Chương 1: Hắc Long thạch

*Tà và Chính, Chính và Tà…

Hai phe Chính – Tà hàng vạn năm qua không ngừng tranh đấu….*

...........

Con đường dẫn tới Hợp Nguyên thôn phải đi qua một rừng phong. Mùa thu, lá phong rụng trải khắp lối đi. Trên chính lộ có bóng dáng một bạch y nữ tử, tóc dài qua gối, trán khắc bạch liên hoa ấn, đang thong thả đi dạo, tiêu diêu thưởng ngoạn mỹ cảnh.

Bỗng từ xa, một nữ nhân thân mang hồng y, mái tóc điểm một đóa hồng hoa, đang tiến đến từ hướng ngược lại.

Trong phút chốc, hai người chạm mặt nhau.

Nữ nhân thân mang hồng y nở một nụ cười ngạo mạn, mở lời trước tiên:

“ Lần đầu diện kiến Bạch Phong Phó Giáo chủ, quả là khí chất bất phàm, thanh tao thoát tục!”

Nữ tử vận bạch y khẽ nhếch môi, rồi từ từ nâng khóe miệng thành một nụ cười từ tốn:

“ Ngươi là….”

“ Thông tin của Bạch Phong Phó Giáo chủ cũng thật sơ sài. Hiện nay khắp chốn giang hồ đều biết ta. Người lại nói là không biết… Thảo nào phu quân của mình đi theo người khác mà cũng không hay ! ”

“ Chuyện riêng của ta không hề liên quan ngươi. Giờ ta đang vội. không có thời gian đôi co cùng ngươi. Tránh đường!" – Bạch Phong nói xong liền vội vã bước đi. Nhưng bị nữ nhân kia chặn lại.

“ Nếu là đích thị là một chân sĩ giang hồ thì Người đừng trốn tránh cuộc hội ngộ lần này với ta! Không giấu gì Người, ta thân là Hồng Thủy Liên - Công chúa của Hỏa Kình Bang, hiện đang đứng đầu Bảng xếp hạng “Quốc sắc thiên hương” toàn Thế giới, sắp tới khi cuộc thi này kết thúc, ta sẽ chính thức bước lên ngôi vị Hoa khôi Quốc sắc.”

“ Vậy thì chúc mừng ngươi. Nhưng rốt cuộc những chuyện này thì liên quan gì tới ta đây?”

“ Bạch Phong Phó Giáo chủ! Chẳng lẽ Người không nhớ Cao Kình Lôi sao? Trước đây Người và Cao Kình Lôi từng là hồng nhân của nhau phải không? Rốt cuộc, ta cũng nên chào hỏi Người một câu! Bởi vì Cao Kình Lôi hiện tại đang là Tân Phu quân của ta. Nhưng Bạch Phong Phó Giáo chủ! Người thật quá vô sỉ! Cách đây 2 hôm ta đã phát hiện trong túi đồ của Phu quân ta có lá thư này của Người. Người ghen tức với ta đến cỡ nào mà lại đi làm chuyện thối tha, bì ổi như vậy? ”

Nói rồi, Hồng Thủy Liên vứt một lá thư xuống dưới đất. Bạch Phong đưa mắt liếc nhìn lá thư đang nằm mong manh trên phiến lá phong, rồi lạnh lùng đáp:

“ Có lẽ Hồng Cô nương đã hiểu lầm, ta hoàn toàn chưa từng nhìn qua lá thư này! ”

“ Hiểu lầm? Bạch Phong! Người giả quân tử được lắm, nhưng màn này xưa rồi! Người mau xem đi! – Hồng Thủy Liên dùng công lực hất lá thư từ dưới mặt đất bay về phía Bạch Phong. ”

Bạch Phong mở lá thư ra. Bên trong là nét chữ của nàng. Trên thư là một bài thơ cổ, đọc qua thì thấy đại ý bài thơ là chỉ tình cảnh xa xôi cách biệt của đôi phu thê lâu ngày chưa được tái ngộ , và cuối bài thơ tác giả ghi 4 chữ : “ Tái bút - Nhớ mong ”.

Khóe mày Bạch Phong hơi nhíu lại. Lá thư kỳ quái như vậy thực tế không phải khẩu vị của nàng. Đành nói với Hồng Thủy Liên lời cuối:

“ Lá thư này ta không biết. Nhưng ta khẳng định ta và Kình Lôi từ lâu đã cắt đứt. Mong Công chúa hãy điều tra kỹ chuyện này. Giờ Thần Phong Giáo của ta đang có sự vụ, ta xin cáo lui! “

“ Ngươi… Dám làm mà không dám nhận! Có phải ngươi hận ta năm xưa đã cướp Kình Lôi từ tay ngươi nên giờ muốn giở trò tiểu nhân này ra để phá hoại ta không? ”

Hồng Thủy Liên vừa dứt lời, bỗng dưới chân cô ta xuất hiện một vòng tròn lam hỏa hình bát quái hết sức đáng sợ.

“ Hồng Thủy Liên! Cô đừng quá đáng. ”

Bạch Phong nhận ra vòng tròn lam hỏa đó chính là của Linh Hỏa - Sứ giả Thần Phong Giáo. Quả nhiên, đúng là hắn!

Linh Hỏa cưỡi hắc điểu tinh bay đến chỗ nàng và Hồng Thủy Liên. Ngọn lửa màu xanh lam với uy lực cực mạnh khi nãy là do hắn từ trên lưng hắc điểu tinh phóng xuống, để cảnh cáo những lời lẽ ngông cuồng mà Hồng Thủy Liên đã nói với Bạch Phong - Phó Giáo chủ Thần Phong giáo của mình.

Hồng Thủy Liên giận dữ dùng Hỏa Liệt quyền của ả nhằm dập tắt đám lam hỏa kỳ quái kia đi. Nhưng vô lực!

Sau cùng bèn phẫn nộ cất lên những lời lăng mạ chua ngoa:

" Ta quá đáng ư? Ngươi hỏi Phó Giáo chủ của ngươi đi. Quả là một lão hồ ly đội lốt tiên nữ mà. Dám mặt dày quyến rũ Phu quân ta. Vậy mà mang tiếng là đứng đầu một trong những Đại Giáo phái trên Giang hồ ấy hả? Định đào tạo ra một giáo phái chuyên dùng chung "quần" với người khác chắc? “

“ Cô mới là hồ ly tinh, đồ tiểu tam nhà cô! Quyến rũ được một tên trăng hoa không ra hồn, giờ hắn quay sang thích lại Phong Tỷ tỷ của ta… Cô vô năng còn ở đây làm càn? Mà ai phong cho cô danh hiệu đầu bảng Quốc sắc Thiên hương đó? Thật nực cười! Nhan sắc còn kém xa Phong Tỷ tỷ của ta đến phân nửa nữa… =)))))) ”

Hồng Thủy Liên tức giận bắn những tia Hỏa Liên Nghiệp Chưởng pháp về phía Linh Hỏa Sứ giả, nhưng đều bị hắn dễ dàng né được. Bạch Phong cảm thấy không muốn tốn thời gian cho những chuyện vô vị này, liền kéo Linh Hỏa lại, lôi hắn bay đi. Lúc này còn nghe tiếng Hồng Thủy Liên la hét phía sau: “ Các ngươi cứ chờ mà xem! Ta đạt được danh vị Hoa khôi rồi sẽ xử lý các ngươi thế nào”.

