Thời gian tiếp theo, Lý Đông ở tại Đông Thành tập trung giải quyết các kế hoạch đã đề ra của tập đoàn cũng như âm thầm soạn thảo các tài liệu công nghệ dùng cho phát triển căn cứ bí mật.
Suy nghĩ sâu hơn về vấn đề hợp tác cùng quân đội, Lý Đông cảm thấy cần gia tăng quyền kiểm soát của mình trong căn cứ nên đã triệu tập Trần Hàng tới và trao đổi lại những sự vụ đang tiến hành cùng với chính phủ. Trần Hàng khi nghe xong việc này thì kinh ngạc tới mức cả mấy phút đồng hồ sau đó ngồi ngây như phỗng, không nói lên được lời nào. Mọi chuyện đang đi quá xa dự kiến và sự tưởng tượng của hắn. Mặc dù không hiểu lắm về những công nghệ Lý Đông đang nói tới nhưng hiển nhiên hắn biết đây là những công nghệ mà ngay cả các cường quốc đứng đầu thế giới cũng còn phải khao khát. Nhưng nếu là vậy thì Lý Đông là lấy từ đâu ra những thứ này?
Sau khi bình tĩnh hơn, Trần Hàng lập tức đặt ra những nghi vấn này với Lý Đông nhưng lại không nhận được câu trả lời đầy đủ từ phía vị chủ tịch thần bí. Lý Đông chỉ đại ý nói việc này có chút phức tạp, chưa thể tiết lộ thêm với mọi người, khi nào thời cơ thích hợp sẽ nói rõ hơn với Trần Hàng và các công sự. Nhiệm vụ trước mắt và khẩn yếu của Trần Hàng bây giờ là phải lựa chọn và xây dựng được một đội ngũ tin cậy, những người này sẽ được cử đi tới căn cứ mật làm chủ nhiệm các dự án của căn cứ, chịu trách nhiệm điều tiết và kiểm soát việc sản xuất, lắp ráp và hoạt động của các máy móc thiết bị trong căn cứ. Cơ sở này dù sao vẫn là hoạt động theo hình thức hợp tác công tư nên việc điều động bố trí nhân sự, Lý Đông vẫn là có quyền hành rất lớn. Tất nhiên đó chỉ là về mặt xây dựng và vận hành hoạt động thường nhật, quyền ra quyết định tối cao liên quan đến việc sử dụng các khí tài thực hiện các nhiệm vụ phòng thủ, tấn công kẻ thù vẫn là nằm trong tay Hội đồng an ninh. Nói một cách đơn giản hơn, quyền sở hữu căn cứ là nghiêng về Kỷ nguyên mới trong khi đó quyền sử dụng nó lại nghiêng về phía quân đội. Điều này đã được ghi nhớ trong văn bản thỏa thuận hợp tác do chính Lý Đông và đại diện của chính phủ ký kết với nhau. Khi Lý Đông quyết định để Trần Hàng tham gia vào những sự vụ này thì tiếp theo tại mỗi lần chuyển giao các nhóm công nghệ sắp tới, Trần Hàng sẽ là người trực tiếp đứng ra ký kết thêm các phụ lục thỏa thuận và bố trí người của mình vào các vị trí chủ chốt. Theo kế hoạch của Lý Đông, chờ sau này Thiều Đại đào tạo xong và về tiếp quản chức vụ chính thức, khi đó hắn mới thực sự có được quyền chi phối nhất định đối với căn cứ của mình.
Sau hôm gặp Lý Đông. biết được khối lượng công việc khổng lồ trước mắt, Trần Hàng lập tức ký ủy quyền toàn bộ các nhiệm vụ của mình lại cho Đinh Hạo quản lý. Bản thân hắn thì trực tiếp đứng ra lên kế hoạch và tổ chức thực hiện nhiệm vụ được giao. Mặc dù hiện tại, dưới tay Trần Hàng, lượng nhân viên đã rất là khổng lồ tuy nhiên theo yêu cầu của Lý Đông thì những người phù hợp ngoài chuyên môn và năng lực quản lý kỹ thuật thì phải có lý lịch và nhân cách tin cậy do vậy Trần Hạo phải nghiên cứu rất kỹ những nhân sự mình biết hoặc đang có trong tay, điều này tốn không ít thời gian và tâm trí của hắn và đội ngũ trợ lý.
