Chương 33: Dị Hoả Đầu Tiên, Phong Lôi Nộ Diễm ( Bạo Chương, Cầu TLT, Kim Phiếu )

“ Tiêu Viêm, a Tiêu Viêm, để bản soái cả sống cuộc đời của người cho, Ta Chính Là Viêm Đế Ha Ha…..”

“ Huân Nhi, Thải Lân, Tiểu Y Tiên, Nhã Phi, Tiêu Ngọc, các nàng là của ta hắc hắc….” Hắn nở nụ cười tà răm, vẻ mặt biến thái cùng cực, đậm chất của bọn tàu.

“ Hazz, nhưng sao lạ vậy, theo nguyên tác thì trong Ô Thản Thành này có ba gia tộc mà, sao giờ chỉ có mỗi Tiêu gia lớn mạnh như này nhỉ?”

“ Còn nữa, sao mẫu thân của ta còn sống, nếu bà ta còn sống vậy cổ giới chứa Dược Lão đâu, lão gia gia của ta đâu?”

Tiêu Viêm vừa đi vừa lẩm bẩm, hắn đã tìm hết toàn bị phòng của Phụ thân và Mẫu thân, hắn nhưng vẫn không tìm ra được chiếc nhẫn có chưa Dược Lão.

“ Tam thiếu gia, người khoẻ!”

“ Ukm….”

“ Tiêu Viêm ca ca, sao huynh lại ở đây?” Bỗng một cô bé đáng yêu chạy tới, ôm lấy cánh tay của Tiêu Viêm.

“ Tiêu Mị….” Hắn bị Tiêu Mị ôm lấy cách tay, sung sướng không thôi, giả vờ bình tĩnh nói.

……….

Quay trở lại với Main chính, Lâm Minh không biết là Tiêu Viêm đã không còn là Tiêu Viêm của nguyên tác nữa rồi.

Hắn đang ở Xà Nhân Điện, Thải Lân đang báo cáo về việc tìm hai đóa Dị hoả trong suốt 7 năm qua.

“ Hừ, người thì nhàn rồi, suốt 7 năm qua ở trong Gia Mã là mưa làm gió, chắc gì đã nhớ tới việc mà đã hứa với Xà Nhân Tộc bọn ta!”

Thải Lân vẻ mặt lạnh lùng, có chút tức giận, vì 7 năm qua không đến thăm nàng lấy một lần nào.

“ Ha đó cô nghĩ thế thôi, suốt 7 năm qua, ta đã phải sứt đầu mẻ trán như thế nào không, biết thế chả lập ra cái Thiên Minh Điện chết tiệt này!”

Trong lời nói của Lâm Minh, có chút hối hận khi lập ra cái thế lực, chẳng khác nào mua dây buộc mình.

“ Thế là người viết ra vài quyển sách rồi, ném hết cho muội muội ta sao?”

“ Hazz làm cách nào được Thải Điệp từng có kinh nghiệm quản lý Xà Nhân tộc, nếu không cô để làm thay muội ấy đi!”

“ Người…”

Nhìn vẻ mặt Chill, cộng thêm có người hầu ở sau lưng đấm bóp, càng làm nàng ngứa mắt liền lấy ra tấm bản đồ mà nàng vô tình tìm được, ném thẳng vào mặt hắn.

“ Ui ya, sao cô lại vứt rác vào mặt ta?”

“ Nguyệt Mị, cô lấy ra cho ta!” Cô nàng Nguyệt Mị lắc mông, vẻ mặt vũ mị, đưa ngón tay đi qua mặt Lâm Minh rồi dựng lại dần dần gỡ tấm bản đồ ra.

Không chỉ vậy, sắp ra khỏi mặt của Lâm Minh, ngón tay nàng cố ý đưa vào miệng hắn, Lâm Minh thấy thế dùng đầu lưỡi liếm lấy.

“ Ưm….”

“ Hừ hai người thôi ngay đi, Nguyệt Mị ra ngoài!” Thải Lân tức giận quát.

Nguyệt Mị giật mình, rút tay ra khỏi miệng Lâm Minh, rồi đứng lên đưa bản đồ cho hắn rồi nói.

“ Vậy thuộc hạ xin phép nữ vương, Lâm đại nhân!”

“ Hừ đủ rồi sao?”

“ Hắc hắc, chỉ là đùa thôi, cô đưa ta cái gì đây?” Lâm Minh nhìn kỹ tấm bản đồ, ánh mắt mở to, kinh ngạc không thôi.

“ Tịnh Liên Yêu Hoả!”

“ Tịnh Liên Yêu Hoả!”

Lâm Minh và Dược Trần đồng thanh nói, hắn không ngờ tấm bản đồ thứ hai này lại rơi vào tay mình.

Ban đồ Lâm Minh, đã có ý định bỏ cuộc, bởi Hải Ba Đông đã không còn ở lại Tháp Qua Nhĩ này suốt 20 năm lên sẽ không phát hiện ra tấm bản đồ này.