Lúc Bạch Phong và Linh Hỏa đặt chân tới Hợp Nguyên Thôn thì trời đã tối mịt.

Bạch Phong đi đằng trước, Linh Hỏa đi phía sau.

Đi được một quãng, hắn không kìm được liền lên tiếng :

“ Cái ả Hồng Thủy Liên đó thật quá đáng mà! Nhan sắc thua tỷ tỷ, võ công cũng không bằng một phần một nghìn của tỷ, thì lấy tư cách gì để ghen chứ? Trước kia không phải tên Kình Lôi đó bị tỷ phát hiện đang thân mật với ả nên tỷ mới hòa ly với hắn sao? Trước khi hòa ly, hắn còn luôn miệng giải thích với tỷ là hắn bị ả quyến rũ. Rõ rang ả ta biết Kình Lôi là trượng phu của tỷ, vậy mà vẫn vô cớ quyến rũ, muốn làm tiểu tam để hưởng chút danh lợi từ Hỏa Kình Bang. Giờ ả coi như đã đạt được mục đích rồi còn bày trò ghen tức với tỷ là sao? Có tư cách gì mà ghen chứ? ”

“ Tỷ tỷ! Sao không để đệ chọc cho ả họ Hồng đó tức chết? ” – Thấy Bạch Phong im lặng không đáp, Linh Hỏa vội bám theo hỏi nàng.

“ Ta với Kình Lôi kết hôn cũng chỉ vì để làm nhiệm vụ liên bang thôi. ” – Bạch Phong mỉm cười quay lại nhìn tên tiểu đệ lắm lời đang háo hức gợi chuyện xưa với nàng. Linh Hỏa ngơ ngác gãi đầu như vừa nghe được một chân ý. Tỷ tỷ kết hôn với Kình Lôi vì làm nhiệm vụ liên bang ư? Vậy thì chuyện của phu thê hắn hiện tại tỷ tỷ đương nhiên sẽ không để tâm rồi! Mình đang lắm lời gì vậy 

Hắn còn đang ngơ ngẩn thì đã thấy Bạch Phong lao vút đi như một cơn gió về phía trước. Lúc này, Linh Hỏa mới sực tỉnh, vội vã đuổi theo :

“ Tỷ tỷ! Đợi đệ…”

Yêu khí nồng nặc bao quanh Bạch Phong và Linh Hỏa khiến Linh Hỏa hơi chùn chân.

“ Tỷ tỷ! Yêu quái này có cần diệt trừ không? ”

“ Còn phải xem đó là loại yêu quái gì đã …”

Bạch Phong nắm chặt thần khí trong tay. Ở Thần Phong Giáo của nàng hiện nay đang lưu giữ hai thần khí, một chiếc là Long Phi Kiếm do Ly Phong Giáo chủ nắm giữ, thần khí còn lại là Phong Thụ Phiến mà nàng đang có trong tay. Phong Thụ Phiến có hình dáng một chiếc quạt lông vũ màu trắng. Khi không sử dụng thì nó thu nhỏ trong lòng bàn tay. Còn một khi đã lấy ra để trừ yêu, kích thước của Phong Thụ Phiến là không giới hạn. Uy lực của nó thì được xếp vào hàng thứ 6 trên 10 loại thần khí ở nhân gian.

Quả nhiên, từ trong làn khói đen mù mịt xuất hiện một con yêu thần mang dáng vẻ một con long xà màu đen tuyền. Linh Hỏa đứng chắn trước mặt Bạch Phong, ra ý muốn bảo vệ nàng. Bạch Phong, tay vẫn nắm chặt thần khí, đăm đăm nhìn con yêu thần. Yêu thần nhào tới cuộn lấy Linh Hỏa và Bạch Phong mấy vòng. Đám khói độc từ con quái vật tỏa ra khiến Bạch Phong hết sức ngộp thở, cả thân thể cứng đơ lại, tay chân cũng không thể cựa quậy được. Linh Hỏa tạo ra một bức tường lửa xanh xung quanh để bảo vệ bản thân và tỷ tỷ nhưng cũng chỉ hạn chế được độc khí của con yêu thần kia. Còn lại, khí huyết của cậu và Bạch Phong đều như bị tắc lại.

Trong lúc vẫn còn một chút ý thức, Linh Hỏa thầm cảm thấy bản thân thật vô dụng khi không bảo vệ được bản thân và cả Bạch Phong tỷ tỷ. “ Phong Tỷ tỷ, đệ xin lỗi vì đã không làm gì được cho Tỷ. Giá mà đệ là Chưởng môn Thiên hạ đệ nhất Thuận Thiên phái thì có lẽ tình hình đã khác…”. Sau đó, cậu dần lâm vào trạng thái hôn mê. Bạch Phong tuy vẫn luôn tỏ ra bình thản, nhưng khi thấy Linh Hỏa bị ngất, nàng không khỏi có chút lo lắng. “ Linh Hỏa, đệ nhất định phải cố trụ vững”.

Thực ra hôm qua Bạch Phong đã truyền quá nhiều tu vi cho đệ tử Nhậm Duyên của mình, nên hôm nay pháp lực và võ công của nàng có phần đã bị giảm đi quá mười phần. Nàng chỉ còn biết cố gắng tĩnh tâm chờ xem điều gì sẽ xảy ra với số phận mình…

“ Xoẹt ”

Bỗng từ đâu, một tia sáng lóa mắt lóe lên, xé tan khoảng tối trước mắt Bạch Phong. Yêu thần chỉ kịp thét lên một tiếng, rồi cả người nó bị đứt đôi thành hai đoạn. Khói đen bên trong thân xác con yêu thần cứ thế ngùn ngụt dâng cao, phủ kín một vùng trời. Bạch Phong ngỡ ngàng vì đã thoát chết trong gang tấc. Lúc này, xuất hiện trước mặt nàng là bóng lưng cao lớn của một nam nhân đang khoác kỳ bào lấp lánh trên mình. Trông nam nhân đó thật sự rất oai phong lẫm liệt. Bạch Phong mừng rỡ gọi :

“ Đại Sư huynh! Giáo chủ! ”

Nam nhân đó quay lại, đôi lông mày kiếm hơi nhíu :

“ Muội không sao là tốt rồi! Cũng may Bản Giáo chủ đến kịp…. Nếu không e là…”

“ Đại Sư huynh! Muội không sao. Linh Hỏa đang bị ngất, hình như đệ ấy bị trúng độc rồi. ”

Ly Phong Giáo chủ tiến đến kiểm tra hơi thở của Linh Hỏa. Đôi mày hơi giãn ra :

“ Vẫn thở đều “. Đoạn liếc thấy Phong Thụ Phiến trên tay Bạch Phong đã lớn hơn rất nhiều, liền hiểu ra, cười bảo: “ May là có Thần khí này hắn mới giữ được tính mạng. ”

Bạch Phong nâng Phong Thụ phiến trên tay lên xem xét một hồi. Thì ra ngoài tác dụng trừ yêu diệt ma, loại Thần khí này của nàng còn có cả công hiệu giải trừ kịch độc, bảo vệ chủ nhân và những người ở gần xung quanh chủ nhân của nó trong một phạm vi nhất định.

Từ phía sau bọn họ, một đám gồm bốn hắc y xuất hiện.

