Chương 168: Quyển 4 Chương Bàn Tính Hôn Nhân

Hành trình trở về Nam Việt lần này cũng lựa chọn đường biển.

Tuy, Thanh Việt có khả năng sẽ xuất hiện bệnh trạng say sóng, nhưng bởi vì đường xá quá mức xa xôi, hơn nữa lần này về nước còn có một ít vương tôn, công chúa, đệ tử thế gia đi theo, vì thế, để nhanh chóng về nước lại giảm bớt đường xá bôn ba, mệt mỏi cùng phát sinh việc ngoài ý muốn, lần nãy vẫn theo đường cũ mà trở về.

Mà nhóm vương tôn, công chúa, đệ tử thế gia của các quốc gia khác nói là tới Nam Việt du ngoạn, làm khách, nhưng ai cũng biết đối với các quốc gia luôn có dự định kết thông gia với Nam Việt thì để bọn nhỏ đi chuyến này cũng bất quá là để song phương có thể lựa chọn người mình vừa ý, hoặc để đối tượng cưới hỏi định sẵn có cơ hội bồi dưỡng tình cảm mà thôi.

Nhân số quốc gia đi theo nhiều nhất là Cáp Đa Cách Lạp vương quốc.

Hai vị vương tử, hai vị công chúa, còn có vài thiếu gia, tiểu thư quyền quý, thân phận hiển hách, điểm thống nhất của bọn họ là đều đủ hoặc sắp đủ độ tuổi kết hôn, hơn nữa, nam đều anh tuấn bất phàm, nữ thì đều xinh đẹp như hoa.

Những người khác đều có chút khiếp đảm, bất an vì tới hoàn cảnh lạ lẫm, nhưng hai vị vương tử thì không hề luống cuống, nhìn ánh mắt nóng rực đầy ái mộ của bọn họ lướt theo bóng dáng yểu điệu trong đại sảnh thì cho dù là kẻ ngốc cũng hiểu được, hai bọn họ đến lần này đều vì Nam Việt Thất công chúa, Hoàng Phủ Hàm Vi, người được xưng là ‘viên minh châu của Nam Việt’.

Mà bên kia, Tắc Á Tháp vương quốc, cùng Cáp Đa Cách Lạp vương quốc có thể xem là nước láng giềng của Nam Việt (cũng có thể xem là nước thuộc địa), trên phương diện này tự nhiên cũng không thua kém Cáp Đa Cách Lạp vương quốc.

Lần này tới một vị công chúa xinh đẹp nổi danh, cùng hai nữ nhân của hai vị quốc vụ đại thần, người sáng suốt vừa nhìn đã biết, lần này Tắc Á Tháp tính toán nhắm vào nhóm hoàng tử Nam Việt.

Mà vị công chúa này chính là nữ nhân của Hạ Kiệt Tra • Hách Lý thân vương, người nắm giữ phần lớn chính quyền vương quốc, lúc này muốn được sự khẳng định cùng duy trì của Nam Việt để thuận lợi đi lên vương vị, cũng là biểu tỷ của Thanh Việt—— Hải Luân • Hách Lý.

Còn hai vị tiểu thư quý tộc khác, đương nhiên cũng là đứa nhỏ của các vị quý tộc duy trì Hạ Kiệt Tra • Hách Lý đăng cơ.

Lần này người Tắc Á Tháp tuyển chọn tới Nam Việt đều có liên hệ với Hạ Kiệt Tra • Hách Lý thân vương, có thể nhìn ra Hạ Kiệt Tra • Hách Lý thân vương vì muốn có sự ủng hộ của Nam Việt, đã nhọc lòng đưa nhóm công chúa và tiểu thư quý tộc ra hải ngoại, để các nàng lưu lại quốc nội chỉ lãng phí số vốn vốn có.

(Bất quá, sở dĩ trừ bỏ Hải Luân • Hách Lý lại tăng thêm hai tiểu thư quý tộc, đại khái vì chuyện ở yến hội tổ chức bên ôn tuyền kia, Hải Luân • Hách Lý rõ ràng làm Nam Việt hoàng đế cùng Tiểu điện hạ có chút khó chịu, Hạ Kiệt Tra • Hách Lý thân vương sợ nàng lần này lại không thành chuyện, vì thế mới phát hai tiểu thư của hai quý tộc ủng hộ hắn để bảo đảm.)

Này cũng khó trách.

Bởi vì, thực lực Tắc Á Tháp cùng Cáp Đa Cách Lạp vốn ngang nhau, lại còn là kẻ thù kết oán rất sâu, đã ẩn ẩn tới xu thế thủy hỏa bất dung.

