Chương 8: Kỹ Năng Mới

Hạo lúc này đang chạy như điên trên hành lang, sẽ có người thắc mắc tại sao cậu không dùng dị năng phân thân để đi xuống cho nhanh, câu trả lời đơn giản thôi, là bởi vì Hạo đang sử dụng khoảng thời gian đó để dùng hệ thống.

“Hệ Thống mau cho ta coi chỉ số hiện giờ nào” Hạo gấp gáp.

“Ding!!

Tên: Bắc Cung Hạo

Tuổi: 18

Sức Mạnh: 334

Skill: Lôi Điểu, Phân Thân Bóng Tối

Trang bị: Dao Thợ Săn

Huyết Mạch: không

Tình trạng cơ thể: 100%

Kho Đồ: Vé quay thưởng

Điểm tích lũy: 7000”

Một bảng trạng thái hiện ra trước mặt cậu, và người thường sẽ có không cách nào thấy được, sau khi kiểm tra xong trạng thái, Hạo cảm thấy mình yếu vô cùng luôn, đẳng cấp chắc cỡ đám Lý Dục hôm trước.

“Trời!! dù biết mình yếu cơ mà nhìn lại cái trạng thái tự nhiên cảm thấy nhói vê lờ” Hạo trong lòng thở dài, cậu biết rằng nếu muốn đi giúp người khác cũng phải nên xem trình độ của mình tới đâu, chứ đừng máu trâu mà lâu lâu sống ảo, rồi bị người ta củ hành cho thì nhục cái mặt, trong đầu lúc này có chút tính toán đường lui.

“Hệ Thống sau khi nâng cấp có được những chức năng gì?”

“Ding!! Hệ thống sau khi nâng cấp: Phân tích trạng thái người khác(giới hạn 0>1000+4000), nuôi pet, nhiệm vụ ẩn(các nhiệm vụ không hiển thị), quay thưởng siêu cấp, triệu hồn, cảnh báo mức độ nguy hiểm, hệ thống tình yêu(ai cũng biết rồi đấy ^^)”

“Đù! ảo vãi” Hạo trợn tròn mắt, quả đúng như cậu nghĩ bất kể là game nào sau khi Upgrade cũng có thêm vài cái chức năng ngon lành, hệ thống cũng vậy, chỉ trừ cái cuối là thế méo nào.

“Ding!! mỗi Chức năng mới đều miễn phí một lần thử cho ký chủ” Giọng nói âm lãnh của hệ thống lại vang lên lần nữa, Hạo từ bất ngờ lại chuyển sang vui mừng, lúc này cậu chả có thời gian để tìm hiểu chi tiết, chỉ còn cách quất đại cho nó xong.

“Thế...thế!! cho ta quay thưởng nào” Hạo cuối cùng đang đi ra khỏi khu lớp học, lúc này chỉ cần vòng ra sau, băng qua cái sân 100m nữa là tới trước nhà ăn, đi qua cái cửa là vào được sảnh lớn.

“Ding!! Ký chủ có muốn quay thưởng miễn phí một lần hay không”

“Có!!” Giọng Hạo lúc này khá hồi hộp, bởi vì kiếp trước những liên quan đến may rủi cậu đều không có cửa, phải nói chính xác hơn là số cậu rất nhọ. Hiện tại trước mắt cậu có một đóm sáng, như nghe thấy câu trả lời của cậu đóm sáng bắt đầu thay đổi màu từ bạch kim đến hoàng kim sau đó tới hắc kim cuối cùng là đa sắc(đủ hết các loại màu), nó cứ chuyển đổi liên tục trước mặt như vậy cho đến khi bất chợt dừng lại ở màu đa sắc, từng tia ánh sáng chói lóa hiện ra, Hạo trong lòng nghi hoặc.