“ Tham kiến Giáo chủ, Phó Giáo chủ và Linh Hỏa Sứ giả! “

“ Mong Giáo chủ và Phó Giáo chủ tha tội vì chúng thuộc hạ đã cứu giá chậm trễ. ” – Bạch Hổ - tên cao to nhất bọn chắp tay cúi đầu tạ tội với Ly Phong Giáo chủ và nàng. Phải nói thêm rằng, Linh Hỏa, Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Vũ và Chu Tước chính là năm thành viên của Ngũ tinh Tướng thuộc Thần Phong Giáo, chịu trách nhiệm chính là bảo vệ an nguy cho Giáo chủ và Phó Giáo chủ Thần Phong giáo. Ngoài ra, bọn họ còn có các chức năng, nhiệm vụ đặc biệt khác như truyền tin, gián điệp hay dò la tin tức cơ mật của các bang, phái khác trên giang hồ,… Vì vậy, đa số thời gian hoạt động trên giang hồ, y phục của Ngũ Tinh tướng sẽ là bộ hắc y của đám thích khách thường dùng, nhưng y phục của bọn họ có cả bộ phận áo giáp rất đặc biệt, được dệt từ lông đuôi của Thần thú trên núi Kỳ Sơn. Áo giáp này sẽ giúp bọn họ có thể tránh được sát thương ngoài da của mọi khí giới sắc nhọn…Ngũ Tinh tướng hoạt động dưới sự chỉ đạo , thống lĩnh của một Người dẫn đầu. Và thống lĩnh đám người bọn họ chính là Linh Hỏa, Sứ giả Thần Phong giáo.

Hôm nay, Linh Hỏa còn bị yêu thần đánh gục thì lấy ai dẫn dắt bọn họ đây?

Ly Phong phẩy tay, lắc đầu:

“ Miễn đi! Dù sao có thêm các ngươi cũng chỉ bỏ mạng cả lũ. ”

Ai cũng biết Ngũ tinh Tướng của Thần Phong Giáo cả pháp lực lẫn võ công đều vang danh thiên hạ, vậy mà lúc này, lời nói củaLy Phong dường như đang rất xem thường bọn họ?

“ Giáo chủ! Rốt cuộc con yêu quái tấn công muội và Linh Hỏa Sứ giả khi nãy là loại yêu quái gì mà lại có sức mạnh khủng khiếp như vậy? ” - Bạch Phong lòng đầy nghi ngại, nàng đã quá chủ quan với pháp lực và võ công của bản thân mà quên mất rằng thế gian này rất rộng lớn… Cao thủ giang hồ xếp trên nàng còn đầy rẫy, và chất cao như núi Thái Sơn…

“ Con yêu quái đó là Yêu Thần canh giữ Thần khí của Huyết Sát phái, tên là Long Khinh. Ngoại trừ Cực phẩm Thần khí là Thuận Thiên Tháp ra, muốn tiêu diệt con Yêu thần này phải dùng đến ba loại thần khí là Trừng Thanh Nghiên do Nhị đại Ma đầu - Ma quân và Ma tôn của Huyết Sát phái giữ,* Lưu Dịch Cầm* do Phó Chưởng môn Thuận Thiên phái nắm trong tay và Long Phi Kiếm(*) của ta. Cũng may là cách đây hai tuần lễ, Huyền Vũ đi làm nhiệm vụ do thám của hắn, khi trở về đã báo tin cho ta biết rằng con Yêu thần Long Khinh này đã bị Ma quân và Ma tôn của Huyết Sát phái cho uống Thần Thư đan, khiến sức mạnh của nó yếu đi bảy phần mười, thì ta mới có cơ hội ra tay hạ sát nó để cứu muội và Linh Hỏa."

(*) Trên giang hồ lưu truyền một bảng xếp hạng Thần khí, bao gồm 10 món : Đứng đầu Bảng xếp hạng là Cực phẩm thần khí Thuận Thiên Tháp do Chưởng môn Thuận Thiên phái nắm giữ; (1)

Tiếp đến là Trừng Thanh Nghiên do Đại Ma đầu của Huyết Sát phái giữ; (2)

Thần khí mạnh thứ ba là* Lưu Dịch Cầm* do Phó Chưởng môn Thuận Thiên phái giữ; (3)

Thứ tư là* Long Phi Kiếm* do Giáo chủ Thần Phong Giáo nắm trong tay; (4)

Thứ năm là Tử Vệ Ngọc ở trong tay Thục Linh Cô cô của Thuận Thiên phái; (5)

Thứ bảy phải kể tới Trầm Oa Đỉnh của Bang chủ Hỏa Kình Bang; (7)

Thứ tám là Dạ Xoa Thạch của Huyết Sát phái; (8)

Thứ chín là Ấn Không Động của Ngũ Đài Cung; (9)

Và cuối cùng là Xước Ngọa Đao của Cung chủ Độc Hành Cung. (10)

Nghe Ly Phong Giáo chủ giải thích, Bạch Phong bỗng ngộ ra một số chuyện, vội nói:

"Con Yêu thần này mà chết thì sớm muộn người của Huyết Sát phái cũng sẽ tra ra Ly Phong Đại Sư huynh là hung thủ. Và sớm muộn gì họ cũng sẽ tìm đến Thần Phong Giáo... Đại Sư huynh! Chúng ta phải trở về giáo thôi. “

Trên đường trở về Thần Phong giáo, Bạch Phong cứ nghĩ mãi không ra. Con Long Khinh đó đang canh giữ Thần khí ở Huyết Sát phái, tại sao bỗng nhiên nó lại chạy tới Hợp Nguyên thôn gây họa? Huyết Sát phái là Đại Tà phái, có rất đông môn đệ, thế lực chỉ xếp sau Thuận Thiên phái trên giang hồ. Khi Sứ giả của Huyết Sát phái tìm đến, liệu Thần Phong giáo của nàng có gặp họa diệt giáo không?

Lúc về tới Thần Phong giáo, Bạch Phong trở về Biệt điện của Phó Giáo chủ để luyện công. Kết thúc 2 canh giờ luyện công cực khổ, cửa điện cuối cùng cũng từ từ mở ra. Nhậm Duyên lúc này đã chờ sẵn ngoài cửa điện, hai tay đang bưng một chén canh Linh Lung Thủy. Canh Linh Lung Thủy có tác dụng rất tốt trong việc giúp bồi bổ khí huyết và tĩnh tâm an thần. Mà để nấu được bát canh này cũng tốn những nửa canh giờ đi tìm nguyên liệu, nửa canh giờ phải thật dụng tâm nấu nướng. Và nửa canh giờ còn lại để múc canh ra chén ngọc và chờ canh nguội bớt mới có thể dùng được. Nhậm Duyên xem ra là một đồ nhi ngoan. Những tu vi nàng đã truyền cho cô ấy quả nhiên không hề hao phí, pháp lực và võ công hiện tại của Nhậm Duyên trong Giáo có lẽ chỉ xếp sau Ngũ Tinh tướng…

“ Sư phụ đã vất vả rồi. Mau dùng chén canh Linh Lung Thủy này để hồi phục sức lực.”

