Ở nhà.
Đỗ Duy và Alexis ngồi trên ghế sô pha.
Hắn cười tươi, giang tay ra ôm lấy vai bạn gái, dịu dàng nói: "Em ơi, sáng nay em báo mình đến ngày, nhưng lúc đó anh có chuyện nên không qua ngay được, em đùng giận."
Hắn sẽ rời New York vào ngày mai, trước đó nên nói vài câu ngọt ngào với bạn gái.
Đây được gọi là lươn lẹo.
Alexis lắc đầu, hai tay cầm ly nước đường mật đun sôi với gừng lên, nhấp một ngụm.
Mùi hơi lạ. Nhưng vẫn có thể chấp nhận được.
Cô nói với Đỗ Duy: "Không sao, anh có việc bận thì thôi, hơn nữa gần đây hình như anh không đi đâu nữa, không phải luôn ở New York sao."
Đối với Đỗ Duy, chuyến đi nước ngoài này, hắn đã giải quyết ổn thoả Freddy.
Trở lại New York và giải quyết lời nguyền.
Ngoài ra, hắn đã giết Hannibal.
Mặc dù có rất nhiều chuyện, nhưng tất cả đều diễn ra trong vòng vài ngày.
Ngoài ra, hắn còn nhắn tin với Alexis, tạo ra tình huống hắn đang ở New York và ở nhà, Alexis cũng không phát hiện ra.
Alexis vẫn cảm thấy kỳ quái, Đỗ Duy có phải thật sự đã mở mang đầu óc hay không, nếu không sao lại có một loại ảo tưởng lúc nào anh yêu cũng ở bên cạnh mình.
"À phải rồi anh yêu, gần đây em định mua một căn biệt thự, anh có ý kiến gì không?"
Alexis đặt cốc xuống, lấy smatphone trong túi ra, mở images về biệt thự và nhà ở trong album.
Trong album có rất nhiều căn biệt thự được trang hoàng rất sang trọng. Hồ bơi tư nhân, sân vườn, thậm chí một số căn còn được xây dựng ngay bên hồ, trông rất có giá trị.
Những căn biệt thự này không chỉ ở thành phố New York mà còn ở các thành phố khác, thậm chí là thành phố nơi ba mẹ Alexis đang ở.
Hắn nhìn về cô bạn gái đang rất hào hứng, Đỗ Duy không khỏi thắc mắc: "Tại sao lại mua biệt thự?"
Alexis nói không chút do dự: "Tất nhiên là để hai chúng ta ở. Dù sao giờ anh cũng đâu làm nghề bác sỹ tâm lý nữa. Không cần thiết phải sống ở Phố Queen, cứ đến sống cùng em.”
Người phương Tây tương đối cởi mở. Sau khi nam nữ xác định quan hệ yêu đương, sống chung là chuyện thường, chưa kể Đỗ Duy và Alexis đã có quan hệ xxx.
Không sống cùng nhau, đó mới là chuyện lạ.
Nhưng điều này khiến Đỗ Duy xấu hổ.
Hắn có quá nhiều bí mật, hơn nữa sau đây sẽ phải đối phó với ác linh ở các thành phố khác.
Nếu sống với Alexis, chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Bởi như vậy, chưa kể Alexis sẽ nghĩ gì, hoàn cảnh ở nhà một mình có thể sẽ nguy hiểm cho cô ấy.
Trừ khi hắn có thể tìm ra cách để che giấu tất cả ác linh. Hoặc đặt chúng ở một nơi an toàn.
Mà đó cũng là tương lai.
Cứ kéo dài thời gian đã. Nhưng không thể quá lâu.
Đỗ Duy thu hồi suy nghĩ, nói với Alexis: "Em yêu, thật ra anh nghĩ chúng ta sống chung với nhau là được rồi. Nếu em muốn mua biệt thự, anh sẽ nghe lời em, nhưng anh đề nghị em mua căn chưa được tu sửa hoặc chỉ mới tu sửa đơn giản."
Alexis nghi ngờ hỏi: "Tại sao?"
Đỗ Duy trả lời: "Vì đó sẽ là tổ ấm của hai chúng ta, em không muốn tự tay thiết kế trang trí nhà, và tận hưởng quá trình xây dựng tổ ấm của chúng ta sao?"
Vừa nói chuyện, Đỗ Duy vừa nghĩ cách để nói với Alexis rằng hắn sẽ rời đi ngày mai.
Điều này đơn giản hơn nhiều so với việc nói với cô ấy rằng hắn muốn tiếp xúc với nhiều ác linh.
Alexis nghiêng đầu nhìn Đỗ Duy: "Anh nói nghe rất hay, nhưng em không biết trang trí."
Đỗ Duy cười nói: "Anh có thể học."
Alexis ngạc nhiên và nói: "Học à? Anh đùa em sao? Học trang trí nội thất mất rất nhiều thời gian, nếu liên quan đến cải tạo tường, anh còn phải biết một số kiến thức về kiến trúc."
