Trong làn sương mờ của nguyên khí, bóng hình thon thả của một đại mỹ nhân dần hiện ra. Nàng có làn da trắng mịn như tuyết, mái tóc đen thuyền óng ả dưới ánh sáng của mặt trời.
Dung mạo của nàng thì lại càng ấn tượng hơn khiến sát thủ được huấn luyện lâu năm như Mặc Lâm còn phải say đắm.
" Quả là một tuyệt sắc giai nhân aa"
Mải ngắm nhìn vẻ đẹp của nàng mà hắn quên mất cả hai đang loã thân. Người nữ nhân kia tức giận nhìn về phía hắn không nói năng gì một trưởng đánh thẳng vào Mạc Lâm.
Bị tấn công bất ngờ Mạc Lâm không thể né đòn lĩnh trọn một trưởng nhưng may mắn sống sót. Cô gái bay lên không trung quấn lấy mảnh áo che thân tức giận nhìn xuống.
" Ngươi rốt cuộc là tên nào tại sao dám lại gần nơi ta tắm?"
Lĩnh trọn một đòn uy lực hắn vết thương chưa khỏi nay lại thêm nặng khó khăn nói.
" Ta.. Ta chỉ là một kẻ đi lạc, do đã lâu chưa tắm nên khi thấy hồ liền nhảy xuống ai ngờ lại gặp phải cô nương"
Hắn vừa nói lại vừa lén nhìn dung nhan cô đặc biệt là vẻ cuốn hút của đổi mắt.
"Quả là đôi mắt đẹp, nhưng sao ánh nhìn thật xa xăm và u buồn quá vậy" hắn nghĩ thầm trong đầu và thở dài.
Đại mĩ nữ tức giận phóng một luồng sát khí uy áp đè nén Mặc Lâm khiến hắn cảm giác nghẹt thở.
"Đây là..Khụ...Uy áp của võ tông cảnh giống như ở Long gia...khụ...Không còn mạnh hơn thế..."
Trước uy thế đó Mạc Lâm gồng mình gánh chịu tình cờ Hấp thú quyết kích hoạt bản nguyên kì lân giúp hắn chống lại uy áp, lấy uy áp mài giũa thân thể, vô tình giúp hắn đột phá bình cảnh nhưng chưa thể tiếp cấp lên.
" Thật bất ngờ một võ linh nhỏ bé như ngươi lại có thể chịu được uy áp của ta.."
Bỗng nhiên cô ta sững lại rồi chợt nói:
" May cho ngươi ta đang có đại sự nếu không ta sẽ giết ngươi, chuyện hôm nay ngươi phải thề với thiên đạo rằng sẽ không tiết lộ ra nếu không thì..."
" Ta thề với trời đất chuyện hôm nay ta sẽ không hé răng nửa lời" Mạc Lâm vội đáp.
Thấy vậy cô ta liên bay đi, thấy nàng đi hắn thở phào nhẹ nhõm thả mình theo dòng nước.
" Quả đúng là hồng nhan hoạ thủy...Haizz"