“ Cảm ơn ngươi, Nhậm Duyên. ” – Nàng từ tốn đón chén canh từ tay nữ đệ tử. Bỗng nhiên, Nhậm Duyên quỳ xuống khóc lóc cầu xin:

“ Sư phụ! Xin người lấy lại tu vi Người đã truyền cho Nhậm Duyên đi! Đều tại Nhậm Duyên mà Người suýt nữa mất mạng trong tay Yêu thần. ”

“ Không phải lỗi của ngươi! Đứng lên đi. ” – Nàng uống xong canh thì đi về phòng nghỉ ngơi.

Hôm nay là một ngày dài và nàng đã thấm mệt rồi…

..........

Giờ ăn trưa,

Căng tin dành cho sinh viên của trường Đại học X lúc này đang chật kín người. Ngoài phần đông những sinh viên trong trường đang tề tựu tại đây, thì loáng thoáng còn có cả bóng dáng các giảng viên của trường. Các giảng viên lựa chọn dùng bữa trưa tại đây thường là những người phải lên lớp cả tiết dạy buổi sáng lẫn buổi chiều. Họ dùng bữa trưa ở đây vừa đảm bảo thuận tiện cho công việc, vừa được hưởng sái bầu không khí vui vẻ, nồng nhiêt của thời thanh xuân tươi trẻ mà các sinh viên đã vô tình tạo nên.

Sau khi xếp hàng lấy suất ăn của mình xong, Nhậm Tĩnh Nhàn ngồi yên lặng dùng bữa. Bỗng từ phía sau, có một bàn tay quen thuộc đập vào vai trái của cô. Nhậm Tĩnh Nhàn hơi nheo mắt, rồi lại điềm nhiên tiếp tục dùng bữa. Qủa nhiên, cô bạn San San của cô đã nhảy bổ ra phía trước, nói liếng thoắng vào tai Nhậm Tĩnh Nhàn:

-Nhậm Tĩnh Nhàn! Hôm nay tôi không thấy bạn tập trung gì hết. Tối qua mình ngủ trước nên không để ý. Rốt cuộc đêm qua bạn đã thức đến mấy giờ sáng để chơi game vậy hả?

-3 giờ sáng, thưa San San cô nương! – Tĩnh Nhàn nửa đùa nửa thật trả lời San San.

-3 giờ sao? Cậu còn muốn sống nữa không thế, Tĩnh Nhàn?

-Muốn.

-Muốn mà ngủ muộn như vậy sao? Mình không hiểu, rốt cuộc thì cái game đó có gì mà thu hút cậu thế nhỉ?

-Tưởng Hoa chưa đi ăn cơ à? – Tĩnh Nhàn rất sợ nghe San San cằn nhằn mình nên đành đánh lạc hướng câu chuyện.

Từ đằng xa, Tưởng Hoa đang đưa mắt tìm Tĩnh Nhàn và San San. Rồi rất nhanh chóng, cô đã phát hiện ra bọn họ giữa đám đông có phần hỗn loạn. Tưởng Hoa nhanh nhẹn bê đĩa cơm đi tới hướng của Tĩnh Nhàn và San San. Đặt đồ ăn mà mình vừa lấy được xuống bàn xong, Tưởng Hoa liền tươi cười hỏi:

-Hai bạn đang thảo luận chuyện gì mà say sưa thế? Quên cả tớ luôn!

-Tưởng Hoa! Bạn đến thật đúng lúc. Bạn mau nói cho tớ biết cái game Nghi Nghi gì đó các bạn đang chơi có gì thú vị không mà đêm qua Tĩnh Nhàn đã thức tới tận 3 giờ sáng chơi cái game vô bổ đó! – San San tỏ rõ giọng bực tức không vui. Rõ ràng là đang rất lo cho sức khỏe của cô bạn thân Tĩnh Nhàn này.

-Là Nghi Lôi – Tĩnh Nhàn nghiêm túc đính chính lại với cô bạn.

Lần này đến lượt Tưởng Hoa lên tiếng, câu nói của cô như muốn chọc cho San San thực sự phát thành quả bom nguyên tử vậy.

-Ủa? Tĩnh Nhàn, hôm nay 5 giờ sáng có sự kiện tranh đoạt Thần khí hiếm do Thuận Thiên phái tổ chức, sao cậu ngủ sớm như vậy? Tiếc quá, tiếc quá!

San San gần như sắp nổ tung với hai cô bạn thân của mình. Cái gì mà 5 giờ sáng. Cái gì mà tranh đoạt thần khí? Đúng là những kẻ mơ mộng pha chút tâm thần mà…

Thấy San San không vui, Tưởng Hoa cười trêu:

-San Tỷ tỷ hôm nay sao vậy?

-Bực bội!

-San Tỷ tỷ, có điều tỷ không biết, game Nghi Lôi – Thiên hạ đệ nhất Phái này hiện đang là tựa game hot nhất mọi thời đại. Các tính năng của nó thì tuyệt vời vô cùng… ! – Nói được nửa câu với San San, Tưởng Hoa lại quay sang Tĩnh Nhàn : - Nghe nói hôm qua bạn bị Mỹ nhân Đệ nhất Thiên hạ chặn đường hả?

-Chỉ là chút hiểu lầm, không đáng nhắc tới! – Tĩnh Nhàn uống một ngụm canh, rồi cười hỏi: – Mà này Tưởng Hoa, Quốc sắc thiên hương bảng lại mở rồi?

Nhắc đến đây, Tưởng Hoa hết sức hào hứng:

-Tiên nhân mà cũng quan tâm đến nó sao? Cái cô nương Hồng Thủy Liên đó hiện đang nổi tiếng rần rần khắp Thế giới rồi, không chỉ sever 30 của chúng ta… Mà tính ra, Tĩnh Nhàn của chúng ta còn đẹp hơn cô ta nhiều. Chỉ là không tham gia nên không ai nhận ra cậu thôi 

Nghe tới đây, San San mơ hồ hiểu ra điều gì đó, vội cất lời trêu chọc:

-Chẳng phải ở ngoài đời, nhan sắc của Tĩnh Nhàn sánh ngang các Hoa khôi, Á khôi của Đại học X này sao. Nhưng là giảng viên nên chẳng đăng ký đi thi được cùng các tiểu hoa đán hậu bối! Nhỉ!

-Tĩnh Nhàn, cậu cũng đã 25 tuổi rồi, sao còn chưa tìm một thiếu gia giàu có mà lên xe hoa đi! – Tưởng Hoa thầm tặc lưỡi tiếc nuối cho tuổi xuân của cô bạn đang bị trôi qua đầy phí hoài.

-Đúng vậy! Cả ngày đâm đầu vào cái game Nghi Nghi gì đó thì sao mà kiếm được anh nào tử tế đây! – San San lắc đầu ngao ngán.

-Mình ăn xong rồi. Phải lên Khoa nộp Báo cáo đã! – Tĩnh Nhàn nói xong liền bỏ đi, để lại San San và Tưởng Hoa còn đang ngồi đó, ngơ ngác nhìn nhau.

..........

3 ngày sau…

Quả nhiên người của Huyết Sát phái đã tìm tới Thần Phong giáo. Ly Phong Giáo chủ vội sai người nghênh đón từ xa.

Chính điện hôm nay trang trí tráng lệ khác thường.

