Chương 45: Đại Chiến ! Hắc Ám Cự Đầu

" Ghê gớm một cái tiểu nha đầu, không nghĩ lại có người đem Trường Sinh Thể tu đến đại thành " Cổ Huyền Thiên cười nói ra.

" Còn ngươi chẳng phải tu 12 Tiên Thể đại thành " Lý Thất Dạ nghe hắn nói có chút bất đắc dĩ trả lời.

" Ta khác nha, dù sao tích súc năng lượng cùng đạo hạnh của ta không phải ngươi hay nàng có thể tưởng tượng, hơn nữa thiên tư của ta tin tưởng vượt qua cái gọi là tam tiên chi tư ở vùng thế giới này đi " Cổ Huyền Thiên đạo. " Ân, ngươi nói không sai. Năm đó nàng chỉ là một cái khờ tiểu cô nương, ngu ngốc làm cho người ta tuyệt vọng nha, nàng tu thành Trường Sinh Thể quả thật ngoài dự đoán của ta " Lý Thất Dạ tự hào mỉm cười.

Cổ Huyền Thiên nhún vai, từ chối cho ý kiến, tiếp tục uống trà.

" Hả ? Có người đang quan chiến sao " hắn bỗng dừn bỏ tách trà xuống vấn.

" Huyền Đế, 12 Thiên Mệnh Đại Đế " Lý Thất Dạ mở miệng cười nhạt

"Ha ha, Thiên Thần Thư Viện lần này là sắp xong rồi, Thiên Quyền hạ chỉ, Huyền Đế đích thân tới, giữa cả thế gian, còn có ai có thể cứu được Thiên Thần Thư Viện, chỉ sợ coi như là Phi Tiên Đế sống lại, cũng giống vậy cứu không được Thiên Thần Thư Viện. Lần này Thiên Thần Thư Viện tất diệt, giết nha" nguyên bản có Thượng Thần còn duy trì ngắm nhìn thái độ, hiện tại vừa thấy được liền Huyền Đế đều chú ý Thiên Thần Thư Viện, cho rằng Huyền Đế nhất định sẽ ra tay, vì lẽ đó những này Thượng Thần cũng lại dễ kích động, nếu Thiên Thần Thư Viện tất diệt, bọn họ cũng chưa động thủ , chờ đại thế mình định, muốn vớt chút chỗ tốt, chỉ sợ là không có phần của bọn họ.

Thấy Huyền Đế xuất hiện, không ít Đại Đế Tiên Vương nội tâm âm thầm động đậy. Bọn hắn chuẩn bị đánh liều.

Nếu như nói trước kia không có 12 Thiên Mệnh Đại Đế Tiên Vương xuất thủ, vậy kết quả thật là huyền. Thế nhưng Huyền Đế đứng ra, vậy tám chín phần Thiên Thần Thư Viện tất diệt.

Lúc này hai bên Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần vẫn giằng co với nhau.

Huyền Đế thân chinh giống như cự đại tảng đá đè nặng lên mọi người ở phe Thiên Thần Thư Viện, ý chí chiến đấu lập tức giảm sút.

Bỗng dưng lúc này thiên địa toả ra một cỗ sinh cơ dạt dào, một cái mầm lá chốc lát trưởng thành thành che trời một tán lá.

Sinh cơ gia trì khắp Thiên Thần Thư Viện, mọi người đều được gia trì.

Thấy cảnh này có lão tổ điên cuồng hét lớn

" Nhất Diệp Tiên Vương —— "

" Nhất Diệp Tiên Vương, chúng ta bách tộc tiên vương "

Vô số người mừng đến rơi lệ, Nhất Diệp Tiên Vương xuất hiện thời điểm này chẳng khác nào cho bọn hắn thấy hi vọng ánh sáng.

Mọi người lấy dấy lên hi vọng, cuối cùng cũng có người đối kháng 12 Thiên Mệnh Huyền Đế.

" Nên là lúc Thế Đế lên sân " Lý Thất Dạ cười cợt, ánh mắt nhìn về một khoảng không.