Vậy mà nó lại rơi vào tay của Thải Lân, không đợi Lâm Minh hỏi nàng lấy từ đâu, nàng liền nói tiếp.

“ Hơn nữa bọn ta đã tìm thấy vị trí của Phong Lôi Nộ Diễm thứ 18 trong bảng dị hoả, bọn ta phải mất gần 6 năm mới tìm ra được vị trí mà nó hay dừng lại nhất!”

“ Cái gì, cô tìm được nó rồi sao?” Lâm Minh đứng dậy, đi tới gần hỏi.

Phải biết hiện giờ Phần Quyết của hắn mới lên được Hoàng Giai cao cấp, tất cả nhờ vào Tử Diễm của ma thú Tử Tinh Dược Sư Vương, nhưng ngọn lửa vẫn rất kém.

Không thể tổn thương được Đấu Tông sơ kỳ, vì thế hắn rất muốn có dị hoả để thay thế ngọn lửa yếu đuổi này.

“ Ukm, nó ở gần này biên cảnh giáp với Hắc Giác Vực, hiện tại đang có 3 Vị thủ lĩnh đang trấn thủ ở đó!”

“ Vậy còn chần chờ gì đi thôi!”

Lâm Minh không đợi được vội kéo Thải Lân đi, hắn không biết là vẻ mặt của nàng lúc này rất mãn nguyện, từ cái ngày mà hắn giúp này đạt được ước mơ, cái ngày mà cướp mất đi nụ hôn đầu.

Nàng đã không thể quên, cái hình bóng của Lâm Minh ra khỏi đầu. Vì thế, mà tu vi của nàng cũng không quá tiến triển gì nhiều suốt 7 năm qua, dưng lại ở Tam Tinh Đấu Tông.

“ Lâm tiểu tử, đã chuẩn bị hết nguyên liệu chưa?” Dược Trần cũng nóng lòng theo, nếu Lâm Minh có Dị hoả đầu tiên, thì hắn lại càng gần hơn tới việc hồi sinh.

“ Đã đầy đủ, chỉ thiếu mỗi Nạp Linh?”

“ Không cần lo, lão có còn thừa một chút Nạp Linh!”

“ Được vậy quá tốt! “

Việc hấp thu dị hoả phải có các đồ vật như sau: Huyết liên đan, Băng linh hàn tuyền, và cái cuối cùng là Nạp Linh, mấy thứ đó Lâm Minh đã có từ lâu rồi, chỉ chờ tin tức của dị hoả nữa mà thôi.

…….

Tại nơi xa nhất của Tháp Qua Nhĩ, đang có cơn lốc cực lớn đang đi qua, trong cơn lốc đó lại có sấm sét và hoả diễm, đang không ngừng giao thoa lấy nhau.

Ở xa đấy người Mặc Ba Tư đang trông giữ nó, không nói đúng ra nhìn nó.

“ Đây là Dị hoả sao, thật là đánh sợ!” Mặc Ba Tư đầu đầy mồ hôi, sợ hãi nói.

“ Đúng thế, nếu Đấu Hoàng không may tiến vào, vậy chỉ có con đường chết!” Viêm Thứ nói, bọn hắn chỉ là Đấu Vương, không dám tiến lại gần nơi có gió thổi.

Sưu~

Lâm Minh và Thải Lân đứng ở không trung nhìn đoá dị hoả, Thải Lân đáp xuống nói.

“ Ba người các ngươi lui lại đi, ở đâu giao cho bổn toạ!”

“ Vâng Thưa Nữ Vương!” Ba người hành lễ lui ra xa.

“ Thế nào hấp thu luôn sao?” Thải Lân nhíu mày, liếc nhìn Lâm Minh hỏi.

“ Hừ… chỉ với sức như này không làm khó được bổn đại nhân này!” Lâm Minh vỗ ngực trêu đùa Thải Lân.

Sau đó phi hành đâm thẳng vào tâm của cơn lốc xoay, Đấu Khí hộ thể, xung quanh là hư ảnh của Lôi long và Hoả long nhảy nhót.

“ Tiểu gia hoả, mau nuốt Huyết Liên Đan, rồi tìm hoả chủng của nó!” Dược Trần cất tiếng.

“ Ukm.” Lâm Minh Lấy ra Huyết Liên Đan, sau đó nhìn khắp xem hoả chủng ở đâu.

Với thức lực hiện tại thì việc hấp thu dị hoả đứng thứ 18 đối với Lâm Minh qua dễ dàng, hắn cứ từ từ mà tìm.

Đột nhiên sau lưng hư ảnh Lôi Long và Hoả Long lao tới căn lấy đám lửa nhỏ có màu đỏ xen lẫn hai màu xanh của lôi và phong.

Lâm Minh nhảy lên chộp lấy rồi nhìn nó, ở trong tay của hắn nhưng đoá hoả chủng cực kỳ cuồng bạo, muốn thiêu đốt tay hắn để thoát ra.