Trên bốn bức tường bao quanh chính điện, tổng cộng có 1270 thanh Bảo kiếm cùng chung một kích cỡ, được gắn dọc theo chiều rộng của tường. Tất cả những thanh Bảo kiếm này đều có xuất xứ rất đặc biệt, có thể xem như là kho tàng bảo bối đồ sộ nhất của Thần Phong Giáo trong hàng trăm năm lập giáo đến nay. Trên thân mình của mỗi thanh Bảo kiếm đều tỏa ra một thứ dị quang huyền ảo mà nếu nhìn kĩ sẽ lóa mắt, rợn người. Bởi thứ dị quang ấy vốn thể hiện uy lực to lớn của Bảo kiếm, khiến cho đối thủ của chủ nhân thanh Bảo kiếm này chỉ nhìn qua đã giảm mất nghìn phần nhuệ khí… Bốn bề tứ hướng uy nghi là vậy nhưng vẫn chưa làm thỏa mãn Ly Phong Giáo chủ. Y còn cho giáo chúng và đám hạ nhân trong Giáo chế tạo 100 chùm đèn treo thành một từng dải ngang trên trần của Chính điện. Mỗi chum đèn lại bao gồm 300 bóng đèn tí hon màu đỏ sẫm. Điều đặc biệt là 300 bóng đèn này không phải đèn thường. Mà mỗi bóng đèn là một quả tim tươi của Thảo Linh trùng nghìn năm có một, cực kì quý hiếm.

Ngoài ra, Ly Phong Giáo chủ còn cho mời Cầm tiên Hiệp lữ Lưu Quân Bích của Ngũ Đài cung tới góp vui bằng những màn cầm kỹ điêu luyện, tinh xảo bậc nhất giang hồ.

Tất cả tạo nên một không khí trang nghiêm uy tráng vô cùng.

Sứ giả của Huyết Sát Phái đến vào giờ Thìn 5 khắc.

Quả không hổ danh là Sứ giả của một tà phái bậc nhất Giang Hồ, vị Sứ giả của Huyết Sát Phái vừa xuất hiện ngoài cửa, bá khí của y đã tụ thành một luồng gió lớn làm lay động cả những hàng trúc ngoài đình viện phía xa. Thanh âm của tiếng gió đã tạo thành một bản nhạc, tựa như có người đang thổi sáo trúc. Bản nhạc ấy nhẹ nhàng mà ma quái, da diết mà lạnh lẽo, âm vực mơ hồ huyền diệu vấn vít bên màng nhĩ…. Thứ thanh âm mang đầy tà khí như vậy lại xuất hiện ở một nơi thanh cảnh nho nhã như ở Thần Phong Giáo thì quả tình phải nói là nghịch tình, nghịch cảnh! Sứ giả Huyết Sát phái cưỡi Phượng hoàng tinh tiến vào Chính điện. Suốt dọc đường hắn lướt qua, những đệ tử phẩm cấp thấp hay còn ít tu vi của Thần Phong Giáo đều bay bật ra phía sau, có những người bị thương không nhẹ. Còn những đệ tử tầm trung thì cúi người, che mặt để tránh cơn tà phong độc địa của Sứ giả Huyết Sát.

Hôm nay, Sứ giả Huyết Sát vận một thân huyết dụ y, bên ngoài y choàng ngoại bào màu đen tuyền. Ngoại bào y của hắn là loại Cực phẩm Bảo y. Xung quanh chiếc Bảo y cũng tỏa ra một thứ dị quang đầy khiêu khích, ma mị. Thứ dị quang đó còn đáng sợ hơn tất cả những dị quang có trên thân mình những chiếc Bảo kiếm treo đầy rẫy ở Chính điện.

“ Khí thế áp đảo như vậy, rốt cuộc là muốn ra oai với Thần Phong Giáo chúng ta sao? ” – Linh Hỏa nghĩ bụng. Trong lòng hắn lúc này có vài phần tức tối, cũng có vài phần choáng ngợp, lại thêm cả đôi phần ganh tỵ, và cũng có cả phần e sợ nhất định. Hắn quay sang nhìn Ly Phong Giáo chủ và Bạch Phong Tỷ tỷ. Ly Phong Giáo chủ nửa như để tâm, nửa như lơ đãng. Còn Bạch Phong Tỷ tỷ còn không cần nhìn qua Sứ giả Huyết Sát, chỉ lạnh lùng nhìn thẳng về một điểm ở trước mặt… Thấy biểu hiện của Giáo chủ và Tỷ tỷ như vậy, Linh Hỏa cũng phần nào cảm thấy bình tĩnh và tự tin hơn đôi chút, cảm giác bị choáng ngợp bởi bá khí của Sứ giả Huyết Sát cũng dần dịu xuống…

“ Xoẹt! ”

Bỗng từ trên bục cao của Chính điện, một chưởng “ Dương Lý Thượng Phong ” của Ly Phong Giáo chủ bay qua mặt Linh Hỏa khiến hắn giật mình. Theo quán tính, hắn nhìn theo hướng của chưởng đạo, thì thấy nó hướng về phía Sứ giả Huyết Sát phái. Lúc này, Sứ giả Huyết Sát phái đang đứng trên lưng Phượng hoàng tinh. Nếu không phải bị một chưởng " Dương Lý Thượng Phong" chặn lại, thì hắn sẽ theo đà đó băng băng tiến vào cửa lớn của Chính điện. Gặp tình huống bất ngờ như vậy, nhưng hắn chẳng hề nao núng. Rất nhanh, hắn đã đạp vào lưng thú cưỡi Phượng Hoàng tinh của mình xuống, thân ảnh của hắn nhẹ nhàng bay lên không trung, để chưởng “ Dương Lý Thượng Phong “ của Ly Phong lọt thỏm vào giữa khe hở được tạo thành từ khoảng cách gan bàn chân hắn với lung của con Phượng Hoàng tinh kia. Phượng Hoàng tinh đương nhiên không thể né loại chưởng lực cực mạnh, ngang bằng một phần mười công lực của Ly Phong Giáo chủ như chủ nhân của nó nên đầu của Phượng Hoàng tinh lúc này đã bị chưởng lực xoẹt qua, làm mất vài cọng lông tơ. Phượng Hoàng tinh có vẻ giận dữ, mỏ của nó lúc này nếu quan sát kĩ sẽ thấy có làn khói nhỏ đang tỏa ra. Sau đó, con tinh điểu ấy bắt đầu xòe đôi cánh rộng lớn của ra. Hai mắt tinh điểu mở to hơn, ánh mắt cũng trở nên vô cùng sắc bén. Linh Hỏa nắm chắc thanh kiếm trong tay, lo lắng thầm nghĩ: “ Chết rồi! Hình như con Phượng Hoàng tinh này đang nổi điên đây.Theo truyền thuyết về Phượng hoàng tinh, có khi nào nó đang chuẩn bị khè ra một ngọn lửa cực đại để đốt cháy Chính điện nhằm thị uy hay không? “

“ Phượng Yên! Không được làm bừa. ” – Sứ giả của Huyết Sát phái bỗng lên tiếng. Sau đó, y quay sang nhìn con tinh điểu và nở một nụ cười đầy ma quái với nó. Phượng Hoàng Tinh tuy đang mang nộ khí, nhưng khi nghe thấy chủ nhân nhắc nhở, nó lập tức thu đôi cánh rộng lớn của mình lại, ánh mắt cũng trở nên hiền hòa hơn. Sứ giả Huyết Sát Phái ném cho nó ăn một viên Kim Hoa Đơn hàng Nhất phẩm. Phượng Hoàng tinh lúc này đã trở nên ngoan ngoãn y như một chú mèo con. Nó khuỵu chân xuống, đứng yên bên ngoài Chính điện chờ lệnh.