" Ông !— " một tiếng vang lên, vừa lúc đó, bầu trời thư viện bầu trời mở ra một cái nói cửa, cái này nói cửa có vẻ óng ánh, mười phần sáng sủa, thậm chí có thể nói là chói mắt, có thể có thể thấy, cái này nói cửa là vượt qua một châu lại một châu, là một cái cực kỳ mạnh mẽ đạo môn.

Ở nói cửa một bên khác, có một tấm đế ghế tựa, tấm này đế ghế tựa chính là dùng nham thạch điêu khắc thành, mười phần cổ điển hào phóng, cả trương đế ghế tựa không có bất kỳ cái gì trang sức, thế nhưng đế uy tràn ngập, để nhân vừa thấy được liền có phục bái kích động.

Ở trên ghế có một người, một cái nam nhân, một cái người có thể chống đỡ thương thiên nam nhân. Hắn ngồi đó không có kinh khủng khí thế, nhưng đế uy quét ngang châu.

Thời điểm thấy nam nhân này, coi như là Thượng Thần, Tiên Vương cũng không nhịn được hét lớn.

" Thế Đế —— "

Mọi người kinh hãi, Thế Đế, cái tên này thật sự quá trấn nhiếp nhân tâm, lãnh tụ Thiên Quyền, chấp chưởng tam tộc, đứng trên đỉnh phong Đại Đế nam nhân.

Thế Đế vừa xuất hiện, trong lòng vô số người chính là đã làm ra kết cục, thế cục Thiên Thần Thư Viện bị diệt đã định xuống.

" Má ơi, đây là muốn cãi biến cách cục 13 Châu sao ? Ba cái 12 Thiên Mệnh Đại Đế Tiên Vương xuất hiện " Có Thượng Thần sợ hai chân run rẩy.

" Vậy đó là Thế Đế sao, kẻ thù truyền kiếp ? Ngươi thật nhàm chán a " Cổ Huyền Thiên nhìn Lý Thất Dạ lười biếng nói ra.

" Ân, ta còn phải gọi hắn nhạc phụ đại nhân đây " Lý Thất Dạ tủm tỉm cười.

Kẻ thù truyền kiếp ? Đừng nói đùa, tuy Thế Đế kinh khủng nhưng muốn nói đến kẻ thù truyền kiếp của Âm Nha còn hơi chưa xứng đây.

Thế Đế xuất hiện, lực chấn nhiếp mạnh hơn Huyền Đế nhiều lắm, lập lức khiến mọi người rơi vào áp lực cự đại một lần nữa.

" Xong, lần này Thiên Thần Thư Viện thật xong " Có người cay đắng thì thào nói ra.

" Lần này nên đến ta xuất hiện rồi " Lý Thất Dạ đứng dậy, nhìn Cổ Huyền Thiên một chút sau đó thân ảnh biến mất.

Cổ Huyền Thên vẫn nhàn nhã tự tại ngồi ở đó uống trà.

" Cũng nên tới " Thế Đế ánh mắt mãnh liệt khoá chặt lại Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ lúc này chậm rãi đạp không bước tới.

" Chúng ta lại gặp nhau, Thiển lão đầu " Lý Thất Dạ cười nhìn Thế Đế nói.

Thấy nam tử này xuất hiện, tất cả mọi người bao gồm chư vị lão tổ, Nhất Diệp Tiên Vương đều nhẹ nhõm một hơi.

Lúc này lần lượt Tiên Đế, Tiên Vương, Thượng thần đứng sau giúp Lý Thất Dạ một tay.

Khí thế hai bên giằng co đến cực điểm.

" Thánh Sư, bọn ta nguyện ý trợ sức lực " Một cái cao vị Tiên Vương nói ra.

" Không cần, bọn ngươi tất cả lui ra hết " Lý Thất Dạ cười cợt.

Hắn nói xong, thiên địa yên tĩnh, mọi người đều trợn mắt khó có thể tin nhìn hắn.