“Ding!!! Chúc mừng ký chủ đại bạo, nhận được vật phẩm Huyết Mạch Asura đẳng cấp SSS, Ghi chú: Sử dụng nhận được huyết mạch ma thần Asura +500 sức mạnh. Sở hữu Nguyền Ấn, kích hoạt +50% sức mạnh(lúc chiến đấu tùy theo thời gian mà tỉ lệ % tăng thêm, càng đánh càng mạnh). Nội tại Bắt Hồn, hấp thụ 1% sức mạnh của kẻ thù bị tiêu diệt(bắt buộc ký chủ phải có thù hận với đối tượng). Đọa Đày, kích hoạt tạm thời trong 5 phút loại bỏ hết toàn bộ cảm xúc(đau đớn,.…) vô hiệu hóa tất cả hiệu ứng bất lợi, +30% sức mạnh(cộng dồn được), kết thúc kỹ năng ký chủ phải nhận lại toàn bộ thiệt hại trong thời gian sử dụng nó” Hạo há hốc mồm, cậu cứ như vậy là lấy được một vật phẩm SSS á, không phải là quá may mắn rồi chứ(thg tác cho đấy), nhận thấy được những kỹ năng kèm theo cậu cũng hưng phấn gấp bội, bước chân càng ngày càng nhanh.

“Hình như ta còn một phiếu quay thưởng….hệ thống quay luôn đi” Hạo vừa dứt lời đóm sáng lại xuất hiện, nó cứ chuyển đổi màu sắc liên tục, vài giây sau đó liền dừng lại ở màu hắc kim, cậu tuy không biết là gì nhưng chắc chắn phần thưởng không phải hạng xoàng.

“Ding!! Chúc mừng ký chủ bạo phát nhận được trang bị đẳng cấp SS Quỷ Nhãn, Ghi chú: Sử dụng nhận được đôi mắt của quỷ +100 sức mạnh và x5 tầm quan sát hiện tại. Ảo Thuật Vĩnh Cửu, khi kích hoạt những người nhìn vào đôi mắt này sẽ bị đưa vào trong Ảo Giới mà bị tra tấn tinh thần, sát khí càng mạnh tra tấn càng khủng khiếp, thời gian thi triển ảo thuật tùy vào sức chịu đựng của tinh thần ký chủ(1 phút bên ngoài bằng 1 ngày bên trong ảo giới), sử dụng nhiều có thể gây tổn hại thị lực của chính ký chủ. Hắc Ám, khi kích hoạt bao phủ bản thân trong bóng tối trong 10s nhân 10 tốc độ(Xuyên vật thể).

“Ực!!” Hạo sau khi xem xong cái Quỷ Nhãn thì sự hưng phấn lại nhân đôi, không ngờ vận số hôm nay lại may mắn đến vậy, thầm nghĩ với những kỹ năng đi kèm này có mấy cái là con dao hai lưỡi nên phải dùng một cách cẩn thận, nếu không thì hậu quá khó lường,…….. với tính toán trong đầu không biết lúc nào cậu đã chạy đến gần tới cửa khoảng 30m, bỗng nhiên nghe được tiếng hét của Đường Nhã Nhu.

“Có chuyện gì vậy?” Hạo giật mình, cậu không biết lúc này bên trong đang xảy ra chuyện gì nữa, mà chợt nhận ra đây là cơ hội test thử kỹ năng mới nãy.

“Quỷ Nhãn!!!”

Khoảng 1s sau đó, đôi mắt của Hạo từ màu xanh dương đậm từ từ đã bị pha chuyển thành một màu huyết đẫm đầy yêu dị, tầm nhìn lập tức được phóng ra gấp năm lần, cậu thấy được qua cái cửa là Đường Nhã Nhu đang ngồi bệt trên đất trang phục không chỉnh tề, gương mặt thất sắc tái nhợt, đối diện là một thằng con trai với khuôn mặt bỉ ổi đang từ từ tiến lại gần định giở trò, xung quanh là một lũ quần chúng chỉ biết đứng xem cuộc vui, trong số đó có một đám là đang dùng điện thoại quay phim, còn lại thì hứng thú cười cợt,…… Hạo thấy được cảnh đó, đột nhiên hứng chịu một trận máu dồn lên não, cơn tức giận bạo phát.

