Chương 21: Rời khỏi tháp ma pháp

Bizani đã trở lại, bởi vì lo sợ vị pháp thánh xuất quỷ nhập thần này phát hiện bí mật của mình, Lục Vũ không dám tiến vào Hệ thống vị diện giao dịch nữa.

Cảm giác có được kho báu nhưng lại không thể đụng vào, rất bức rứt nha, Lục Vũ thời thời khắc khắc đều nhớ mong hai quyển tu chân công pháp cùng với Tái Sinh Đan, cảm thấy mỗi giây mỗi phút đều là dày vò, nhưng cố tình lại không có cơ hội rời đi.

Đứng trong thư phòng rộng lớn sáng ngời nhìn ra bên ngoài, có thể nhìn thấy toàn bộ thành Kerr rực rỡ hẳn lên trong mười ngày ngắn ngủi, mà thời gian này, những ma pháp sư luôn tu sửa nhà cửa và quét tước đường phố đã không còn thấy nữa.

“Lâm Tái, thành Kerr được trùng tu để nghênh đón đại nhân vật nào vậy?” Lục Vũ đột nhiên nhớ tới việc này, hỏi thăm.

Lâm Tái lười biếng ghé vào trên bàn: “Là một áo bào trắng pháp sư của Ma sư pháp công hội.”

“Áo bào trắng pháp sư? Đó là cái gì?” Lục Vũ nhíu mày hỏi.

“Ngay cả áo bào trắng pháp sư ngươi cũng không biết?” Lâm Tái khinh bỉ liếc mắt một cái nhìn Lục Vũ, sau đó lại càng thêm nghi ngờ, rồi giải thích: “Áo bào trắng pháp sư là người có thiên phú trác tuyệt được Ma sư pháp công hội bồi dưỡng từ nhỏ, cũng là người trung thành một trăm phần trăm với ma pháp nghiệp đoàn.”

“Áo bào trắng pháp sư lần này tới đây rất cường đại phải không?” Lục Vũ hỏi.

“Không mạnh lắm, nhưng cũng là trung cấp ma pháp sư, bất quá người nọ là con gái của trưởng lão Ma sư pháp công hội.” Lâm Tái chậm chạp trả lời, “Nghe nói ngày mai bọn họ sẽ đến đây, đi cùng Đại tiểu thư kia còn có hai ma pháp sư cấp 9.” Mỗi lần có chuyện như vậy phát sinh, cha hắn sẽ đem hắn phóng tới chỗ Bizani, sau đó em trai em gái của hắn sẽ được lên sân khấu, lần này dĩ nhiên cũng giống vậy.

Ma pháp sư cấp 9! Tuy rằng hiện tại Lục Vũ đang ở cùng một chỗ với pháp thánh, nhưng sự cường đại của ma pháp sư cấp 9 hắn vẫn rất rõ ràng, hai cao cấp ma pháp sư cấp 9 và một trung cấp ma pháp sư sẽ đến đây, hình như còn đảm đương chức trách bảo hộ nữa… Quả nhiên quyền thế ở đâu cũng rất quan trọng.

Thời điểm Lục Vũ đang kinh ngạc, đột nhiên phát hiện bên cạnh mình nhiều thêm một người, một giây sau đó, Bizani cũng xuất hiện trong thư phòng.

Trên người Bizani vẫn dày đặc hắc vụ như thường lệ, khẩu khí rất không tốt: “Rammus, tại sao ngươi lại đến đây?” Nếu lần trước Rammus không lắm miệng, Hughes cũng sẽ không có nhiều phiền toái như bây giờ.

“Thế nào, ta không thể tới sao?” Người được xưng là Rammus có một khuôn mặt than, lãnh đạm mở miệng, hắn thoạt nhìn bất quá cũng chỉ hai mươi mấy tuổi, vô cùng anh tuấn, nhưng Lục Vũ có cảm giác không thể nhìn thẳng đối phương.

Rammus, là không gian pháp thánh của thành Kerr, cũng là người nói ra tin tức của hắn…

“Hừ!” Tuy rằng Bizani cảm thấy rất bất mãn với hành vi trước đó của đối phương, nhưng ngoại trừ hắn ra thì Rammus chính là ma pháp sư mạnh nhất thành Kerr, hắn cũng không muốn xung đột với đối phương.

Hơn nữa, dù sao hai người cũng có hơn trăm năm giao tình.

