Á Châu Đại Lục , Đại Việt Quốc , Thiệu Phong năm thứ 9
Lúc này Đại Việt Quốc đang đứng trên bờ vực sụp đổ , đất nước thì loạn trong giặc ngoài , chiến sự luôn sảy ra thường xuyên , thiên tai thì cứ liên miên , mà hoa màu lại mất mùa , nhân dân quanh năm phải sống trong tình trạng đói khổ . Trong khi đó hoàng đế thì lại ngu dốt ham chơi , không có tài trị quốc trị dân , tin dùng hoạn quan nịnh thần ,cứ mãi đắm mình trong tửu sắc làm trể nãi việc triều chính còn quan lại thì tham ô , bạc nhược , tranh đua quyền thế ,mua quan bán tước , kéo bè kết phái mà hãm hại nhau ,lấy việc làm giàu của bản thân mà ra sức vơ vén tài sản của dân .Nhân dân khổ càng thêm khổ
Triều đình đã thật sự mục nát không thể cứu vãn .
Trong nhân gian dần xuất hiện các cuộc bạo động , nổi dậy chống phá lật đổ triều đình .Và các cuộc bạo động trở nên mạnh mẽ đỉnh điểm khi Lạc Hàn - tân trạng nguyên đương thời , niềm hy vọng cuối cùng của nhân dân vào tương lai của Đại Việt quốc - đã bị bắt giam ngay sau khi dân lên "Thất Trảm Sớ" yêu cầu hoàng đế hãy chém đầu 7 tên nịnh thần đang lộng hành gây nguy hại cho đất nước tuy nhiên nhà vua đã không chấp thuận mà còn yêu cầu tống giam Lạc Kiến Hàn.
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại một ngục giam u tối sâu bên trong Thăng Long thành .
"Lạc Hàn đại ca, tại sao huynh lại có thể bồng bột như thế chứ ? "
"Đang yên đang lành tự nhiên huynh lại dân sớ đòi trảm bảy tên gian thần kia làm gì ? "
"Huynh mới vào triều được bao lâu cơ chứ , chức quan Hàn Lâm đại học sĩ huynh ngồi còn chưa ấm mông , phe cánh còn không có , huynh đơn thương độc mã đối chọi với bọn chúng làm cái gì ?".
Nguyên một tràn các câu hỏi được đặt ra có thể thấy thấy người nói đang kích động tới nhường nào. Nhưng người đang được hỏi là Lạc Hàn lại đang dửng dưng nhàn nhã uống trà , ngắm tinh nguyệt , phong vân qua khung cửa sổ nhỏ của ngục giam mặc cho người kia đang đứng kích động .
Một lúc lâu sau , sau khi Lạc Kiến Hàn uống xong chén trà , hắn mới nghoảnh mặt lại nhìn đối phương rồi nhẹ nhàn thở dài đáp :
"Chấn Kiêt ,đệ trở về đi .Đừng lo cho ta , ta không chết được đâu ."
"Tại sao huynh lại không chết được ? Huynh có biết là năm ngày nữa là huynh bị giải lên Đại Lý Tự thẩm vấn xét xử án rồi không ! Huynh có thể sẽ phải bị định tội khi quân phạm thượng , vu khống hãm hại quan lại đấy .Đó là tội bị chém đầu đấy huynh có biết không!"
"Hazz , đệ còn nhỏ có nhiều chuyện đệ sẽ không hiểu được đâu , trở về đi, nhất định ta sẽ không chết đâu đệ khỏi cần lo , đệ nếu còn ở lại đây lâu sẽ gây liên lụy đến An vương phủ đấy"
" Đệ không hiểu được ? Đệ không hiểu cái gì ? Chẳng lẽ huynh thật sự có cách để thoát thân ư ? Huynh hãy trả lời đệ đi !Sao huynh không bao giờ chịu giải thích rõ ràng thế !"
Trần Chấn Kiệt nói xong ngước mắt nhìn thật sâu vào Lạc Kiến Hàn ,nhưng rất lâu sau lại không nhận được câu trả lời chỉ có thể đành thở dài nói :
"Thôi được ! Đệ về đây , huynh phải nhớ bảo trọng , nhất định phải bình an sống sót "
Nói rồi Trần Chấn Kiệt đành quay lưng đi về bỏ lại trong căn ngục tối một mình Lạc Kiến Hàn đang mải mê ngắm ánh trăng sáng .Một lúc lâu sau sau khi xác nhận xung quanh đã không còn ai ,hắn bỗng bật cười thành tiếng :
"Haha quả nhiên vẫn còn là một đứa trẻ ngốc , chính mình bị lợi dụng lại còn không biết ."