Ly Phong từ trên Bảo tọa lên tiếng:

“ Tục lệ của Thần Phong Giáo ta từ xưa đến nay không cho phép người ngoài và kể cả người trong Giáo được phép cưỡi Linh thú vào Chính điện. Một khi đã muốn vào nơi linh thiêng này, thì ai cũng như ai, đều phải “xuống ngựa”, thong thả bộ hành vào Đại môn của Chính điện! Xin Huyết Sát Sứ giả thông cảm cho! “

“ Ha ha, vậy mà không ai nói cho ta biết tục lệ này… Ta đã quá thất lễ rồi. May có Ly Phong Giáo chủ nhắc nhở. Nếu không e là chính bản thân ta đã làm mất thể diện của Huyết Sát. Ta phải đa tạ Ly Phong Giáo chủ mới phải! “

“ Đây vốn là nhiệm vụ của Bổn giáo, Ngài không cần đa lễ. ”

Sứ giả Huyết Sát từ tốn từng bước tiến vào Chính điện. Tư thái nghiêm chỉnh không chê vào đâu.

Đến trước Bảo tọa của Ly Phong, hắn nhìn xung quanh bốn phương tám hướng, rồi tấm tắc ngợi khen:

“ Bài trí thật tỉ mỉ. Hoa lệ mà vẫn trang nghiêm. Thật là được mở rộng tầm mắt. ”

“ Đa tạ Sứ giả đã quá khen! Chính vì không muốn để Ngài cười chê nên ta có sửa sang, trang hoàng lại nơi này một chút. Hi vọng Ngài vừa ý. ”

“ Ly Phong Giáo chủ quả thật có lòng, không hổ danh là người đứng đầu của một Giáo phái lớn trên Giang hồ.”

Ly Phong cười nhạt, sau đó hắn sai Bạch Hổ lấy Kim Liên tọa cho Sứ giả Huyết Sát phái.

“ Không giấu gì Ly Phong Giáo chủ, Sảnh Ngọc Phi là quý danh của Bổn sứ. Trong Huyết Sát phái, thân thủ của ta xếp hạng thứ năm. Ta không có tài cán gì nhiều nhưng lại biết giữ lễ nghi nên được giao giữ chức Sứ giả Phái. Hôm nay, ta cũng là theo lệnh Ma Quân và Ma Tôn tới đây. “

Nghe tới đây, Ly Phong đứng dậy chắp hai tay trước ngực, ánh mắt nghiêm nghị:

“ Ta cũng biết sớm muộn gì người của Huyết Sát phái cũng tìm đến đây. Chuyện ta tự làm ta sẽ tự chịu, những người khác tuyệt nhiên không liên quan, giáo chúng trong Giáo lại càng không can hệ. Mong Sảnh Sứ giả minh giám…”

“ Ha ha! Không! Ly Phong Giáo chủ xem ra đã hiểu lầm!”

“ Hiểu lầm? “ – Ly Phong hơi nhướn mày.

“ Đúng vậy! Chả là con yêu thần canh giữ thần khí của phái ta mấy hôm nay bỗng nhiên mất tăm mất dạng. Ma Quân và Ma Tôn đã cho vô số thuộc hạ đi tìm nhưng vẫn bặt vô âm tín. Vậy mà mới đây, nghe tin tình báo của Độc Hành cung, thì biết được con yêu thần này bỗng phá được phong ấn, đã đi ra ngoài gây rối, chút nữa thì hại đến Phó Giáo chủ và Linh Hỏa Sứ giả của Thần Phong Giáo các ngài. Ma quân và Ma tôn đã cử ta tới Thần Phong Giáo trước là thăm hỏi tình hình sức khỏe của Phó Giáo chủ và Linh Hỏa Sứ giả, sau là để tạ lỗi với Ly Phong Giáo chủ. ”

“ Đa tạ Ngài quan tâm, ta và Linh Hỏa mọi sự đều an hảo. “ – Bạch Phong nhanh nhẹn đáp lời Sảnh Ngọc Phi.

“ Nếu Phó Giáo chủ và Linh Hỏa Sứ giả đã an hảo thì ta yên tâm rồi. Ta sẽ về bẩm báo với Ma quân và Ma tôn! Có điều… “

“ Có điều gì xin Sảnh Sứ giả cứ nói. “ – Ly Phong lúc này đã ngồi xuống Bảo tọa, trầm ngâm cầm ly trà trên tay nhấp một ngụm nhỏ.

“ Tuy con yêu thần đó thoát khỏi phong ấn và đã gây hại tới Phó Giáo chủ và Linh Hỏa Sứ giả, nhưng dù sao nó cũng là con yêu thần đã tu luyện hàng vạn năm, được hưởng trọn mọi linh khí khắp trên dưới thiên địa này. Phải khó khăn lắm Huyết Sát phái ta mới thu phục được nó! Nay nó lại bị Ly Phong Giáo chủ tiêu diệt mất… Đó quả là sự tổn thất to lớn đối với Huyết Sát phái ta và đối với cả hệ cân bằng tự nhiên trên khắp thiên hạ này…”

Ly Phong nhẹ nhàng đặt ly trà xuống, lại chắp hai tay trước ngực, tỏ ý tạ lỗi:

“ Ta biết ta đã gây ra một chuyện tày trời. Nhưng để bảo vệ Bạch Phong Phó Giáo chủ và Linh Hỏa Sứ giả của Thần Phong giáo, ta thân là Giáo chủ, trong tình huống đó ta tuyệt đối không còn sự lựa chọn nào khác. Việc này ta tự làm tự chịu. Tất cả trên dưới trong Giáo đều không liên can. Mong Sảnh Sứ giả minh giám! ”

Sảnh Ngọc Phi bật cười thành tiếng, điệu cười của hắn tuy man rợ mà hắn lại cố ngụy trang nó thành một điệu cười hòa nhã giả tạo:

“ Đúng là không liên can đến Giáo chúng của Ngài, nhưng Ngài thử nghĩ xem, Huyết Sát phái của bọn ta mất đi một yêu thần vạn tuổi, tổn thất to lớn nhường nào? Chi bằng để Huyết Sát phái và Thần Phong Giáo cùng có lợi, chúng ta hãy hợp nhất Thần Phong Giáo vào Huyết Sát Phái. Pháp lực của tất cả trên dưới Thần Phong Giáo miễn cưỡng cũng xem như ngang bằng với con yêu thần Long Khinh này. Mà Thần Phong Giáo cũng được tính là một nhánh của Huyết Sát - Đệ nhất Tà phái trong Thiên hạ, với lại, tuy tính là một nhánh của chúng ta nhưng Thần Phong giáo vẫn không mất đi nguồn gốc của mình, vẫn giữ được tên gọi vốn có : “ Thần Phong Giáo ”. Điểm này Thần Phong Giáo sẽ rất giống với Độc Hành cung của Kiều Vân Cung chủ! Từ khi Độc Hành cung quy thuận Huyết Sát ta đến giờ, thân pháp của Kiều Vân Cung chủ Độc Hành cung ngày càng tiến bộ hơn trước rất nhiều, lực lượng cũng lớn mạnh hơn…”

“ Sảnh Sứ giả! Thứ lỗi cho Ly Mỗ nói thẳng! Thần Phong Giáo tuyệt đối sẽ không quy thuận bất cứ một môn phái nào trên giang hồ cả! Thần Phong Giáo mãi mãi là một Võ giáo độc lập và thống nhất dưới sự chỉ đạo của một Giáo chủ. ”

“ Ha ha, Ly Phong Giáo chủ đừng căng thẳng. Đấy là ta chỉ gợi ý như vậy…”

“ Nếu Huyết Sát Phái Ngài cần thứ gì để bù đắp cho sự ra đi của Yêu thần, Ly Phong ta sẽ đền bù đắp lại nguyên vẹn cho Ngài! Chỉ xin Ngài đừng lôi Thần Phong Giáo ra làm vật trao đổi như vậy.”

