Chương 8: Dị Giới Siêu Cấp Hậu Cung

Bên trong trữ nô giới Dạ Thiên cùng Trúc Yên Nhiên đang quan sát bên trong cảnh tượng chỉ thấy bên trong trữ nô giới linh khí nồng đậm vô cùng mà điều này khiến cho Dạ Thiên hắn cơ thể rất là thoải mái những ngoài trừ linh khí nồng đậm ra bên trong trữ nô giới chả có gì cả tất cả đều là một mảnh hỗn độn

"Trong đây chẳng có gì hết nha"

Đang suy nghĩ trong lòng Dạ Thiên trong đầu bỗng nhiên một chút ký ức tự nhiên xuất hiện khiến cho hắn bất ngờ nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại bởi vì đây là cách vận hành cái này trữ nô giới pháp bảo

Trong lòng Dạ Thiên hơi động bên trong trữ nô giới không gian bỗng nhiên biến đổi khiến cho một bên khác Trúc Yên Nhiên bất ngờ có chút không biết là chuyện gì xảy ra

"Dạ Lang đây là có chuyện gì a, tại sao không gian ở đây đang tiến hành vặn vẹo cùng thay đổi?"

Nghe được một bên lo lắng Trúc Yên Nhiên Dạ Thiên cười cười tiến đến tay ôm lấy nàng eo thon kéo vào trong ngực bên trong vuốt ve nàng lưng mở miệng an ủi lấy nàng

"Không có gì chỉ là ta đang tiến hành kiến tạo này không gian mà thôi"

Theo lời nói của Dạ Thiên hắn Trúc Yên Nhiên nàng có chút không hiểu nhưng rất nhanh cảnh tượng trước mắt thay đổi thì nàng lập tức biết Dạ Thiên hắn lời nói bên trong ý nghĩa

Theo trước mắt nàng hỗn độn không gian vận hành một cách có quy luật kế đó không gian bên trong vỗn là tĩnh mịch bỗng nhiên xuất hiện đại địa trên đầu thì là bầu trời xanh thẳm cùng với mặt trời không khác gì bên ngoài thế giới, tiếp đó trước mặt Trúc Yên Nhiên nàng một cái to lớn hành cung xuất hiện hình dáng xinh đẹp vô cùng toàn thân tỏa sáng giống như bạch ngọc hay nói đúng hơn cả tòa cung điện đều được làm từ bạch ngọc mà kế bên cung điện thì lại xuất hiện một cái hồ đây là Dạ Thiên hắn tạo ra dùng để tắm uyên ương dục cùng hắn nữ nhân

Làm xong những thứ này Dạ Thiên hắn liền ngừng làm không tiếp tục kiến tạo nữa đối với hắn như vậy không gian là được rồi sau này nếu cần thì sẽ kiến tạo thêm dù sao không gian bên trong trữ nô giới rộng vô cùng hắn không cần phải lo thiếu

"Nhiên nhi nàng thấy nơi này như thế nào?"

Nghe được Dạ Thiên đang hỏi nàng Trúc Yên Nhiên từ trong thất thần trạng thái tỉnh lại nàng nhìn cảnh vật xung quanh bất ngờ thay đổi có chút không biết làm sao nhưng mà nàng vẫn trả lời lại Dạ Thiên hắn

"Nơi này rất tuyệt vời Nhiên Nhi rất thích nơi đây!"

Nhìn thấy Trúc Yên Nhiên nụ cười Dạ Thiên hắn cũng mỉm cười theo nụ cười của hắn vô cùng vui vẻ cùng mang theo mấy phần ôn nhu cùng cảm dù sao đây cũng là của hắn hai đời nữ nhân đầu tiên đương hắn phải ôn nhu mà đối lấy nàng mà không phải lấy dâm nô thân phận đối đãi nàng hắn cũng không có xem Trúc Yên Nhiên nàng là nô lệ dù sao hệ thống chức năng ở đó nhưng liên quan gì đến Dạ Thiên hắn cùng ai tình cảm chuyện gì

"Nhiên nhi chúng ta trở về thế giới thực thôi"

Trúc Yên Nhiên không có ý kiến mà ngoan ngoãn gật đầu cùng Dạ Thiên hắn ly khai trữ nô giưới không gian trở lại Âm Nhã các nhà tắm bên trong

"Dạ Lang ta cần phải đi mở tiệm a"

Nghe nàng nói mình cần phải đi mở nàng cửa tiệm lúc Dạ Thiên hắn cũng không buông ra nàng mà điều này khiến cho nàng có chút khó hiểu mà hỏi lấy hắn

"Dạ Lang sao vậy?"

Dạ Thiên hắn cười cười rồi sau đó cúi đầu hôn lên nàng mềm mại môi đỏ hai người hôn nhau cùng một chỗ rất lâu cho đến khi Trúc Yên Nhiên nàng thở không nổi lúc mới chịu buông ra khiến cho Trúc Yên Nhiên nàng mềm nhũn nằm ở trong ngực hắn mà thở gấp bộ ngực thì không ngực phập phùng

"Không cần lại mở tiệm rồi ta dẫn nàng về Dạ Phủ sau này cửa hàng này giao cho hạ nhân đến quản Nhiên nhi nàng chỉ cần bên cạnh ta là được"

"Đợi lão đầu tử trở về ta liền nói hắn cho ta cưới nàng về!"

Nghe được lời hắn nói nàng câu đầu nghe liền không có gì dù sao cửa hàng này bên trong cửa tiệm cũng chỉ bán một chút bình thường nhạc cụ cùng với nhạc phổ cũng không tính là cái gì quan trọng nhưng mà Dạ Thiên hắn nói câu sau thì lại khiến cho nàng vô cùng kinh ngạc kèm theo đó là kinh hỉ

"Dạ Lang chàng nói thật sao? chàng sẽ cưới ta?"

Nhìn xem nàng ánh mắt bên trong mang theo kích động vui vẻ cùng với một chút khó tin thần sắc Dạ Thiên hắn bình tĩnh hôn lên nàng trán

"Đương nhiên là thật rồi! bây giờ nàng liền sắp xếp tốt hành lý đi ta dẫn nàng đi Dạ gia mà lão đầu từ hắn vài ngày nữa cũng sẽ về kế đó sẽ là hôn lễ của hai ta"

Trúc Yên Nhiên nhận được hắn chắc chắn tâm lý không khỏi ngọt ngào cùng vui vẻ trên mặt nàng nụ cười tràng ngập bên trong ánh mắt cũng toát ra mấy phần vui vẻ

"Dạ lang ta yêu chàng chết mất"

Nhìn nàng cái này biểu hiện Dạ Thiên hắn nụ cười càng đậm cưng chìu mà nhéo lấy nàng hai bên mặt khiến cho nàng ánh mắt có chút ủy khuất nhìn hắn mà Dạ Thiên hắn thì lại không thể dừng lại mà bật cười thành tiếng

"Nhiên nhi thật đáng yêu nha!"