Chương 30: Tiến Lên Vân Lam Sơn, Vân Vận! ( Bạo Chương, Cầu TLT, Kim Phiếu )

“ Lâm Minh người đi đâu vậy?” Từ xa Nhã Phi và Yêu Dạ bước tới, Nhã Phi hỏi Lâm Minh.

Hai nàng vẫn chưa quên chuyện hôm đó, sau khi thoát ra hai nàng đã nói với nhau rằng đó là bí mật của cả hai.

Vì thế hai nàng mới hồn nhiên, như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng trong tâm trí của hai người thì không ai biết gì cả.

“ Ừm Yêu Dạ cũng ở đầy thì tốt, nhóc dẫn hai ta đến gặp Gia Lão đi!” Lâm Minh nói với Yêu Dạ.

Vậy là hắn và Thải Điệp, khỏi cần phải mất công tìm, rồi bảo Yêu Dạ chỉ đường, trên đường đi Nhã Phi và Yêu Dạ cứ thỉnh thoảng nhìn lén Thải Điệp.

“ Nhìn bình thưởng vậy mà, lúc làm chuyện đó lại tằ răm đến thế!” Nhã Phi âm thầm nghĩ trong đầu.

“ Này nha đầu mặt tỷ tỷ có gì sao, mà hai người cứ nhìn lén tỷ tỷ vậy?” Thải Điệp không nhịp được hỏi.

“ À không có gì!!!” Hai người có tật giận mình, vội chối biến. Sau đó, đi trước không còn dám quay lại nhìn hai người.

Lâm Minh và Thải Điệp nhìn nhau, sau đấy lắc đầu nhún vai cười.

Bước tới cung điện xa hoa, lộng lẫy, quy phái, 10 cái cung điện buckingham của nước Anh cũng không sánh kịp, trên cửa thành là Thống lĩnh vệ binh hoàng thất Triệu Lý Cửu Tinh Đại Đấu Sư.

Binh lính hầu hết toàn là Đấu Giả, Đấu Sư cấp bậc, mấy người này Lâm Minh chỉ cần thả uy áp là ngất hết.

Sau đó hắn dùng linh hồn lực dò xét hoàng thất, thì thấy sau cùng là có hai luồng khí tức mạnh mẽ. Một của ma thú, một của Gia lão nhưng rất chập chờn, và cũng chỉ có vài khí tức được coi là mạnh mà thôi.

Yêu Dạ chỉ dẫn hai người đi đến nơi bế quan của Gia Hình Thiên, Lâm Minh liền hỏi “ Gia Lão vẫn chưa đột phá được sao?”

“ Ta thấy người này tư chất có hạn, cho dù có được Thiên Gia công pháp hỗ trợ nhưng rất khó để đột phá!”

Người trả lời không phải Yêu Dạ mà là Dược Trần, chiếc nhẫn sáng lên tiếng nói của Lão truyền vào tai hắn.

“ Hừ vậy sao?”

Sau đấy Lâm Minh lấy ra một túi nước, đó là nước của hồ trong Thiên Không Đảo, rồi dùng đấu khí đánh tan hoà vào Đấu Khí đang được Gia lão hấp thu.

Rầm~

“ Ahhh….. Thành công rồi!”

Chỉ thấy tiếng nổ từ trong mật thất truyền ra, sau đấy là tiếng vui sướng của Gia Hình Thiên vang lên.

“ Tốt quá Gia Gia thành công rồi!” Yêu Dạ cũng vui mừng mà nhảy lên.

“ Sao có thể, Tiểu gia hoả người vừa cho lão ta nước gì vậy?” Dược Trần há miệng, kinh ngạc, đây chả khác gì lão tự tắt mặt mình.

“ Ha ha chỉ là nước chưa Đấu Khí mà thôi!” Lâm Minh cũng không muốn nói cho Dược Trần quá nhiều, chỉ qua loa giải thích.

Ầm~

Tiếng cửa đá bị đẩy ra, Gia Hình Thiên đạp không mà đi, thấy lão có vẻ muốn ra oai, Lâm Minh cũng đạp không mà đi, Thải Điệp cũng vậy.