“Cái chó má gì vậy?” Cậu không thể tưởng tượng được, ít nhất là tình cảnh này, chẳng lẽ không có một ai quan tâm sao, cái bọn học viện chết hết rồi à, hay là bọn chúng chỉ biết trơ mắt đứng nhìn người khác bị hại, tuy nói Hạo không quen thuộc Đường Nhã Nhu cho lắm, nhưng lúc trước quan sát thái độ của nàng cậu cho rằng với tính cách đó nàng không thể nào bị người ta ghét cho được, chẳng lẻ thái độ của con người ở đây lại rác rưởi tới vậy sao…..vô thức một tia sáng tỏ chạy ngang qua đầu Hạo, làm cậu bừng tỉnh.

“Sức mạnh sao.…gia thế sao….thì ra là vậy” Cậu cuối cùng cũng hiểu, Đường Nhã Nhu gặp chuyện cũng giống với tình trạng của cậu khi trước, vì quá yếu không có khả năng kháng cự nên bị bắt nạt, lại gia thế to lớn chống lưng người bình thường cũng chỉ biết cam chịu. “Không đúng!!” dù là thế họ cũng không chỉ đứng nhìn như vậy.

“Không còn thời gian nữa liều thôi……..Hắc Ám!?” Hạo đang chạy lại cánh cửa miệng hô lên một tiếng, một luồng hắc vụ cuốn quanh cậu, toàn thân đều một màu đen u ám chỉ trừ có một đôi mắt màu đỏ như máu đang nhìn chằm chằm về phía trước, điếm ngược 10s từng bước…từng bước tốc độ cái hắc vụ tăng lên nhanh chóng, không biết từ bao giờ cậu đã bay lên cách mặt đất không quá 3m, cứ thế cậu bay xuyên qua luôn cách cửa hướng thẳng đến cái tên đang giở trò kia, bàn tay trái bắt đầu hội tụ từng tia sét rít gào, một âm thanh lãnh lẽo vang lên.

“Lôi-------Điểu”

“Hả!?”

“ẦM!!!!!!!” Cố Quá bị Hạo một quyền lôi bạo đánh văng đi va vào cột tường, vài giây sau đó hiện trường an tĩnh một cách bất ngờ. Đột nhiên

“Cái gì thế?”

“Có thấy gì không”

“C-cố Quá bị đánh bay đi rồi!”

“Có người ở đó kìa!!”

“Quen thật…..là---là Bắc Cung Hạo”

“………”

Tiếp sau đó là một tràng nghị luận nổ ra, có người kinh ngạc, có người tự đánh mình xem thử có phải là đang nằm mơ, có kẻ đang nở nụ cười bí ẩn,…….. Nhưng mặc kệ điều đó Hạo vẫn hiển nhiên không quan tâm, xoay người nhìn cô gái ở phía sau.

“Hhứccc….hứccc….Hạo ơi” Cậu lặng người trước những dòng nước mắt của Đường Nhã Nhu, một bóng hình yếu đuối tới mức thương cảm, nàng lúc nãy đã chịu đựng bao nhiêu ủy khuất đây, Hạo thở dài sau đó lấy áo khoác ngoài cúi xuống mang lên người cô nàng, che đi vài phần nhạy cảm đang lộ ra.

“Không sao rồi!! đã có tôi ở đây” Nói đoạn đứng thẳng dậy, lạnh lùng liếc về đám người xung quanh rồi dừng lại ở vị trí của Cố Quá.

“Ding!!! Nhiệm vụ bắt buộc: Giết chết cố quá. Thời gian một ngày. Phần Thưởng: x1 huyết mạch, x1 skill cấp S, x200 đá cường hóa, x1 phiếu quay thưởng, 20.000 điểm tích lũy. Thất bại: Xóa bỏ vĩnh viễn hệ thống” Một giọng nói lạnh lùng đến vô cảm hiện lên trong đầu Hạo, làm cậu bật thốt lên một cách không thể tin được.

“hả???”

“CON MẸ NÓ!!!! THẰNG CHÓ NÀO….” Đang ngẫn người thì Hạo bị một tiếng gầm chói tai khiến cậu nhíu mày, Cố Quá đang hùng hổ giận giữ đứng lên từ đống đổ nát, ánh mắt hung tàn quét qua quét lại rồi dừng ở Hạo.