“ Đúng như tên gọi, cực kỳ cuồng bạo, như lại gặp sai người ha ha!” Dược Trần hiện lên, vuốt vuốt râu nhìn Phong Lôi Nộ Diễm cười.

“ Đúng vậy, đen thôi đỏ quên đi ha ha !”

Trêu đùa với Dược Trần xong, Lâm Minh liền ngồi bệp xuống mặt cát, rồi nuốt nói xuống bụng,

Vào trong miệng Lâm Minh mới cảm nhận được sức mạnh chân chính của nó, rồi từ từ khiến nó đi theo Đấu Khí trong cơ thể của mình, sức mạnh cuồng bạo của Lôi điện, sắc bén của gió, cộng thêm sự thiêu đốt của hoả diễm.

Làm cho Lâm Minh đau đơn không thôi, may mà trong suốt 7 năm qua hắn đã tập chịu khổ, nếu mà như mới xuyên quá chắc hắn chết khi mới cho vào miệng mất.

“ Tiểu Tử, dẫn dắt nói đi một vòng chu thiên, sau đó dừng lại ở đan điền, đến lúc đó ta sẽ đưa nạp linh vào người ngươi!”

“ Việc còn giao cho tiểu tử ngươi!” Dược Trần lấy ta nạp linh thủ sẵn chỉ đợi Lâm Minh nữa mà thôi.

Lâm Minh cắn răng chịu đựng, nhưng Đấu Khí trong người hắn cũng không dễ bắt nạn, Hoả đấu khí dần dần dùng hợp với hoả diễm của dị hoả, lôi thuộc tính cũng vậy, chỉ có phong thuộc tính hình thành một thuộc tính mới cho Lâm Minh.

Sau một vòng chu thiên, Lâm Minh ép nó đến Đan Điền, Dược Trần cũng bắn nạp linh vào cơ thể của hắn.

“ Hừm người tưởng khất phục được ta sao?”

“ Ahhh….”

Tiếng gầm trong miệng Lâm Minh phát ra, Dị Hoả Phong Lôi Nộ Diễm cũng bị dung hợp vào nạp linh, cơ thể Lâm Minh bùng lên Đấu khí mới.

5 tiếng sau, khí tức của Lâm Minh mới ổn định lại Đấu Khí trong cơ thể dần dần chuyển hoả sang màu của dị hoả, sau lưng hắn hư ảnh long đã biến mất thay vào đó là một con rồng mang trên mình 3 loại thuộc tính đại diện cho dị hoả Phong Lôi Nộ Diễm.

Dược Trần thấy thế cũng làm lại, trong đời hắn thấy Phần Quyết đã lại rồi, nhưng khi gặp công pháp của Lâm Minh còn lạ nữa, ban đầu là hư ảnh long theo thuộc tính Đấu Khí.

Bây giờ đã biết mất thay vào đó là biến dị hoả thành Long ảnh, lão đoán nếu hấp thu loại khác dị hoả chắc lại sẽ ra thêm hư ảnh long dị hoả khác mất.

Bỗng toàn bộ đấu khí ở ngoài thân thể biến mất, hắn dần dần mở mắt ra, bây giờ cơ thế hắn ẩn chưa loại sức mạnh cuồng bạo hơn trước, Lâm Minh đứng dậy hoạt động lại cơ thế.

Cơn lốc bởi không có dị hoả chống đỡ, dần dần tan biến, Dược Trần cũng trở lại nhẫn, nói “ Giờ chỉ cần dung hợp dị hoả vào công pháp nữa là xong suôi!”

“ Ukm đúng thế!”

Nói xong hắn thấy thân ảnh của Thải Lân, sau đó ra chỉ ý xấu để trêu nàng, Lâm Minh chợt biến mất.

Sưu~

Hắn dùng tốc độ nhanh để di chuyển, chỉ nghe thấy tiếng nổ của âm thanh, tàn ảnh của hắn chưa biến mất đã xuất hiện ở sau Thải Điệp.

“ Huh, Lâm Minh tốc độ của người nhanh vậy?” Thải Lân mới phản ứng kịp, quay người lại đã bị hắn cưỡng hôn.

Sau đó rời đi thật nhanh, Lâm Minh tự cảm thấy nếu kết hợp với Tam Thiên Lôi Động, thì cho dùng là Bát Tinh lẫn Cửu Tinh Đấu Tông chưa chắc đã bắt được hắn.

“ Ha ha, thế nào muội không bắt được ta rồi?”

Dược Trần thấy cơn lốc biến mất cũng đã trở lại trong nhẫn, hắn vui mừng khi Lâm Minh thành công, giờ chỉ còn dung hợp với Phần Quyết để nó tiến hoá nữa là ổn rồi.

“ Vậy là thành công rồi sao? Vậy mà ta nghe nói muốn hấp thu Dị hoả phải mất mấy ngày, thậm chí là mấy thắng, sao người mới chỉ có vài tiếng đã xong rồi?”

……

P/S: Bạo chương xong, Chúc các đạo hữu noen vui vẻ.