Bạch Phong im lặng nãy giờ nay cũng lên tiếng, nàng đã quá rõ âm mưu của Huyết Sát phái nên càng cương quyết muốn lấy thân phận Phó Giáo chủ ra để thay mặt cho Thần Phong Giáo phủ nhận mọi yêu sách của hắn:

“ Sảnh Sứ giả! Là do ta và Linh Hỏa đã tới Hợp Nguyên thôn. Cũng là ta và Linh Hỏa đã chọc giận con Yêu thần đó mới gây ra cơ sự này. Nhưng đây là việc ngoài ý muốn cũng là việc bất khả kháng. Từ trước đến nay Thần Phong Giáo và Huyết Sát phái vốn nước sông không phạm nước giếng, mỗi bên đều có một nguồn cội, có một hướng phát triển, có một mục tiêu riêng hoàn toàn khác xa nhau. Vậy trong tương lai, hai bên cũng cứ duy trì mọi thứ như hiện tại đi… Còn chuyên Yêu thần lần này, ta và Linh Hỏa sẽ tự chịu trách nhiệm. Ngươi đừng làm khó Thần Phong Giáo bọn ta nữa! ”

“ Nếu các vị đã cương quyết như vậy thì Bổn Sứ cũng không thể ép buộc các vị. Vậy thì Huyết Sát ta chỉ còn có một yêu cầu nhỏ thế này, mong các vị đừng từ chối nữa!“

“ Ngài nói xem!” – Ly Phong vẫn kiên nhẫn lắng nghe những yêu sách của tên Sứ giả. Trong khi đó, Linh Hỏa đã thì thầm vào tai Bạch Phong :

“ Tỷ tỷ! Tên Sảnh Ngọc Phi này rõ ràng trước khi tới đây đã có chuẩn bị rất kĩ lưỡng. Hắn tỏ vẻ hành xử rộng lượng, thậm chí còn tạ lỗi với chúng ta vì Huyết Sát phái của hắn đã không trông coi con yêu thần Long Khinh cẩn thận chẳng qua chỉ là chiêu bài để dụ chúng ta gia nhập Huyết Sát. Thậm chí hắn còn tính được chúng ta sẽ không chịu nên đưa ra phương án tiếp theo được luôn. Kế hoạch cặn kẽ như vậy…”

“ Vậy nên chúng ta càng không thể khinh suất” – Bạch Phong đặn hắn rồi hai người lại tiếp tục lắng nghe yêu sách tiếp theo của tên Sứ giả Huyết Sát này.

Sảnh Ngọc Phi vuốt vuốt mấy lọn tóc đuôi sam của hắn, chớp chớp mắt ra điều suy tư lắm, rồi dịu giọng như muốn cầu hòa:

“ Ly Phong Giáo chủ biết không? Từ bao lâu nay, Ma quân và Ma tôn của Phái ta đã được nghe tới tiếng tăm của viên Hắc Long thạch trong thần khí Long Phi Kiếm của quý Giáo. Vậy mà lại chưa được tận mắt nhìn qua. Hiện tại đã lỡ xảy ra cơ sự không mong muốn. Vậy giờ đây, Bổn sứ mong Quý giáo có thể rộng lượng thành toàn cho Bổn sứ được phép mang viên Hắc Long thạch của Quý giáo về Huyết Sát phái. để Ma Quân và Ma Tôn Phái ta được tận mắt trông thấy bảo vật một lần, cho thỏa lòng hiếu kỳ bấy lâu. Không biết ý của Giáo chủ thế nào…?”

Viên Hắc Long thạch này vốn được luyện thành từ một phần não con yêu thần Long Khiêm. Mà con yêu thần Long Khiêm này vốn là tổ tiên của con Long Khinh. Vì vậy, Hắc Long thạch chính là một pháp bảo vô giá độc nhất trong thiên hạ. Nhờ có viên Hắc Long thạch này mà pháp lực của Thần khí Long Phi Kiếm đã mạnh nay càng mạnh hơn gấp bội, được xếp vào hàng thứ tư trong mười loại Thần khí. Một bảo vật trân quý nhường ấy sao có thể dễ dàng giao cho một Tà phái khát máu như Huyết Sát phái? Nếu bọn chúng có được viên Hắc Long thạch này, rồi kết hợp nó với Thần khí Trừng Thanh Nghiên mà chúng đang giữ trong tay, thì khác nào giao trứng cho ác mà còn là con ác đầu đàn nữa? Nghĩ tới đây, Bạch Phong không khỏi rùng mình khiếp đảm. Còn Linh Hỏa Sứ giả thì nắm chặt tay mình thành một nắm hỏa quyền, hận không thể tung ra nắm đấm này vào tên Sảnh Ngọc Phi kia!

Sau cùng, Ly Phong đành bảo tên Sứ giả Huyết Sát tạm thời cứ nghỉ ngơi tại Dư Môn viện, nơi dành cho khách quý của Giáo, để cho y thời gian hai ngày suy nghĩ.

Sảnh Ngọc Phi cười hoan hỉ nhưng không giấu nổi sự nham hiểm ẩn phía sau từng câu nói:

“ Các vị cứ từ từ bàn bạc, suy nghĩ xem nên làm cách nào là tốt nhất đối với bản thân và cả trên dưới Thần Phong Giáo! Ta vẫn luôn chờ các vị ở đây.”

Dứt lời, hắn thong thả bước ra cửa Chính điện. Con Phượng Hoàng tinh vẫn đang chờ hắn ngoài cửa. Thấy bóng chủ nhân, nó vội vã khuỵu thật thấp xuống để cung nghênh hắn leo lên mình. Đợi hắn ngồi yên vị rồi, nó mới dám xòe cánh bay vút lên không trung. Tiếng gió lại ngân lên những thanh âm ma mị quái đản như khúc sáo trúc còn đang thổi dang dở thì nghệ nhân thổi sáo đã bị ai bóp cổ đến ngạt thở ….

..........

Ly Phong ngồi bên chiếc bàn uống trà. Ngọn nến đang cháy trên bàn đang soi nghiêng hình ảnh phản chiếu của chàng lên bức tường trước mặt. Từng giọt nến đang rơi tí tách vào tay chàng nhưng chàng dường như không có bất cứ cảm giác gì.

Để không liên lụy đến trên dưới Thần Phong Giáo, nhất là không làm liên lụy tới Bạch Phong và Linh Hỏa, thì chàng bắt buộc phải đánh đổi. Mà cái giá phải trả ở đây đối với chàng là rất đắt… Có nhất thiết phải đánh đổi cả sinh mạng như vậy không? Ly Phong trầm ngâm.

