Chương 35: Băng Thanh Ly, Gói Quà 5 Năm Đến Muộn! ( Cầu Đề Cử, Kim Phiếu, TLT ).

“ Vậy sao Hắc hắc!”

“ Ahhh… đừng ta sai rồi, đừng bóp nó nổ mất!”

Lâm Minh hét to, Thải Điệp sau khi chơi đùa liền bóp doạ hắn, làm cho hắn sợ chết khiếp.

Tiếng hét đó cũng là cho nữ tử kia tỉnh dậy, nàng từ từ mở mắt, khi trước khiến trước mặt nàng là một nam tử đang đè, một tay thì cầm lắm xoa nắn nhu hoa, còn một tay bóp lấy cặp mông của nàng.

“ Ahhhh……”

Nàng lấy sức lực mời hồi đẩy hắn ra, nhưng việc đó lại làm phản tác dụng, tiểu huynh đệ của hắn lại càng ra vào trong cơ thể nàng nhanh hơn.

“ Người…là….ai….sao….người….lại….bắn….” Ngữ khí yếu ớt của nàng nói lên, xong rồi lại hết sức mà im đi.

“ Hắc hắc, cô đừng lo lắng đây là biện phải giải độc của ta, nào muội bỏ ra coi!” Lâm Minh vô sĩ lấy cớ để lừa nàng, chưa nói xong hắn phải quay ra nhìn Thải Điệp kêu nàng bỏ tay ta

“ Hì hì, vị muội muọi này thưởng thức đi nha!” Thải Lân yêu mị nói, xong giúp Lâm Minh dập từ cú vào cái L*n còn đang nhảy cảm mới mới ra của nàng.

“ A..à…ưm…dừng…lại…đi!” Tiếng rên rỉ từ miệng của nử tử tóc bạch sắc một ngày to hơn.

“ Sướng không tiểu muội, nhìn cái Âm hộ này chỉ muốn bắn xả thật nhiều cho nó sưng lên hì hì?” Thải Điệp tà răm nói.

Sao Thải Điệp lại Răm đến thế, điều này tại Lâm Minh, hắn không ngừng bày trò, dùng các từ ngữ của hiện đại đầu độc các nàng, lúc nào cũng chăn lớn cùng ngủ, vì thế mà giờ Thải Điệp đã trở thành con người như hôm nay.

“ Ahhh…ta…ra….” Nữ tử tóc bạch sắc, không chịu nổi máy dập Lâm Minh mà ra.

Lâm Minh rút ra, chỉ thấy nàng còn tiểu ra cùng với đồng trung tình chảy ra, cảnh tượng hêt sức là Răm mỹ, Thải Điệp đi ra đằng trước tóm lấy tiểu huynh đệ của hắn.

Không chần chừ mà bú lấy, bắt đầu làm sạch, Thải Điệp không hề ngần ngại nước L*n lẫn trung tình dích trên đó, mà cứ miệt mà bú.

Sau 1p triều dâng, thân hình nữ tử đó mới bóp run rẩy lại, ánh mắt cũng đã hồi lại không còn trở lên, nàng cố gắng ngồi dậy, thì chông thấy cảnh tượng Thải Điệp bú tiểu huynh đệ.

Nàng liền lấy tay che miệng, trước giờ nàng không nghĩ còn có cả việc này trong quan hệ, vẻ mặt kinh ngại không thôi.

Lâm Minh đang ngắm nhìn Thải Điệp say sưa bú, chợt quay ra nhìn nữ tử đó đang nhìn hai người miệng thì há to.

Hắn tưởng nàng cũng muốn bú, sau đó ra hiệu bảo Thải Điệp dừng lại, rút ra khỏi miệng của Thải Điệp, rồi đi tới trước mặt nữ tử đó.

Nhìn cận cảnh tiểu huynh đệ thô to, đầu khấu thì đỏ hồng lên, cả quanh thân đều dích nước bọt của Thải Điệp, hắn đột ngột nhét vào miệng nàng, xuống tận cổ họng, Lâm Minh không nghĩ rằng có thể một đường thẳng như vậy.

Phải biết Thải Điệp hay Tiểu Hy, đều mất rất nhiều thời gian mới có thể cho tiểu huynh đệ của hắn xuống cổ họng, mà nữ nhân này không cần.

Còn về nữ tử tóc bạch sắc, chỉ cảm thấy cái con quái vậy đó nhét thẳng vào họng mình, đem lại sự khó chịu và buồn nôn, kèm theo mùi của trung tình lẫn mùi trong âm đạo của nàng.

Không biết vì sao nàng lại hồi lại sức, đẩy thật mạnh Lâm Minh ra, rồi bắt đầu ho, nhổ nước bọt.

