Nói một cách chính xác, thực ra nơi này cũng là Địa cầu.
Nếu cố gắng để giải thích, ở đây có thể coi như một không gian song song cùng tồn tại với Trái Đất, nơi mà Lạc Tầm ở trước đây. Bởi vì quỹ đạo phát triển của thế giới này rất giống với nơi mà Lạc Tầm đã từng sinh sống...
Từ Lý Bạch đến Đỗ Phủ.
Từ Newton đến Einstein.
Từ thời cổ đại xa xưa đến thời cận đại khi xã hội biến đổi.
Xa hơn không nói, chỉ nói đến Hoa Hạ trên dưới năm ngàn năm, bất luận xét đến sự phát triển của khoa học kỹ thuật, sự giao tiếp văn hóa hay các phương diện khác, hai thế giới song song đều duy trì sự tương đồng đến 70%, nếu như không phải từ trong trí nhớ nguyên chủ phát hiện ra khác biệt rất nhỏ, Lạc Tầm gần như cho rằng chính mình vẫn còn ở thế giới cũ.
Vậy là mình đã chiếm hữu thân thể này?
Lạc Tầm xác định lại với chính mình, đây là thời không song song!
Giống như trong [Spiderman: Into the Spider-Verse] có trình bày lý luận tương tự, Lạc Tầm ở thế giới này và bản thân từ thế giới bên kia xuyên không qua là một cuộc gặp gỡ tình cờ, hai người thậm chí có tướng mạo giống nhau, nhưng lại tồn tại khác biệt rất nhỏ giữa họ lại tạo thành hai thế giới cùng một nhịp thở.
Bây giờ là năm 2000.
Lạc Tầm nhớ rõ trong đầu thiên niên kỷ này của thế giới trước mà hắn sống, Hoa Hạ còn chưa gia nhập tổ chức thương mại thế giới, kinh tế, văn hóa và sản xuất mới đang ở thời kỳ phát triển sơ khai, điện ảnh và truyền hình trong nước đang ở thời điểm đói kém ….
Kiếp này hoàn toàn khác.
Lịch sử đã có những bước ngoặt khác.
Hoa Hạ vào đầu thế kỷ 20 liền gia nhập tổ chức kinh tế thế giới, bất luận từ kinh tế, giải trí hay các phương diện khác đều có vẻ phát triển nhanh hơn so với kiếp trước. Hàn Quốc mới sáng tạo chế độ thực tập sinh cho ngành giải trí chưa bao lâu cũng được du nhập vào trong nước, mặc dù theo lý thuyết phải vài năm sau mới xuất hiện, các trào lưu âm nhạc, video xu hướng cũng đang có phong trào nổi lên.
Những tiền bối trong ngành phát triển càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Tuổi trẻ cũng xuất hiện nhân tài đông đúc.
Sự cạnh tranh trong giới ngày càng gay gắt, trong giới diễn viên có vài gương mặt Lạc Tầm từng quen trong kiếp trước, cũng có một số tên tuổi xuất chúng mới nổi, chính Lạc Tầm kiếp trước chưa từng biết tới...
Xuyên việt đến thế giới này đã hai năm.
Lạc Tầm không vội ra ngoài xông pha, có cơ hội an tâm học tập cũng không phải là chuyện xấu. Huống hồ hắn cũng tận dụng khoảng thời gian hai năm để tiêu hóa những thông tin sai lệch giữa hai thế giới, đồng thời triệt để thích ứng những sự kiện không giống trong trí nhớ xảy ra trong một nghìn năm trở lại đây.
Liền lấy ví dụ gần đây nhất.
Kiếp trước, đến năm 2001 mới chế tác hoàn thiện bộ [Khang Hy Vương Triều], nhưng ở kiếp này đã được phát sóng trước năm 2000, Trần Đạo Minh cũng hoàn toàn xác lập địa vị hàng đầu trong việc vào vai các vị hoàng đế, với tư cách là diễn viên chuyên nghiệp!
Đây là sự sai lệch của thời gian.
Tuy rằng vai Hoàng Đế do Trần Đạo Minh thủ vai trong [Khang Hy Vương Triều] không hề thay đổi, nhưng vai diễn vốn nên do Tư Cầm Cao Oa đảm nhận lại biến thành một diễn viên gạo cội khác thủ vai, một người mà kiếp trước chưa từng nghe đến, nhưng ở thế giới này lại là một diễn viên có địa vị rất cao, nổi tiếng từ xưa đến nay.