Bizani không nói, Rammus lại tiếp tục mở miệng: “Lâm Tái dù sao cũng là đồ đệ của ta, cũng không thể không cho nó đến chỗ ta học tập, ta tới dẫn nó đi … Về phần người này, nếu là người trong lòng Lâm Tái, như vậy ta cũng muốn dẫn hắn đi.” Khi hắn nói chuyện, hắn cứ nhìn Lục Vũ chằm chằm.

Người trong lòng Lâm Tái? Tại sao hắn lại trở thành người trong lòng của tên đầu heo này rồi? Sắc mặt Lục Vũ rất khó coi, nhưng dưới áp bách của hai cao thủ thánh cấp, ngoại trừ sắc mặt thay đổi, thì cũng không làm được gì. Bất quá, Lâm Tái… Hắn sẽ nhớ kỹ!

Lâm Tái cũng khổ không nói nên lời, sư phụ ơi, mặc kệ là ngươi ăn giấm hay là gì, muốn dẫn bọn ta đi thì cũng không nên dùng lý do như vậy.

Bizani nhìn thoáng qua Rammus mặt không đổi sắc, lại nhìn thoáng qua Lục Vũ cùng Lâm Tái trốn trong góc, khẩu khí lại rất tốt: “Lâm Tái, ngươi thích Hughes sao?”

Sư phụ căn bản sẽ không cho phép mình nói không thích, lúc này Lâm Tái nở nụ cười: “Lão tổ tông! Ta rất thích Hughes! Hắn nấu ăn rất ngon!”

“Nếu ngươi đã thích Hughes, thì dẫn Hughes đi theo ngươi đi, bất quá…” Bizani trầm mặc một hồi, sau đó nhìn về phía Rammus: “Ngươi sẽ không làm hại Hughes đó chứ?” Hắn nhìn ra được, Rammus cũng rất tốt với Lâm Tái, nếu không thì cũng sẽ không nhận một người không thể tu luyện ma pháp như Lâm Tái làm đệ tử, hơn nữa thân phận của Lâm Tái cũng không đơn giản, nếu Lâm Tái thích Hughes, như vậy Hughes sẽ không có nguy hiểm gì đâu nhỉ?

Tuy hắn nhất thời hảo tâm thu lưu Hughes, nhưng một trung cấp ma pháp sư cả đời không thể đột phá, với hắn mà nói, thật sự không là gì.

Nguyện vọng đạt thành, có thể dẫn đi hai người tiếp cận Bizani, còn biết Bizani không có hứng thú với hai người này, Rammus rất vui, sau đó đi đến trước mặt Lâm Tái nhắc nhở một số việc, lập tức lộ ra một nụ cười: “Ta đương nhiên sẽ không thương tổn bọn họ.”

“Ngươi thật sự là Rammus sao?” Trên người Bizani phát lạnh, bị đối phương tươi cười dọa sợ — quen biết nhiều năm như vậy, hắn chưa từng thấy người nọ tươi cười!

“Nếu không phải là ta, sao có thể đột nhiên tiến vào?” Rammus lại trở về bộ dạng mặt than, không gian pháp thánh, trên phương diện này cũng có chút tiện lợi, bằng không pháp thánh cường đại nhất cũng không phải là hắn mà là Bizani có lực công kích khủng bố!

Tuy cảm thấy biểu hiện của Rammus vô cùng kỳ quái, nhưng hai người quen nhau cũng hơn một trăm năm, Bizani vẫn tin tưởng đối phương, cảm thấy đối phương sẽ không tùy tiện gạt người: “Ngươi dẫn bọn họ đi đi.”

Mạc danh kỳ diệu bị người ta thổ lộ, còn mạc danh kỳ diệu bị người ta bán! Lục Vũ cảm thấy có vô số thảo nê mã đang chạy nhảy trong cuống họng của mình, nhưng hắn không có can đảm phun bọn chúng ra, càng không có khí lực phản kháng, cho nên cuối cùng, hắn chỉ có thể bị người ta bắt đi, sau một trận thiên toàn địa chuyển, liền xuất hiện trong một tòa tháp ma pháp khác.

Đây là không gian ma pháp sao? Đây là thuấn di sao? Lục Vũ chấn động, sau đó đánh giá hoàn cảnh xung quanh một chút.

Tháp ma pháp này hoàn toàn khác với Bizani, phụ cận tháp ma pháp này có không ít kiến trúc, tầng dưới chót cũng có không ít người lui tới, mà sau khi Rammus ném bọn họ ở tầng dưới chót, liền mặc kệ bọn họ.

