Chương 11: Tiểu Bạch, ngươi thật sự là mèo ư?

Ps: Hamster là thú cưng ngoan ngoãn, nhưng ở đây ý thức của chúng rất mạnh mẽ và chúng rất tàn nhẫn.

Tiếng thét chói tai cùng tiếng kêu thảm thiết vang lên, những người sống sót vội vàng bò qua ngưỡng cửa. Lúc trung niên nam tử nhảy lên ngạch cửa đột nhiên có người bắt được chân hắn, đó là một nữ nhân hơi béo, chân nàng đã bị hamster cắn xé, đang lôi về phía sau. Nàng hoảng sợ cùng thống khổ, ôm chặt lấy chân nam nhân, trong miệng kêu to: “Giúp...giúp ta…… Nó cắn ta chân…… Nhanh lên giúp giúp ta…… Đừng bỏ rơi…… A a a!”

“Buông ra, ngươi mau buông ra!” Nam nhân la hét, dùng sức vùng vẫy nhằm đá văng nữ nhân kia. Lúc này hắn không còn ra vẻ tuyệt tình cùng lãnh khốc, chỉ có nỗi sợ hãi cùng yếu đuối. Hắn một bên kêu gào ,một bên nước mũi cùng nước mắt chảy ồ ồ, bộ dáng thê thảm không nói nên lời. NhưngNrất nhanh, hắn đột nhiên té ngã ở ngưỡng cửa, hắn cố gắng bò lên lần nữa nhưng con hamster hung dữ đã chạy tới. Sau đó là tiếng kêu thảm thiết cùng máu tươi văng tung toé.

“Mọi người đừng cần hoảng, tìm cách đóng cửa lại, nhanh lên!” Đường Hạo bĩnh tĩnh, cố gắng hét to để ổn định tình hình, nhưng không có người nghe lời hắn, cửa phòng phải kéo từ bên trong để đóng lại , lúc này không có ai dám lại gần cách cửa.

Mỗi người đều hận không thể chạy khỏi nơi này ngay lập tức. Có người định bò xuống cầu thang lại té ngã bất tỉnh. Còn có người sợ tới mức chân nhũn ra té ngã trên mặt đất, gào khóc bất lực. Như thể lạc ở rừng sâu mà bị dã thú chặn đường, liền dũng khí chạy trốn cũng không có.

Tay Diệp Thùy run rẩy, gắt gao nắm chặt cán dao. Hắn không phải người hùng. Tận thế ập tới, hắn so người khác may mắn một ít, không có hoàn toàn mất đi sức lực. Chính mắt thấy người đàn ông bị hamster gặm đến be bét máu, hắn cũng không đến mức bị dọa quá sức. Con hamster màu xám kia thoạt nhìn chỉ là một con chuột con mới sinh, lại hung tàn gậm chết một người sống sờ sờ. Trên long nó đặc sệt vết máu, miệng hơi phồng ra, có thể là để dành ít máu thịt trong miệng. Nguyên bản manh manh dễ thương lúc này lại làm người ta cảm giác kinh hoàng cùng buồn nôn.

Sau đó này con hamster nhỏ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía mấy người bên kia cửa, phảng phất đã thấy được có vô số “lương thực” đang chờ nó. Vì thế nó bỏ người kia, nhanh chóng nhảy vọt qua cửa.

Những người sống sót vừa thở hổn hển vừa hét lên, chạy trốn trong hoảng loạn, "Nó sắp ra rồi kìa!" "Ai đóng cửa đi !" "Cút đi , cút đi! ... Ai giúp tôi với, chân tôi không thể bước nổi! "

Có người bổ nhào vào người Diệp Thùy, gắt gao ôm đùi hắn , khóc lóc kể lể nói: “Ngươi cứu ….cứu ta, cầu ngươi cứu ta….!” Là Trương Thiến.

Đường Hạo không biết khi nào đã đứng phía sau Diệp Thùy, so những người khác hắn còn chút bình tĩnh: “Tiểu Diệp, ngươi mau nghĩ cách đem cửa đóng lại, hiện tại chỉ cần ngươi đem cửa đóng lại là được, còn trong phòng không biết còn có bao nhiêu hamster…… Để mèo của cậu thử , chuột trời sinh sợ mèo, này đó hamster nói không chừng cũng giống nhau……”

“Tiểu Bạch!” Diệp Thuỳ chợt thanh tỉnh, hắn thế nào lại quên mất Tiểu Bạch? Tiểu Bạch chính là mèo hàng thật giá thật, trời sinh chính là khắc tinh của chuột , hamster hẳn là cũng không ngoại lệ. Lúc này chỉ cần Tiểu Bạch rống một tiếng là có thể hamster dọa lui, nghĩ đến đây Diệp Thùy nhanh chóng ra hiệu, ý bảo Tiểu Bạch phát uy.