" Chẳng lẻ có âm mưu gì sao " Không ít người rùng mình suy nghĩ. Dù sao cái nam nhân trước mắt bọn hắn kinh khủng lắm, không ai có khả năng biết hắn sẽ làm gì. " Không sao, ta chỉ là nổi hứng...Muốn đồ sát một vài cái làm nóng người mà thôi " Lý Thất Dạ khoát tay, hời hợt nói ra.

" Điên rồi "

" Hắn đây là muốn độc chiến chúng đế "

" Cho dù Nhất Diệp cùng Huyền Đế cuốn nhau đi rồi nhưng còn nhiều Đại Đế Tiên Vương cùng Thế Đế ở đây, hắn không phải muốn độc chiến a " Có người sợ hãi nói ra. " Hắc, chơi thật đủ vui, ngươi cũng không nên để lật thuyền trong mươn, thê nhưng mà mất mặt a " Cổ Huyền Thiên cười đạo nhìn ra bầu trời ở ngoài đình viện Lý Thất Dạ, trên sân không biết lúc nào ba cái Đại Đế Tiên Vương sáu đầu Thiên Mệnh bị nhiều cái quỷ dị pháp tắc phù văn màu đen găm trên tứ chi cùng giữa bụng cắm thẳng vào mặt đất.

Quỷ dị là, bọn hắn đau đớn tột cùng, kêu gào thảm thiết nhưng lại không phát ra âm thanh. Phải biết Đại Đế Tiên Vương chính là một quyền có thể bài sơn đảo hải lực lượng, một kiếm có thể trảm tinh thần, thế nhưng bây giờ lại vô lực bị găm trên đại địa, khổ không nói hết. " Thiên Mệnh thứ đồ này thật kỳ diệu, chính là tiểu cường, bình thường đánh không chết nha " Cổ Huyền Thiên cười cợt

" Lại nói, ta cũng chính là không bình thường một cái " Ánh mắt hắn thu hồi, miệng vẫn luôn nói vừa đủ nghe, ít nhất ba người kia vẫn nghe được, cả ba đồng tử co rụt lại. ]

Từng đạo pháp tắc quỷ dị hắc sắc bỗng dưng nổ tung

" Keng ! "

" Keng ! "

" Keng ! "

" Keng ! "

Kèm theo là thân thể huyết nhục, nguyên thần đều bị trấn sát. Thiên Mệnh lợi thế lúc này hiển hiện ra, ý đồ khôi phục lại cho bọn hắn, bất quá Cổ Huyền Thiên sẽ để nó toại nguyện sao ?

Đáp ản khẳng định là...

Không !

Cổ Huyền Thiên bỗng dưng há mồm ra, một cổ thôn thiên phệ địa cảm giác lực hút xuất hiện, Thiên Mệnh trong nháy mắt 18 điều Thiên Mệnh thu nhỏ đi vào trong bụng. " Mùi vị không tồi " Hắn cười gằn, nếu có ai ở đây nhất định sẽ chết khiếp.

Vì từ xưa đến nay, Thượng Thần vẫn lạc đó là bình thường. Nhưng Đại Đế Tiên Vương chỉ có thể bị Thiên Tru giết, hoặc chết già, nếu cho bị người khác giết thì đó là chuyện động trời rồi.

Lúc này, ở ngoài kia Lý Thất Dạ đang điên cuồng cùng mấy cái Đại Đế Tiên Vương chém giết, một quyền xuất tất có người bị trấn thành huyết vụ hoặc bị thương, bất quá Thiên Mệnh làm cho bọn hắn có bất tử chi thân gần như, khó mà giết chết.

Lý Thất Dạ bây giờ giết đến điên cuồng, khiến cho mọi người sợ hãi.

Thế Đế cũng không xem được nữa lúc này lập tức xuất thủ, Thế Đế xuất thủ thiên địa vạn đạo ảm đạm, vạn đế triều bái, như kéo theo ba nghìn thế giới gia trì lực lượng đập tới Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ không lùi bước kinh khủng một quyền nghênh tiếp. Cả hai đánh cho thiên băng địa liệt.