Nói xong hắn lấy trong tay áo của mình ra một khối truyền âm ngọc rồi truyền hồn lực vào , vài giây sau truyền âm ngọc phát ra tiếng nói đầy tôn kính :
"Báo cáo thưa chủ nhân , nhiệm vụ ngài giao đã hoàn thành , thuộc hạ đã chuẩn bị cho ngài một thân phận mới luôn sẵn sàng để hoán đổi ạ "
"Ồ nhanh hơn ta tưởng , thân phận mới là ai thế ?"
"Dạ thưa chủ nhân , là Thám Hoa Hồ Trung Minh ạ"
" Đó đúng là một thân phận thích hợp để thực hiện kế hoạch ! Tốt lắm ".
" Được rồi ngươi hãy lui xuống đi , nhớ phải hoàn thành sớm những việc mà ta đã giao"
" Vâng ạ . Thuộc hạ xin cáo lui ."
" Ừm "
Ánh sáng trên truyền âm ngọc dần dập tắc ,nhìn thấy vậy Lạc Kiến Hàn bèn hứng thú cầm nó lên xem rồi cảm tháng :
"Quả nhiên đồ vật mà hệ thống cho vẫn rất lợi hại , nó lại có thể dễ dàng xuyên qua thần niệm của cao thủ Hóa Thần cảnh mà truyền thông tin ra ngoài cách đến cả chục ngàn dặm "
Xong rồi hắn tự nói thầm trong lòng:
"Hệ thống mở ra bảng nhiệm vụ đi "
"Keng , mở ra bảng nhiệm vụ hệ thống :
-Nhiệm vụ chính : Thống nhất Á Châu đại lục
+Tiến độ hoàn thành : 3%
+Khen thưởng: Linh cấp cực phẩm pháp bảo-Đế Vương Bảo Tọa ,Linh cấp cực phẩm pháp bảo-Bình Thiên Đế Kiếm ,Linh cấp cực phẩm vũ kĩ-Vạn Kiếm Bình Thiên Quyết , huyết mạch-Thánh Long Huyết , Linh cấp thượng phẩm y phục-Đế Long Thánh Y , bí kỹ - Đế Vương Thánh Ngôn , xương cốt -Chí Tôn Cốt
+Thất bại: Hệ thống tự bạo
+Thời gian tiếng hành: 500 năm
-Nhiệm vụ phụ : Thành lập vương triều Nam Việt Quốc
+Tiến độ hoàn thành: 28%
+Khen thưởng:Thiên cấp trung phẩm pháp bảo-Nam Việt Chiến Kỳ , Thiên cấp hạ phẩm đan dược-Phá Cảnh Đan ,10 khỏa Địa cấp hạ phẩm pháp bảo-Trấn Thiên Huyền Giáp , 5 ngàn cực phẩm linh thạch , năm gốc Thăng Hồn Thảo , năm gốc Phục Sinh Dược , Địa cấp cực phẩm pháp bảo-Tiến Sĩ Bia , 10 khỏa Địa cấp hạ phẩm pháp bảo -Thiên Quân Lệnh , 50 khỏa Huyền cấp cực phẩm pháp bảo - Nam Việt mũ quan
+Thất bại: tu vi giảm 2 đại cảnh giới
+Thời gian tiến hành: vô hạn
-Nhiệm vụ phụ: lật đổ triều Trần
+Tiến độ hoàn thành: 43%
+Khen thưởng:Thiên cấp trung phẩm pháp bảo-Đế Vương Ấn , Thiên cấp trung phẩm trận pháp-Thăng Long Hãm Quân Trận , 1 vạn khôi lỗi thiên binh tu vi kết đan kì, 10 vạn thượng phẩm linh thạch
+Thất bại: không có
+Thời gian tiến hành: 100 năm "
" Ừm. Xem ra kế hoạch đã hoàn thành được gần một nữa rồi !
Chỉ cần một bước cuối này thôi thì chắc chắn thiên hạ này vài năm nữa nhất định sẽ là của ta.
