“ Sao lại có chuyện đó xảy ra được chứ, Tỷ tỷ có biết chuyện này không?” Thải Điệp là người mở lời đầu tiên.
Nàng không thể chấp nhận được tộc mình, lại có thể xuất hiện loại khốn nạn này được, vẻ mặt nàng quay sang nhìn Thanh Uyển,
Có chút xấu hổ, tự trách, có lỗi, vì tộc nhân nàng là đã khiến cho Thanh Uyển rơi vào bước đường như ngay hôm nay.
Thấy nàng có điều muốn nói với Thanh Uyển, hắn liền đừng dậy đi tới bên trong của đình viện nè.
“ Nhã Phi, Yêu Dạ, hai muội đi theo ta!”
“ Có chuyện gì sao Minh ca?” Hai nàng đứng dậy đi theo hắn.
Bước vào một đình khác nhưng nó nhỏ hơn, hắn ngồi xuống rót trà rồi từ từ nói “ Thế nào, đã có tin tức gì từ Hải lão chưa?”
“ Chuyện này…hình như là có rồi, hôm kia Đằng Thúc vừa mới báo tin này cho muội!” Nhã Phi suy nghĩ sau nói.
Còn về phần Yêu Dạ bị hắn lôi xuống dưới bàn, rồi bắt nàng lôi tiểu huynh đệ của hắn ra để chăm sóc, tựa hồ cảnh tượng này đã như là một thói quen vậy.
“ Khiếp của ca sao cứ thế, không được xả à?” Yêu Dạ cầm nó lên, thì đã cứng như đá vậy, liền thồi hơi vào đầu khấc.
Còn Nhã Phi vẫn chăm chú nói về tin tình báo của Hải Ba Đông gửi về, “ Theo như Hải lão, điều tra suốt 7 năm qua thì, Hàn Phong đang cư ngụ tại Dược Hoàng Thành, gần với Gia Nam Học Viện, trong thành có 3 Đấu Hoàng, 15 Đấu Vương, còn lại là Đấu Linh, Đại Đấu Sư…”
“ Tất cả bọn chúng đều nợ Hàn Phong ân tình, vì thế bọn chúng ở lại đợi ngày Hàn Phong dùng đến bọn chúng!”
“ A…vậy sao…. Sao lưỡi muội điêu luyện vậy, có phải đã tập luyện phải không?” Lâm Minh vừa nghe Nhã Phi báo cáo vừa được Yêu Dạ chăm sóc tiểu huynh đệ.
Hắn cảm thấy mình giống với mấy tay giám đốc, ngồi nghe nhân viên báo cáo vừa được thư ký phục vụ, chả trách tên giám đốc nào cũng có thư ký đi theo là phải.
“ Minh ca, có nghe muội nói gì không?” Nhã Phi nhìn Lâm Minh không để ý báo cáo của nàng, nàng liền hỏi lại.
Thấy hắn không trả lời, Nhã Phi biết hắn đang rất phê, nàng cũng đồng tình chuyện đó, kể từ cái ngày mà nàng và Yêu Dạ nhìn trộm Lâm Minh làm chuyện đó với Thải Điệp và Tiểu Hy.
Thì đã có ý định nhén nhóm trong đầu hai nàng, sau đó cả hai bắt đầu có nhưng lần xem trộm Lâm Minh làm chuyện đó, và quả tang ba bận cả hai bị hắn bắt được và bị tét đít.
Nhưng hắn không ngờ rằng vì hành động đó mà, tạo ra hai con quỷ tà răm, lúc nào cũng muốn bị phạt, và đỉnh điểm khi hắn nghe Nhã Phi báo cáo tình hình kinh tế của Gia Mã Đế Quốc dưới sự quản lý của Yêu Dạ và nàng.
Thì đã bị Yêu Dạ mò lấy tiểu huynh đệ bắt đầu tập bú lấy, và rồi mới có sự tình như hôm này, nhưng cả hai vẫn chưa bị hắn thịt lên vẫn còn nguyên chỗ đó, còn chỗ khác thì chưa chắc a.
“ Hừm…..” Nhã Phi tức giận tiến tới, giữ lấy đầu của Lâm Minh, rồi hôn xuống, nàng hôn một cách thô bạo, cậy ra hàm rằng của hắn rồi quấn lấy lưới Lâm Minh mà đá.
Cảnh tượng dm đng đang diễn ra, Yêu Dạ ở dưới thì say sưa mút như mút kém, còn Nhã Phi cũng không chịu thua, lấy tay hắn đặt lên cắp vú to đồ sộ của nàng, lưới thì chơi đùa với lưỡi của hắn.