Công tác giai đoạn này cũng không chỉ phát sinh sự vụ như vậy bởi qua gần một tháng rưỡi trực tiếp làm việc tại Đông Thành, Lý Đông đã sắp xếp xong một chuyến công tác đặc biệt khác. Theo đó, ngày hôm nay hắn sẽ cùng dàn lãnh đạo của Kỷ nguyên mới và một đội ngũ trợ lý và nhân viên chuyên môn quay trở lại Hà Đô. Mục đích của chuyến đi này là để tiến hành một cuộc gặp gỡ và trao đổi với Thủ tướng và các bộ ngành liên quan, đề xuất xin cơ chế đặc thù cho phát triển công nghiệp điện hạt nhân cùng hàng không dân dụng và vũ trụ. Kế hoạch này ban đầu nghe có vẻ điên rồ và vượt quá năng lực hiện tại của kỹ thuật trong nước nhưng bây giờ tiếng nói và uy tín của Kỷ nguyên mới nói chung và bản thân Lý Đông đối với chính phủ đã là rất lớn, do vậy bất luận một dự án nào của tập đoàn sẽ đều dành được sự trọng thị và quan tâm lớn từ phía các vị lãnh đạo cấp cao. Theo đó, cuộc gặp sẽ được tiến hành với sự tham gia của nhiều cơ quan chức năng như Bộ Kế hoạch đầu BexKxDqp tư, Bộ Quốc phòng, Bộ Tài nguyên môi trường, Bộ khoa học và công nghệ, Bộ Tài chính,… làm công tác cố vấn tham mưu cho thủ tướng đánh giá các đề xuất mới này.
Sáng sớm, tại cổng Khu công nghiệp Nam Đông Thành!
Một đoàn xe gồm chín chiếc lũ lượt nối đuôi nhau đi ra. Đi phía trước và phía sau cùng là hai chiếc Hummer hầm hố chống đạn, phía trên có lực lượng an ninh do trực tiếp Trưởng Bộ phận bảo an Đồng Thiết trực tiếp dẫn đội bảo hộ cho đoàn xe đi giữa gồm toàn các dòng xe hạng sang như Mercedes Benz, Bentley, Maybach, Cadillac… Do tính trọng yếu của lần gặp mặt này Lý Đông đã đưa đi toàn những lãnh đạo cốt yếu nhất trong tập đoàn để có thể tiếp xúc nhận biết và làm việc luôn với những người phụ trách của các ban ngành trung ương ngay khi chủ trương được thông qua, đẩy nhanh tiến độ thực hiện dự án. Điều đặc biệt là trong đoàn lần này còn có sự xuất hiện của một số Việt kiều vốn là các nhà khoa học danh tiếng được Cao Việt lặn lội từ bên Mỹ mời về. Trong số này có thể kể tới các nhân vật như Tiến sĩ Eugene Trịnh, người đã cùng tàu con thoi bay lên quỹ đạo, Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tiến thành viên của Phòng nghiên cứu động cơ phản lực của NASA, tiến sĩ khoa học Cai Văn Khiêm chủ nhiệm về công nghệ tại Công ty chế tạo máy bay Hughes, tiến sĩ vật lý hạt nhân Đoàn Liên Phùng của MIT và tiến sĩ Đinh Đức Hữu giám đốc Công ty Công nghệ Việt Mỹ chuyên về năng lượng.
Phải nói, để mời được những những cá nhân kiệt xuất này, phía Kỷ nguyên mới đã bỏ ra khá nhiều khí lực. Bọn họ mặc dù vẫn có tâm hướng về tổ quốc nhưng ban đầu cũng không mấy mặn mà với đề xuất của Cao Việt. Những nhà khoa học này thật không mấy tin tưởng vào khả năng triển khai dự án ở trong nước, bởi chưa nói tới yếu tố kỹ thuật, chỉ riêng tài chính để khởi động đã là một con số khổng lồ. Hiểu được tâm tư của những người này, ngay lập tức Cao Việt đã đề nghị bọn họ có một chuyến khảo sát thực địa tại trong nước để nắm rõ hơn về thực lực của tập đoàn, toàn bộ các chi phí đi lại ăn ở và các thủ tục pháp lý xuất nhập cảnh sẽ do phía tập đoàn lo liệu.
Trước thiện chí và quyết tâm to lớn từ phía Kỷ nguyên mới, một bộ phận các nhà khoa học cũng gật đầu đồng ý trở về một chuyến, coi như một chuyến thăm lại quê hương, dù sao tận sâu trong tâm khảm mỗi người con xa quê này đều có một niềm mong mỏi nước mình có ngày được phát triển như nước bạn, không còn là một quốc gia lạc hậu cần được thế giới viện trợ trên nhiều mặt nữa.
Mang theo tâm thái không quá nhiều kỳ vọng nhưng cho tới khi đoàn người đặt chân tới nơi và chứng kiến quy mô khổng lồ của các đại dự án đã và đang được xây dựng hoặc hoàn thành như khu công nghiệp pin nano, pin năng lượng mặt trời, khu nghỉ dưỡng Hoàn cầu, nhà máy ô tô Việt Nhật, tòa nhà trụ sở tổng bộ, … cũng như được xem báo cáo dòng chảy tiền mặt dồi dào từ các dự án này mang lại thì mới thay đổi được nhận thức của mình. Bọn họ thật không ngờ với điều kiện yếu kém nhiều mặt, trong nước lại có thể sản sinh ra một tập đoàn hùng mạnh sánh ngang với các tập đoàn công nghiệp hàng đầu trên thế giới như vậy.