" Thiển Lão đầu, ngươi ba lần bảy lượt làm hỏng chuyện tốt của ta, ta cũng không phải người rộng lượng a, nếu như hôm nay ta lưu ngươi ở lại đây thì như thế nào " Lý Thất Dạ cười rồi nói ra. " Hừ, thế còn phải xem át chủ bài của ai hơn ai " Thế Đế hai mắt mãnh liệt sát cơ phun trào.

" Quy Phàm, xuất hiện đi " Lý Thất Dạ hét dài.

Lúc này một cái che trời nam tử xuất hiện, thời điểm nam tử này xuất hiện cho mọi người một cổ ngập trời khủng bố, lại đại đạo chí giản cảm giác, phổ thông lại khủng bố, vô cùng mâu thuẫn, khiến người ta thấp thỏm. " Là Quy Phàm Cổ Thần ! ! — " Có Thượng Thần hưng phấn hét lên.

" Ra vậy, Âm Nha. Đây là lá bài tẩy của ngươi " Thế Đế ánh mắt ngưng trọng, dù sao một cái Cổ Thần, thêm một cái Âm Nha không phải một mình hắn có thể chống đối. " Tất nhiên là không phải, ngươi cũng quá xem nhẹ lá bài tẩy của ta đi " Lý Thất Dạ một bên cười, một bên ngạnh kháng.

Quy Phàm Cổ Thần lập tức một bước ngang trời xuất ra, xuất hiện bên cạnh liên thủ với Lý Thất Dạ.

Hai bên đánh cho nhật nguyệt ảm đạm.

" Mau tránh ra — " Khủng bố dư ba quét ngang toàn bộ cổ thế giới, tàn phá không chịu nổi, mọi ngượi chạy toán loạn.

" Quy Phàm, đi !!! —— " Lý Thất Dạ bỗng dưng ra hiệu, Quy Phàm lập tức rút tay lui lại nhanh chóng bỏ trốn.

" Nhạc phụ đại nhân, nhận lấy món quà ta tặng ngươi a " Lý Thất Dạ cười ha hả.

Thế Đế sắc mặt đại biến quát lên.

" Không ổn, máu rút ! "

Thế Đế không hổ là sánh vai thương thiên nam nhân, long hành hổ nộ tuyệt thế thủ đoạn nhanh chóng lui vào đạo môn.

Cũng chỉnh là lúc Thế Đế trốn vào Đạo Môn, vô thượng trận pháp lập tức khoá lại cổ thế giới, nội bất xuất, ngoại bất nhập, không ai có thể tới hay rời đi nữa. " Thiên Tru !! " Có Thượng Thần cùng Đại Đế Tiên Vương hoảng sợ kém chút nữa bại liệt trên mặt đất.

Bọn hắn vì sao đã hiểu Âm Nha kêu Thôn Nhật Tiên Đế rời đi.

" Thiên Tru ? Khắc Thiên Mệnh sao, vậy mà lại mượn dùng giết kẻ địch, không tầm thường a " Cổ Huyền Thiên mở miệng cười khẽ, ánh mắt bình thản đối diện Thiên Tru không có vẻ e ngại.

Đừng đùa ? Hắn từ khi đạp lên Vô Thượng Đế Toạ, chính là Thiên Tru e ngại không dám hạ xuống đánh hắn, làm sao có chuyện hắn lại tránh thiên tru đây.

Tất nhiên đây cũng là hắn còn đạp trên Đế Toạ, bây giờ hắn trùng sinh, Đế Toạ sụp đổ, tuy nhiên nói đến Thiên Tru cũng chưa chắc gây được tổn thương bao nhiêu cho hắn.

Phải biết hắn là 12 Đại Thành Tiên Thể, Hỗn Độn Thiên Thể, Hỗn Độn Thanh Liên gia trì một thân.

Lúc này Thiên Tru như cuồng bạo hải dương trút xuống, mấy cái Đại Đế Tiên Vương hét thảm âm thanh vang lên.

