Chương 431: Dọn nhà

Dọn nhà là một chuyện rất rắc rối.

Bởi vì có đủ thứ lộn xộn cần xử lý.

Nhưng đối với Đỗ Duy, vấn đề này thật dễ dàng.

Cho dù là lúc mới bắt đầu hay hiện giờ, hắn rất hiếm khi thiếu tiền, theo cách nhìn của giáo hội, hắn luôn làm việc chăm chi, chống chọi với ác linh cả ngày lẫn đêm.

Tiền lương chưa bao giờ thấp.

Trong những nhiệm vụ do giáo hội giao mà hắn đã giải quyết trước đó, hắn không chỉ nhận được một số vật phẩm có ích, chẳng hạn như tiền xu, khẩu súng kíp, ô đen, v.v…, còn có thù lao phong phú.

Thù lao rất nhiều, lên tới hàng triệu.

Có tiền thì chuyện gì cũng dễ giải quyết.

Trải qua một buổi chiều xem nhà, Đỗ Duy nhanh chóng chọn một ngôi nhà cũ.

Những cái gọi là điều khoản, hạng mục phụ đều được giải quyết một cách dễ dàng.

Hmm... trả tiền mua nhà trong một lần.

Nó còn ở khu biệt thự trung tâm thành phố, chính là nơi đã giải quyết Hannibal.

Lý do chọn nơi này, là do có người chết, giá nhà rẻ, an ninh cũng tốt, những người nên dọn đi đều đã dọn đi hết, những người còn lại cũng là những người thuê cao tuổi.

Tất nhiên, không thể mở phòng khám.

Đỗ Duy mua một biệt thự nhỏ hai tầng có cây xanh ở mặt trước và sau, có cả vườn hoa nữa.

Đây sẽ là nơi ở cá nhân của hắn, ngoài ra để ở lại tạm thời, còn có thể để đồng hồ cổ và các vật dụng khác ở nơi này.

……

Trong biệt thự. Trời đã về khuya.

Sau khi các công nhân phụ trách việc dọn nhà đã chuyển đồ đạc, quần áo, v… của Đỗ Duy đến, việc chuyển nhà hoàn tất.

Mặc dù môi trường sông thay đổi. Nhưng Đỗ Duy mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nhẹ, việc sắp xếp đồ đạc trong ngôi nhà mới vẫn giống như trước.

Các bức tường được sơn màu be, chiếc đồng hồ cổ được treo trên tường một cách chắc chắn, bên cạnh là Annabelle.

Đỗ Duy ngồi trên sô pha, lấy hết đồ trong ba lô ra.

Đặt một chiếc thùng rác bên cạnh chân phải, bên trong là 2 chiếc đồng hồ vừa nổ tung.

Nơi nào có đồng hồ cổ, chỉ cần trong nhà có đồng hồ khác, sẽ trực tiếp bị nổ tung, dường như thứ này có ý thức lãnh thổ rất mạnh.

"Mình phải sắp xếp tình hình hiện tại."

Trên bàn có mặt nạ, khẩu súng kíp, tiền xu, xúc xắc, zippo, một đôi găng tay trắng của Giám mục Slivika, một bức tranh sơn dầu cuộn lại, cùng một bản đồ da người.

Đột nhiên, Đỗ Duy cau mày, rút trong ví tiền ra 1 lá bài Joker.

Trên mỗi lá bài có 1 Joker riêng biệt. Một lá tượng trưng cho cờ bạc, và một tượng trưng cho điều ước.

Ban đầu, 2 lá bài Joker này được đồng hóa, nhưng khi dung hợp nhất, lại tách ra.

Về phần tà linh đâm lén hắn, đã bị xé làm đôi nhét vào 2 lá Joker.

Ở trong tay của Đỗ Duy, 2 lá bài Joker toả ra làn hơi buốt giá, tà linh ẩn nấp trong đó cũng hơi xao động.

Nhưng Đỗ Duy không quan tâm.

"Đừng lo lắng, tao sẽ không để cho mày chết dễ dàng như vậy. Ít nhất mày còn có thể đi theo tao một thời gian rất lâu. Chỉ cần tao không chết, mày không thể thoát khỏi tao."

Nói xong, Đỗ Duy khẽ cau mày, hắn đột nhiên ảo tưởng rằng lời nói và tác phong của mình lúc nào cũng giống nhân vật phản diện trong mấy bộ phim điện ảnh...

"Chắc là ảo ảnh..."

Hắn vô cảmném 2 lá bài Joker lên bàn cà phê, sau đó tiến vào ác linh hoá.

Ngay sau đó, bầu không khí trong cả căn phòng trở nên đè nén.

Lạnh khủng khiếp.

Vừa dọn vào nhà mới, ban đầu vốn không có sức sống, giờ lại càng thêm ảm đạm và đáng sợ.

