Anh Nam thật sự không được. Cảm giác phun trào kia hoàn toàn khác hẳn cảm giác thi triển quay tay đại pháp trong ngày thường, nó là sảng khoái như vậy, cảm giác thoáng cái như phun hết mọi áp lực, cô đơn, lẻ loi trong lòng, theo đó chính là niềm sung sướng vô tận, thoải mái nói không ra lời.

Lần này Lưu Anh Nam thật sự nằm úp. Nếu không phải Diệp Tinh biến thành ma nơ canh, toàn thân cứng đờ thì chỉ e sớm đã bị hắn đè ngửa rồi. Nhưng Lưu Anh Nam không thể kết thúc như thế, vẫn có vở kịch đầy cảm xúc phải diễn. Hắn tiếp tục hự hự, vừa hự hự vừa thở phì phò, cảm giác giống như đang kéo ống bễ, hệt như tùy lúc đều sẽ không thở nổi hơi tiếp theo. Nhưng hắn vẫn gian nan nói: - Em yên tâm, anh nhất định sẽ khiến em thỏa mãn. Bà xã silicon, vì em anh nguyện trả mọi giá. A, anh lại xong rồi, hỏng rồi, tinh tẫn, anh cũng phải vong rồi… Lưu Anh Nam thật sự xuất ra, thực sự không còn tâm tư diễn tiếp nữa. Hắn bỗng hét to một tiếng, cả người hoàn toàn nằm úp, dùng sức đè lên người Diệp Tinh. Sau khi xác định Diệp Tinh không lộ hàng tí nào, hắn lại đổ sang một bên, miệng thở phì phò, đôi mắt trợn to rồi dần trắng dã, hít vào càng lúc càng ít, thở ra càng lúc càng nhiều, cây thần binh bảy tấc vẫn đứng hiên ngang nhưng theo hơi thở gấp mà dần dần oặt xuống. Khi thần binh hoàn toàn đổ xuống, hơi thở của Lưu Anh Nam cũng dừng lại.

Lưu Anh Nam cứ thế há to miệng, trừng đôi mắt, oặt thần binh, lẳng lặng "chết đi". Mà trên người hắn, có một bãi chất lỏng đang từ từ lan rộng…

Lưu Anh Nam ngừng thở, Diệp Tinh im phăng phắc, giờ phút mấu chốt rốt cuộc đã tới rồi. Họ lẳng lặng chờ đợi kết quả cuối cùng. Rất lâu sau, con Đa Mộng Quỷ vốn dĩ như bóng đen kia dần sáng lên, từ từ biến về gã đàn ông gày đét đáng khinh. Lúc này trong mắt gã, Lưu Anh Nam chính là bản thân gã, bộ trang phục hầu gái vẫn là quen thuộc như thế, bãi vết tích ướt át đang tràn lan kia cũng là quen thuộc như thế. Nhìn hết mọi thứ, gã như được giải thoát thở dài một tiếng, nói: - Thì ra mình là chết như thế…