Sau 5p hắn đã không chịu được với sức công phá của hai nàng, mà giữ lấy đầu của Yêu Dạ bắn thẳng vào cọng của nàng.
“ Ứm…ứ…..” Yêu Dạ dùng ánh mắt đáng thương nhìn cặp mông to tròn của Nhã Phi mặc bộ áo Dài cách tân do Lâm Mình lấy từ kí ức ra.
Chiếc quần của Nhã Phi đã bị thấm ướt mảng lớn, do nàng đã rất nứng, Yêu Dạ được Lâm Minh thả ra, trong miệng nàng chứa đầy trung tình của hắn, Lâm Minh lại đứng dậy đặt Nhã Phi xuống uống đống trung tình mà hắn vẫn còn đang bắt.
“ Khục khục…Minh ca nhiều quá rồi đó…khục…” Yêu Dạ ho khán, quai hàm thì mệt mỏi, nói đứt quãng.
“ Đúng vậy, sao lại nhiều thế chứ, có phải ca không xả vào trong Thải Tỷ tỷ đúng không?” Nhã Phi nuốt đống trung tình đó, sau đó hỏi, giọng nàng vẫn còn có chút nhơn nhát.
“ Ha ha cả tháng chưa bán, hai muội thông cảm xíu hì hì!” Lâm Minh cười, sau đó tính cất tiểu huynh đệ thì bị hai nàng ngăn lại.
“ Để cho bọn muội làm sạch nó đã!”
“ Hì hì, nào để đây tỷ tỷ thương!”
Nhã Phi và Yêu Dạ cúi xuống bắt đầu làm sạch tiểu huynh đệ của Lâm Minh, càng như vậy hắn lại càng cứng hơn, vôi giữ đầu hai người lại , không để hai người làm như vậy nữa, nếu tiếp tục hắn sợ sẽ đè hai nàng ra mà Chịch mất.
“ Sao huynh không chịu nổi sao? Có thể làm với muội này!” Nhã Phi đứng dậy đi tới gần bàn, vén áo dài lên, mông chổng lên, quần thì đã bị ướt để lộ ra mu l*n khổng lồ, và cặp mông căng tròn.
“ Hừm, ta sẽ không thua tỷ!” Yêu Dạ cũng không chịu thua kém, ngồi lên bàn trà, hai chân xoạc ra trong tư thế truyền thống, phần mu cũng đã thâm ướt nhưng không to bằng của Nhã Phi.
Nhìn cảnh tượng này, khiến Lâm Minh sắp mất đi lý trí, thì Thải Điệp đi vào trong, phá vỡ cảnh tượng ướt át này, nàng vỗ mạnh vào mông của Nhã Phi, và mu l*n của Yêu Dạ.
Bốp~
Bốp~
“ Ui ya….” X2
“ Thải tỷ tỷ, sao lại đánh bọn muội?” X2 hai nàng đồng thanh hỏi Thải Điệp.
“ Ha ha, hai con yêu nữ các muội đã hết thời gian rồi, mau đi tắm rửa và trở lại làm việc đi, bây giờ đến bọn tỷ!” Thải Điệp cười yêu mị nói, tay vẫn đánh vào mông các nàng.
Không chịu được ánh lửa nóng, và bàn tay đánh vào mông hai nàng, cả hai chạy vội ra ngoài trở về phòng tắm lớn thay đồ.
“ Hắc hắc, thế nào được hai tiểu nha đầu chăm sóc như thế nào?” Thải Điệp tiến tới, cần lấy tiểu huynh đệ của Lâm Minh rồi súc.
Nhưng ngón tay điều luyện, cách súc nhịp nhàng, thật sự nó Thải Điệp đã trở thành kẻ điêu luyện, nhưng bầu không khí đó lần nữa lại bị phá vỡ.
Có hai nữ đệ tử bước vào bẩm báo, khi hai nàng nhìn thấy cảnh tượng đó liền đứng hình, vẻ mặt đỏ chót, cúi đầu không dám nhìn.
“ Hừm có chuyện gì không?” Thải Điệp thấy chuyện vui của mình bị phá, liền có chút sinh khí hỏi.
“ Dạ…thưa…phó…điện…chủ…hai…vị….chủ…toạ…muốn…gặp…điện…chủ…bàn…việc..ạ….” Nữ nhân có vẻ trưởng thành hơn lắp bắm trả lời.
Trong lời nói của nàng có chút gì đó không đúng, bởi nàng đã chứng kiến cảnh này biết bao lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy đều rất hoảng loạn.
Từ vài năm trước thì đối với nữ đệ tử của Thiên Minh Điện thì được vào Thiên Không Đảo đó là một đặc quyền vinh dự mà đối với các nữ đệ tử này, và nàng là một trong nhưng người đó.