Sau bao nhiêu năm cuối cùng nó cũng thành công "
Được rồi hệ thống , chuyển sang xem thông tin kí chủ đi "
"Keng , mở ra thông tin kí chủ :
Kí chủ : Lạc Kiến Hàn
Tuổi : 58
Tu vi : tu tiên (Luyện Hư trung kì), tu hồn (Hóa Thần hậu kì) , tu thể(Hóa Thần viên mãn)
Thiên phú : thượng phẩm
Thể chất : phàm thể
Huyết mạch : nhân tộc
Công pháp : Minh Đức Đế Tâm Kinh( đẳng cấp chưa rõ )
Vũ kĩ : Bát kiếm diệt sinh thuật (đẳng cấp chưa rõ) , Ngự kiếm quyết-Vạn kiếm quy tông ( đẳng cấp chưa rõ ) , Dạ Nguyệt Tử Hồn khúc (Thiên cấp hạ phẩm vũ kĩ ) , Tam Tiêm thương pháp (Địa cấp thượng phẩm vũ kĩ ),Phương Thiên kích pháp (Địa cấp cực phẩm vũ kĩ ), Chấn Thiên quyền ( Địa cấp trung phẩm vũ kĩ )
Thân pháp : Lăng Ba Vi Bộ ( Thiên cấp hạ phẩm thân pháp )
Pháp bảo : Lạc Thiên Kiếm (đẳng cấp chưa rõ ) , Bách Long Phiến (Thiên cấp hạ phẩm pháp bảo ) , Dạ Nguyệt Tử Hồn Cầm (Địa cấp hạ phẩm pháp bảo) , Phương Thiên Họa Kích (Địa cấp thượng phẩm pháp bảo) , Tam Tiêm thương ( Địa cấp trung phẩm pháp bảo) "
" Haizzz , thoáng chốc đã 58 năm trôi qua rồi a , thời gian trôi qua thật nhanh ,mới ngày nào ta vẫn còn phải gian khổ suy nghĩ kế hoạch chuẩn bị cho việc thực hiện nhiệm vụ mà bây giờ đã gần được gặt hái được thành quả "
Hắn vốn là một người xuyên không từ trái đất đến đây .Kiếp trước , hắn tên Vương , là một đứa trẻ đạt tiêu chuẩn con ngoan học giỏi, cháu ngoan bác Hồ khi đã đạt được danh hiệu học sinh giỏi trong nhiều năm liền cùng nhiều thành tích khác , gia đình hắn thì cũng rất khá giả , có của ăn của bỏ ngân hàng ,còn cha mẹ hắn thì lại hết mực thương con , luôn quan tâm yêu thương chăm lo hắn . Có thể nói bản thân hắn đang sở hữu một cuộc sống mà rất nhiều người phải mơ ước .
Nhưng trong một lần đi chơi với đám bạn thân , hắn vì cứu một đứa bé ăn mày trước một chiếc xe tải đang băng băng lao qua đường mà hắn bị tông chết ngay tại chỗ , hắn liền xuyên không đến thế giới này , được sở hữu một cái hệ thống gọi là "Hệ Thống Đế Vương" có nhiệm vụ phò trợ hắn trở thành vạn tộc duy đế , thống nhất vũ trụ đem lại sự hòa bình cho chúng sinh , dẫn dắt họ đi lên đỉnh cao của con đường tu tiên .
Tại đây , hệ thống tiết lộ cho hắn biết nguyên lai hắn vốn dĩ không phải là người được chọn để xuyên không trở thành vạn tộc chi đế mà là đứa bé ăn mày mà hắn cứu kia , nhưng vì cảm động trước tấm lòng hào hiệp trượng nghĩa của hắn , một phần cũng vì bị deadline dí sát đít nên hệ thống liền đưa ngay ra quyết định chuyển sang chọn hắn hay vì đứa bé ăn mày kia . Nghe tới đây hắn cũng không biết là mình nên khóc hay là cười nữa .
Sau khi xuyên không , nhận được nhiệm vụ của hệ thống hắn liền âm thầm xây dựng thế lực , chiêu mộ nhân tài , mài dũa kinh sử , chuyên cần học tập chuẩn bị cho kế hoạch lật đổ đương triều , thành lập một triều đại mới thì đến nay đã trôi qua 28 năm ,hắn đã thành công thi đổ , trở thành đương kim trạng nguyên .Mọi chuyện dần đang đi theo đúng hướng mà kế hoạch hắn vạch ra a.