Hồi ức xưa lại hiên về trong tâm trí chàng…

...........

*Một lão nhân gia râu tóc bạc phơ trắng xóa đang nhìn chàng đầy trìu mến. Lão cất giọng ôn tồn:

-Ly Phong! Kế vị chức Giáo chủ sẽ phải gánh vác trên vai nhiều trách nhiệm nặng nề và khó khăn. Con có nguyện ý không?

-Sư phụ! Người không tin tưởng đồ nhi hay sao? – Cậu thiếu niên Ly Phong lúc này đang chau mày chất vấn lại lão nhân gia nọ. Lão nhân gia vuốt vuốt chòm râu, cười hiền từ:

- Không phải Sư phụ không tin Tiểu Phong. Chỉ là ta sợ có một lúc nào đó, con sẽ là người phải chịu thiệt thòi lớn nhất. Con sẽ cảm thấy không cam tâm. Rất không cam tâm!

Cậu thiếu niên Ly Phong cắn chặt môi, kiên quyết trả lời:

-Cho dù sau này có ra sao, đệ tử quyết không nửa lời oán trách! Đệ tử xin thể - Cậu giơ tay lên cao, mũi bàn tay hướng thẳng lên trời xanh: - Đệ tử quyết giữ vững Thần Phong giáo, không để Sư phụ và các Giáo chúng phải thất vọng! Dù phải hi sinh tất cả cũng không từ nan.

-Ly Phong! Con…

Lão nhân gia tóc bạc mắt rưng rưng đôi hàng lệ. Không ngờ Đại Đệ tử của lão nay đã lớn khôn. Lão đã có thể yên tâm giao cho cậu gánh vác trọng trách trong Giáo rồi.

-Ly Phong! Vào ngày này tháng sau, con sẽ đăng quang ngôi vị Thần Phong Giáo chủ!*

….........

Ly Phong ngẩn người nhớ về ngày đó, tới nỗi chẳng buồn chớp mắt.

Từng hồi ức cứ thế ùa về trong tâm trí chàng.

Đẹp như một giấc mơ…

…........

*Ngày Tân Giáo chủ Thần Phong giáo đăng vị,

Trên trời có một đàn Hỉ thước điểu bay qua. Mỗi con Hỉ thước mang một bộ lông vũ màu đỏ hồng rực rỡ, lóng lánh. Đuôi của con Hỉ thước nào cũng dài đến một thước. Cả đàn Hỉ thước lướt đi trông rất yểu điệu. kiêu sa mà lộng lẫy.

Tiếng đàn đến từ cõi thiên giới vang lên những khúc ca bi tráng, hào hùng để chúc mừng vị Tân Giáo chủ của một Đại Giáo phái.

Ly Phong khoác lên mình một bộ Bào y dệt từ lông đuôi phượng hoàng và đuôi khổng tước. Bào y tỏa ánh hào quang chói sáng, như ánh hào quang mà người ta vẫn thấy ở trong những bức tranh mà các họa sư dân gian dùng để miêu tả khung cảnh ở chốn thần tiên.

Hàng ngàn người trong thiên hạ đổ về Hoàng Lĩnh sơn – nơi Thần Phong Giáo ngự trị để chúc tụng Ly Phong và các Giáo chúng trong Giáo.

Lễ nhậm chức diễn ra tại Chính điện của Thần Phong giáo.

Ly Phong tâm trạng vừa hồi hộp lại vừa mừng rỡ, liên tục kính rượu các Trưởng bối và bằng hữu trong Giang hồ có mặt trong buổi lễ hôm đó.

Giáo chúng của Thần Phong giáo xếp thành một vòng tròn lớn quanh ngọn lửa trại bên ngoài sảnh Chính điện, nắm tay nhau nhảy múa, ca hát.

Tiếng những ly rượu cụng vào nhau vang lên không ngớt, tiếng cười nói vang vọng khắp Hoàng Lĩnh sơn…*

…............

Huyết Sát phái ra yêu sách, muốn đoạt Hắc Long thạch của Long Phi kiếm.

Cách duy nhất để giữ Hắc Long thạch chính là Ly Phong phải dùng thuật tán tiêu hồn, tách linh hồn đang ngụ nơi thân xác chàng để nó bay vào trong Hắc Long thạch, hòa nhập với thạch thể của Hắc Long thạch. Vậy thì coi như mới giữ được pháp bảo này.

Hắc Long thạch khi có linh hồn của Ly Phong canh giữ, hẳn nhiên sẽ trở thành Cực phẩm pháp bảo trong trời đất, và không ai có thể tùy tiện đem nó ra sử dụng theo ý mình được nữa…

Nhưng nếu làm như vậy, đồng nghĩa với việc Ly Phong sẽ phải hi sinh tính mạng của bản thân để cứu lấy nhân gian…

Thân là Giáo chủ Thần Phong giáo, chàng đâu còn lựa chọn nào khác?

…............

Bạch Phong lúc này cũng đang ở Biệt điện của mình.

Sự việc xảy đến bất ngờ làm nàng có phần bất an. Đang định tới Huyền Diệp Am của Linh Hỏa thì đã thấy hắn đứng ngoài cửa Biệt điện.

“ Bạch Phong tỷ tỷ!”

“ Linh Hỏa! Chỗ Đại Sư huynh sao rồi?”

“ Tỷ tỷ! Đại Sư huynh hình như định dùng Tán tiêu hồn….”

“ Cái gì? “ – Bạch Phong trợn tròn mắt nhìn Linh Hỏa. Ly Phong Sư huynh định dùng Tán tiêu hồn để đưa hồn phách của huynh ấy đi vào trong Hắc Long thạch, nhằm bảo vệ Hắc Long thạch không bị đám yêu ma Huyết Sát phái sử dụng vào mục đích bất chính của bọn chúng sao?

“ Tán tiêu hồn uy lực tuy không lớn nhưng lại có thể ngay lập tức đoạt đi tính mạng người ta. Nếu Đại Sư huynh đã quyết ý dùng đến, thì chúng ta cũng không có cách nào ngăn nổi đâu. “ – Linh Hỏa vẻ mặt buồn bã, hai mí mắt cúp xuống, cuối cùng hắn cũng không giấu nổi tiếng thở dài…

“ Chuyện đã đến nước này rồi sao? ” – Bạch Phong thẫn thờ nhìn về phía xa.

“ Tỷ tỷ! ”- Linh Hỏa bỗng nảy ra một sáng kiến, liền gọi giật tên nàng: “ Hay là chúng ta hợp sức tiêu trừ tên Huyết Sát Sứ giả đó? Giết hắn là Đại Sư huynh sẽ không phải giao nộp Hắc Long thạch cho bọn chúng nữa? “

“ Linh Hỏa! Đệ điên rồi sao? Cho dù giết chết hắn thì Huyết Sát cũng sẽ có một Sứ giả khác tới đây thôi… Đệ nghĩ bọn chúng sẽ dễ dàng buông tha cho chúng ta sao? ”

“ Vậy chẳng lẽ chúng ta cứ để Đại Sư huynh nộp mạng như vậy?…”

“ … ”

“ Tỷ tỷ! ”

“ Thời hạn còn hai ngày, ta sẽ nghĩ cách. ”