Kiều Bách nhìn nghiêng về phía Đường Cận Ngự, thực ra anh cũng có chút kinh ngạc.
Giá trị nhan sắc của Đường Cận Ngự quá cao, khí thế toàn thân quá đủ, mặc dù trêи người mặc quần áo rẻ tiền nhưng cũng khó có thể che dấu được khí chất cao quý toát ra từ toàn thân.
Nhưng mà anh ta rất giỏi ngụy trang.
Ngoại trừ khuôn mặt tuấn tú trong nháy mắt hạ gục mọi người kia, trêи người anh không có bất kỳ bóng dáng của một quân nhân.
Rất giống như thường xuyên trà trộn vào nhân viên công tác đoàn làm phim.
Anh ta ngụy trang tốt như vậy, Giản Thất không khỏi thắc mắc đây có phải là công việc chính của anh ta hay không, đi lính gì đó chỉ là công việc phụ mà thôi!
Rõ ràng, người đàn ông này là một cao thủ ngụy trang!
Khả năng thật giả lẫn lộn này thực sự không phải người bình thường có thể làm được.
Nếu không phải buổi tối ngày hôm đó bắn nhau, không chừng cô sẽ cho rằng người đàn ông này chỉ là một tay giang hồ đẹp trai mà thôi.
Bị nhìn chằm chằm, Đường Cận Ngự đúng lúc lộ ra vẻ ngượng ngùng, xấu hổ.
“Anh tên là gì?” Giản Thất cười hỏi, trong mắt lộ ra vài phần thú vị ác ý.
Đường Cận Ngự không muốn trả lời câu hỏi của cô cho lắm, nhưng không nói không được: “Cô Giản, gọi tôi là Tiểu Đường là được.”
“Tiểu Đường? Không ít nha!” Giản Thất cười xấu xa, những lời này kết hợp với nụ cười của cô khiến trông có vẻ lưu manh.
(Tiểu là ít, ý nữ 9 bảo nam 9 không phải ít ngọt mà hơi bị nhiều ngọt)
Cô bé nhà mình đang bỡn bợt người ta!
Coco không nhịn được muốn che mặt mình, bảo bối à, em là con gái đó!
Con gái đó!
Cô quấy rối một người đàn ông như thế này có ổn không?
Giản Thất, em là nữ lưu manh!
Mọi người đều có chút lộn xộn, Coco nhịn không được muốn cứu lại sự ngọt ngào, đáng yêu của Giản Thất.
Nhưng lại nghe thấy tiếng cô lần nữa mở miệng nói: “Anh hơn tôi vài tuổi, gọi anh là Tiểu Đường không ổn đâu!”
Coco thở phào nhẹ nhõm nhìn Giản Thấtnở nụ cười thuần khiết, trong lòng muốn chửi tục!
Nói đi cũng phải nói lại, hiện tại anh luôn có một cảm giác Giản Thất đang cười nhạo những ý nghĩ xấu xa của bọn họ!
Đường Cận Ngự hừ lạnh một tiếng, trong lòng mọi người đều biết anh ta nghĩ như thế nào.
“Anh tên là Đường gì?” Giản Thất có vẻ rất hứng thú, tiếp tục cười hỏi.
Nhưng dù nhìn nụ cười đó như thế nào thì cũng có cảm giác như một tên côn đồ đang nhìn trúng phụ nữ con nhà lành.
Coco rất muốn mang Giản Thất bỏ đi chạy lấy người, lần đầu tiên anh cảm thấy mang em gái này ra thật mất mặt!
Nói ra thì sao không đùa giỡn Kiều Bách mà lại đi đùa giỡn trợ lý của Kiều Bách?
Coco nhịn không được cẩn thận đánh giá Đường Cận Ngự… Vừa nhìn thấy, quả thật khuôn mặt này còn đẹp trai, thanh tú hơn Kiều Bách.
Giản Thất, em thay đổi rồi, không phải chỉ thưởng thức tài năng của một người sao?
Từ khi nào em trở nên thưởng thức thân thể của người khác rồi!
Mấu chốt là làm trò trước mặt nam thần!
Đường Cận Ngự nhìn cô gái xấu xa trước mặt, nhíu mày, sau đó nói: “Đường Nhất.”
Giản Thất câu môi, Đường Nhất?
Cái tên này vừa nghe đã biết giả!
“Tiểu Đường Đường, hay là anh tới làm trợ lý cho tôi đi?” Giản Thất câu môi cười, trực tiếp đi tới bên cạnh Đường Cận Ngự.
Đường Cận Ngự quay đầu nhìn Kiều Bách: “Anh Kiều, tôi đi trước chuẩn bị quần áo diễn tí nữa anh phải dùng.”
Kiều Bách gật đầu.
Khi người nọ rời đi, Giản Thất lúc này mới thu hồi ánh mắt, dừng lại trêи người Kiều Bách: “Anh nói muốn thảo luận kịch bản diễn cùng tôi?”
Kiều Bách bình tĩnh gật đầu.
Thật sự hiếm có, cô vẫn còn nhớ đến chuyện này!
“Được đấy, lại đây ngồi nói chuyện đi!” Giản Thất nói xong xoay người đi về phía ghế bên cạnh.
Kiều Bách nhìn nghiêng người đại diện bên cạnh, giọng điệu thờ ơ: “Đây là fan mà anh đang nói tới sao?”
Người đại diện: “...”
Có lẽ là antifan, cố ý ở trước mặt anh làm ngơ anh.