"Đừng nói nhảm!" Coco trừng mắt nhìn Giản Thất, nhưng đáy mắt hiện ra một vẻ mất tự nhiên khiến Giản Thất bắt được.
"Coco, anh không cảm thấy bật lửa màu đen trêи tay anh không hợp với cả người của anh sao?" Giản Thất cười tinh quái.
Coco trừng mắt nhìn cô: "Em im miệng đi!"
"Thợ trang điểm, mau làm cho em ấy đi..."
Chuyên viên trang điểm bên cạnh nhịn không được cười cười.
"Coco, anh đang chột dạ phải không?" Giản Thất vui vẻ nói: "Có vẻ như đã bị em đoán được rồi!"
Khi Coco bùng nổ, cũng quên mất chuyện vừa mới thảo luận.
Giản Thất nhìn Coco, người đang phớt lờ cô bên cạnh, khóe miệng nở nụ cười khó hiểu, nhắm mắt lại, tùy ý để chuyên viên trang điểm trang điểm cho cô.
Cánh cửa mở ra, Giản Thất thay trang phục bước ra.
Cô mặc một bộ sườn xám màu tím, eo thon chân dài, trang điểm tinh tế, quyến rũ, lọn tóc trêи trán càng làm tăng thêm vẻ phong tình cho cô.
Ngũ Quan của Giản Thất vô cùng xinh đẹp, kỹ năng diễn xuất không đặc biệt xuất sắc, nhưng lại có khí chất ngời ngời, với nhiều năm kinh nghiệm đóng phim, cho nên cũng coi là người có năng lực diễn tương đối với người cùng tuổi.
Tuy nhiên vẻ ngoài xinh đẹp, thái độ hòa nhã, tính tình nhu mì, hơn nữa luôn chọn loại hình nhân vật tương đồng nhau, cho nên cuối cùng trở thành bình hoa trong mắt mọi người!
Lúc này sau khi thay trang phục nhân vật xong, trong mắt mọi người lóe lên vẻ kinh diễm.
"Xinh quá!" Coco cười khen ngợi.
Giản Thất câu môi, khí chất mạnh mẽ, tự tin và mê hoặc, cứ như vậy trong nháy mắt, Coco cho rằng nhân vật trong kịch bản là để dành cho Giản Thất.
Hoặc có thể nói nhân vật này tạo ra theo nguyên mẫu của Giản Thất.
Nhìn thấy vẻ ngạc nhiên không che dấu kinh diễm của mọi người, khóe môi Giản Thất nở nụ cười thật sâu: "Đi thôi, cho anh chút mặt mũi!"
Khi cả hai bước ra từ phòng thay đồ, dọc đường nhận được vô số ánh mắt ngạc nhiên, ghen tị.
Giản Thất không quan tâm, sống lưng của Coco bên cạnh thẳng thắp, rất có cảm giác đây là cô gái của tôi, đây chính là cảm giác tự tin xinh đẹp!
Lúc này Nhậm Nhiễm Nhiễm đang quay phim, vừa rồi người đại diện của cô ta không có ở đó, lúc này thấy Coco và Giản Thất đi tới, trực tiếp bước qua, liếc nhìn Giản Thất, có chút châm chọc cười nhạo một tiếng.
"Coco, tôi không ngờ anh vẫn đem theo cái bình hoa ngàn năm không đổi này, tôi không biết anh đang cố chấp cái gì? Cũng đúng, Coco anh cũng chỉ có bản lĩnh như vậy, bằng không công ty sẽ không thể chỉ định Giản Thất và một số người mới cho anh đem theo."
Người phụ nữ nói móc Coco.
Có vẻ như Coco đã quá quen với những sự châm chọc như vậy, chỉ bình tĩnh cười, không thèm quan tâm.
Giản Thất nhướng mày, ánh mắt rơi vào người phụ nữ trước mặt, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, u ám.
Coco ở bên cạnh vươn tay muốn giữ lấy cô, sợ thả cô cô lại làm gì đó cho mình?
Nhiều người mới sau khi được Coco nâng đỡ nổi tiếng, những người đó yêu cầu Coco chỉ có duy nhất nghệ sĩ là bọn họ, nhưng Coco không muốn từ bỏ cô, vì vậy tất cả đều chọn cách rời xa anh.
Coco đối xử thực sự rất tốt với cô, Giản Thất hiểu điều này.
Vì vậy, người của cô không đến lượt người khác chỉ trỏ bắt nạt!
"Tổ tiếp theo chuẩn bị!" Nhân viên công tác của đoàn phim cầm loa hét lớn.
Coco vội vàng đẩy người qua, loại tiểu nhân khiêu khích anh ta xem quá nhiều rồi, đều lười để ý.
Hơn nữa hiện tại Giản Thất quá dễ cáu kỉnh, anh vẫn nên bình tĩnh một chút.
Coco kéo người đó đi, nhưng người đại diện định duỗi chân ra để Giản Thất ngã, khiến cô trở nên xấu mặt.