Lâm Minh khoác tay nói, rồi đi tới trước mặt của Thải Lân, lấy ngón tay chỉ vào trán nàng, bỗng chốc hai quyết công pháp, đấu kỹ dung nhập vào đầu nàng.
“ Phượng Quyết, Tam Thiên Lôi Động, sao cho ta nhưng thế này?” Thải Lân thắc mắc, trước đấy nàng từng có ý định giết hắn, sau rồi lại nhờ muội muội nàng mà giữ lại.
Vậy mà giờ hắn lại đối tốt với nàng như vậy, công pháp dành riêng cho muội muội mình, vậy mà hắn cho không do giữ. Lại còn bộ thân pháp địa giai, toàn là nhưng thứ quy hiếm ở tây bắc này.
“ Ha ha, cô xem đây như là thù lao cho công sức cô bỏ ra để tìm dị hoả giúp ta, hơn nữa tu vi của cô mới có Tam Tinh đã kém xa muội muội mình rồi! không muốn vượt quá sao?”
Lâm Minh làm xong rồi từ từ đi bước ra, miệng hắn nói vài lời để động viên nàng, nàng là con mồi của hắn sao có thể để Thải Lân thoát được chứ, nếu mà song phi tỷ muội vậy thì còn gì bằng hắc hắc.
Nhìn bóng lưng của Lâm Minh bước ra, tim nàng bỗng đập nhanh, cái cảm xúc của 7 năm trước đột nhiên xuất hiện lại, nàng sợ rằng đã có tình cảm với hắn rồi.
Còn Lâm Minh bước ra khỏi đại điện, nhìn thấy Nguyệt Mị và Hoa Xà Nhi đang đứng trò chuyện, hắn bước lại gần rồi lấy ra hai viên đan dược hoá hình đan, đưa cho hai nàng.
“ Đây là thứ gì vậy đại nhân?” Nguyệt Mị cấm lấy nó đưa lên mũi ngửi.
Hoa Xà Nhi cũng cầm lấy, nàng chỉ là gật nhẹ đầu “ Cảm ơn!”
“ Nó là đan dược hoá hình đan, hãy ăn nó, đợi sau ta quay lại, đến lúc đó hai nàng sẽ là của ta hắc hắc!” Hắn thì thầm với tai hai người, nói xong tay hắn đưa vào trong áo giáp của hai người.
Rồi bóp lấy, trêu đùa với đầu ti, áp sát hai người vào tường rồi hôn lấy cả hai, ở xa đám xà nữ hộ vệ nhìn thấy, các nàng tò mò xem, được một lúc thì phải chạy hết.
“ Hô hô, đại nhân ngài không sợ nữ vương biết sao?” Nguyệt Mị dựa vào người Lâm Minh thở vào tai hắn rồi nói.
Còn Hoa Xà Nhi chỉ có thể giữ vững gương mặt lạnh lùng, không dám rên rỉ, hơi thể thô trọng, nước miếng thì chạy ra do Lâm Minh vừa mới hôn đá lưỡi nàng.
“ Ha ha, nữ vương của các nàng sẽ là của ta, nhớ đến khi ta quay lại ta muốn nhất long nhị phượng hiểu chưa?” Nói xong hắn lại truyền Phượng Quyết cho cả hai.
Sau đó mới để các nàng dựa vào tường, rồi tiêu sái bước đi, đầu không ngoảnh lại, bóng nhìn của hắn làm cho hai nàng mê luyên không thôi.
Sưu~
“ Hừ hai người giỏi lắm, vào đây cho Bổn vương!” Tiếng hừm lạnh của Thải Lân vang lên, gọi hai người Nguyệt Mị và Hoa Xà Nhi vào trong.
“ Dạ thưa nữ vương! “ X2
……….
Bay ở trên không trung, Lâm Minh không biết rằng vì hắn mà hai người Nguyệt Mị và Hoa Xà Nhi phải chịu lửa giận của Thải Lân vì ghen tị.
“ Hazz sao tên Hải Ba Đông đó đi cũng đã được gần 7 năm rồi mà vẫn chưa có tin tức gì cả, chả lẽ hắn không lo cho thê tử của mình sao?” Lâm Minh chợt nghĩ tới đến người mà hắn đã phái đi tới Hắc Giác Vực.
Với hai mục đích, đầu tiên là tìm kiếm tin tức của Hàn Phong, và thứ hai là các cường giả và tông pháp mạnh nhất ở nơi đó.
Về Gia Nam học viện thì hắn đã biết rất rõ, với thực lực có thể xem là mạnh nhất, viện trưởng là Mang Thiên Xích Đấu Tôn cường giả, hai vị Thái trưởng lão đều là Cửu Tinh Đấu Tông, với đông đảo học viên từ trong lẫn đã tốt nghiệp.