Điều khiến bọn họ ấn tượng hơn nữa đó là tập đoàn này còn rất trẻ, vẫn đang trong giai đoạn tăng trưởng ban đầu mạnh mẽ, sức bật và không gian phát triển còn rất lớn không giống như tại các đơn vị bọn họ đang công tác. Ở những nơi đó bọn họ phải đảm nhận những phần công việc nằm trong những giới hạn đã được đặt ra, không có chỗ cho sự bùng nổ và mở rộng. Theo đó, cùng với chế độ đãi ngộ cực tốt và cam kết thỏa mãn tối đa mọi yêu cầu trong công tác mà Trần Hàng đưa ra, một số một số cá nhân trong đoàn đã lựa chọn tin tưởng vào tương lai của tập đoàn và quyết định trở về nước hợp tác với Kỷ nguyên mới. Đó cũng là lý do có sự xuất hiện của họ ngày hôm nay trong phái đoàn tham luận cấp cao. Đáng lẽ đoàn công tác có thể di chuyển bằng máy bay tuy nhiên tại Hà Đô phía Kỷ nguyên mới không sẵn có phương tiện đi lại hơn nữa khoảng cách giữa hai thành phố cũng không phải quá xa do đó để thuận tiện, ô tô vẫn là phương tiện được lựa chọn.
Trên đường từ Đông Thành ra Hà Đô, đoàn xe nối đuôi nhau di chuyển gây ra không ít sự trầm trồ và ngưỡng mộ. Phải biết ở trong nước bây giờ, một trong số những chiếc xe này di chuyển trên đường đã là ít thấy chứ đừng nói là cùng lúc xuất hiện nhiều như vậy. Đoàn xe không mang biển xanh cho thấy đây không phải là lãnh đạo nhà nước đi thị sát, như vậy hẳn là xe của tư nhân. Nhưng là đơn vị nào lại có thể điều động ra được một đoàn xe có thực lực như vậy? Câu hỏi này xuất hiện trong đầu không ít người, tuy vậy vẫn có những cá nhân hiểu biết phán đoán ra được. Xe rõ ràng mang biển Đông Thành, tại tỉnh này nơi có thể xuất ra thực lực như vậy chỉ có thể là từ tập đoàn hùng mạnh số một của tỉnh này đồng thời cũng là số một của toàn quốc, tập đoàn Kỷ nguyên mới. Theo lộ tuyến hiện tại, dàn xe kia hẳn là đang đưa lãnh đạo cao cấp của tập đoàn công du lên Hà Đô giải quyết sự vụ.
Dàn xe sang trọng di chuyển cùng lúc tạo ra một áp lực vô hình với các phương tiện lưu thông khác, các tài xế không tự chủ được mà chủ động nhường đường do vậy thời gian đi lại được rút ngắn khá nhiều, chỉ mất ba tiếng thời gian là tới nơi. Buổi họp được tiến hành vào đầu giờ chiều nên cả đoàn sẽ tạm dừng ăn trưa và nghỉ ngơi tại Đông gia Biệt thự. Vũ Nhung đã thay Lý Đông liên lạc với quản gia Tô Lâm để sắp xếp và bố trí công tác hậu cần đầy đủ. Mặc dù đoàn người lên tới hơn ba mươi người nhưng với quy mô của biệt thự thì hoàn toàn có thể đáp ứng được đầy đủ chỗ ăn ở và nghỉ ngơi.
Đây là lần đầu tiên cao tầng của tập đoàn có cơ hội tiến vào nơi này, mức độ quý phái ở đây gây ra cho họ không ít sự thán phục. Thậm chí ngay cả đối với những người từ Mỹ trở về, mức độ đầu tư hoành tráng của nó cũng gây ra không ít ngạc nhiên. Phải biết, ở Mỹ và châu Âu cũng không quá nhiều những biệt thự ở đẳng cấp dạng này.Theo đó, ánh mắt bọn họ nhìn Lý Đông lại càng thêm kỳ vọng cùng tin tưởng. Bọn họ thấy Lý Đông còn tuổi trẻ nhưng đây không phải là yếu điểm của hắn, tuổi trẻ đồng nghĩa với khát vọng chinh phục, là dám nghĩ dám làm vượt qua mọi lề thói và rào cản thông thường. Làm việc dưới sự điều hành của Lý Đông, bọn họ sẽ không bị nhiều quy tắc ràng buộc như ở các tập đoàn có bề dày lịch sử hoạt động lâu đời, từ đó có thể tự do phát huy được tối đa được những ý tưởng cá nhân, khám phá ra những chân trời khoa học mới. Sự lựa chọn này có thể là một cuộc phiêu lưu xa xôi nhưng biết đâu lại giống như cuộc hành trình khám phá của Cristoforo Colombo, cuối cùng lại phát hiện ra châu Mỹ thì sao? Tất cả đều có thể kỳ vọng.
