Tuy nhiên, An Minh Kiệt im lặng một lúc lâu rồi đáp: “Hiện tại hầu hết người của nhà họ An đều bị theo dõi, tôi không thể điều ai giúp cậu, chỉ có một người thôi.”
“Ai?”
“Lý Tài. Tôi đã phải tốn không ít công sức mới giúp anh ta thoát khỏi sự giám sát của nhà họ Phong, nhưng chỉ trong hôm nay thôi.”
“Ở khu vực ngoại ô gần khu vui chơi Giang Đô?”
“Sao cậu biết?” An Minh Kiệt ngạc nhiên. Lý Tài đến đó là nhiệm vụ bí mật, ngay cả nhà họ Phong cũng không biết, vậy mà sao Tô Giang lại biết được?
Tô Giang liền kể về chuyện xảy ra ở khu vui chơi. Nghe xong, An Minh Kiệt mới vỡ lẽ, liền nói: “Ở đó có một nhà máy vũ khí của nhà họ Phong, tôi phái Lý Tài đến để xem tình hình, anh ta vẫn đang ở đó.”
“Được, tôi sẽ liên hệ với anh ta.” Tô Giang nói xong, liền cúp máy.
Nếu đã nhờ Lý Tài giúp thì không cần thiết phải dài dòng với An Minh Kiệt.
“Cậu nhất định phải để hắn... Alo? Alo?”
“Đồ chết tiệt, Tô Giang!”
An Minh Kiệt giận dữ. Mình còn chưa nói hết mà hắn đã cúp máy? Thôi, có Lý Tài ở đó chắc cũng không có chuyện gì nghiêm trọng. Ban nãy, anh ta còn định bảo Tô Giang để lại mạng sống cho Võ Thành Nhân vì gã còn có giá trị. Nhưng thôi vậy.
Sau đó, Tô Giang gọi cho Lý Tài, cả hai trao đổi kế hoạch và quyết định sẽ dụ Võ Thành Nhân ra vùng ngoại ô để giải quyết.
Nghe Lý Tài nói rằng mình có súng bắn tỉa, mắt Tô Giang sáng rực lên, cảm thấy tự tin hơn hẳn.
“Cứ yên tâm, lão Lý. Dụ dỗ đối thủ là nghề của tôi, đảm bảo sẽ kéo hắn ra ngoại ô!”
Nói xong, Tô Giang lập tức đi tìm Võ Thành Nhân và cảnh tượng hiện tại đã xảy ra.
Khi xuống xe, Tô Giang đã nhắn tin cho Lý Tài, dặn dò rằng khi chưa có tín hiệu từ mình, tuyệt đối không được nổ súng.
Quay lại với hiện tại.
Tô Giang đứng trước mặt Võ Thành Nhân, đá một cú mạnh vào bụng khiến gã ta ngã lăn ra đất. Sau đó, hắn không ngừng dùng chân đạp vào người đối phương.
“Tôi đã bảo rồi, tôi ghét nhất bị người khác chĩa súng vào mình!”
Một cú đá trúng lưng.
“Còn dám giả mạo người của nhà họ Phong? Sao không bảo mình là người nhà họ Vương luôn đi?”
Lại một cú đá trúng ngực.
“Với cái đầu ngu xuẩn của mày, vậy mà Lâm Hội dám dùng mày làm át chủ bài? Đúng là nực cười!”
Sau cú đá cuối cùng, Tô Giang khinh bỉ nhổ một bãi nước bọt xuống người Võ Thành Nhân. Gã ta giờ đã co quắp trên mặt đất, không còn sức chống cự.
Từ xa, Lý Tài bước ra khỏi khu rừng rậm, tay cầm một khẩu súng bắn tỉa đen, nhìn Tô Giang với vẻ mặt bất lực.
Nhìn vẻ mặt hả hê của Tô Giang, ai không biết còn tưởng hắn là đại phản diện.
Lý Tài tiến tới, liếc nhìn Võ Thành Nhân đang nằm bất động dưới đất rồi bình thản nói: “Người của nhà họ Lâm à?”
“Sao anh biết?”
“Gương mặt lạ hoắc, nhà họ Phong không có khả năng giấu loại người này. Lâm Hội thì đúng là có thể làm chuyện đó.”
Tô Giang nghe xong liền bĩu môi, giờ thì hắn đã hiểu tại sao bọn chúng lại phải giết mình để giữ bí mật.
Hóa ra là vì nếu lộ ra, ai cũng có thể đoán được gã thuộc phe nhà họ Lâm.
Võ Thành Nhân lúc này đã bất tỉnh, Lý Tài rút ra một con dao ngắn từ thắt lưng, định kết liễu đối phương.
“Khoan đã!” Tô Giang nhanh chóng ngăn lại. Hắn còn cần giữ Võ Thành Nhân lại để dùng cho kế hoạch của mình.
Lý Tài khó hiểu nhìn Tô Giang, không rõ hắn giữ lại người này để làm gì, rồi nói:
“Tra tấn kiểu gì cũng không hỏi ra được gì đâu. Đừng mong moi thông tin từ hắn.”
Gã nghĩ Tô Giang muốn thẩm vấn để khai thác thông tin từ Võ Thành Nhân, nên nói rõ trước. Những người thuộc các gia tộc lớn này tuyệt đối không bao giờ bán đứng gia tộc mình.
Vì nếu phản bội, họ không chỉ bị gia tộc truy sát mà còn bị cả giới giang hồ coi khinh, trở thành kẻ thù của tất cả.
“Ai nói tôi định tra tấn hắn?” Tô Giang lắc đầu cười khổ. Có vẻ như Lý Tài cũng thông minh, nhưng chỉ có hạn thôi.
Nếu hắn đã quyết định giải quyết nhà họ Phong trong vòng một tuần, thì mọi hành động bây giờ phải nhằm gây tổn hại tối đa cho nhà họ Phong.
Vì vậy, Tô Giang nhìn Lý Tài với vẻ mặt “để tôi giải thích cho anh hiểu”, rồi nói:
“Lý ca này, anh đến đây để điều tra nhà máy vũ khí của nhà họ Phong đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Vậy tên này,” Tô Giang chỉ vào Võ Thành Nhân, “Chắc chắn là người của nhà họ Lâm, phải không?”
“Ừ, đúng rồi. Nhưng sao?”
Tô Giang thở dài, sao gã còn chưa hiểu ra nhỉ?
“Nếu chúng ta phá hủy nhà máy vũ khí của nhà họ Phong, rồi ném tên này vào đó, anh nghĩ nhà họ Phong sẽ nghĩ gì?”
“Họ sẽ cho rằng Lâm Hội nhân cơ hội giáng đòn sau lưng, liên kết với nhà họ An để hạ bệ nhà họ Phong. Dù sao nhà họ Phong sụp đổ thì nhà họ Lâm cũng được lợi.”
Lý Tài ngớ người, lời của Tô Giang như tiếng sấm vang dội trong đầu gã. Đôi mắt gã mở to như không thể tin nổi.
Mẹ kiếp, thằng nhóc này... đúng là quá thâm hiểm!
Đến chiêu độc ác thế này cũng nghĩ ra được, Lý Tài lập tức thấy rằng Tô Giang mới đúng là người có khả năng làm ông trùm xã hội đen.
“Nhưng vấn đề là, chỉ có hai chúng ta, làm sao mà phá hủy được nhà máy?” Lý Tài thắc mắc, đây là vấn đề không hề nhỏ, “Nhà máy đó được canh gác kỹ lưỡng, chúng ta không thể tiếp cận, chứ đừng nói vào bên trong.”