Một tuần sau sự cố tại bãi biển Copacabana, trong một văn phòng luật sư tại thủ đô Brasilia có một người đàn ông đang đứng tại quầy tiếp đón.
Khi này, anh ta đang lên tiếng nói với nữ nhân viên tiếp tân:
- Xin chào, tôi là David Bruno Gagliasso, tôi đến đây theo lịch hẹn trước với luật sư trưởng, ngài Carlos Drummond de Andrade. Phiền cô kiểm tra giùm!
- Vâng! Ngài V60f2 David Bruno, xin ngài đợi một lát!
Cô nhân viên nở nụ cười rồi lập tức kiểm tra dữ liệu trong máy tính sau đó gọi điện cho trợ lý của Carlos Drummond .
Thông tin rất nhanh được xác nhận lại, theo đó cô nhân viên kéo ghế đứng lên đi ra phía ngoài quầy rồi nhìn David lên tiếng:
- Mời ngài theo tôi vào phòng làm việc riêng của luật sư trưởng. Ngài ấy cũng đang đợi ở bên trong.
David gật đầu:
- Được! Phiền cô dẫn lối!
David tỏ ra lịch thiệp với người nhân viên. Hắn hiểu mình cần phải tỏ ra là một người có nhân cách hợp lệ, theo đó hôm nay bản thân tới đây chỉ là vì bức xúc và muốn đòi lại công bằng của bản thân mà thôi.
Cô nhân viên đưa David tới trước một căn phòng có vách ngăn bằng kính. Từ bên ngoài, David có thể thấy được bên trong có hai người một nam, một nữ đang ngồi làm việc, hiển nhiên hai người này chính là vị luật sư trưởng Carlos Drummond de Andrade và trợ lý của ông ta.
Khẽ đưa tay gõ cửa mang tính báo hiệu, cũng không đợi bên trong có phản hồi, cô nhân viên đẩy cửa để David có thể đi vào bên trong.
David gật đầu ngỏ ý cảm ơn sau đó sải bước tiến vào phòng, cánh cửa sau lưng theo đó cũng được cô lễ tân khép lại.
Carlos Drummond nhận ra vị khách hôm nay của mình đã tới thì cùng trợ lý đứng dậy vươn người qua bàn làm việc bắt tay:
- Xin chào ngài!
David mỉm cười đi tới bắt tay ngược lại vị luật sư và người trợ lý:
- Xin chào hai vị!
- Uhm, mời ngài ngồi xuống!
Đợi cho David an tọa trước mặt, Carlos Drummond để tay lên bàn rồi nhìn David vào thẳng vấn đề:
- Ngài David Bruno, về vụ kiện của ngài với tập đoàn Ô tô Việt Nhật, chúng tôi đã xem xét kỹ hồ sơ ngài gửi có điều chúng ta vẫn phải chờ đợi kết luận đánh giá hiện trường từ phía cảnh sát và đội ngũ kỹ sư chuyên gia thì mới có đủ căn cứ sơ bộ lập hồ sơ khởi kiện và gởi lên tòa án thụ lý.
David gật đầu ra vẻ đã biết, sau đó trả lời:
- Uhm… tôi hiểu điều đó. Hôm nay tôi đến đây cũng là để bổ sung những tài liệu này. Các vị xem!
Nói đoạn, David mở ca táp lấy ra một tệp hồ sơ dầy chừng khoảng một nửa gram giấy A4 rồi đưa tới trước mặt Carlos Drummond.
Vị luật sư trưởng đưa tay nhận lấy sau đó khẽ đẩy gọng kính chăm chú kiểm tra. Ban đầu thì không có gì xảy ra nhưng sau một lúc, càng xem qua hồ sơ, ông ta càng là kinh ngạc trước mức độ chi tiết của nó. Theo đó toàn bộ hồ sơ thân chủ, chứng từ mua bán xe, lịch sử sử dụng, hình ảnh chụp từ camera hành trình trước và sau vụ nổ, hình ảnh hiện trường do cảnh sát chụp, kết luận đánh giá hiện trường của cảnh sát, kết luận khám nghiệm xe của chuyên gia kỹ thuật, hồ sơ sức khỏe trước và sau vụ nổ của thân chủ… tất cả đều rất cụ thể và đầy đủ, cứ như là hồ sơ của một chuyên gia luật chuyên nghiệp thu thập vậy.
Lật qua lật lại vài lần, Carlos Drummond nhăn mày suy tư một lát rồi mới ngẩng đầu lên nhìn David gật đầu:
- Ngài David Bruno, nếu đã có được những văn bản này thì tôi thấy là có đủ cơ sở sơ bộ để khởi kiện rồi. Có điều tôi kiến nghị ngài cân nhắc lại mức phí đòi bồi thường, số tiền này theo tôi có chút hơi không khả thi.