Bỗng dưng lúc này Thiên Tru lộp bộp đánh về một người, bất quá khi gần đến người này lập tức bị một cỗ hắc sắc quan tài hút vào.

" Làm sao có thể " Có Đại Đế Tiên Vương không tin nổi trừng to mắt nói ra.

" Hắn là ai " Thấy người này cùng cỗ hắc quan quỷ dị thế mà ngăn cản thiên tru lập tức mấy người tò mò hỏi.

" Ân, Tử Quan, Cửu Đại Thiên Bảo cuối cùng ngươi cũng xuất hiện nha " Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.

Nghe đến ' Tử Quan ' xung quanh mọi người ánh mắt hoảng sợ. Cửu Đại Thiên Bảo, đây chính là kinh khủng cực điểm, thậm chi còn vượt qua Kỷ Nguyên Trọng Khí nêu nói về giá trị. " Vậy...đây là món chính sao " Cổ Huyền Thiên cười cợt.

" Là Quang Minh Ma Đế " Có Đại Đế Tiên Vương giật mình nói ra.

" Không, không phải, thi thể đúng là của hắn, nhưng ngươi xem, ánh mắt... " Có Thượng Thần hoảng sợ nói ra.

Quang Minh Ma Đế lúc này ánh mắt đen kịt, tràn ngập huỷ diệt cùng hắc ám.

" Kiệt kiệt...Ta tính để cho tên tiểu tử thăm dò đường trước, nhưng ta cảm giác được có một người cường đại đang ẩn dấu ở nơi đây. Vì vậy, bổn toạ đích thân hàng lâm, tiểu tử, ngươi nên hân hạnh " Quang Minh Ma Đế....Không, bây giờ phải gọi là Hắc Ám Cự Đầu, nói với Lý Thất Dạ. " Ồ, nhạy bén cảm giác, bất quá ta khuyên ngươi, tốt nhất là ngay ngay thật thật đối đầu với ta a, không nên cậy mạnh đi tìm người kia phiền phức. Một khi hắn nổi giận biết hay không một đường giết đến hang ổ của các ngươi nha " Lý Thật Dạ tủm tỉm cười, một bộ Hắc Ám Cự Đầu còn chưa đủ để hắn phải quan tâm. " Lại nói, đồng bạn của ngươi cũng nên chỉ đứng đó quan sát a " Lý Thất Dạ cười nhìn qua một cái hắc ám đạo môn, lúc này trong đó xuất hiện mấy cái ánh mắt lập loè, không nghi ngờ, đều là hắc ám cự đầu.

Bất quá trước đó Lý Thất Dạ một cái phân thân thác xuống, tay cầm Tinh Trụ đe doạ.

Hắc Ám Cự Đầu thấy trong tay Tinh Trụ ánh mắt siết chặt, hừ lạnh không nói gì.

" Tử Quan, ta cũng rất khao khát nha " Lý Thất Dạ ánh mắt nóng bỏng.

" Vậy thì để lại đạo tâm của ngươi a " Hắc Ám Cự Đầu cười lạnh, tiếng cười khiến cho Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần đều không ngoại lệ rùng mình băng lãnh. Hắn cầm Tử Quan huy động nện về hướng Lý Thất Dạ. " Phanh — " Ngoài ý muốn, Lý Thất Dạ không tránh né mà để Hắc Sắc Tử Quan đập nhục thể thành huyết vụ, huyết vụ sau đó mạnh mẽ lạc ấn trên Tử Quan.

" Không — " Hắc Ám Cự Đầu gầm thét, một cổ Hắc Ám Chi Hoả lập tức đốt lên ý đồ luyện hoá máu tươi Lý Thất Dạ, bất quá làm sao cũng không thể đốt cháy được.

Lý Thất Dạ chân thân lúc này lại xuất hiện, Thái Sơ Nguyên Mệnh 12 đầu pháp tắc lập tức xuất ra kéo đi Tử Quan.

