Hà Nội-Việt Nam
Một tiết trời trong trong trẻo,dễ chịu với những tia nắm ấm chiếu xuống đường,dòng người ngồi trên xe máy,oto tấp lập qua lại trên đường thể hiện một thủ đô nhộn nhịp như bao ngày khác.Trong một phòng trọ nhỏ ở một dãy nhà trọ trong một con ngõ nhỏ.Trong căn phòng trọ này một người đang ngồi trên cái ghế nhựa,hai cái khủy tay đặt lên trên cái bàn gỗ hơi mục giơ cao cánh tay lên,hai bàn tay đang cầm lấy cái điện thoại theo chiều ngang,đôi mắt hướng vào màn hình cùng ngón tay bấm loạn xạ.Hiển nhiên nhìn qua là biết đang chơi game
Người này tên Nam,hắn 20 tuổi,hiện học đại học nhưng đang nghỉ hè,mặt mũi đầu tóc bình thường và từng có người yêu cũ,hiện tại thì chưa có người yêu mới.Hắn bây giờ đang chơi game trên điện thoại.Chơi được tầm nửa tiếng thì đói hắn liền ngồi bật dậy mở cửa phòng đi ra ngoài đầu ngõ rồi lại rẽ trái đi tiếp,đi đến gần một xe đẩy bán bánh mì hắn liền dừng lại mua một cái bánh mì kẹp trứng rồi ngồi vào một quán trà đá gần đó vừa ăn vừa nhìn dòng người đi lại trên đường.Ăn xong hắn tu thêm một cốc trà đá rồi trả tiền nhấc chân đi về dãy trọ trong con ngõ.Trở lại trước phòng mình hắn mở cửa phòng bước vào rồi lại đóng cửa lại.Hắn lại trở lại cái bàn gỗ cũ ngồi xuống cái ghế nhựa,không chơi điện thoại như ban nãy mà mở latop lên chơi.
Kì thật đáng nhẽ nghỉ hè thì về quê chơi mới phải nhưng hắn phải ở lại vì còn phải làm việc hiện tại hắn đang làm trong một quán cà phê và làm ca chiều.Với cả nhà hắn cũng nghèo,bố mẹ hắn làm mỗi tháng gửi được cho hắn một triệu thêm chút ít đồ ăn.Hắn không thể gây thêm gánh nặng cho bố mẹ nên hắn tranh thủ lúc nghỉ hè mà làm việc tích góp học phí cho kì sau.
Buổi trưa hắn nấu cơm ăn,vì chỉ có mình hắn nên không cần nhiều lắm.Hắn mở một cái xô nhỏ màu đỏ ,mở lắp xô lên là gạo.Hắn múc một bơ gạo lên cắm cơm.Lục trong cái tủ lạnh cũ một ngăn chỉ có 2 bó rau muống,chục quả trứng vịt.Trên lóc tủ lạnh thì có chai lước mắm gần hết,chai dầu ăn gần cạn,một lọ mì chính,một lọ bột canh và một hộp lạc.Ngoài số gia vị kia ra thì số thức ăn trong tủ đó là bố mẹ hắn gửi lên.Hắn lấy trong tủ ra ít rau muống và lấy thêm tí lạc từ trong hộp ra mang lên bếp nấu.
Nấu xong thì ăn.Nam là một người sạch sẽ gọn gàng nên ăn xong hắn rửa bát luôn.Sau khi rửa bát dọn dẹp xong thì hắn nằm ra giường lại giở máy điện thoại ra nhưng lần này không phải là chơi game mà là lên web đọc LN.Kì thật hắn là một người thích đọc LN và xem anime.Web mà hắn thường hay lên đọc nhất là H*.re
Cùng với đó là hắn cũng thích đọc tiểu thuyết mạng. Trung Quốc,tất nhiên là hắn không biết tiếng trung lên tất nhiên sẽ lên web dịch đọc.Web mà hắn hay lên đọc nhất là T**Y.Com.
