Chương 9: Một tháng

Khi Khương Đào xuất hiện trên màn hình, Lục Vũ cảm giác đối phương có chút lén lút.

“Người anh em, muốn bắt đầu giao dịch sao?” Khương Đào cười tủm tỉm, trong lòng vẫn còn suy nghĩ đến tên mập mạp kia, hắn hỏi không ít vấn đề, còn hỏi đối phương ngoại trừ nhẫn xương còn có đồ vật gì không, đối phương kể không ít thượng vàng hạ cám, kết quả còn miêu tả các món trang sức làm bằng xương giống hệt với mấy thứ “Hughes” kia giao dịch với hắn.

“Bắt đầu giao dịch đi.” Lục Vũ trước kia chỉ ru rú trong nhà, nhưng cũng không chứng tỏ là hắn không biết quan sát sắc mặt người khác, huống chi sắc mặt của Khương Đào rất dễ nhìn ra.

“Được.” Khương Đào trả lời, lại nhịn không được liếc Lục Vũ một cái.

Số lượng vật phẩm giao dịch lần này cũng không ít, Lục Vũ nhìn một đống đồ dưới chân, tâm tình cũng tốt hơn.

“Lục Vũ!” Đột nhiên, một thanh âm đột ngột vang lên, Lục Vũ trong lòng ngẩn ra, ngẩng đầu lên nhìn về phía Khương Đào, đối phương đang mở to hai mắt quan sát hắn.

Chẳng lẽ trong lúc lơ đãng mình đã lộ tẩy sao? Lục Vũ âm thầm cười cười, hỏi: “Tại sao ngươi lại kêu lên cái tên này?”

“Ngươi là Lục Vũ hả? Tên mập mạp kia nói hắn mới là Hughes… Hay là hắn gạt ta? Ngươi cũng đâu có phản ứng gì!” Khương Đào có chút tức giận mà mở miệng, nếu người đối diện lên tiếng, hắn sẽ xác định đối phương chính là Lục Vũ — không phải trong TV đều diễn như vậy sao?

“Ngươi nói tên mập mạp kia tên là Lục Vũ sao? Hình dáng hắn ra sao?” Lục Vũ biết mình nên phòng bị Khương Đào, nhưng dưới sự hấp dẫn của việc liên hệ với cha mẹ… Hiện tại Khương Đào cũng chỉ là một người bình thường, nếu Trái đất là vị diện cấp thấp, như vậy chứng tỏ có rất linh khí ở Trái đất, “Hughes chính hiệu” hẳn là không thể gây bất lợi cho cha mẹ mình?

“Hắn nè.” Khương Đào chần chờ một chút, lấy ra điện thoại di động, trên màn hình điện loại là một tên mập mạp lã chã chực khóc.

Nhìn thấy cái biểu tình này, Lục Vũ có cảm giác muốn ói… Tại sao hắn không biết mình có thể làm ra biểu cảm đáng sợ như vậy? “Hắn nói với ngươi những gì?”

“Ngươi sẽ không thật là…” Sắc mặt Khương Đào thay đổi, nhưng vẫn thuật lại những lời tên mập mạp kia nói lúc trước.

“Nói như vậy…” Lục Vũ nhìn về phía Khương Đào có vẻ mặt tò mò: “Hẳn là… Ta không phải là xuyên không bình thường, mà là trao đổi linh hồn với người khác.” Cũng không biết bọn họ có thể hoán đổi lại không…

Dù sau mọi thứ cũng rất thuận lợi, Lục Vũ âm thầm thở dài một hơi — xem ra hắn không có nhìn lầm, Khương Đào không phải là một người xấu.

Ngày hôm sau, Lục Vũ nhìn thấy thân thể của mình, đúng hơn là Hughes. Không thể không nói, Khương Đào mang Hughes tiến vào Hệ thống vị diện giao dịch, là chuyện nằm ngoài dự kiến của Lục Vũ, vốn dĩ hắn cho rằng Khương Đào chỉ giúp hắn truyền tin mà thôi… Bất quá, hành động này rất đúng ý hắn.

Vừa nhìn thấy “Chính mình”, Lục Vũ liền hỏi tình huống của cha mẹ mình, bọn họ vẫn ổn nhưng sau khi con trai có vấn đề bọn họ có chút áp lực, hắn cũng thở dài một hơi: “Làm sao chúng ta có thể hoán đổi trở lại đây? Lúc trước ngươi đã làm cái quái gì vậy?”

Mặc dù tình cảnh bọn họ hiện tại cũng không có gì đáng ngại, nhưng Lục Vũ vẫn cảm thấy tốt nhất chính là có thể hoán đổi trở lại.

“Lúc ấy ta phát động ‘Hắc Ám thần chúc phúc’, sau đó ta liền không biết gì hết.” Đôi mắt Hughes trông mong nhìn bản thân trong màn hình đối diện.