“ Khục, Khục… sao người dám?” Nàng hoang mang nhìn hắn.

Sau đó đứng dậy, lấy trong nạp giới ra chiếc áo choang rồi chúm lấy thân mình, cô bé của nàng vẫn chảy ra trung tình làm ướt cả cặp chân to dài của nàng.

Lâm Minh thấy nàng đã khôi phục lại không dám làm quá, chỉ kéo lại quần rồi bắt đầu giải thích.

“ Vị cô nương không nên hiểu nhầm, ta vừa nãy chỉ là giúp cô giải độc mà thôi!”

“ Nói láo, ai lại giải độc bằng cách làm chuyện bại hoại đó!”

“ Cô không tìn thì tự mà cảm nhân?” Lâm Minh lui lại rồi ôm lấy Thải Điệp nhún lại, rồi đi tới xem Tiểu Y Tiên.

Thấy Tiểu Y Tiên đã không còn dấu hiệu bộc phát của Ách Nạn Độc Thể, hắn mới gật đầu nhẹ.

Nữ tử đó thấy hắn không trả lời lại nàng, liền qua đầu hình hướng về phía hắn nhìn, thì thấy con nàng đang nàng trên đó, vẻ mặt không còn thống khổ.

Nàng chạy tới ôm lấy con mình, nước mắt rơi dưới, nàng tưởng là nàng sẽ không được lại con gái của mình chứ, bới nàng biết Ách Nạn Độc Thể mà bộc phát lần đầu cực kỳ nguy hiểm, kể cả một kẻ Cửu Tinh Đấu Tông như nàng, cũng chưa chắc đã sống sót.

Vậy mà một cách thần kỳ này vẫn sống, con gái này dấu hiệu của Ách Nạn Độc Thể cũng bị phong ấn lại.

“ Phong ấn này chỉ có tác dụng ba năm, cầm chân không có thể chất này phải triển, sau ba năm chỉ sợ nếu bộc phá sẽ huỷ diệt cả một Thành Thị như mà Đế đô này!” Thải Điệp nhăn này nói.

“ Lão Công, huynh giải thích cho mỗi chuyện này là như thế nào?” Nàng lại quay ra hỏi.

“ 3 năm sau, chả lẽ chỉ có cách đó?” Nữ tử không để ý lời nói sau đó của Thải Điệp, miệng thì lẩm bẩm.

“ Hazz, chuyện là như thế này…..” Lâm Minh tóm tắt lại mọi chuyện, còn lý do vì sao hắn lại đi tới ngôi làng đó thì không nói.

“ Thì ra là Ách Nạn Độc Thể sao!” Nàng kinh hãi nhìn.

Trong xà nhân tộc có ghi chép lại một số thông tin về loại thể chất này, cực kỳ bá đạo, tu luyện nhanh chóng, lúc tấn công thì chỉ kém Dị Hoả mà thôi.

Lúc này nữ tử này mới hồi thần lại, quay sang nhìn hay người Lâm Minh nói.

“ Đa tạ ơn cứu mạng của hai vị, vậy mà không tiếc nguy hiểm cứu mẹ con ta!”

“ Tên ta là Băng Thanh Ly, là tán tu lưu lại!” Băng Thanh Ly nhẹ nhàng, ôn nhã nói lên.

Vẻ lạnh lùng trở lại khuôn mặt nàng, nàng ôm lấy Tiểu Y Tiên, vuôi ve, xoa nhẹ mái tóc của Tiểu Y Tiên.

“ Ukm, ta là Lâm Minh, còn đây là Thải Điệp đại lão bà, và ta cũng là Điện Chủ của Thiên Minh Điện này, nếu sau này cô không có nơi để đi!”

“ Cô ở lại đây đi, về sau coi nơi đây là nhà!”

“ Còn nữa chỉ cần cô gia nhập vào thế lực của ta, ta sẽ cố hết sức để chữa trị cho con của cô!”

“ Thiên Minh Điện sao? Chưa nghe qua bao giờ cả?” Nàng lạnh lùng nhìn hắn.

“ Điệp Nhi, muội sắp xếp chỗ cho Băng cô nương, ta đi giải một số chuyện gặp lại!”.

……….

Quay trở lại với hiện tại, Lâm Minh chỉ nghĩ về chuyện của Băng Thanh Ly thôi, đã thấy lạnh toàn người.

Kể từ lúc hắn lấy danh nghĩa chưa thương nàng, cứ mỗi lần hắn tìm Tiểu Hy, hay Thải Điệp làm chuyện đó, đều bị khí lạnh và đôi mắt nào đó nhìn ngó.

“ Lâm Minh, ngươi đang nghĩ gì sao?” Hai người đang phi hành trở lại Xà Nhân Thành, phía sau theo là 3 người thủ lĩnh.