Nếu hắn có thể cường đại hơn một chút, thì không giống như bây giờ bị người ta ném đến ném đi. Trong lòng Lục Vũ cảm thấy rất ức chế nhưng cũng không thể biểu hiện ra ngoài, hắn nghẹn muốn nội thương.

“Hughes! Tính cách của sư phụ ta rất cổ quái…” Lâm Tái xoa xoa tay, rất xấu hổ mà mở miệng.

“Ta đã biết.” Lục Vũ cắn răng mở miệng, thù mới hận cũ! Nếu không nhờ tên Rammus kia, thì bây giờ hắn cũng không có nhiều phiền toái như vậy đi?

“Vậy ngươi có muốn ta dẫn ngươi đi tìm chỗ ở hay không?” Lâm Tái lấy lòng mà mở miệng.

Lục Vũ nhìn chằm chằm đối phương một hồi lâu, hoàn toàn không có cảm giác gì gọi là Lâm Tái thích mình, nhưng dù vậy, bị đối phương thổ lộ cũng làm cho hắn rất buồn bực! Nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ khiến cho đối phương đẹp mặt!

Nhưng buồn bực qua đi, hắn lại thở dài một hơi, người lui tới trong tháp ma pháp này không ít, hắn có thể tìm cơ hội lén lút bỏ trốn không nhỉ?

Lâm Tái cười tủm tỉm mà dẫn Lục Vũ đi lên tầng hai của tháp ma pháp, dọc theo đường đi thu hoạch vô số ánh mắt ghen tị, tuy Lục Vũ cảm thấy bất khả tư nghị với chuyện đối phương là đệ tử Rammus, nhưng cũng nhìn ra được, Lâm Tái ở trong này cũng không tốt lắm.

Bất quá, mấy chuyện này cũng không liên quan đến hắn, cảm giác vận mệnh của mình hoàn toàn nằm trong tay người khác, hắn không bao giờ muốn nếm thử lần nữa!

Hắn phải mạnh lên, hắn nhất định phải mạnh lên, chờ đến khi hắn mạnh lên, hắn cũng không còn bất lực như vậy nữa.

Buổi tối, Lục Vũ mặc nguyên bộ áo choàng Huyết Ma cho hắn, sau đó rất nhanh liền kinh ngạc phát hiện, trên người hắn đã không có chút dao động ma lực nào! Đem tinh thần lực của mình xâm nhập vào bên trong chiếc áo choàng này, hắn càng thêm bội phục Huyết Ma, một bộ áo choàng như vậy, nhìn bên ngoài thì mỏng manh nhưng bên trong lại vẽ vô số ma pháp trận hắn chưa từng thấy… Nhìn ra được, Huyết Ma đã chế tác rất tỉ mỉ.

Cắn răng một cái, hắn đi ra ngoài, trong tháp ma pháp của Bizani có không ít vong linh xuất quỷ nhập thần, mà trong tháp ma pháp này, có lẽ hiện tại mọi người đều đang minh tưởng đi?

Tháp ma pháp ban đêm vô cùng an tĩnh, nhưng trong đó tất nhiên có thêm rất nhiều ma pháp trận, bất quá phần lớn ma pháp trận chỉ cảm ứng người xa lạ, sẽ không cảm ứng được người bên trong đi ra ngoài…

Địa vị của ma pháp sư rất cao thượng, pháp thánh càng không cần phải nói, Rammus dĩ nhiên rất tự tin, mà nhờ vào sự tự tin của hắn, khiến cho Lục Vũ có thể lén lút rời khỏi tháp ma pháp này.

Biển rộng tùy cá nhảy, trời rộng tùy chim bay. Nhìn lại tòa tháp ma pháp thật lớn kia, nghĩ đến mình có được Hệ thống vị diện giao dịch, Lục Vũ tin tưởng, một ngày nào đó, mình cũng có thể đạt tới độ cao này!

Ngày hôm sau, Lâm Tái theo thường lệ đi tìm Lục Vũ, liền phát hiện đối phương đã biến mất, mà toàn bộ tháp ma pháp, không ai biết Lục Vũ đi đâu!

Dù Rammus ghen tuông, nhưng chuyện đã đáp ứng Bizani không thể không làm, như vậy, nhưng tên Hughes kia tự mình rời đi …

Trên người Hughes, rốt cuộc có bí mật gì? Lâm Tái hơi hơi nhíu mày — một ngày nào đó, hắn sẽ tìm ra sự thật!