Chương 7: Chapter 7: Đối đầu Hắc Nhân

Mọi thứ diễn ra tốt đẹp làm Nhất Tôn cảm thấy rất vui, anh nhanh chóng có được sức mạnh của Trúc Thanh bên trong Bình chứa. Nhưng bất ngờ kế tiếp lại càng bất ngờ, khi anh vừa tập trung tâm ý mình vô Bình chứa thì nguồn năng lượng đó lập tức hòa nhập với anh mà không có bất kỳ sự phản kháng nào.

“Chúc mừng ngươi lại có thêm một sức mạnh mới và có được người tình trăm năm!” Tiêu Nhi nói với vọng hơi đùa cợt

“Ý ngươi là sao?” Nhất Tôn gãi đầu

“Ngươi lại ngốc, chủ nhân thế nào thì sức mạnh như vậy, chủ nhân nó mà thích ngươi thì tự khắc sức mạnh nó sẽ toàn tâm toàn ý theo ngươi” Tiểu Nhi nói

Nhất Tôn không trả lời lại Tiểu Nhi vì hôm nay anh gặp quá nhiều điều vui mừng và mệt mỏi, anh ngả lưng xuống bên cạnh Trúc Thanh và rơi vào giấc ngủ.

….

Sáng hôm sau, một mùi hương lạ tràn ngập căn phòng, Trúc Thanh đã dậy từ lâu vì không muốn phá giấc của Nhất Tôn, cô đã để anh ngủ thêm một tí. Nhất Tôn ngửi thấy mùi thơm của thức ăn liền tỉnh giấc, anh lén tới chỗ Trúc Thanh. Anh ngồi xuống ghế ở phòng bếp và chăm chú nhìn Trúc Thanh nấu ăn

“Em dậy lâu chưa?” Nhất Tôn bất ngờ hỏi

“Dạ… Em cũng vừa dậy, chuẩn bị cho anh một ít đồ ăn nè!” Trúc Thanh giật mình vì thân pháp nhẹ nhàng của Nhất Tôn

10 phút sau đó, các món ăn đã dọn lên bàn. Trúc Thanh có nhiều câu hỏi làm sao mà cả hai cùng thoát được. Vừa ăn Nhất Tôn vừa kể hết mọi chuyện đã diễn ra cho Trúc Thanh nghe kể cả việc anh có được sức mạnh của cô.

“Em kiểm tra lại cơ thể xem có bị sao không?” Nhất Tôn muốn kiểm tra Trúc Thanh lần nữa

Trúc Thanh sau một hồi tịnh tâm xem xét tất cả dòng năng lượng trong cơ thể thấy mọi chuyện vẫn ổn, chỉ còn sót lại ít năng lượng của đòn đánh của sức mạnh hệ Thổ trong người. Điều này làm Nhất Tôn lo lắng

“Tiểu Nhi người xem Trúc Thanh cô ấy như vậy có sao không?” Nhất Tôn liền tìm tới Tiểu Nhi

“Mới sáng sớm đã tìm tới ta, ngươi yên tâm đi bởi vì cô ấy bị đòn đánh của sắc mạnh khắc hệ nên lâu tan biến hơn bình thường. Điều này là tốt vì sau này cơ thể cô ấy sẽ phát triển bài trừ phản kháng nó nhanh hơn.” Tiểu Nhi còn ngáp ngủ

Trúc Thanh sau một hồi nghe được những lời kể của Nhất Tôn liền vui mừng không xiết, mắt cô mở to và luôn miệng nói “EM BIẾT ANH LÀM ĐƯỢC MÀ”. Nhất Tôn ngồi bên gãi đầu, anh không dấu Trúc Thanh nói về dự định tìm thêm hai kẻ có hệ Hỏa và Mộc để thỏa mãn sức mạnh của anh. Nói đến đây Trúc Thanh nhớ ra điều gì đó

“Hắc Nhân theo em đoán hắn hệ Hỏa còn một tên lúc nào đi theo hắn có thể là hệ Mộc” Trúc Thanh nhanh nhảu nói

Theo những gì Trúc Thanh cung cấp, trong lúc luyện tập Hắc Nhân có sức mạnh áp đảo đối với những người khác, nhưng lại rớt thế thua thiệt với nàng. Nàng lại không bao giờ đánh lại tên gầy có sức mạnh sấm sét (hệ Thổ)

“Sức mạnh gặp phải sức mạnh khắc hệ sẽ là rất nguy hiểm, hèn gì Tiểu Nhi kêu mình nhanh chóng tìm kiếm như vậy” Nhất Tôn suy nghĩ sâu xa

Đang lúc suy nghĩ làm sao tìm gặp được tên Hắc Nhân thì bên ngoài phát ra một tiếng động lớn. Đó là tên Hắc Nhân đang liên tục sử dụng sức mạnh của mình đánh phá xung quanh, miệng thì la lớn “CÁC NGƯƠI RA ĐÂY”. Nhất Tôn hết mực vui mừng vì hắn tự vác xác tới

“Ngươi muốn tìm ta” Nhất Tôn bất ngờ xuất hiện trước mặt hắn

Trước đó, Nhất Tôn kêu Trúc Thanh đừng lo lắng nhiều, anh có thể tự giải quyết được. Trúc Thanh hiểu được tính cách của Nhất Tôn việc gì chắc chắn anh mới liều mạng như vậy, cô liền đứng đành xa quan sát tình hình.

“Trúc Thanh và ngươi đã làm gì hai đứa em của ta, nhưng ta nghĩ Trúc Thanh làm chứ ngươi làm được cái gì?” Hắc Nhân giọng khinh bỉ

“Hai tên đó ta đoán chưa tỉnh nhỉ?” Nhất Tôn đoán được qua lời nói tên Hắc Nhân thì hắn vẫn chưa biết thông tin gì

“Bọn mày đừng hy vọng quay lại thành phố, bọn mày đã bị gạch tên ở đó rồi” Hắc Nhân vẻ mặt tức giận

“Ngươi…” Nhất Tôn biết mình đã bị vu oan không rửa được

“Ngươi cẩn thận hắn cấp 9 đó, còn theo sức mạnh bình chứa của ngươi thì mới cấp 8 thôi. Ngươi đừng khinh địch” Tiểu Nhi nhắc nhở

Vừa lơ đãng vài giây, anh đã thấy một chiêu hỏa cầu trước mặt mình. “Ầm” cú va chạm làm mặt đường chảy nhựa do nhiệt độ cao khủng khiết của sát chiêu, hắn hét về phía trước “TÊN NHÃI NHÉP, CHẾT DƯỚI TAY TA LÀ PHÚC PHẦN CỦA NGƯƠI”. Nhưng một màn trước mắt hắn làm hắn không thể tin, Nhất Tôn từ trong biển lửa bước ra.