Vì thế, hai vương quốc luôn tranh thủ sự duy trì của Nam Việt, đều muốn mượn tay Nam Việt để ngăn chặn đối phương.

Chỉ tiếc, nhiều năm như vậy, Nam Việt vẫn duy trì trung lập, không đặc biệt giúp đỡ ai, từ khi song phương tranh đầu, biên giới hai bên cũng chinh chiến không ngớt nhưng vẫn luôn duy trì cân bằng.

Hai quốc gia đã duy trì cục diện cân bằng thế này thật lâu.

Thẳng đến khi Tắc Á Tháp công chúa—— Tuyết Cơ • Hách Lý, lúc nàng vì Nam Việt hoàng đế bệ hạ hạ sinh Tiểu hoàng tử—— Hoàng Phủ Thanh Việt, lại còn là Tiểu hoàng tử duy nhất được Nam Việt hoàng đế bệ hạ sủng ái thì cục diện giữa hai vương quốc có chút biến hóa kì diệu.

Cáp Đa Cách Lạp vương quốc cảm giác được nguy cơ, sợ Nam Việt hoàng đế bệ hạ bởi vì sủng ái Tiểu hoàng tử mà trợ giúp Tắc Á Tháp, vì thế, lần này lão hăng hái muốn liên hôn với Nam Việt, củng cố mối quan hệ giữa hai quốc gia.

Tắc Á Tháp vương quốc cũng hao phí tâm tư, muốn thông qua Tiểu hoàng tử được sủng ái tranh thủ càng nhiều lợi ích cho bọn họ để có ưu thế tuyệt đối chiến thắng Cáp Đa Cách Lạp.

Cũng vì thế, hai vương quốc đối với nhóm vương tử, công chúa đi hải ngoại lần này đểu dị thường thận trọng, thậm chí có thể xem là mấu chốt để bảo toàn quốc thổ, ổn định dân tâm.

Mặc khác, còn có vài vương tử, công chúa, thiếu gia, tiểu thư của quý tộc thế gia từ các vương quốc khác, nhưng vương quốc bọn họ không bức thiết cần liên hôn để đổi lấy sự duy trì của Nam Việt, vì thế bọn họ khá kín đáo, rụt rè.

Hơn mười chiến thuyền quân dụng, phân chia nghiêm ngặt để hộ vệ chiến thuyền khổng lồ, xa hoa cao chừng sáu tầng ở vị trí trung tâm, nó là một lâu thuyền lớn như một tòa cung điện khổng lồ bồng bềnh lướt đi trên mặt biển bao la.

Lâu thuyền được đóng toàn bộ từ gỗ mun thơm quý hiếm, kết hợp với kim tinh thiết thạch cứng rắn, hai thứ kết hợp tạo thành, thoạt nhìn vô cùng cổ xưa, tao nhã lại mang theo khí thế uy vũ kiên cố không gì sánh bằng, hơn nữa còn được trang trí bằng các loại san hô tinh mỹ dưới biển sâu, các viên minh châu đủ màu, vỏ sò quỳ hiếm càng tăng thêm vài phần hoa lệ quý giá, cùng một phần phong tình của đại dương.

Tầng chót của lâu thuyền được dùng để chứa thực vật, nước ngọt, còn có vật tư các nơi.

Tầng hai, là nơi ở của thuyền viên, người hầu, thị tỳ, thị vệ, còn có quan quân cấp thấp cùng các quản sự.

Tầng thứ ba, trừ bỏ thuyền trưởng chính là các quan viên cao cấp bình thường hoặc chủ quản các cấp.

Tầng thứ tư được bố trí thành nơi vui chơi, giai trí, tổ chức yến hội cho quý tộc cùng bọn quan viên.

Bắt đầu từ tầng thứ năm, canh gác rõ ràng nghiêm ngặt hơn rất nhiều, có thể ở nơi này đều là một ít quý tộc có địa vị hiển hách cùng quan viên trọng yếu của đế quốc.

Các vương tử, công chúa, đại quý tộc của các vương quốc khác đi theo lần này cũng ở tầng này.

Tầng cao nhất, cũng là tầng đẹp đẽ quý giá, sâm nghiêm nhất, là tầng chuyên dụng của Nam Việt hoàng đế bệ hạ, không được sự cho phép của hoàng đế bệ hạ, bất luận kẻ nào cũng không được phép lên tầng sáu của lâu thuyền.

Đoàn thuyền hoàng gia của Nam Việt đế quốc trên biển rộng bao la, không chút gián đoạn cấp tốc đi hơn hai ngày, lúc này đã là chạng vạng, sắc trời cũng dần dần u ám, tất cả các thiết bị chiếu sáng trên lâu thuyền đều được thắp lên, nhất thời đèn đuốc sáng trưng, ngay cả mặt biển bên cạnh đoàn thuyền cũng được chiếu sáng trưng, lóng lánh ánh sáng nhu hòa.