Nhưng mà, đập vào mắt hắn lại là Tiểu Bạch run rẩy, đôi mắt xanh lục toàn sợ hãi. Đừng nói lại đây cứu giá, đại khái là nó đứng cũng không vũng……

Một màn này làm Diệp Thùy trợn tròm hai mắt, Tiểu Bạch thật là mèo thiệt sao? Hamster đem ngươi dọa thành như vậy không thấy vứt hết mặt mũi nhà mèo sao ?

Bất quá ngẫm lại cũng là, hiện tại nhiều mèo nhà đều bị nuông chiều từ bé sẽ không bắt chuột. Hơn nữa hiện tại hamster rất hung dữ, là một con mèo có trí tuệ, bản năng bị áp chế, Tiểu Bạch bị dọa cũng phải.

Đừng nói tiểu bạch, hắn cũng bị dọa tới ……Những suy nghĩ này vô hình trung lại làm Diệp Thùy giảm bớt ít áp lực.

Lúc này, con hamster kia đã chọn mục tiêu, nhào về phía người ra ngã trên mặt đất, hai chân nhũn không dám nhún nhích. Người kia lập tức rống lên thảm thiết như giết heo, tứ chi loạn choạng định bò dậy nhưng lại ngã xuống. Hắn cách Diệp Thùy không xa, giờ khắc này Diệp Thùy chuyển động. Hình thể thu nhỏ lại, lực lượng không giảm bớt làm cho Diệp Thùy bạo phát lực lượng kinh người.

Kiến có thể mang thức ăn nặng gấp mấy lần bản thân . Dựa theo tỉ lệ hình thể-sức mạnh, Diệp Thùy hiện tại vẫn có khả năng chiến thắng.

Lưỡi dao sắt bén của con dao dọc giấy được Diệp Thùy huy động, hướng về phần đầu con hamster. Mấy ngày này Diệp Thùy đã nghĩ đến trường hợp phải chiến đấu với chó mèo. Cho nên hắn đã dần làm quen với vũ khí, lưỡi dao cũng bị mài giũa sắc bén. Nhưng hắn không nghĩ tới mình sẽ phải chiến đấu với hamster. Thoát khỏi sợ hãi ban đầu, bằng sự can đảm bất ngờ, hắn đâm lưỡi dao vào sọ con chuột.

Ngay cả khi Diệp Thùy dùng hết sức chém, nhưng hình thể nhỏ vẫn không đủ để tạo thành thương tổn lớncho hamster. Nhưng vị trí va chạm lại là trí mạng, làm này con hamster trực tiếp bị đâm văng ra thật xa. Hắn cũng bị lăn lộn một vòng trên mặt đất rồi nhanh chóng bò lên.

Nó đè thấp thân thể, trong miệng phát ra tiếng kêu “Kỉ kỉ” hung lệ hướng Diệp Thùy. Đầu nó một bên có máu tươi chảy ra nhưng vẫn hung hãn dị thường. Hàm răng trắng nhợt phảng phất lập loè hàn quang, cơ thể màu xám liền vọt lên. Hamster nguyên bản là động vật nhát gan, nhưng sau khi bị thiên thạch ảnh hưởng, nó đã thoát khỏi bản năng, khi bị thương càng thêm tàn bạo.

DiệpThùy hít sâu một hơi, vung lưỡi cắt như một con dao lớn như đã luyện tập trước đó. Một kích trước cho hắn đủ tự tin, lại một lần chém vào đầu hamster. Hamster bị chém mạnh sang một bên. Cơ thể co giật vài lần rồi ngừng di chuyển.

“Liền đơn giản như vậy?” Nhìn con hamster ngã xuống đất không dậy nổi, Diệp Thùy có chút sững sờ. Hắn không nghĩ con hamster ăn thịt người lại dễ dàng bị xử lý như thế, nhưng nghĩ lại cũng không kỳ quái. Hamster nguyên bản chính là động vật nhỏ yếu, cơ thể Diệp Thùy bị thu nhỏ lại nhưng lực lượng không có yếu bớt. Ít nhất giết chết một con hamster vẫn là việc dễ dàng. Hắn chỉ là chưa bao giờ trải qua việc này, ban đầu bị dọa sợ thôi.