“LÀ MÀY……”

“Hệ thống muốn ta giết người sao, có vẻ khó đây” Hạo trong lòng thầm nghĩ, muốn giết người cũng không có gì khó nhưng mà khó ở chổ làm cho người khác không nghi ngờ mình mới được.

“Súc vật sống dai đấy” Trở lại dáng vẻ bình tĩnh lúc này Hạo thản nhiên mắt đối mắt với Cố Quá, không khí hai người bỗng trở nên nóng dần, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát.

“Hửm!! anh chàng đó là ai mà liều quá ta, thật thú vị à nha” Thái Diễm chống cằm, miệng nở nụ cười bí ẩn.

“Hmm!!! Là Bắc Cung Hạo, không ngờ có thể đánh bay cả Cố Quá…..” Tử Diệp chăm chú nhìn Hạo rồi lên tiếng.

“Cái gì cơ!! Là kẻ bị Lăng Thanh Trúc từ hôn đó hả”

“Ừ…. Là hắn đó”

“không thể nào! không phải người ta nói hắn là phế vật sao” Diễm ngẩn đầu mắt mở to ngạc nhiên “Với lại cái biểu hiện mới nãy …..”

“Chị không biết…..!! nhưng lát nữa đây không phải sẽ rõ sao” Nói xong Tử Diệp im lặng nhìn xuống dưới.

“Này…. Này thằng nào kia??” Lâm Chinh liếc giọng nhìn xuống Hạo.

“Nghe tụi dưới kia xì xào hình như là Bắc Cung Hạo” Lâm Chu khuôn mặt béo ú rung rung.

“Thằng phế vật bị gái đá của Bắc Cung gia đó à”

“Haha nó đó”

“Xì tưởng gì…..!! nó chết chắc rồi nhìn Cố Quá kìa”

Bên trong góc tối gương mặt Bắc Cung Thuần lóe lên một tia dị sắc sau đó lại hung ác: “Hừ đánh bay được Cố Quá lúc hắn không chú ý, mày không có may mắn lần thứ hai đâu con……hà hà”

Trên hành lang từ khu vực ban chủ tịch đã xuất hiện năm thân ảnh ba nam hai nữ, nếu Hạo ở đây sẽ bất ngờ vì một cô gái xinh đẹp trong số đó không ai khác chính là Lăng Thanh Trúc nhưng đi cùng cũng có một cô gái phải nói đến là xinh đẹp tuyệt trần ngay cả nàng cũng không thể nào so sánh được, toàn thân vận bạch y trang phục, mái tóc màu lam nhạt bóng mượt mà xõa dài, làn da trắng tinh tựa như bạch ngọc, thân hình mị hoặc chúng sinh ba vòng đầy đặn, không thiếu cũng không thừa kèm theo đó cặp tất trắng bó sát cặp đùi thon gọn, đôi mắt bạch kim óng ánh lãnh diễm bên trong, gương mặt lạnh lùng với đôi môi nghiêm lại, cả người nàng cho ta một cảm giác một vẻ đẹp cao quý khó lại gần, à nói đúng hơn là một toà băng tuyết không thể nào tan chảy.

“Vân Băng, chúng ta phải xử lí việc này cho gọn” Lăng Thanh Trúc lên tiếng, cô gái phía trước đây là hội trưởng học sinh Vân Băng thuộc Vân Gia, cô được người khác biết đến là nữ hoàng băng giá nghiêm khắc tuyệt đối, vì được báo về hành vi của Cố Quá nên cô phải đến giải quyết.

“Không phải chỉ là một tên ăn chơi thôi sao, có cần phải vậy không” Đằng sau phát ra tiếng nói, chủ nhân của cái giọng bình thản đó là một thanh niên cũng được coi là cao ráo đẹp trai nhìn được, Lâm Phong thuộc Lâm Gia.

“Toàn một lũ thấp kém” Bên cạnh là một tiếng hừ khinh thường, một thanh niên ngạo mạn trẻ trâu nhưng cũng phải nói là hắn rất đẹp trai, chắc cùng một lũ với tụi nam thần gì gì đó, Bắc Cung Hàn thuộc Bắc Cung gia.