“‘Hắc Ám thần chúc phúc’ là cái gì vậy? Chính là nguyên nhân khiến cơ thể của ngươi bị tổn thương sao?” Chỉ phát động hai cái ma pháp cấp 1 liền tiêu tốn hết ma lực trong cơ thể, thật là đáng sợ! Hơn nữa, trên người cũng có không ít chỗ bị năng lượng hắc ám ăn mòn, Lục Vũ cảm thấy cứ tiếp tục tình hình này, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn biến thành vong linh!

“Bị thương? Bây giờ ngươi thế nào rồi?” Hughes liền vội vàng hỏi, hiện tại hắn cảm thấy rất có lỗi với Lục Vũ, nếu không vì “Hắc Ám thần chúc phúc”, chỉ sợ Lục Vũ vẫn đang sinh hoạt bình thường tại vị diện không có ma pháp đấu khí nhưng rất an toàn này?

Lục Vũ kể lại tình cảnh hiện giờ của mình một cách kỹ càng, Hughes đối diện cũng trầm mặc: “Dùng phương pháp miễn cưỡng tăng sức mạnh, sau khi thành công thì ngươi không thể tăng cấp được nữa… Phỏng chừng hiện tại ngươi đã trở thành ma pháp sư cấp 4 rồi, nhưng cả đời này, chỉ sợ là rất khó để lên cấp 5…” Trên Eyal đại lục, số lượng ma pháp sư dưới cấp 3 rất nhiều, ma pháp sư trên cấp 3 rất trân quý, Lục Vũ đạt tới cấp 4 cũng tốt hơn rất nhiều người, nhưng cả đời này hắn cũng đừng mong tiến về phía trước…

Bất quá, dựa theo tình huống lúc đó, “Hắc Ám thần chúc phúc” cho dù không thể biến hắn thành ma pháp sư cao cấp, nhưng cũng có thể làm cho hắn đạt tới cấp 6 trở thành ma pháp sư trung cấp đỉnh phong, tại sao hiện tại chỉ có cấp 4?

“Ta là ma pháp sư cấp 4 sao? Làm sao có thể! Chỉ sử dụng hai cái ma pháp cấp 1, ta đã hao hết ma lực!” Lục Vũ cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, bởi vì nguyên nhân đó, hắn cũng không dám thử thi triển ma pháp cao cấp, chỉ sợ không cẩn thận hao hết ma lực trong cơ thể rồi biến thành người bình thường thì nguy to.

“Không thể a, dựa vào tinh thần lực của ta, khi thi triển ma pháp cấp 1 cũng chỉ cần lấy năng lượng trong không khí…” Hughes chần chờ mà mở miệng.

“Cái gì? Ngươi nói lấy năng lượng trong không khí?” Còn có thể làm như vậy sao? Năng lượng trong không khí có thể tùy tiện dùng sao?

“Đương nhiên phải tận dụng năng lượng trong không khí … Cho dù không tận dụng năng lượng trong không khí, cũng có thể tận dụng ma thú tinh hạch… Dùng năng lượng trong cơ thể, cho dù là ma pháp sư cao cấp cũng chỉ có thể cố gắng thi triển được một cái ma pháp trung cấp mà thôi!” Hughes trả lời.

Lục Vũ muốn hộc máu chết, có thể tận dụng năng lượng trong không khí? Việc này có được đảm bảo hay không? Nhưng mà, thì ra mình đã là ma pháp sư trung cấp rồi sao? Thế giới này tràn ngập ma thú mạnh mẽ hung dữ… Lục Vũ cảm thấy mình phải cố gắng học tập để mình có thể phát huy uy lực của ma pháp sư trung cấp.

Mấy ngày tiếp theo, Lục Vũ đều ngây ngốc trong Hệ thống vị diện giao dịch hơn mười mấy tiếng, mà hơn phân nửa thời gian là học tập ma pháp với Hughes.

Không thể không nói, tuy bọn họ trao đổi linh hồn cho nhau, nhưng bản năng của thân thể vẫn còn, ví dụ như, khi hắn học những ma pháp cấp thấp mà bản thân Hughes đã học rồi, thì vô cùng trôi chảy, cho dù không thể một lần liền thành công nhưng vài lần cũng có thể thành công, hơn nữa, sau khi học cách tận dụng năng lượng trong không khí, uy lực ma pháp của hắn cũng tăng lên đáng kể, điển hình là ma pháp cấp 1 Hắc Vụ thuật, hiệu quả của nó giống như hơi cay của Trái đất vậy, chỉ khác nhau một chút, Hắc Vụ thuật là khói đen.

