Chương 4: Ta tới nộp đơn làm giáo viên thể dục (2)

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Không, ngươi cần giáo viên thể dục." Hạ Chí nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của Thu Đồng, vẻ mặt thành thật, "Hơn nữa, ngươi nhất định sẽ chọn ta."

Nói xong lời này, rốt cục Hạ Chí cũng quay đầu nhìn về phía Kim Hùng, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo, giọng điệu cũng có chút lạnh lẽo: "Trong vòng ba phút, cảnh sát sẽ đến trường học, cho nên hiện tại ngươi còn có cơ hội tự thú."

"Ngươi đang nói hưu nói vượn cái gì?" Kim Hùng có chút tức giận nhìn Hạ Chí.

"Trước đây khi ngươi du học ở nước Mỹ, ngươi dùng tên Kim Henry, ba năm trước đây, ngươi dính tới cáo buộc dâm loạn trẻ em bị cảnh sát nước Mỹ điều tra. Sau đó ngươi trốn về Trung Quốc, đổi thành tên Kim Hùng. Mà trong thời gian ba năm vừa qua, ngươi làm giáo viên nhưng lại hạ độc thủ với đám nhỏ đáng thương, ngươi cho rằng không người nào biết chuyện ngươi đã làm sao? Đáng tiếc, ta đã điều tra rõ ràng về ngươi." Hạ Chí lạnh lùng nhìn Kim Hùng, "Thế nào? Hiện tại đám hài tử vùng núi đã không thể thỏa mãn thú tính biến thái của ngươi, ngươi bắt đầu chuẩn bị xuống tay với học sinh trung học sao?"

Sắc mặt Thu Đồng khẽ biến, ánh mắt nhìn Kim Hùng cũng trở nên có chút sắc bén, thật ra nàng vốn cảm thấy việc Kim Hùng tới chỗ này làm giáo viên thể dục không được bình thường lắm, mà bây giờ, mặc dù nàng không có chút hảo cảm nào với Hạ Chí, nhưng những lời Hạ Chí vừa nói không giống như bịa đặt.

"Ngươi, ngươi..." Sắc mặt Kim Hùng trong nháy mắt trở nên có chút tái nhợt.

"Mặc kệ ngươi muốn chạy trốn hay là tự thú, thời gian của ngươi đều không còn nhiều lắm." Hạ Chí lạnh lùng nói.

Kim Hùng vô thức nhìn Hạ Chí một cái, sau đó, hắn ta đột nhiên xoay người, chạy thẳng tới bên ngoài phòng làm việc.

"Đừng để hắn ta trốn..." Thu Đồng vô thức hô lên, nàng còn chưa dứt lời đã im bặt lại, bởi vì nàng thấy được, Hạ Chí thoạt nhìn có chút đơn bạc lại có thể xách Kim Hùng đã chạy tới cửa phòng làm việc như xách gà con trở về!

Sau khi ném Kim Hùng xuống đất, Hạ Chí giẫm lên ngực Kim Hùng, trong giọng nói có trào phúng nhàn nhạt: "Ngươi thật cảm thấy ta sẽ cho ngươi có cơ hội chạy trốn sao?"

"Ta, ta tự thú..." Sắc mặt Kim Hùng trắng bệch, vừa nói vừa có chút tốn sức lấy điện thoại di động từ trong túi ra.

Hạ Chí lại trực tiếp giẫm lên điện thoại di động: "Ngươi suy nghĩ nhiều, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội tự thú."

"Ách!" Kim Hùng hét thảm một tiếng, hai mắt trợn trừng, trực tiếp hôn mê, bởi Hạ Chí không chỉ giẫm lên điện thoại di động của hắn ta, còn đạp gãy tay hắn ta.

Không chút hoang mang dời chân đi, Hạ Chí quay đầu nhìn về phía Thu Đồng, trên mặt xuất hiện nụ cười có chút xán lạn: "Thu hiệu trưởng, hiện tại ngươi có cần giáo viên thể dục không?"