David nghe xong thì cười thầm, hắn là đang muốn làm lớn vụ này để truyền thông phải chú ý tới đây. Theo đó, David làm ra vẻ tức giận:
- Hừ, ngài Carlos Drummond, thế nào là hơi không khả thi? Nếu không phải có Chúa phù hộ thì tôi và một người bạn đã nằm dưới ba tấc đất rồi. Mạng sống con người quý giá như vậy thì bao nhiêu tiền mới mua được đây?
Carlos Drummond cười khổ trả lời:
- Vâng, tôi hiểu tính nghiêm trọng của vấn đề nhưng 1 tỷ USD quả là mức phí bồi thường giữa cá nhân với tập đoàn lớn ngoài sức tưởng tượng. Mức tiền này theo thông lệ nên chăng chỉ là mức phí tổn thất giữa các tập đoàn hoặc tổ chức với nhau thôi.
David lắc đầu phủ quyết:
- Ngài Carlos Drummond, ngài chưa hiểu ý tôi rồi. Không phải tôi muốn kiện để có được số tiền này, cái tôi muốn chính là cho những kẻ làm ăn gian dối, thổi phồng chất lượng thực sự của sản phẩm một bài học. Tôi không muốn thấy có những người tiêu dùng giống mình gặp phải thảm trạng khi sử dụng một sản phẩm kém chất lượng như ô tô điện Việt Nhật. Ngài hiểu mục đích của tôi chứ?
Nhận ra sự gay gắt và tinh thần quyết liệt xả thân vì nghĩa của David, Carlos Drummond có chút khâm phục lên tiếng:
- Uhm… ra là vậy! Xin lỗi ngài, tôi quả thực hiểu chưa hết dụng ý của ngài. Phía văn phòng luật sư sẽ nghiên cứu và sắp xếp kỹ lại các chứng cứ sau đó sẽ mau chóng soạn thảo đơn và thực hiện các thủ tục pháp lý khác có liên quan khác để gửi lên tòa án. Nếu có vấn đề gì phát sinh, trợ lý của tôi sẽ chủ động liên lạc thêm với các ngài. - Tốt! Tôi cũng muốn sớm nhận được tin tức, ngài biết đấy càng để lâu thì mức độ tai hại với xã hội càng lớn! - David tỏ ra rất có ý thức cộng đồng lên tiếng. - Vâng, tôi hiểu rồi thưa ngài!
- Uhm!
Nói tới đây, David chủ động đứng lên:
- Thôi, tôi cũng có việc phải đi, không làm phiền các ngài làm việc!
Thấy David có ý rời đi, Carlos Drummond cũng liền đứng dậy tiễn.
Bắt tay Carlos Drummond và người nữ trợ lý, David gật đầu tạm biệt rồi theo lối cũ trở ra ngoài.
Trong phòng, đợi cánh cửa khép lại, vị luật sư trưởng Carlos Drummond tự nhủ:
- Vị thân chủ này quả là một người tốt, cũng may xảy ra chuyện này mình mới dừng lại kế hoạch mua SE – Car, đúng là không thể tin được những sản phẩm công nghệ tới từ những nước lạc hậu.
Lẩm nhẩm xong và ngồi lại vị trí của mình, nhìn lại tập hồ sơ Carlos Drummond lại nhăn mày:
- Có điều, sao mình vẫn thấy có gì đó ở đây không đúng nhỉ?
Chống tay lên trán suy tư một hồi, lại xem lại một lần tập hồ sơ, Carlos Drummond lắc đầu:
- Có lẽ mình mắc bệnh nghề nghiệp nên đa nghi thái quá rồi chăng?
Nói đoạn, Carlos Drummond cười khổ rồi quay sang đưa tập hồ sơ cho người trợ lý:
- Cô Bruna Linzmeyer, cô xem lại một lần những hồ sơ này sau đó cho các bộ phận triển khai các thủ tục tố tụng cần thiết.
Vị nữ trợ lý lập tức gật đầu:
- Được, tôi biết rồi thưa luật sư trưởng.