Đây là sự khác biệt của thời không song song.
Nói cách khác, sau nghìn năm hầu hết các tác phẩm vẫn là những tác phẩm trong trí nhớ, chỉ là một số diễn viên sẽ khác với ấn tượng cũ, dòng thời gian cũng xuất hiện độ sai lệch nhất định …
Lạc Tầm cũng không lo lắng.
Bất luận độ sai lệch do thời không song song mang đến lớn bao nhiêu, thì ngành giải trí dù sao vẫn là cái ngành giải trí đó. Đến từ thời không song song năm 2019, hắn vẫn đi trước thế giới trong vài năm. Huống hồ với tư cách là một diễn viên nổi tiếng, dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, hắn liền có thể vượt qua rất nhiều người!
Nghĩ như vậy, Lạc Tầm bước vào thang máy.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, ngay lúc sắp khép kín, Lạc Tầm nhìn thấy đằng xa có đám người vây quanh một nam nhân thân hình cao lớn đang bước nhanh tới, một người trong số đó đưa tay ra hiệu với Lạc Tầm, ý bảo hắn chờ một chút …
Đây là một đoàn đội nghệ sĩ.
Vì phép lịch sự, Lạc Tầm thuận tay giữ lại cửa thang máy đứng đợi một lúc, nơi này là giải trí Thiên Quang, nhìn thấy nghệ sĩ cũng không phải chuyện gì mới lạ, Lạc Tầm chỉ liếc nhìn nam nhân đang bị đám người vây ở chính giữa một chút.
Người này cao khoảng một mét tám năm.
Ngoại hình khiến người ta nghĩ tới các hán tử phương bắc, da hơi ngăm đen, đeo kính râm, khuôn mặt có chút quen thuộc, có thể xác định đó chính là một đại minh tinh, mặc một thân quần áo tương đối thoải mái, đầu tóc được trau chuốt cẩn thận, tỉ mỉ …
"Lạc Tầm?"
Ngay khi Lạc Tầm đang yên lặng nhìn đối phương, người nam nhân bỗng nhiên tháo kính dâm xuống, sau khi tỉ mỉ xem xét, hắn mỉm cười.
"Hồ Quân lão sư?"
Biểu tình của Lạc Tầm có chút kinh ngạc.
Hắn cũng nhận ra đối phương, không nghĩ tới vậy mà trong thang máy lại tình cờ gặp được Hồ Quân tiền bối, đây là một trong những nghệ sĩ có tên tuổi lớn của Thiên Quang.
Đã từng vượt qua khóa thực tập sinh của Thiên Quang, Lạc Tầm xem như học sinh của hắn, trước kia chính Hồ Quân còn đưa hắn đi đóng chung vài bộ phim, tuy rằng đều là vai nhỏ, nhưng cũng khiến Lạc Tầm ghi nhớ sâu sắc…
Kiếp trước, Hồ Quân là người của nhà hát nghệ thuật nhân dân Bắc Kinh.
Nhưng độ sai lệch của thời không song song không chỗ nào không có, cái thế giới này không chỉ có sự xuất hiện của một vài công ty giải trí lớn, mà một số minh tinh thuộc quyền quản lý của công ty cũng phát sinh thay đổi, ví dụ như Hồ Quân ở trước mắt.
"Trở về là tốt rồi!"
Dường như nghĩ ra điều gì đó, Hồ Quân vỗ vai Lạc Tầm, hắn là một trong số ít người trong công ty biết Lạc Tầm cùng Trương Tuệ Ninh yêu nhau, cũng biết rõ Lạc Tầm bởi vì chuyện tình cảm này mà bị công ty đóng băng hoạt động hai năm, không khỏi quan tâm nói: "Về sau có tính toán gì không?"
"Ta muốn diễn xuất."
Lạc Tầm nói thẳng ra ý nghĩ.
So với người đại diện Tống Giai Hào, Lạc Tầm với Hồ Quân lão sư thân thiết hơn nhiều, bởi vì ban đầu ở công ty thời còn là thực tập sinh, Hồ Quân rất chiếu cố hắn, cũng là Hồ Quân cho hắn cơ hội tiếp xúc với thế giới phim truyền hình, giúp hắn khắc sâu hơn nghệ thuật biểu diễn vào nhận thức.
"Diễn xuất?"