“ Lâm tiểu tử…..người….cùng…là…Đấu Tông?” Gia Hình Thiên vẻ mặt kinh ngạc, nói lắp hỏi Lâm Minh.

“ Ha ha không ngờ phải không?”

“ Hazz lão phu không bằng Điện Chủ!” Bây giờ lão mới thực sự khất phục, cảm nhận đấu khí trong cơ thể Lâm Minh tựa như biển, lão biết giờ mình không phài đối thủ của hắn.

Sau đó, mới chú ý người đang lơ lửng đứng sau Lâm Minh, lão mở mắt thật to nói lắp “ Mỹ Đỗ Toa…. Sao ngươi lại ở đây….cũng là Đấu Tông? “

Lão sợ hãi, nhưng kí ức khi phải chiến đấu với nàng ta qua trở lại, bỗng lão bốc phá Đấu Khí nâng mức cảnh giác lên một trăm phần trăm.

“ Hắc không cần phải căng thẳng, cô ấy là lão bà ta tên Thải Điệp em gái của Mỹ Đỗ Toa!”

“ Chào Lão quái nhân, lâu rồi không gặp!” Thải Điệp cũng thu hồi đấu khí, chào hỏi xã giao với Gia Hình Thiên.

Nói xong Lâm Minh cũng Thải Điệp hạ xuống, Gia lão thấy vẫn cũng an tâm, hắn biết chỉ cần lão còn là người của Thiên Minh Điện thì vẫn luôn được che chở.

“ Mời….”

Gia Hình Thiên, dơ tay mời hai người Lâm Minh và Thải Điệp tới bàn đá ở gần đó ngồi nói chuyện, còn về phần hai nha đầu kia bị làm lỡ.

“ Hai nha đầu, kia đi chơi đi ở đây không rành cho trẻ con!” Lâm Minh trêu đùa hai người, cũng có ý đuổi hai người đi chỗ khác.

“ Hừ, có gì vui Nhã Phi tỷ chúng ta đi tìm Nguyệt nhi chơi!” Không để Nhã Phi kịp phản ứng, đã bị Yêu Dạ kéo đi chơi.

“ Về phần Thải Điệp, coi như hai người đã từng quen biết qua, ta không giải thích nữa, lần này đến đây có hai việc cần nói với lão!”

“ Mời Điện Chủ cứ nói!”

“ Thứ nhất dược liêu của lão cho ta đã nhờ vị bằng hữu kia luyện xong rồi, còn một chút nữa là khi dùng phải có luyện dược sư sử dụng đấu khí hoả để giúp Ma thú kia hấp thu nó một cách hoàn mỹ hơn!”

“ Vậy không biết vị bằng hữu đó của Điện Chủ có ở Gia Mã này không?”

Khi nghe đan dược đã xong, lão vui mừng khôn siết, lão bằng hữu của lão sắp lại được chính chiến cùng lão.

Nhưng khi biết phải cần luyện dược sư có thuộc tính hoả mạnh để giúp hấp thu dược luyện hoàn mỹ nhất, thì lão lại có chút lo lắng.

“ Yên tâm đi, vị bằng hữu đó của ta sẽ đến ngay thôi!”

“ Còn việc thứ hai là thu phục Vân Lam Tông, ta biết lão tông chủ của bọn hắn muốn đột phá Đấu Tông, vì thế….”

“ Ngài muốn dùng, Phá Tông Đan để dụ dỗ bọn hắn gia nhập sao?”

“ Đúng thế, ta muốn lão đi trước đàm phá, ta sẽ đến cùng với U Hải Giao Long!”

“ Được vậy ta đi luôn!”

Gia Hình Thiên, hiện đã rất ngứa tay, mới cả trước đây khi lão và Vân Sơn từng giao chiến qua nhưng đều là kết quả hoà. Giờ lão mạnh hơn phải nhân cơ hội để hành hạ lão Vân Sơn, trước đi lão ta đuổi kịp Gia Hình Thiên.