Hiện tại Diệp Thùy ý thức được, mặc kệ những người khác dễ bị thương như thế nào trước hamster, ít nhất hắn là không cần sợ hãi. Hắn trong lòng cố lấy dũng khí, mà con hamster chết thảm này tựa hồ khiến cho những con hamster khác chú ý. Nguyên bản mấy con hamster ở ngưỡng cửa bên kia đang gặm thịt người bỗng nhiên ngẩng lên.

Trước khi tận thế phát sinh, hamster nhà này nuôi vừa mới sinh con. Một con hamster sinh một lần liền có thể đẻ gần 10 con hamster con. Mà hiện tại còn có tầm 7,8 con đang trốn quanh nhà này. Chúng tựa hồ ý thức được đồng loại đã chết thảm, trong miệng bắt đầu phát ra từng trận “Kỉ kỉ” tiếng kêu, thậm chí đã có một con bò lên ngưỡng cửa.

Diệp Thùy biết không thể để những hamster bò ra khỏi phòng. Hắn lập tức nắm chặt con dao rọc giấy, vọt về phía cửa. Lúc này không biết người khác nghĩ như thế nào, Diệp Thùy cảm thấy chính mình nhất định đặc biệt uy mãnh.

Chạy tới trước ngưỡng cửa, Diệp Thùy vung lưỡi dao, đầu tiên phải đuổi con hamster kia xuống. Hắn nhảy lên ngưỡng cửa, không ngừng vung dao chém để xua đuổi con hamster phía dưới. Có tiếng rên rỉ, ai đó còn sống, nhưng Diệp Thùy lại không để ý tới. Thời khắc này hắn nghĩ hắn nên có ít quyền ích kỷ .

Con chuột đồng cúi đầu, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào Diệp Thùy, không ngừng rít “Kỉ kỉ kỉ kỉ”, Diệp Thùy nhìn thoáng qua phía trong sườn cửa sắt, hơi hơi chần chờ một lát rồi liền nhảy xuống. Hắn vọt tới trước cửa sắt, cố gắng kéo một cạnh để đóng nó vào.

Có con hamster lẻn đến bên người Diệp Thùy, bưu hãn cắn hướng đùi hắn nhưng bị Diệp Thùy vung dao chém. Nhưng sau đó, trong bóng tối, Diệp Thùy mơ hồ thấy một con hamster to lớn hơn những con khác. Nó đứng thẳng, thoạt nhìn giống như một con gấu đen khủng bố đang chuẩn bị săn. Lông trước bụng nhiễm loang lổ máu, càng gia tăng vài phần khủng bố .

Là con mẹ, nó rít lên vài tiếng. Những con hamster con đột nhiên đem Diệp Thùy bao vây, liều chết nhào về hướng Diệp Thùy.

Kỷ luật, đây là điều Diệp Thùy chưa từng nghĩ tới. Hắn chém mạnh 2 con hamster thì đột nhiên chân hắn bị cái gì bắt lấy. Hắn vùng vẫy thì phát hiện đó là một tay người, bên cạnh vũng máu là mập đại thẩm huyết nhục mơ hồ. Nàng thoạt nhìn đã không còn sức lực, hơi thở thoi thóp, nhưng tay lại giữ chặt lấy Diệp Thùy cổ chân. Làm Diệp Thùy sợ hãi chính là ánh mắt lại mang theo nồng đậm oán hận: Ngươi không chịu cứu ta, vậy cùng ta chết ở chỗ này đi.

Diệp Thùy đã hiểu ý tứ trong mắt cô ta, hóa ra tiếng rên rỉ lúc trước phát ra từ đây.

“Kỉ” một tiếng, con mẹ vẫn luôn án binh bất động đột nhiên nhào tới. Sức lực cua nó lớn hơn chuột con không ít. Diệp Thùy không kịp phòng bị liền bị vật ngã trên mặt đất, sợ hãi kêu vài tiếng. Hắn cố gắng đẩy con hamster trên người ra. Con mẹ nhe răng tạp về phía đầu hắn, hàm răng khô vàng lộ ra, hơi thở tanh tưởi trong miệng phun ra. Tư thế này khiến Diệp Thùy có chút không dùng được sức lực.

Ngay lúc đó, hắn cảm thấy mình sắp chết bởi một con chuột.

Chính là, ngay lúc này, một tiếng hung mãnh tràn ngập uy nghiêm phảng phất phát ra từ hồng hoang thần thú vang lên ——

“Meoww!”