“Ngươi còn chưa bỏ cái thói coi thường người khác à……” Cuối cùng lên tiếng là một thanh niên nho nhã lễ độ, phó hội trưởng Vu Cát, giống như Tử Diệp gia thế rất bí ẩn.

“Hừ bọn chúng suốt đời đừng mong hơn được ai” Bắc Cung Hàn lạnh giọng.

“Được rồi chuyện này có liên quan đến Thất gia tộc, phải xử lí đàng hoàng” Lăng Thanh Trúc lên tiếng.

“………” Vân Băng vẫn không lên tiếng mà chậm rãi bước đi, thấy nàng như vậy những người khác cũng im lặng mà đi theo, trừ Lăng Thanh Trúc còn lại ánh mắt của ba tên kia đều không che dấu dục vọng mà hướng về cô nàng.

Chuyển cảnh trở lại, Cố Quá bây giờ đang hung hăng trợn mắt nhìn về phía Hạo: “Mày là Bắc Cung Hạo”

Không trả lời, ánh mắt của cậu vẫn lạnh lùng không giao động, nhưng trong đầu nhanh chóng phân tích tên kia.

“Ding!!

Tên: Cố Quá

Tuổi: 20

Sức mạnh: 1350

Dị năng: Biến Hình, Cường Lực(tăng cường sức mạnh)

Tình Trạng: 99%”

Hạo có phần kinh ngạc sau đó lại trở về với dáng vẻ bình thường, ngầm nghĩ tên Cố Quá này còn mạnh hơn cả Bắc Cung Thuần với cả là hai dị năng à nha, thật kinh khủng(Tg: mày nuốt luôn cả hệ thống rồi còn kêu). Cơ mà không lo, nếu cậu sử dụng mấy cái kỹ năng mới nhận được thì hươu chết về tay ai còn chưa biết, nhưng phải đợi một lúc thích hợp.

Cố Quá nhìn thấy biểu hiện của Hạo tưởng đâu cậu khinh thường hắn, thế là tên kia nổi gân trán, quát lên giận dữ lao tới tấn công cậu.

“Thằng khốn!!!”

Thấy Cố Quá đang lao về phía mình, Hạo không những không nao núng mà trên miệng còn nhếch lên một nụ cười tà dị.

“Hắc tới đây!!”

“A!! coi chừng” Đường Nhã Nhu lúc này đã theo lời Hạo mà rời xa khu vực ban nãy, mắt thấy Cố Quá vung quyền đánh tới Hạo trong miệng khẽ kinh hô.

“Chết đi!!!!!” Cố Quá vung quyền cực mạnh từ bên trái qua, lực đạo toàn phát quyết tâm nghiền nát đối phương.

Cơ mà người tính không bằng Hạo tính, cậu bất thình lình cúi xuống cực nhanh né được đại quyền vừa mới đến, kế đó thì cậu liền đưa hai tay ra sau chống xuống đất lấy thế dùng chân phải sút mạnh lên trên chính giữa vào bảo bối của Cố Quá.

“Graaayyyyyaaa” Một tiếng thét đau đớn chói tai, Cố Quá muốn lòi cả con mắt cúi đầu xuống dùng hai tay ôm lấy vùng giữa nghiến răng nghiến lợi, cả khuôn mặt đổ đầy mồ hôi, hai chân hắn run bần bật, cú này mạnh gấp bội của Đường Nhã Nhu nhá ^^!. Mấy thanh niên xung quanh tái mặt hơi cảm thấy ê ẩm khi nhìn được cảnh này.

“Mày bất cẩn quá” Hạo đẩy người đứng lên trước mặt Cố Quá, cậu một cước chân trái dứt khoát đá vào bụng hắn, tiện thể cậu lấy nguyên nơi đó làm điểm tựa bật luôn chân còn lại dùng đầu gối chấn động mạnh thẳng vào khuôn mặt đang cúi xuống của tên kia.

“BỐP!!”