Tại Đông gia Biệt thự, các thành viên ăn uống và nghỉ ngơi một lúc sau đó khoảng hơn mười hai rưỡi trưa thì trở lại ra xe để đi tới Văn phòng Thủ tướng. Từ Tây Hồ đi tới trung tâm hành chính nằm tại quận Thanh Đa cũng không phải quá xa, chỉ mất gần mười lăm phút đoàn xe đã tới cổng tòa biệt phủ dành riêng cho Thủ tướng chính phủ. Sau khi xác nhận thân phận với lực lượng canh gác bên ngoài, theo hướng dẫn của nhân viên, chiếc Hummer như một con sư tử đầu đàn dẫn đầu đi vào bên trong. Nhìn khí thế này, nếu không phải không có xe cảnh sát hộ tống, có thể rất nhiều nhân viên công vụ ở đây còn tưởng là có nguyên thủ quốc gia nào tới.
Xe dừng vào bãi đỗ, nhân viên an ninh trên hai chiếc Hummer lập tức đi xuống hàng xe ở giữa mở cửa xe cho lãnh đạo. Khỏi phải nói Đồng Thiết làm việc là rất có phương pháp, cứ nhìn lực lượng an ninh người người cao lớn rắn rỏi, đồng phục rằn ri, lưng đeo thiết bị bảo an, tai gắn micro liên lạc, mắt đeo kính râm chia ra các góc thường xuyên cảnh giác xung quanh là đủ biết mức độ chuyên nghiệp của bọn họ.
Sau khi các thành viên đã tập hợp đủ, Lý Đông dẫn đầu phái đoàn tản bộ theo trục đường lát gạch men tiến về phía tòa nhà chính. Từ xa, Lý Đông đã thấy Thủ tướng Đồng Đại Phát dẫn theo đại diện bộ ngành đứng chờ sẵn bọn họ ở cửa chính. Lý Đông gia tăng cước bộ, bước mau về phía trước.
Khi Lý Đông tới nơi, Thủ tướng Đồng Đại Lộc liền chủ động tiến tới chào đón:
- Ha ha, Lý Đông, chào cậu! Từ hôm nhận được điện thoại từ phía Tập đoàn, tôi quả thực vẫn luôn chờ mong gặp mọi người ngày hôm nay! Uhm… Quả nhiên là danh bất hư truyền, Chủ tịch Tập đoàn Kỷ nguyên mới tuổi trẻ tài cao, khí độ đường đường đúng như lời đồn đại!
Nói xong Đồng Đại Phát đưa tay bắt tay Lý Đông, Lý Đông cũng mỉm cười đưa tay bắt lại rồi mỉm cười theo lễ nói:
- Xin chào Thủ tướng, tôi và tập đoàn cũng bày tỏ sự biết ơn thủ tướng đã cho cơ hội được diện kiến thủ tướng ngày hôm nay để đề xuất các dự án mới của tập đoàn. Về phần tuổi trẻ tài cao, khí độ cái gì có lẽ cũng chỉ là vận khí, xin Thủ tướng không xem là thật!
Nghe tới đây Đồng Đại Phát cười rộ rồi nhìn một lượt phái đoàn của Lý Đông nói:
- Các vị! Thời tiết hè nóng nực, di chuyển một quãng đường xa từ Đông Thành lên đây cũng khá vất vả rồi nhỉ?
Trần Hàng khi này liền lên tiếng:
- Vâng, cảm ơn thủ tướng quan tâm! Chúng tôi làm doanh nghiệp nên tinh thần xông pha luôn là có sẵn, đừng nói Hà Đô dù xa xôi hơn nữa cũng không phải vấn đề gì.
Đồng Đại Phát hài lòng gật đầu:
- Ha ha… Tốt! Có những người như các vị, bây giờ tôi đã hiểu lý do khiến Kỷ nguyên mới phát triển thần tốc để đi tới kết quả ngày hôm nay. Uhm… các thành viên của chính phủ cũng cần học tập và nỗ lực theo mới được. Nào, bây giờ xin mời mọi người vào bên trong! Chúng ta sẽ lập tức tiến hành thảo luận các nội dung chính của cuộc họp, không nên chậm trễ!
Nhìn thần thái tích cực như muốn quán triệt và học tập theo tinh thần Kỷ nguyên mới của vị nguyên thủ, những người đứng ở đây đều cười rộ lên sau đó nối theo nhau tiến vào phòng họp.