“ À, không có gì đợi sau khi tìm được Đoá Dị hoả cuối ở nơi này, thì xà nhân tộc chuyển qua Ma Thú Sơn mạch được rồi!” Lâm Minh nhìn Thải Lân nói lên.

Hắn sẽ thực hiện nguyện vọng cuối của Thải Điệp, khi hắn đã hứa với nàng từ 7 năm về trước.

“ Ukm….” Thải Lân chỉ ừm sau đó là im lặng, không biết nàng đang suy nghĩ chuyện gì.

Lâm Minh cũng lẳng lặng nhìn về phía trước, bỗng trong đầu hắn tiếng cơ giới phát ra, cái tiềng mà đã mấy năm trời, hắn còn quên cả việc mình có hệ thống.

“ Tích chúc mừng chủ nhân đã tích luỹ được 5 năm, không mở gói quà, ban thưởng gói quà năm năm. “

Keng~ tích~

“ Chúc mừng chủ nhân đạt được : Thiên Giai Sơ Cấp Đấu Kỹ, Thiên Giai cấp Thấp Thân Pháp, Địa Giai Khôi Lỗi x3, Kinh nghiệm luyện dược sư lục phẩm, Thẻ tăng tinh x10 ( Đen ), thẻ đặc biệt ( đen ) x5, Tăng linh tạp x10.”

“ Hơn nữa, hệ thống sẽ bù lỗi do đến muộn, phần thưởng đặc biệt! “

“ Thể Chất Đan ( Hoàng Kim ) vật phẩm đặc biệt có thể giúp người sử dụng nâng cấp hoàn mỹ thể chất!”

“ Trời ban thưởng nhiều vậy!” Lâm Minh lảo đảo, sung sướng nói.

“ Sao thế, Lâm Minh?” Thải Lân liếc nhìn hắn hỏi.

“ Không có gì, Ha ha!”

Lâm Minh cười không ngậm được miệng, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà, hắn đang lo cho việc giúp Tiểu Y Tiên, vậy mà hệ thống giải quyết cho luôn.

“ Đi thôi!” Hắn sung sức vận dụng hết sức phi hành, Thải Lân thấy vậy cũng đi theo hắn.

Chỉ khổ 3 tên thủ lĩnh, chỉ có Đấu Vương làm sao có thể đuổi nổi hai người đó chứ, bọn hắn khóc không ra nước mắt.

………..

Mật Thất Xà nhân, dưới cung điện của Thải Lân, Lâm Minh đang xếp bằng vẻ mặt nghiêm trọng, Dược Trần lơ lửng vuốt râu.

Lão sẽ biết được cái công pháp mà lão có được, thật sự có thể tiến hoá đúng như lời kẻ ghi trên đó không.

Ở ngoài Xà nhân hộ về và đội trưởng Hoa Xà Nhi và Nguyệt Mi, đang sâm nghiêm bảo vệ, ngồi trong đại điện Thải Lân điều chỉnh đến trạng thái đỉnh phong, nhiệm vụ của nàng là không cho ai để làm phiền hắn.

“ Tiểu gia hoả, chuẩn bị sẵn sàng chưa!”

“ Ukm đã ổn, lão hãy chờ này hồi sinh ha ha!” Lâm Minh tự tin nói.

"Bắt đầu đi …"

Dược Trần lơ lưng phiêu đãng bắt đầu nói lên suy nghĩ của mình " Tuy rằng ngươi đã thành công thôn phệ tử hỏa, thành công tiến hóa một lần công pháp, bất quá dựa theo trên quyển trục ghi lại, chỉ có không ngừng thôn phệ dị hỏa, mới chân chính có khả năng khiến cho công pháp tiến hóa, khả năng hủy điệt mọi vật của dị hỏa này!”

“ Đến tột cùng hay không có thể khiến người ta thôn phệ. Cái này trên đấu khí đại lục, sợ rằng cũng không có bao nhiêu người xác định chỉ dẫn, bao gồm cả Lão…. "

"Nếu như tiến hóa thất bại, như vậy cái phần quyết công pháp, có thể thật sự là có vấn đề, tới lúc đó. Liền buông bỏ lại công pháp này đi, Phần Quyết đã không có hạng nhất công năng tiến hóa, giá trị nhiều nhất chỉ bằng xấp xỉ một quyển huyền giai công pháp " Dược Trần chau mày, sau một lúc nhàn nhạt nói.

“ Ukm….”

Lâm Minh biết điều suy nghĩ của Dược Trần là có lý do, lên hắn là Tiêu Viêm thì sẽ có chút do dự, nhưng Lâm Minh là người xuyên viết, việc công pháp có tác dụng hay không đã được Tiêu Viêm chứng minh rồi.