“AAAAaaaaa” Cố Quá gào lên lần nữa ngửa mặt lên trời, lùi ra đằng sau một tay ôm mặt, máu mồm máu mũi chảy ra rơi tí tách dưới chân, gương mặt bị dập cho nát sống mũi bên dưới thì răng môi lẫn lộn.

“Hắc chỉ có vậy” Hạo liếc mắt cười mỉa mai.

“Thằng Khốn….. tao giết mày!!!” Cố Quá không ngờ chỉ vì coi thường đối thủ mà hắn đã bị đánh cho bầm dập, hơn nữa xung quanh bắt đầu nổi lên từng đợt xì xào bàn tán, đa phần nói về cảnh hắn bị Hạo đánh cho túi bụi mất luôn phương hướng, lần đầu tiên lại bị nhục nhã đến thế nên thẹn quá hóa điên, gồng người lao tới đấm Hạo liên hoàn.

Ngó thấy mãnh quyền vung tới, Hạo cũng không còn dáng vẻ lơ là nữa mà toàn lực phản kích, quyền đối quyền cước đối cước, xung lực phản chấn vang vọng khắp nơi trong sảnh lớn, Cố Quá dùng kình lực muốn mạnh mẽ đập nát gân cốt của cậu, nhưng không ngờ toàn bộ đều bị cậu ta chặn đứng lại hết, mỗi lần va chạm xung lực càng trở nên bạo phát, tuy nói hắn mạnh hơn cậu không ít nhưng vẫn không thể làm thất thủ được cậu, khu vực bên dưới nền gạch đã bị xung kích của cả hai đánh nát toàn bộ.

“ẦM!!”

“ẦM!!”

“ẦM!!”

Chứng kiến hai người giao đấu quyết liệt, toàn sân im bặt nín thở quan sát, không ai có thể hình dung ra một tên phế vật ngày nào bây giờ lại có thể trở nên mạnh tới như vậy, nếu họ biết Hạo chỉ mới hơn hai ngày mà sở hữu sức mạnh này thì hắn không bị bắt mà tra khảo mới lạ.

“T--tuyệt vời”

“Hắn đánh ngang tay với Cố Quá”

“Ta đang nằm mơ… chắc luôn”

“……..”

Một số người bắt đầu lên tiếng, trên lầu hai cô gái nghiên đôi mắt đẹp nhìn về thân ảnh của Hạo.

“Hắn khá mạnh đó nha” Thái Diễm kinh ngạc, sức mạnh Cố Quá nàng rất biết rõ, vậy mà giờ lại bị Hạo đùa giỡn tiếp đó ngăn cản hết toàn bộ đòn tấn công.

“Không phải đâu!! Cả hai vẫn còn đang giấu thực lực” Tử Diệp dò xét từng hành động cách thức ra đòn của cả hai bèn nói.

“Nhưng em thấy Cố Quá bị mất lợi thế mà!?” Thái Diễm khó hiểu.

Tử Diệp lắc đầu: “Mới đầu là do Cố Quá chủ quan nên mới bị vờn như vậy, nhìn kìa cho dù cả hai có ẩn giấu thực lực nhưng Bắc Cung Hạo lại đang dần mất lợi thế.

“ẦM!!” Một quyền cực mạnh kết thúc, cả Cố Quá và Hạo đều bị chấn lùi lại năm sáu bước, lúc này bắt đầu giữa hai người dần dần xuất hiện vài giọt mồ hôi.

“Hừ!! mày khá lắm…… nhưng cũng chỉ vùng vẫy được tới đây thôi… GRAAAAA!!!” Mang theo một tiếng gầm, Cố Quá bắt đầu biến hình, thân hình đã to lớn nhưng bây giờ đã bành trướng ra hơn 3m, từng lớp cơ bắp phình lên bao bọc thân thể, một số chỗ được bao bọc trong một lớp lông dày màu nâu đậm, khuôn mặt sao khi biến hóa trở nên nữa người nữa gấu trông rất dữ tợn, răng nanh móng vuốt xuất hiện, đồng tử to đen đục ngầu nhìn về hướng Hạo.

“Mệt rồi đây!!”