Người trên lâu thuyền cũng rộn ràng náo nhiệt, người hầu, thị tỳ lại bận rộn tới lui như hồ điệp xuyên qua vườn hoa, bưng lên vô số hoa quả, rượu ngon, thức ăn mỹ vị, ngăn nắp tới lui giữa tầng chót cùng yến tiệc trên tầng thứ tư, vì các hậu duệ hoàng gia, vương công đại thần chuẩn bị bữa tiệc tối phong phú mà tinh mỹ.

Tiệc tối bắt đầu, nhóm hậu duệ vương tôn Nam Việt đã quen lúc dùng cơm không thấy được hoàng đế bệ hạ của mình, rõ ràng ở cùng một lâu thuyền, nhưng có thể thấy được bệ hạ cùng Tiểu điện hạ của họ, tỉ lệ ít ỏi vô cùng.

Chính là, nhóm vương tử, công chúa đến từ các quốc gia khác vẫn có chút không thích ứng cùng kinh ngạc.

Bọn họ đã sắp đi được ba ngày, ba ngày ở trên lâu thuyền này chỉ có lúc mới lên thuyền là được gặp Nam Việt hoàng đế bệ cùng với Nam Việt Tiểu điện hạ có vô số lời đồn đãi.

Tất cả đều khiếp sợ cùng kinh diễm, người lớn gan, bình tĩnh nhất trong số đó cũng chỉ nói được vài câu khách sáo, khen tặng mà thôi.

Mọi người đều âm thầm ảo não vì không triển lão được mặt tốt đẹp nhất của mình, không để lại ấn tượng khắc sâu với Nam Việt hoàng đế bệ hạ.

Vì thế bọn họ không ngừng nói với mình, nhất định phải hảo hảo nắm chắc cơ hội lần sau.

Bất quá làm bọn họ thất vọng chính là sau lần đó, trong các yến hội bọn họ không gặp được Nam Việt hoàng đế bệ hạ cùng Tiểu điện hạ thêm lần nào nữa.

Muốn biết nguyên do, tự nhiên phải không ngừng chuyển trân bảo tới người hầu thân cận Nam Việt hoàng đế bệ hạ, kiêm Đại tổng quản hoàng cung Tạp Ân.

Tạp Ân cho dù ai tới cũng không cự tuyệt, thoải mái thu hết toàn bộ.

Mà mấy ngày nay, cơ hồ tất cả vương tôn, công chúa liền chiếm được vài lời từ Nam Việt đế quốc Đại tổng quản Tạp Ân. (Đương nhiên, có được kết quả này phải trả một cái giá vô cùng đắt đỏ.)

Thứ nhất, hoàng đế bệ hạ của bọn họ từ lúc Tiểu điện hạ ba tuổi đã mang theo bên người, chưa từng tách rời.

Thứ hai, đối với các vấn đề về Tiểu điện hạ, hoàng đế bệ hạ của bọn họ tuyệt đối đã vượt khỏi phạm vi cưng chiều, hơn nữa, tình tình Tiểu điện hạ…. (khúc này tạm thời lược bỏ trường thiên huyết lệ sử của Tạp Ân.) vì thế, lời khuyên là nếu không có việc gì ngàn vạn lần đừng trêu chọc Tiểu điện hạ, hậu quả luôn nghiêm trọng dị thường.

Thứ ba, cũng chính là trọng điểm mọi người hỏi lần này, đại khái đến lúc nào mới có thể gặp Nam Việt hoàng đế bệ hạ.

Tạp Ân giải thích là vì Tiểu điện hạ bị say sóng, mấy ngày nay cơ thể không tốt, vì thế bệ hạ cùng Tiểu điện hạ đều ở trong phòng ngủ, về phần chừng nào mới có thể gặp hoàng đế bệ hạ thì chờ Tiểu điện hạ muốn ra ngoài hít thở một chút, bọn họ tự nhiên sẽ gặp được.

Nghe Tạp Ân trả lời xong, tất cả mọi người đều khiếp sợ một phen, bọn họ sớm đã nghe rất nhiều lời đồn đãi, nhưng không ngờ nghe được từ miệng Đại tổng quản Tạp Ân, so ra thì những tin đồn kia chẳng đáng là gì.

Trong lúc nhất thời, mọi người có đủ biểu tình kinh ngạc, hâm mộ, không dám tin, bán tính bán nghi, cân nhắc lựa chọn… nhưng dù sao tất cả tính toán trong lòng bọn họ, đều ‘bùm bùm’ vỡ nát.

Hoàn Chương 168.