Hắc Ám Cự Đầu gầm lên, ngập trời hoả diễm nhu muốn thôn thiên phệ địa, một cái cự thủ đánh về phía Lý Thất Dạ, vạn vật tịch diệt.

Đúng lúc này hai đạo thân ảnh xuất hiện, đúng là Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần.

Thấy hai người này bọn người hét lên hưng phấn.

" Nằm mơ — " Nhất Diệp Tiên Vương hét lên, một quyền trấn sát đến.

Kèm theo là Quy Phàm Cổ Thần vô địch lực cuốn đến, cho dù là Hắc Ám Cự Đầu cũng không thể không chống đỡ.

" Oanh "

" Oanh "

Cuồng bạo lực lượng đánh tan thiên địa, vô số lỗ hổng không gian.

Tử Quan lúc này đang bị Lý Thất Dạ lôi kéo, bất quá nó vô cùng nặng, nặng đến nỗi chỉ cần lay động một cái cả cổ thế giới cũng rung động.

Dù sao vậy này đã sớm có chủ, Lý Thật Dạ muốn chiếm đoạt nó cũng không phải chuyện một sớm một chiều, vô cùng gian nan khó khăn.

Cổ Huyền Thiên thấy thế cười nhạt đứng dậy.

" Để ta giúp ngươi một tay đi " Hắn lầm bầm thân ảnh lúc này lập tức xuất hiện trên trời, bất quá không một ai biết, tất nhiên trừ Lý Thất Dạ.

" Quy Phàm, Nhất Diệp, mau tránh ra " Lý Thất Dạ cuồng hống, đồng thời lui về phía sau, bất quá 12 đầu pháp tắc Thái Sơ Nguyên Mệnh vẫn thật chặc kéo lấy Tử Quan không bỏ Không biết lý do, nhưng nghe Lý Thất Dạ lập tức Quy Phàm Cổ Thần, Nhất Diệp Tiên Vương nhanh chóng lui lại.

Hắc Ám Cự Đầu không biết tại sao nhưng lúc này một cỗ nguy cơ trong lòng hàng lâm.

" Già Thiên Đại Thủ Ấn — " Cổ Huyền Thiên ngũ chỉ xoè ra, trấn áp xuống Hắc Ám Cự Đầu, âm thanh vang vọng cửu thiên.

Thời điểm ngũ chỉ hắn mở ra thiên địa như lồng khoá một dạng bị phong ấn, trấn sát hết thảy thiên địa vạn đạo, một cổ kinh khủng chí cực như ba nghìn đại thế giới cân nặng trấn sát hàng lâm xuống.

Thương khung tối sầm lại, một cỗ vô hình lực lượng phủ xuống.

" Oanh !!! "

Kinh khủng cự chưởng vô hình trấn áp xuống, bất kẻ là Hắc Ám Chi Hoả, hay ma diễm ngập trời, hết thảy mọi thứ dưới một chưởng này bị phá đến nát vụn.

Hắc Ám Cự Đầu bị đánh cho phún máu, thổ huyết liên tục, lách cách tiếng xương gãy vang lên.

" Vạn Thế Chân Cốt !! Ra cho ta — " Hắc Ám Cự Đầu lệ khiếu, một thanh cốt kiếm xuất hiện ngay tay.

Thời điểm cốt kiếm xuất hiện, thiên địa như muốn đảo ngược một dạng, kinh khủng tà ác lực lượng tàn phá khắp nơi, lực lượng này ngang ngược như muốn phá huỷ thế gian hết thảy. " Kỷ Nguyên Trọng Ký — " Có người nhận ra không khỏi hai chân nhũn ra.

So với Cửu Đại Thiên Bảo, Kỷ Nguyên Trọng Khí càng thiên về lực lượng đồ sát, càng khiến người ta hoảng sợ. Càng đừng nói đến Kỷ Nguyên Trọng Khí — Vạn Thế Chân Cốt, đó chính là thiên về lực lượng hiếm hoi Kỷ Nguyên Trọng Khí.

Lý Thất Dạ ánh mắt cũng hơi nhíu lại.