Thế lực này còn là chính nữa, không cần phải quá để ý với Gia Nam, nhưng với mấy tông pháp còn lại là phải để phòng hoặc là dùng vũ lực chấn áp.
Đang bay ở trên bầu trời sa mạc, hắn đột nhiên thấy một ốc đảo nằm giữa lòng sa mạc, thấy lạ liên đáp xuống để nghi ngơi, và xem đồ mà hệ thống ban thưởng, còn về phần Dược Trần vẫn bị nằm trong balo mất với kết nối bên ngoài.
“ Ahhh…..”
Bỗng có tiếng hét đầy đau đơn phát lên, làm cho Lâm Minh bất ngờ, sau đó đi xem tiếng hét đó nằm ở đâu.
Vạch bụi có lên, hắn liền bàng hoàng, đập vào mặt hắn là một âm hộ trắng, trên mu có đám lông dày, còn ở trong cái lỗ đó đang có đầu của một đưa bé sắp được ra đời.
“ Giúp…ta….với….Ahhh….” Tiếng hét đau đớn, Lâm Minh luống cuống không biết phải làm sao.
Hắn chỉ biết chạy tới sau đó truyền Đấu Khí của Long Phượng, loại đấu khí này rất ôn hoà, có thể trị chưa, Lâm Minh chỉ biết làm thế, rồi đi tới đợi đứa trẻ sơ sinh sắp trào đời.
Khi động phải hai mép âm hộ của nữ nhân này, xúc cảm truyền tới tay hắn, không chỉ thế tuy là nàng đang rặn, Lâm Minh vội vứt ý nghĩ xấu ra khỏ đầu, hắn chăm chủ vào cuộc rặn đẻ này.
“ Ahhhh…..””
“ Oa…oa….”
Sau tiếng hét dài với rặn ra, thì đưa bé đã được an toàn sinh ra, cất lên nhưng tiếng khóc đầu đời, còn nữ tử kia ngất đi vì mất quá nhìn sức, Lâm Minh bế đứa bé trong tắm, toàn thấy đứa dích chất nhớn, cả rốn còn chưa cắt.
Thấy vậy hắn liền dùng ôn hoà đầu khí bao bộc lấy đứa bé gái lẫn cả mẹ nó, Lâm Minh dùng phong thuộc tính nhè nhẹ sấy khóc người bé.
Rồi lấy ra chiếc khắn bọc bé gái lại, cái miệng bé vẫn khóc, hắn đi tới nữ tử rồi đỡ nàng dậy, cởi chiếc áo nàng đan mặc để lộ ra cặp vú to tròn, căng bởi có nhiều sữa bên trong.
“ Ực…..”
Nước mấy lần nước miếng hắn mới đặt đước bé vào lòng của nữ tử rồi cho bé gái bú,thấy đứa bé uống một cách ngon lành hắn cũng muốn thử.
Nhưng lại thôi, sao hắn có thể bú tí của một người mà hắn vừa mới gặp được chứ, chả lẽ hắn lại là người như thế.
“ Hắc đúng vậy ta là người như thế!!!” Lâm Minh ngó nghiêng xung quanh, sau đó mới dùng linh hồn lực đỡ đứa bé và nữ tử đó chuẩn tư thế.
Hắn tiến tới bên ngực còn lại, sữa đang rỉ ra từ nhu hoa của nữ nhân, cặp ngực căng tròn, nhu hoa hồng và to ra bởi có sữa, hắn không chần chừ gì mà mút lấy.
Bỗng sữa tươi tràn ngập trong miệng hắn, kèm theo đó vị ngọt thanh, không biết phải diễn tả như thế nào, nói thì chậm những tất cả chỉ diễn ra trong 2 phút, từ khi đứa bé chào đời tới lúc hắn bú tí.
Điều đó chứng minh là, chỉ cần gái đẹp hay có body săn chắc thì hắn không ngại đã có con hay có chồng, ở thế giới này mạnh được yếu thua vì thễ không bao vệ được vợ con thì ngươi chỉ là kẻ thất bại.
Đó là vì sau hắn lại muốn có thực lực mạnh mẽ, chỉ để chơi gái lẫn cướp về làm thê thử, trong lúc hắn thưởng thức, thì nữ tử đã hồi phục và ánh mắt sắp mở ra.
Quan sát vẻ mặt của nữ nhân từ nãy tới giờ, khi thấy lông mi nàng động đậy Lâm Minh vội rứt ra, sau đó trang nghiêm đỡ nàng.