Đến một giờ chiều hắn vục dậy đi làm làm.Đến 5 giờ chiều,sau khi vừa bê đồ uống ra cho khách xong thì hắn quay vào quầy.Bỗng nghe thấy điện thoại rung trong túi quần hắn giở điện thoại lên coi ai gọi,hóa ra là bố mẹ hắn.Nam vui mừng,hắn giở điện thoại lên nghe.
Bố ạ!
Ừ,con.Dạo này thế nào rồi,có khỏe không con
Dạ vâng..con vẫn khỏe ạ.Thế còn bố
Ừm..bố vẫn khỏe
A vâng.Thế hôm nay bố gọi có việc gì không ạ mà sao con giọng bố nói hơi khác mọi ngày
À haha hôm nay bố vui lắm con ạ
Bố vui như vậy thì bố nói cho con biết được khkhkhông
Sau đó một giọng nói khác phát ra,đó chính là mẹ của Nam
Con trai à
Dạ mẹ
Con vừa nãy nghe bố vừa nãy nói rồi đúng không
Vâng,nhưng vì bố sợ mất tập trung nên mới đưa cho mẹ
Ừ đây,để mẹ nói nốt cho.Chả là hôm trước bố mày đi làm về,đang đi trên đường thì thấy bà đặt đề trong xóm.Thế là chẳng hiểu sao bố mày lại tạt vào đặt một mà bình thường thì bố mày có chơi mấy trò này bao giờ đâu.Thế là mấy hôm sau bố mày ra xem,thế mà không tin được bố mày lại trúng đề con ạ.Bố mày thấy trúng đề thì vui quá chạy về báo cho mẹ giờ mẹ đang báo cho mày đấy
Nghe xong Nam phấn khởi,vui mừng không hết hỏi.
Thế bây giờ bố mẹ đang làm gì đấy ạ
Mẹ Nam nghe xong liền trả lời lại ngay
À bây giờ bố mày đang dẫn mẹ đi ăn một bữa chúc mừng,ăn xong còn lại bao nhiêu thì gửi lên cho mày.
Nam nghe xong cảm động suýt khóc liền vừa cười vừa trả lời
Thế ạ,thế thì tốt quá.Vậy con chúc bố mẹ đi ăn vui vẻ
Ừ bố mẹ cảm ơ..........bíp bíp....ầm.....ruỳnh....
Bất chợt một tiếng còi xe vang lên rất to đến nỗi Nam còn nghe thấy tiếng qua màn hình.Hắn nhận ra rất rõ ràng đó là tiếng của xe hổ vồ,hắn hốt hoảng kêu lên
Bố,mẹ...bố,mẹ sao vậy.Bố,mẹ có nghe thấy con không....bố,mẹ!!
Vẫn không có tiếng trả lời từ bố mẹ Nam,hắn run lên lo lắng chuyện gì đó xảy ra.Bỗng một bàn tay chạm vào vai hắn,đó là người quản lí tiệm.Anh ta hỏi Nam
Có chuyện gì vậy Nam sao nghe giọng mày run vậy
Nam hơi run run trả lời lại
Dạ không có gì đâu anh,em không sao
Người quản lí thấy Nam bình thường lại nói
Thế thì thôi vào làm việc đi
Dạ vâng...
Nam tuy nói vậy nhưng trong lòng vẫn lo lắng chỉ thầm mong không có gì xảy ra
Đến tám giờ tôi,trong lúc đang lau bàn Nam lại nhận được điện thoại,không chần chừ hắn rút điện lên tưởng rằng là bố mẹ nhưng không, người gọi đến cho hắn là cậu hắn.Hắn liền nghe,từ giọng nói bên kia điện thoại phát ra
Nam à...
Dạ vâng cậu ạ,có việc gì thế cậu
Nam này...
Đang nói bỗng cậu Nam ngập ngừng...
Nam bắt đầu tỏ ra lo lắng hơn trước nói to
Có chuyện gì cậu nói mau lên !!!
Nghe thấy Nam như vậy,cậu Nam bắt đầu nói luôn
Nam...bố...bố mẹ mày chết rồi