"Hạ tiên sinh, đừng tưởng ngươi như vậy là ta sẽ nhận ngươi, đúng là trường học của chúng ta cần có một giáo viên thể dục, nhưng ta không cần ngươi làm giáo viên thể dục!" Thu Đồng hừ lạnh một tiếng, "Ta rất cảm ơn ngươi đã giúp ta nhận rõ bộ mặt thật của Kim Hùng, nhưng bây giờ, ngươi cũng có thể đi rồi!"

"Hiệu trưởng mỹ lệ, ngươi sẽ không tìm được giáo viên thể dục nào tốt hơn ta." Hạ Chí lắc đầu, "Ta có thể giúp ngươi bớt đi rất nhiều tiền."

"Ngươi muốn nói ngươi không cần tiền lương sao?" Thu Đồng tức giận nói.

"Không, ta chỉ cần năm ngàn." Hạ Chí mỉm cười, "Ta rất rẻ."

"Năm ngàn ngươi còn dám nói rẻ?" Thu Đồng lập tức giận không chỗ phát tiết, "Kim Hùng vừa rồi chỉ cần ba ngàn!"

"Ta có thể kiêm chức chủ nhiệm lớp một khối mười hai." Hạ Chí không chút hoang mang nói.

"Lớp một khối mười hai đã có chủ nhiệm lớp." Thu Đồng lạnh lùng nói.

"Ta vừa mới nhìn thấy một vị nữ giáo viên xinh đẹp vừa khóc vừa chạy ra từ lớp một khối mười hai." Hạ Chí vẫn không nhanh không chậm như cũ, dường như mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

"Cái gì?" Sắc mặt Thu Đồng khẽ biến, đang muốn nói thêm gì đó, đột nhiên điện thoại di động trên bàn nàng đổ chuông.

Thu Đồng nhận điện thoại, rất nhanh sắc mặt nàng đã biến thành có chút khó coi, sau khi nàng cúp điện thoại, lại nhìn về phía Hạ Chí: "Ngươi xác nhận mình có thể đảm nhiệm chức chủ nhiệm lớp một khối mười hai?"

"Đương nhiên, trên thực tế, ta còn có thể kiêm nhiệm chức chủ nhiệm lớp sáu khối mười hai." Hạ Chí mỉm cười.

Sắc mặt Thu Đồng lại biến đổi: "Ngươi có ý gì? Lẽ nào Hồ lão sư của lớp sáu khối mười hai cũng..."

"Nói tới vị kia Hồ lão sư, thực sự rất đáng thương cảm." Lúc này Hạ Chí lại thở dài, một bộ đồng tình, "Vì nuôi người yêu xinh đẹp của mình, hắn ta cần một công việc lương cao. Vì mười ngàn tiền lương, hắn ta đã trở thành chủ nhiệm lớp sáu khối mười hai, sau đó, người yêu xinh đẹp của hắn ta bị học sinh của hắn ta cuốn đi mất, thực sự là thảm kịch nhân gian!"

Khuôn mặt Thu Đồng trở nên lạnh lùng, nàng cầm điện thoại lên, nhấn một dãy số, rất nhanh nàng đã xác nhận những lời Hạ Chí vừa nói, điều này khiến nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Vì sao tên gia hỏa Hạ Chí này lại có thể hiểu rõ chuyện trong trường học hơn cả hiệu trưởng là nàng?

"Thu hiệu trưởng, chủ nhiệm hai lớp thêm một giáo viên thể dục vốn cần ba người, mà cuối cùng tổng tiền lương của ba người này vốn phải chừng hai mươi lăm ngàn một tháng. Hiện tại ta chỉ cần năm ngàn, tương đương với một tháng ngươi có thể tiết kiệm hai mươi ngàn, chuyện tốt như thế, hẳn ngươi sẽ không cự tuyệt chứ?" Giọng nói của Hạ Chí lại truyền vào trong tai Thu Đồng.