Còn hai cặp vú vẫn ở ngoài áo, còn đứa bé sau khí uống sữa lo nó đã ngủ. “ A…ư…ta còn sống sao?”
“ Đúng vậy, cô không sao nữa rồi, thuận lợi, mẹ tròn con vuông!” Lâm Minh nói nhẹ thở vào tai nàng.
“ Cảm…ơn…ngươi…!” Nàng cố hết sức để nói, sau đó vì quá mệt mà ngủ thiếp đi. Thấy vậy hắn liền đỡ hai mẹ con nàng bay đi tới thành thị gần nhất, là Mạc Thành.
Tiếp vào trong phủ thành chủ, thành chủ của nơi này là Triệu Lý, là người của hoàng thất, hắn có tu vi là Đấu Linh, đã ở đây được 10 năm. Khi hắn biết tin từ Nữ Vương Yêu Dạ, Điện Chủ sẽ đi quanh đây.
Hắn vui mừng không thôi, phải biết là kể từ khi Điện Chủ thống nhất Gia Mã, thì đã ban bố lệnh cấm săn bắt nữ xà nhân, kẻ nào vi phạm giết không tha.
Và bên xà nhân tộc cũng vậy, vì thế suốt 7 năm qua chưa từng có cuộc chiến nào giữa xà nhân và nhân loại của Gia Mã.
“ Có ai ở nhà không?” Lâm Minh đáp xuống, hắn vẫn dùng linh hồn lực nâng đỡ nữ nhân lẫn đứa bé.
“ Ngài là Lâm Điện Chủ?” Triệu Lý từ từ đi trong phủ thành chủ ra, hắn lên tiếng hỏi.
“ Ukm, nhau gọi vú em tới đây, sắp xếp một gian phòng cho ra!” Lâm Minh phân phó nói.
“ Dạ vâng!” Hắn lập tức ngay.
Mất khoảng gần 1 tiếng thì mọi chuyển được sắp xếp ổn thoả, nữ tử kia được đặt lên gường, còn đứa bé được cho vào trong cái xe đẩy dành cho em bé mà Triệu Ly phải đi kiếm khắp thành này mới có.
Nhìn xem nữ nhân này ngủ, bây giờ Lâm Minh mới có thể nhìn được nữ nhân này một cái tổng quan, chỉ thấy nàng là kiểu người bạo hoả, mặc trên người là áo giắp ngực lẫn tay, chỉ để phần bụng dưới là áo bình thường, mặc chiếc váy xoè ra hai bên, để tóc ngắn, ở nàng phát vẻ gì đó rất hoang dại, thô bạo đúng với chất người ở sa mạc.
Song hắn lại quay ra đi tới chiếc nôi, bé gái có chất tóc màu xanh lá trong với mẹ, ngũ quan tinh xảo, tuy mới vừa ra đời, nhưng bé có làn da hồng đỏ, khoẻ mạnh, để ý kĩ thì trên tay có vài lớp vẻ nhỏ nếu để ý kĩ sẽ thấy.
Nhưng Lâm Minh là ai hắn sẽ để ý kĩ tới vậy sao, điều đó là không rồi, hắn đi ra ngoài rồi dặn rồi vú em phải chăm sóc tốt hai mẹ con, còn hắn muốn đi dạo Thạch Mạc Thành này.
Bước ra khỏi cửa thành chủ, Lâm Minh đi xung quanh ngắm mọi thứ, thành này đã khác 7 năm trước, có rất nhiều ngồi nhà được mọc lên, nhiều cửa tiệm khác nhau, đi tới ngôi nhà mà hắn đã ở được một năm với Thải Điệp, nhìn những giương mặt mới làm hắn cho chút xa lạ.
Sau đó hắn lại đi tiếp, ở đằng xa có một nữ tử đang nhìn theo Lâm Minh, nàng cứ đi theo sau hắn, cứ thế một buổi chiều qua đi.
Lâm Minh trở về đã là trở tối, bóng hình nữ tử kia cũng đã biến mất, hắn vừa mới bước vào cửa, chợt thấy Triệu Lý đứng ở ngoài đợi, vẻ mặt lo lắng, bất an, sợ hãi.
“ Đại nhân ngài đã về, mời ngài vào trong ta có chuyện mới nói với ngài!” Hắn cũng kính, hoảng sợ, mời Lâm Minh vào trong đại sảnh.
“ Cho chuyện gì mà làm ngươi hốt hoảng tới vậy? “ Lâm Minh vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
“ Ngài thật sự không biết đã mạng thứ gì về sao?”
“ Hả thứ gì, người nói rõ xem nào?”
“ Là đứa con của Xà Nhân với loài người!”
“ Con lai?”
……..