Chương 1: Chương 1

“Bác sĩ nói tôi đang mang thai?”

Trong khoa phụ sản một bệnh viện khá to, một cô gái tóc dài, dáng người nhỏ xinh, khuôn mặt oa nhi (trẻ con), hai má còn thản nhiên rải vài điểm tàn nhang, giọng nói run run, sắc mặt tái nhợt.

Nàng mờ mịt nhìn tờ giấy xét nghiệm có đầy thuật ngữ y học chuyên nghiệp mà xa lạ, cho đến khi bốn chữ có thai – dương tính đập vào mắt nàng, ngực nàng chợt căng thẳng.

Bác sĩ tao nhã ngồi đối diện nàng đẩy nhẹ cặp kính mắt gọng vàng đeo trên mũi, lại nhìn vào giấy xét nghiệm.

“Hồ tiểu thư, cô trước mắt đã mang thai 7 tuần, thời kì mới có thai khả năng sẽ nôn mửa, đầu choáng váng, bệnh kén ăn, tình trạng này chờ…..”

Bác sĩ như bắn liên thanh nhắc nhở nàng những phần công việc cần chú ý trong thời kì mới có thai từ đầu tới đuôi nói một lần.

Hồ Phi Phi nghe tai phải ra tai trái, đầu óc đơn thuần đã bị hai chữ ‘Mang thai’ này làm rung động đến không có năng lực tự hỏi.

Nàng mới 20 tuổi.

Nàng còn chưa trải qua tình yêu khắc cốt ghi tâm.

Nàng thậm chí cũng chưa kịp thể nghiệm đoạn tình ái ngọt ngào cùng khoái hoạt.

Mà hiện tại bác sĩ lại tàn khốc tuyên bố, nàng có thai!

“Hồ tiểu thư, tôi đề nghị lần sau tốt nhất cô có thể cùng đi với bạn trai đến bệnh viện làm kiểm tra toàn diện một lần.”

Bác sĩ khám bệnh cho vô số bệnh nhân, hơn nữa quan niệm càng ngày càng thoáng, đối với chuyện chưa kết hôn đã mang thai có vẻ như bình thường thấy quen lắm rồi.

Khi đó Hồ Phi Phi đang trong tình trạng mờ mịt, ý thức của nàng bị kéo trở lại sự thật.

“Tôi, tôi đã chia tay với bạn trai.” Nàng líu díu nói nhỏ.

“Cô vẫn có thể yêu cầu bạn trai cô đối với tiểu hài tử (đứa con) trong bụng cô có trách nhiệm xử lý thích hợp.”

“Nhưng tiểu hài tử trong bụng tôi không phải của bạn trai tôi.”

“Tôi đây chỉ có thể đề nghị cô đi tìm cha của tiểu hài tử phụ trách.” Bác sĩ bắt đầu toát mồ hôi.

“Tôi…..” Nàng cắn môi, có chút thẹn thùng. “Tôi không biết cha của tiểu hài tử rốt cuộc là ai, bởi vì….. tôi tựa hồ cùng một nam nhân không nhớ ra tên đã xảy ra cuộc tình một đêm!” ( >o