Chương 11: Chương 11

Khi Ren

tỉnh dậy ô thấy cơ thể mình đau nhức vô cùng, mệt mỏi mở mắt ra cô thấy

Jack đang ngồi trên ghế sopha cách cô không xa. Mặt hắn tĩnh lặng trìm

trong bóng tối, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua cô rồi lại trìm vào không gian

của mình.

"Mặc bộ người hầu kia vào, từ hôm nay làm người hầu ở dưới hầm cho tôi."

Ren ngơ ngác nhìn bộ đồ rồi quay sang nhìn hắn.

"Tại sao tôi phải làm như vậy?"

Hắn lạnh lẽo áp đặt mà nói.

"Fay sẽ trở về đây và tôi không muốn cô xuất hiện trước mặt cô ấy."

Ren cáu

kỉnh điên lên, tất cả chuyện này thật điên rồ. Tên này mất trí rồi, từ

đầu đến cuối cô chả hiểu tại sao mình bị đối xử như vậy. Thật quá quắt,

F*ck.

"Tôi đã nói tôi không biết gì cả các người bắt nhầm người rồi. Tôi không làm theo thì sao? Giết tôi à?"

Nghe Ren nói vậy, Jack nhướn lông mày lên.

"Tôi cho cô sống không bằng chết."

Ren nghe

vậy thì điên người lên. Cô quay người nằm xuống giường và quyết định

đêm nay sẽ trốn hỏi đây. Cô sẽ tố cáo và kiện tên khốn não bò đấy vào

tù. Mọi chuyện đã quá xa rồi, bây giờ là thời buổi nhân quyền chứ không

phải phong kiến. Nghĩ như vậy Ren nguôi giận cô ngồi dậy cười nói.

"Được thôi thưa ngài."

Sau đó đứng dậy đi thay bộ người hầu rồi đi xuống dưới hầm làm việc theo chỉ định của Jack.

Đến nửa

đêm, khi tất cả mọi người đều ngủ. Ren ngồi bật dậy, cô nhẹ nhàng đi ra

ngoài. Cả căn hầm chỉ có mình cô được ở nên cô không quá e dè về việc bị

người khác bắt gặp.

Cô đi

lên trên tầng, lén lút đi ra tới cửa. Mọi việc cao trào cho đến khi một

bàn tay bịt miệng cô lại, túm cả người cô lại. Ren thoảng thốt, trợn

tròn mắt. Từ trong bóng tối xuất hiện thêm 3 người đàn ông, kẻ ngạo mạn

chính giữa không ai khác đó chính là Jack. Mặt hắn giảo hoạt như quỷ dữ,

bước tới ghé môi vào tai cô rót những lời rùng rợn.

"Cô thích bị trừng phạt đến vậy hay sao?"

Bỗng

nhiên có tiếng bước chân trên hành lang, Jack liếc mắt với mấy kẻ kia.

Lập tức cô vị kéo vào bóng tối. Dưới nguồn sáng duy nhất đó chính là ánh

trăng, một cô gái tóc vàng hoe ánh mặt long lanh xuất hiện trên đầu cầu

thang. Gương mặt cô ta dịu dàng như ánh trăng, cơ thể mềm mại đẩy đà.

cả người được che đậy bởi một bộ áo ngủ mỏng manh, nếu nhìn kĩ có thể

thấy được đầy nhũ đang đâm qua lớp áo. Trong đầu Ren liền suy nghĩ

"Chẳng lẽ cô gái này là Fay?"

Giọng nói lanh lảnh như chuông vang lên.

"Jack, anh làm gì ở đây vậy?"

Jack đi lên chỗ cô ta, ánh mắt dịu đi.

"Không có gì để anh đưa em vào phòng ngủ."

Khi hai người quay lưng đi, Jack khẽ quay lại nhìn như gia lệnh rồi khuất sau cầu thang cùng Fay.

Khi Ren

đang thoảng thốt thì 3 gã này kéo cô đi xuống dưới hầm nơi có căn phòng

tra tấn của Jack. Ren sợ hãi nhìn bọn họ, cả 3 người đàn ông nhìn cô

thèm thuồng. Một gã tóc nâu nhào tới chỗ cô xé vạt áo trước ngực của

Ren. Cô sợ hãi la lên nhưng không ai nghe tiếng kêu cứu của cô cả. Bọn

chúng hưng phấn vì tiếng la của cô, nơi phía dưới cộm lên. Ren sợ hãi,

chẳng lẽ Jack trừng phạt cô bằng cách này ư?

Bọn

chúng nhào tới kẻ bóp lấy ngực cô, kẻ mút lấy ngực cô, Ren sợ hãi

cô vùng vẫy nhưng không lại bọn họ. Tên còn lại lật váy cô lên, ngón tay

hắn mân mê viên chân châu kia. Rồi lại di vào cái khe màu hồng, Ren sợ

lắm nước mắt cô tuôn ra, miệng không ngừng la hét rồi cầu xin.

Tên tóc

nâu đứng dậy tụt quần xuống đứa dương vật đã cương cứng nổi đầy gân đè

lên đầu vú cô. cảm giác nóng lạnh ma sát lên đầu vú vừa khiến cô sợ vừa

có gì đó kích thích. Cuối cùng bọn chúng nhấc cô lên khóa tay chân cô

lại, còn mắt thì bị bịt lại.

Quá sợ

hãi, mọi thứ giờ đây trong mắt Ren đều chìm trong bóng tối, cô khóc nức

nở. Cảm giác cửa huyệt bị ma sát bởi dương vật nóng hổi, Ren lại càng

điên cuồng la hét.