Ở trong Thiên Minh Điện có câu nói “ Nam Nhân mà chưa vào Địa Minh Đảo, thì không gọi là cường giả “ câu nó đó chỉ nhưng nam đệ tử chưa từng được đặt chân lên hai toà Vân Lam Đảo và Gia Mã Đảo thì tương lai sẽ không trở thành cường giả.
Đúng thế, hai toà đảo do Gia Hình Thiên và Vân Sơn quản lý đã có số lượng cường giả nhất định, mỗi toà đều có 20 Đấu Vương, 50 Đấu Linh, 100 Đại Đấu Sư, gốm cả hai đảo lại là 40 Đấu Vương, 100 Đấu Linh, 200 Đại Đấu Sư.
Tuy không có Đấu Hoàng như số lượng đó cũng đủ một tên trung cấp Đấu Hoàng phải toát mồ hôi, còn về phần ba tộc trưởng là Đằng Sơn, Nạp Lan Kiệt, Mộc Thiết, đều đã đạt tới Đầu Hoàng.
Cả ba gia tộc cùng với hoàng thất trở thành trụ cột của Thiên Minh Điện, và cả ba đang không ngừng phát triển.
Quay lại với Lâm Minh, khi hắn nghe được hai nữ đệ tự báo cáo, liền tỉnh lại, sau đó ra hiệu cho Thải Điệp dừng lại, cất tiểu huynh đệ cho hắn.
“ Ta đi chút sau đó về giải quyết nàng, chụt!” Lâm Minh hôn môi Thải Điệp sau đó rời đi, bước qua hai nữ đệ tử đang đứng, liền bóp và vỗ vào mông hai nữ đệ tử.
“ A….a..uy..”
“ Hắc hắc, vẫn mền lắm Mộc Lan!” Lâm Minh cười tà rồi bước đi.
Thải Điệp thấy vậy liền vẫy tay cho hai người rời đi về tu luyện, nàng cũng trở lại Thiên Minh chính điện.
Đó là nơi được đạt giữa hòn đảo, bến trong được thiết kế như một cung điện khổng lồ, trong đại điện có rất nhiều nữ đệ tử đang làm công việc được giao.
Nơi đây chính là đầu não kết nối hai toà phụ đảo, và toà nhà Thiên Minh Đại Điện được đặt ở giữa Đế Đô và được bao bộc bới ba gia tộc.
Ở sau là Hoàng Thất, hai bên trái phải lần lượt là Mễ Đặc Nhĩ và Nạp Lan gia, còn ở phía trước là Mộc gia là tâm khiên bảo vệ.
……….
Ổ Thản Thành, Tiêu gia, trong căn phong xa hoa nào đó, Tiêu Viêm đang ngồi xếp bằng tu luyện.
Hắn đã xuyên tới đây được gần 1 năm trời, kể từ ngày nguyên chủ tức là Tiêu Viêm được xuyên qua và sinh ra, trong lúc tu luyện xảy ra vẫn đề dẫn tới tầu hoả, điều khi lạ là một linh hồn khác ở thời đại trung quốc bị dịch covid chết xuyên qua chiếm lấy cơ thể của tên Tiêu Viêm hiện tại.
Đều đó làm cho tên này có hai linh hồn, một linh hồn do được sinh ra từ trước và một linh hồn chết bởi covid, mà tên bị chết bởi covid đó cũng không biết là linh hồn trước vẫn chưa tàn biến hoàn toàn.
P/s tác sẽ gọi hai linh hồn đó là: linh hồn của Tiêu Viêm 1 và linh hồn Tiêu Viêm 2.
Còn về hiện tại, Tiêu Viêm 2 thì hắn đang ngưng tụ Đấu Chi khí, bởi có hai linh hồn trong một thân thể, làm cho hắn không thể chưởng khống hoàn toàn, vì thế mà không thể ngưng tụ đấu chi khí dễ dàng được.
“ Quái lạ, theo như tên thổ đậu đó viết thì Tiêu Viêm 4 tuổi luyện khí, 6 tuổi cửu đoạn, 10 tuổi ngưng tụ đấu khí xoáy, 12 tuổi Đấu Giả, từ đó 3 năm sẽ bị Dược Trần hấp thụ hết đấu khí mà trở thành phê vật!”
“ Vậy tại sao, ta lại không ngưng tu được vậy, quái lạ?” Hắn vắt óc ra cũng không nghĩ được lý do.
“ Hắc thôi kệ, mai Huân Nhi tới rồi khà khà, nàng chính là tiểu phú bà phải nắm này thật chặt mới được!” Tiêu Viêm lại lần nữa nở nụ cười thiểu năng hay được bọn tàu viết với cái dành là tự tin.
………..