Giống như có ác linh lui tới...

2 lá bài Joker toát lên vẻ lạnh giá, tiền xu tự động dựng thẳng lên, trên đầu của Đỗ Duy có một chiếc liềm, cùng với một chiếc đầu lâu.

Linh mục không đầu trong khẩu súng kíp cũng xuất hiện, xúc xắc khẽ run lên.

Annabelle trong tủ khung cũng quay đầu nhìn sang.

Chỉ có đồng hồ cổ vẫn tỉnh queo, cứ như sau khi Đỗ Duy ác linh hoá, chả là gì với nó sất.

Sau khi Đỗ Duy bước vào ác linh hoá, căn bản tương đương với ác linh Đỗ Duy lấy lại thân thể.

Nhưng trận chiến trước đã tiêu tốn quá nhiều sức lực.

Hiện tại, Đỗ Duy vẫn đang trong quá trình hồi phục.

Từ một góc độ khác, ác linh Đỗ Duy trở thành Đỗ Duy ác linh hoá, sau khi giải trừ trạng thái ác linh hoá, hắn chính là hắn lúc đầu.

Vấn đề nhân tính bị xói mòn đã được giải quyết.

Nhưng sử dụng sức mạnh này không phải là không trả giá.

Càng lạm dụng, sẽ càng đẩy nhanh quá trình biến đổi mình thành ác linh.

Vào lúc này, Đỗ Duy lạnh lùng nhìn chiếc mặt nạ đặt trên bàn cà phê.

Cảm giác ngột ngạt mà hắn mang lại, khiến cho tất cả các vật phẩm chứa ác linh đều có phản ứng.

Nên ra đều đã ra.

Chỉ có Cái Bóng vẫn đang giả vờ chết.

Ánh mắt áp lực, trầm trọng.

Mặt nạ run rẩy. Dường như cảm nhận được áp lực, 2 điểm đỏ sáng lên, Cái Bóng bước ra từ trong bóng tối, hai tay cầm một con dao sắc bén, vững vàng đứng trước mặt của Đỗ Duy.

Cái Bóng vẫn bất động...

Đỗ Duy thờ ơ, và tàn nhẫn...

Nếu Cái Bóng có ý thức của chính mình, có thể cảm thấy bầu không khí hơi khó xử.

Nhưng nó không có, nó chỉ có một chút IQ.

Vì vậy, Đỗ Duy vươn tay ra nắm lấy, trong tay lập tức xuất hiện Cái Bóng, bị hắn bóp cổ.

"Trước đó, mày đâm tao hai lần."

"Mày cho rằng giả chết, thì mọi việc coi như xong?"

Có một chút ác ý trong giọng điệu của hắn.

Cái Bóng điên cuồng run rẩy, nhưng nó không thể nói chuyện, thậm chí còn cầu xin sự thương xót

Nhưng vào lúc này, một phong thư ố vàng bị đẩy ra khỏi lồng ngực của Cái Bóng.

Cùng lúc đó, một tờ giấy bay ra khỏi phong thứ, trên đó có rất nhiều chữ.

[Đêm nay sao thiệt sáng, phong thư dường như nghe thấy giọng nói của chủ nhân. Mới đầu cứ tưởng là ảo giác nhưng không ngờ đó là sự thật. Phong thư muốn cảm ơn Satan, cảm ơn Chúa, nhưng phong thư biết rằng sự tồn tại của họ nếu so với chủ nhân ngài, đó là đom đóm mà đòi đọ sáng với trăng rằm. ]

【Phi, ngu ngốc. ]

【Chủ nhân vĩ đại, trước đây không lâu, Cái Bóng chết tiệt kia đã phản bội ngài, đâm lén ngài hai lần, đối với kẻ phản bội, ngài nên xé xác nó!]

[Cả 2 lá bài Joker nữa, ngài hãy trực tiếp thiêu trụi chúng, loại rác rưởi không có tầm nhìn này không xứng cùng phong thư đi theo ngài]

Đọc đống chữ này, Đỗ Duy sa sầm mặt, hơi thở lạnh lùng càng thêm trầm trọng.

Hắn trực tiếp buông tay, thả Cái Bóng.

Sau đó, lạnh lùng nhìn vào lá thư: "Mày nghĩ rằng mình có ích cho tao hơn so với Cái Bóng và Joker?"

Trên giấy lại hiện lên dòng chữ: [Chủ nhân vĩ đại, phong thư đã vì ngài thu thập mọi bí mật của thằng con người ngài, chính là để chờ ngài trở về, phong thư luôn trung thành với ngài!

Phong thư dường như đã nhầm Đỗ Duy thành ác linh Đỗ Duy.

Và...

Nó tiết lộ bản chất khốn kiếp của mình.