Đỗ Duy nghiêm túc nói: "Tin tưởng anh, đây không phải là vấn đề đối với anh. Anh có thể lấy chứng chỉ thiết kế nội thất trong tối đa một tháng."
Trí nhớ của hắn luôn rất tốt.
Cộng thêm có thể dùng đồng xu để gian lận, nếu may mắn thì có thể học trong một tuần.
Thật dễ dàng, đúng không?
Alexis không nghĩ Đỗ Duy có thể làm điều đó, nhưng vì bạn trai của cô ấy đã có lòng, cô ấy sẽ không từ chối hắn.
"Nếu là như vậy, anh có thể thử xem."
Alexis chớp mắt nhìn Đỗ Duy: "Nhưng nếu không học được thì sao?"
Đỗ Duy nhẹ giọng nói: "Em cứ nói."
Alexis chỉ vào môi của mình, có chút ẩn ý nói: "Anh hiểu mà..."
"À à... anh hiểu, anh hiểu."
Đỗ Duy bèn chuyển chủ đề, sau đó nói: "Bên giáo hội có trường học đặc biệt, có thể tìm một thầy dạy thiết kế kiến trúc, học tập sâu thêm."
Alexis nói một cách chán ghét: "Anh sẽ không thiết kế ngôi nhà mới của chúng mình theo phong cách nhà thờ chứ?"
Đỗ Duy cười nói: "Chắc chắn không phải."
……
Lúc chạng vạng, mưa ở New York đang nhỏ dần.
Nhưng sắc trời cũng đã mờ đi.
Tuy nhiên, cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu.
Đàn ông ở quán bar, khu đèn đỏ.
Những người phụ nữ đang mua sắm trong trung tâm thương mại.
Mà trong nhà thờ ở Bắc Brook.
Cha Tony đang cầu nguyện trước tượng của Chúa.
Ông ấy rất già, nhưng tinh thần rất tốt.
Nhưng nếu tiến lại sát hơn, có thể nghe thấy những lời cầu nguyện của Cha Tony, không phải là Kinh thánh nghiêm túc.
Trước mặt tượng của Chúa, Cha Tony thì thào: "Chúa ơi, từ khi bị ác linh ở khu đèn đỏ nhắm tới mấy ngày trước, con cảm thấy rất cô đơn. Thằng khốn Tom đó lại đi Ba Lan với Đỗ Duy, con một mình ở New York, nên không dám rời khỏi nhà thờ. "
"Nhưng giờ họ đã trở lại."
Đã từng, mối quan hệ giữa Tom và Cha Tony vô cùng hoà hợp, một linh mục và một cảnh sát.
Hai người hợp thành một đội chơi tan nát khu đèn đỏ, tạo danh tiếng không nhỏ.
Nếu không phải Đỗ Duy không có hứng thú, có lẽ giờ hắn cũng đã bị Tom dụ vào râm đạo.
Vì vậy, tổ hợp chiến thần làng chơi chỉ có hai người.
Nhưng hiện giờ, Tom vì lý do khó nói, đã bỏ rơi Cha Tony.
Điều này khiến Cha Tony cảm thấy khó chịu.
Cô đơn và trống rỗng...
Chủ yếu là vì ông xấu hổ khi đi một mình.
"Ai, dù có đi, mình cũng không tìm được người thích hợp nếu không có Tom."
Cha Tony thở dài.
Ông do dự, lấy điện thoại trong túi ra, mở Danh bạ.
Đã tìm đúng số điện thoại của Tom nhiều lần, nhưng rất xấu hổ khi bấm số đó.
Phải mất một thời gian sau, Cha Tony nhìn lên tượng Chúa, và vẽ hình thánh giá trên ngực: “Chúa ơi, xin tha thứ cho con, con xin thề, lần sau con sẽ tăng cường ý chí của mình.”
Sau khi nói xong, ông kiên định gọi cho Tom.
"Alo, có phải Tom đó không?"
Cha Tony có chút hàm hồ.
Đầu dây bên kia, Tom thở gấp gáp, sốt ruột nói: "Là con, có chuyện gì không?"
Cha Tony ngập ngừng hỏi: "Giờ con đang làm gì? Nghe có vẻ như hơi thở của con không ổn định, đang xxx gái à?"
Tom giận dữ nói: "Mắc mớ gì tới Cha, á... con đang tập thể dục. Con tập thể dục ở nhà, Cha có chuyện gì không?"
Cha Tony vừa ho vừa nói: "Cha nghĩ chúng ta đã... đã lâu không đi chơi xxx, giờ cũng tạnh mưa rồi, con có muốn ra ngoài xxx giải khuây không."
Tom lập tức từ chối: “Đùa gì chứ, con là cảnh sát, lúc nào cũng phải sẵn sàng chống lại bọn xã hội đen, con cần phải rèn luyện cơ thể, không có thời gian để tửu sắc bào mòn thân thể.”
Cha Tony hạ giọng: "Lần này Cha bao."
Tom do dự...