"Chuyện gì mà lại có thể làm cho chủ công của ta buồn phiền vậy ?" Một tiếng nói cười vang lên làm cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn .
Quay lại nhìn người đang đứng ở cửa , hắn bổng cười khẽ nói :
"Không có gì , chỉ là suy nghĩ bơ quơ việc thiên hạ thôi . Nhưng mà quân sư hôm nay tới hơi muộn đó ! Đêm nay trăng rất tròn , ta định sẽ cùng với quân sư uống vài ly , thưởng nguyệt ngâm thơ ."
Người vừa hỏi hắn là Lí Hiên - là quân sư mà hắn đã chiêu mộ được từ 8 năm trước để phò trợ hắn trên con đường đế vương sau này .
Nghe vậy , Lí Hiên liền cười :
"Không sao đâu thưa chủ công , đêm đêm nay còn dài lắm .Sãn tiện thuộc hạ có đem theo bên mình một bình rựu ngon , đành mạo muội đem ra mời chủ công thưởng thức". Nói rồi Lí Hiên móc trong nhẫn trữ vật ra một bình rựu cổ đã được ủ hàng trăm năm ra , đặt nó lên bàn rồi rót đầy ra hai cái chén sứ . Xong hắn cầm lấy một chén lên đưa cho Lạc Hàn tỏ vẻ mời rồi tự cầm nốt chén còn lại bước lại gần cửa sổ , vừa đi vừa nói :
"Đúng là trăng đêm nay đẹp thật đấy !"
Suy nghĩ một lúc lâu ,quay người lại nhìn Lạc Hàn đang đứng đằng nhau nhìn mình mỉm cười ,húp một ngụm rựu trong chén , hắn lại nói tiếp :
"Thuộc hạ ngu dốt , bản thân ỷ có chút tài văn chương , nay nhìn cảnh đẹp mà không kìm được lòng nên đành múa rìu qua mắt thợ sáng tác một bài thơ .
Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ. "
"Hay ! Thơ hay , rất hay !" Lạc Hàn vừa nói vừa vỗ tay bôm bốp
Nói rồi hắn đi đến bên bàn cầm chén rựu lên nốc sạch rồi từ từ tiến lại gần Lí Hiên mà cười bảo :
" Nếu quân sư đã góp vui một bài thơ thì ta đây cũng không thể nào mà ngồi không nghe được . Ừmmm , quân sư đã làm về đề tài ngắm trăng thì thôi ta cũng làm về đề ngắm trăng đi "
"Thuộc hạ rất vinh hạnh khi được nghe thơ của chủ công "
"Ừmmm , để nghĩ coi . À có rồi !
Đêm khuya gió thổi từng phiênNgắm cảnh lòng bỗng buồn phiền làm sao
Khuya thanh vắng, ánh trằng caoGió trôi xào xạc làm xao xuyến lòng
Trong ngục lặng đứng ngắm trông
Nghĩ về tổ quốc , từng dòng lệ rơi
Lẻ loi trăng sáng trên trờiBất lực chỉ biết trao lời vào thơ
Từng hơi thở , ta đợi chờĐợi ngày thiên hạ phất cờ Lạc quân
Kiếp phu ngộ thấu hồng trầnKhai thiên lập quốc mộ phần khắc ghi "
---------------------------------------------------------------------------------------------------
ps: Lần đầu em viết truyện nên không biết nói gì hơn chỉ có thể cảm ơn những đọc giả đã dành ra vài phút của cuộc đời để đọc tác phẩm đầu tay của em . Truyện em không biết sẽ hay hay dở nhưng em sẽ luôn cố gắn ngày càng hoàn thiện bản thân và tác phẩm một cách hoàn hảo hơn để cho các bạn đọc giả sẽ có những phút giây trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời .
Vì đây là tác phẩm đầu tay nên đôi lúc truyện sẽ có những sai sót không đáng có nhưng em mong các bác sẽ bỏ qua và luôn ủng hộ em và truyện của em
Truyện được xuất bản vào 12 giờ 30 phút ngày 15 tháng 1 năm 2023