Hắc Ám Cứ Đầu lập tức sử dụng Vạn Thế Chân Cốt, một kích trảm về phía lực lượng vô địch từ cửu thiên trấn sát xuống.

Một kiếm này xuất ra Đại Đế Tiên Vương chân đứng không vững, cổ thế giới lâm vào hắc ám huỷ diệt một dạng.

" PHANH ! ! ! ——— " Như khai thiên tích địa âm thanh vang lên, chấn ông ông màn nhĩ mọi người.

Vô số Thượng Thần xui xẻo lập tức trong nháy mắt bị xoắn làm huyết vụ.

Hắc Ám Cự Đầu bị đập bay ra xa, thổ huyết liên tục.

Cổ Huyền Thiên sắc mặt hơi có chút trắng bệch khoé miệng một vệt máu chảy xuống, bất quá một thân không tổn hại nhiều lắm, vài khắc sau sắc mặt lập tức hồng nhuận trở lại. " Cái gì " Nhất Diệp Tiên Vương hai mắt hoảng sợ nhìn lên trời, không biết khi nào đứng đó một cái tuấn mỹ vô song thanh niên.

Quy Phàm Cổ Thần sắc mặt cũng ngưng trọng cực điểm, nam tử trên kia cho hắn cảm giác quá kinh khủng.

Một kích đánh bay Hắc Ám Cự Đầu sử dụng Kỷ Nguyên Trọng Khí, cho dù là ra tay bất thình lình nhưng cũng không ảnh hưởng đến một sự thật...Người trước mắt này cường đại đến đáng sợ. " Thế mà đỡ được...Âm Nha, cây cốt kiếm kia không tồi, ta lấy nó, ngươi lấy tử quan ? Thế nào " Cổ Huyền Thiên hỏi ý kiến Lý Thất Dạ.

" Nếu ngươi có bản lãnh cứ lấy " Lý Thất Dạ từ chối cho ý kiến, dù sao hắn cũng chỉ cần Tử Quan, hơn nữa có Cổ Huyền Thiên giúp hắn.

" Ha hả, được — Tới " Cổ Huyền Thiên cười đạo.

" Cửu Bộ Đạp Thiên — Đạp Lên Chúng Sinh !! " Cổ Huyền Thiên lập tức xuất hiện trước Hắc Ám Cự Đầu, không để hắn kịp hoàn thủ liền một cước đá tới.

Cửu Bộ Đạp Thiên cũng không chỉ có cách vận dụng bước đi như vậy, nó còn có thể sử dụng như cước pháp.

Cũng giống như Già Thiên Đại Thủ Ấn, không nhất định một ấn ra phải ức dặm che trời, tỷ dặm lấp hải, nó có thể áp súc thành một hình dạng khác để phù hợp với đối thủ, nếu không một cái ức dặm thủ ấn đánh xuống, này còn con mẹ nó không phải giết luôn đồng minh ?

Một cước này phổ thông, không kỹ xảo, không hoa lệ, chỉ có lực lượng. Một cước này loá sáng bạch quang như khai thiên tích địa một dạng, chọc mù con mắt người khác.

Thấy một cước này, Lý Thất Dạ cũng không nhịn hít được một hơi lãnh khí.

Cổ Huyền Thiên sử dụng chiêu thức nào đều là ngang hàng với Trấn Phong Thương Thiên Quyền của hắn, thậm chí còn hơn, đặc biệt là Già Thiên Đại Thủ Ấn.

Một cước này khi bùng nổ bạch quang đến cực hạn, không một chút ngừng lại đá về phía Hắc Ám Cự Đầu, trực tiếp thô bạo.

" 12 Tiên Thể Đại Thành...sẽ không phải là một cước bị... " Lý Thất Dạ nhìn một cước này lầm bầm.

Chỉ có hắn nhìn ra Cổ Huyền Thiên luyện thành 12 Tiên Thể Đại Thành, sở dĩ có Hỗn Độn Thiên Thể che dấu, không có mấy người có khả năng nhìn ra được.

----