Hồ Quân có chút kinh ngạc, chợt cao hứng nói: “Đúng vậy, ta trước kia đã từng nói, ngươi là một hạt giống diễn viên tốt, kĩ năng diễn xuất của ngươi rất có tinh thần của thế hệ trẻ, ngộ tính cũng không tệ, làm diễn viên tuyệt đối có tiềm năng, thần tượng ca sĩ cái đó không hợp với ngươi!”
Công ty luôn có rất nhiều thực tập sinh.
Nhưng nói Hồ Quân thưởng thức và xem trọng nhất, lúc trước Lạc Tầm được tính là một, Trương Tuệ Ninh cũng được tính là một, sự thật đã chứng minh tầm nhìn của Hồ Quân, mấy năm nay, nha đầu Trương Tuệ Ninh kia phát triển vô cùng tốt, ngược lại là Lạc Tầm, bởi vì cùng Trương Tuệ Ninh yêu đương, bị công ty đóng băng hoạt động lâu như vậy, không chiếm được cơ hội.
Điều này luôn khiến Hồ Quân tiếc nuối.
Lạc Tầm biết Hồ Quân thật sự quan tâm mình, sau khi bị công ty đóng băng lưu vong hai năm, trở về vẫn còn có người nguyện ý quan tâm mình, hơn nữa còn là Hồ Quân - một đại minh tinh lớn như vậy, nội tâm của Lạc Tầm rất cảm động.
"Đúng!"
Suy nghĩ một chút, Hồ Quân bỗng nhiên nói: “Gần đây có một dự án phim bộ do Thiên Quang đầu tư, ta quay lại sẽ nói chuyện với đạo diễn, xem còn vai diễn nào thích hợp cho ngươi không, ngươi lưu số điện thoại di động đi, ta sẽ gọi điện cho ngươi trước khi bắt đầu quay”
"Vâng. . ."
Lạc Tầm không nghĩ tới Hồ Quân lại tìm mình đóng phim.
Hắn nhanh chóng đem số điện thoại nói cho đối phương biết, sau khi lưu số của Lạc Tầm, Hồ Quân cười nói: “Bây giờ ta phải đi dự sự kiện, lúc nào rảnh ta mời ngươi ăn cơm, hơn hai năm không gặp, cũng cao lên nhiều như vậy, vừa rồi ta suýt không nhạn ra ngươi, có khi sau này còn cao hơn cả ta đấy.”
Lạc Tầm cũng mỉm cười.
Hồ Quân lại nói: “Hiện tại ngươi cũng sắp ra mắt, đừng có gọi lão sư nữa, gọi Quân ca là được, về nhà đợi điện thoại, khi có tin tức vai diễn ta sẽ gọi cho ngươi.”
“Được, cảm ơn Quân ca!”
Nội tâm của Lạc Tầm lúc này cảm thấy thật ấm áp.
Các trợ lý và người bên cạnh Hồ Quân đều tò mò nhìn về phía Lạc Tầm, tuy rằng Hồ Quân bình thường cũng không kiêu ngạo, nhưng dù sao hàng hiệu thì vẫn là hàng hiệu, sự chênh lệch đẳng cấp không phải một chút gần gũi, bình dị liền có thể bù đắp, bọn họ rất ít khi nhìn thấy Hồ Quân thân thiết như vậy với người khác, hơn nữa đối phương vẫn chỉ là tân binh.
Ở trong giới lăn lộn lâu, ai không biết nhìn mặt mà nói chuyện?
Xem ra sau này có cơ hội gặp muốn chiếu cố người thanh niên trẻ tuổi này.
Không nói cái khác, chỉ riêng có sự dẫn dắt của Hồ Quân cũng đủ để người trẻ tuổi này được chú ý đến. Trong giới giải trí, thật ra đẳng cấp sâm nghiêm, chế độ giai cấp phân biệt rõ ràng và tàn khốc, nếu như không phải thật sự có quan hệ thân thiết, Hồ Quân chỉ cần quan tâm cổ vũ một chút đến hậu bối cũng xem như người đó có được vinh dự lớn lao.
Cửa công ty.
Hồ Quân ngồi lên một chiếc xe công vụ màu đen.
Trước khi trợ lý đóng cửa xe, khi chiếc xe đi qua chỗ Lạc Tầm đang đứng vẫy tay, Hồ Quân bỗng nhiên hạ kính xuống nói với Lạc Tầm: “Bộ phim mới do đạo diễn Trương Kỷ Trung đảm nhiệm vai trò giám đốc sản xuất, võ hiệp, ngươi chuẩn bị sẵn sàng!”
.