**** Vài ngày sau đó,
Trong khi một vụ kiện lớn đang được tích cực chuẩn bị triển khai ở Brasil thì ở nhiều nơi trên thế giới, những vụ việc tương tự cũng đang được diễn ra. Nguyên nhân thì cũng không có gì khác biệt, theo đó không hiểu vì lý do gì mà ở một loạt các nước như Mỹ, Pháp, Trung Quốc, Crotia, Nam Phi, Úc… đều đồng loạt phát sinh hiện tượng nổ bình xe điện SE – Car. Ban đầu truyền thông cũng chỉ xem đây là những sự kiện có tính vụ việc có điều càng ngày càng phát sinh thêm nhiều các tình huống tương tự trên cả nước ở khắp năm châu lục theo đó tin tức này đang dần thu hút được chú ý, thậm chí nó còn được đưa tin lên các bản tin địa phương và ở một vài nơi còn là cả ở đài truyền hình trung ương. Từ lúc này, những ồn ào và rắc rối như càng được thêm dầu vào lửa khi bắt đầu đã có sự tham gia của nhiều chuyên gia và tổ chức, theo đó những nghi ngờ về chất lượng và mức độ an toàn khi sử dụng SE-Car đã được nhiều người đem ra mổ xẻ và đánh giá lại. Tuy thực tế phần lớn SE-Car được mua vẫn đang sử dụng ổn định và sự vụ chưa gây ra chú ý và phản ứng gay gắt của dư luận khiến chính phủ các nước phải vào cuộc nhưng cũng đã đủ để tạo nên những con sóng ngầm nguy hiểm. Bây giờ chỉ cần một chấn động nhỏ và nếu Việt Nhật không có những phản ứng xử lý khủng hoảng thích hợp, những con sóng ngầm này hoàn toàn có thể trở thành những con sóng thần nhấn chìm bộ ba công ty Việt Nhật, Toyota và Kỷ nguyên mới xuống lòng đại dương.
Lẽ dĩ nhiên, là nơi sản xuất ra những chiếc xe điện, Việt Nhật cũng đã nhận được các báo cáo khẩn của đại lý trên toàn cầu về các sự cố đang được diễn ra. Với phong cách hành sự chuyên nghiệp và kinh nghiệp hoạt động vận hành lâu năm, ban lãnh đạo của Việt Nhật và Toyota đã có những động thái bố trí nhân sự đi tìm hiểu hiện trường đồng thời cho rà soát và kiểm nghiệm lại toàn bộ quy trình lắp ráp và sản xuất sản phẩm.
Tuy vậy, kết quả đưa về quả thật sự khiến ban lãnh đạo của cả hai tập đoàn bối rối, nhân viên đi điều tra về cung cấp những bằng chứng cho thấy bình điện đúng là xảy ra vấn đề và bị nổ trong khi kết quả rà soát tại nhà máy lại hoàn toàn không cho thấy có vấn đề gì nghiêm trọng xảy ra. Điều này khiến nội bộ ban lãnh đạo của hai công ty và tập đoàn lâm vào tình thế khó xử, không biết nên bắt đầu giải quyết như thế nào để ngăn cho sự việc không tiếp tục tái diễn ở quy mô lớn hơn nữa. Một số người đưa ra giải pháp triệu hồi toàn bộ xe ô tô đã bán có điều rất nhanh bị phủ quyết, một khi chưa xác định được nguyên nhân chính thức là do đâu thì không thể làm như vậy được. Điều đó sẽ gây ra tổn thất uy tín và tài chính cho công ty và tập đoàn liên quan vô cùng lớn.
Phương án tạm thời được thống nhất đưa ra chính là là tiếp tục thông qua các cơ sở bảo hành toàn cầu của Toyota rà soát lại toàn bộ những ô tô đã xuất xưởng bao gồm cả những ô tô đang lưu thông đồng thời cho người tới tiếp xúc và gặp gỡ với những người bị nạn để tìm hiểu thêm thông tin và nguyên nhân từ đó mới có biện pháp xử lý thỏa đáng.
Lúc này, trong phòng làm việc độc lập tại Đông gia Biệt thự.
Cầm trên tay bản báo cáo tổng hợp lại toàn bộ thông tin chi tiết về các sự cố đang diễn ra, Lý Đông nhíu chặt mày suy nghĩ. Mấy tuần gần đây hắn liên tục được Bùi Lợi trực tiếp báo cáo về tình huống vận hành hiện tại của SE-Car trên toàn cầu, ban đầu hắn cũng đồng quan điểm với cách xử lý của Việt Nhật và Toyota nhưng đến hiện tại xem lại báo cáo rà soát tổng thể, Lý Đông bắt đầu cảm thấy nghi ngờ về sự bất thường trong đó. Hơn ai hết ở trên thế giới này, Lý Đông là người biết rõ nhất về độ an toàn trong các sản phẩm pin của mình. Mặt khác, pin nano và pin năng lượng mặt trời cũng không phải mới chỉ được sử dụng trong sản phẩm ô tô điện mà đã được ứng dụng trên rất nhiều máy móc và thiết bị công nghiệp khác trên toàn thế giới trong mấy năm nay. Nếu sản phẩm thật không an toàn vậy thì tại sao tới bây giờ mới xảy ra sự cố mà lại xảy ra đồng loạt một khi như vậy.
Suy tư một hồi, Lý Đông biết có ngồi tại chỗ cũng không thể giải quyết được vấn đề, hắn nhấc lên điện thoại rồi bấm một dãy số. Chỉ mất vài giây, phía bên kia lập tức có người nhận máy: - Lý Đông, tôi nghe!
- Uhm, Thiều Đại. Chúng ta cần gặp nhau một chút!