Mấy ngày nay, Lục Vũ và Khương Đào cũng đã nói chuyện thẳng thắn với nhau, hai người trao đổi rất nhiều tin tức, đáng tiếc hai người bọn họ đều là gà mờ, cho dù trao đổi tin tức cũng không biết tình hình cụ thể của Hệ thống vị diện giao dịch này, chỉ biết là, phần lớn thương nhân vị diện có tuổi thọ rất cao, họ có được Hệ thống vị diện giao dịch cũng đã lâu rồi. Phỏng chừng, hiện tại cũng chỉ có hai người bọn họ là gà mờ, cho nên tuyệt đối không có kinh nghiệm giao dịch với người khác.

Đảo mắt một cái, một tháng đã trôi qua.

Một tháng này, Lục Vũ vẫn luôn ru rú trong nhà, ăn uống cũng chỉ qua loa trong Hệ thống vị diện, cuối cùng cũng nắm vững những ma pháp cấp thấp cơ bản, còn học được một ma pháp cấp 4 duy nhất mà Hughes biết – Ăn Mòn thuật.

Ăn Mòn thuật là bản nâng cấp của Hắc Vụ thuật, ma pháp trận cũng phức tạp hơn nhiều, bởi vậy, tuy nói Lục Vũ học được, nhưng trên thực tế mười lần cũng chỉ có thể thành công năm sáu lần…

Ma pháp phức tạp như vậy, cần phải dùng tinh thần lực vẽ cả ngàn thứ, cho dù hoàn chỉnh cũng không thể thành công 100%, nhưng mà tinh thần lực của Lục Vũ hiện tại, chỉ vẽ ba lần đã hết sạch, hắn lại không có phương pháp khôi phục tinh thần lực…

Hughes đang làm một dĩa cơm chiên, Lục Vũ liền nhìn thấy vẻ mặt hâm mộ của Khương Đào ở màn hình đối diện.

Bởi vì không khí trên Trái đất không có năng lượng mà chỉ có bụi bặm, cho nên Hughes không thể học tập ma pháp, mấy ngày nay liền chú tâm học nấu ăn, tuy hương vị của thành phẩm lúc ban đầu có chút khó nói nên lời, nhưng gần đây tay nghề cũng tiến bộ, Khương Đào thật có lộc ăn.

“Thế nào? Hiện tại nhất định ngươi đang hâm mộ ghen tỵ đi? Thật ra ta cũng hâm mộ ngươi a, thế giới ma pháp, dị giới rộng lớn mạnh mẽ cỡ nào a, nếu ta xuyên qua, nhất định sẽ thu 180 tiểu đệ, tìm 180 cô vợ!” Khương Đào mở miệng.

Cho đến nay, Lục Vũ mới biết được Khương Đào là một nhà thiết kế, dựa vào những đơn đặt hàng trên mạng mà sống qua ngày, rảnh rỗi thì lên mạng đọc tiểu thuyết, thỉnh thoảng còn viết văn… Thật ra số tiền hắn kiếm được cũng không ít, đáng tiếc người nọ lại không biết quản lý tiền bạc, cho nên vẫn luôn thiếu hụt: “Không phải ngươi nói muốn tìm nửa kia có thể chia sẻ bí mật sao?” Lục Vũ còn nhớ rõ lúc trước Khương Đào nói muốn tìm một người có thể chia sẻ bí mật về Hệ thống vị diện, hiện tại… Người chia sẻ bí mật với hắn hình như là Hughes?

“Ta cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, thật ra, ta cảm thấy nếu ta xuyên qua phỏng chừng sẽ trở thành pháo hôi… Đúng rồi, gần đây Hughes vẫn ở cùng một chỗ với ta, cho nên ba mẹ ngươi và ta bỗng nhiên trở nên thân thiết hơn, bọn họ còn dự định không thu tiền nhà tháng sau nữa đấy, sẽ không có chuyện gì chứ?” Nghĩ đến mấy ngày nay, hình như chủ nhà càng ngày càng nhiệt tình với mình, còn mang đồ ăn đến cho hắn nữa chứ…

“Hẳn là không có việc gì…” Khóe miệng Lục Vũ co rút, mấy ngày nay, Khương Đào và Hughes đều ăn cơm của cha mẹ hắn, bọn họ cũng quan tâm đến Khương Đào nhiều hơn… Đừng nói bọn họ…

Khụ khụ, có một số chuyện không nên nói ra.

Không… Lục Vũ đột nhiên biến sắc, tình huống của Hughes, dựa vào quan sát của hắn, Hughes chính là đồng chí (gay đó mấy mẹ =))), nếu đối phương thật sự có cảm tình với Khương Đào … Lục Vũ hoàn toàn đen mặt.

Khương Đào không rõ, cho nên: “Người anh em, bộ dạng này của ngươi chính là có chuyện a!”

“Ngươi đương nhiên không có việc gì, người có chuyện chính là ta… Không, Hughes.”