Không dài dòng, Gia Hình Thiên Đứng lên đi luôn, hắn cũng đi tới mặt hồ nơi U Hải Giao Long đang ngủ say.

Sau đó là hắn gọi Dược Trần ra làm luôn, Thải Điệp dùng đấu khi hoá bàn tay lớn chộp lấy U Hải Giao Long, và thế là một màn chữa thương cực kì bạo lực diễn ra.

Nữa tiếng sau, một lão giả mặc bộ cẩm bào màu lam đang ngồi thất thần ở gần mặt hồ, hắn chưa hiểu chuyện gì đã bị bàn tay lớn chộp lên sau đó là màn thiểu rắn nổi lên.

Sau khi mọi chuyện xong hắn bị đút một viên đan dược và hoá thành nhân hình, Lâm Minh đi tới vỗ vai hắn nói.

“ Tỉnh chưa, về sau người gọi là U Hải, cấp bậc hộ vệ rõ chưa!”

“ Đa tạ Điện Chủ, ban ơn tạ hạ nguyện dốc hết sức vì sự nghiệp của Thiên Minh Điện!”

“ Tốt giờ đi thôi!”

Sau một màn chữa thương, đánh đập, thì U Hải Giao Long Thú đã ngoan ngoãn nghe lời Lâm Minh.

“ Tên Gia Hình Thiên chết tiệt, tìm đâu ra hai tên cường giả khủng bố vậy, bọn hắn muốn diệt Vân Lam Tông à?” U Hải nghĩ bụng.

Hiện tại, Thiên Minh Điện lại ra một cấp bậc Đấu Hoàng nữa, tổng số là 2 Đấu Hoàng quá ít, và Đấu Tông thì là 4, Đấu Vương có 2 người “ hazz đường còn dài a! ”.

……..

Ngay lúc này Vân Lam Tông, đang có một cuộc bán hành diễn ra.

“ Gia Hình Thiên, người đừng quá đáng ahhh…..” người ăn hành Vân Sơn, gầm thét trong vô vọng.

Ầm~ ầm~

Sau đó lại bị bắn ra 10 mét, một chân bị cự nhân thổ đấu khí cần lấy đập xuống đất, lúc này đâu còn là hình tượng phóng khoáng, trích tiên nữa.

Mà thay vào đó, là bộ dáng dơ bẩn, nhem nhuốc, đầu tóc bù xù, quần áo rách tả tơi.

Đám người Vân Vận, trưởng lão bị Gia Hình Thiên vận dụng năng lực “ Cầm cố Không Gian “ một cách thô thiển.

“ Ha ha thế nào Vân Sơn, đã biết Đấu Tông lợi hại chưa. Vân Vận tiểu bối thấy rõ sư phụ của người chưa ha ha….”

Gia Hình Thiên chưa bao giờ sang khoải như hôm nay, kẻ thù lớn nhất của Hoàng Thất bị hắn đánh không có lực hoàn thủ.

Lúc này trên bầu trời tiếng của Lâm Minh vang lên “ Gia lão hình như lão hơi quá tay rồi đó?”

“ Ha ha Điện Chủ, đó chỉ mới là khỏi động thôi!” Gia Hình Thiên cười đáo.

Lâm Minh vỗ trán, hắn không biết lão quái nhân có một mặt như vậy đấy.

“ Hả người là ai sao lại có khí tức của U Hải Giao Long Thú?” Gia Hình Thiên nhìn chằm chằm U Hải.

“ Người đã là Đấu Tông?” U Hải vẻ mặt kinh nghi hỏi.

“ Chẳng lẽ người là U Hải Giao Long Thú?”

Hai người cứ ta hỏi người lại hỏi, Lâm Minh cũng chả buồn để ý đến họ, chỉ ra hiệu cho Thải Điệp gỡ khoá không gian.

Thải Điệp chỉ phấy nhẹ tay, toàn bọn đám người Vân Vận được giải thoát, ngồi bệt xuống thở dốc.

“ Ha ha Vân Tông Chủ, Gia Lão có chút quá tay mong các hạ bỏ qua, không biết có thể nói chuyện cùng tại hạ được không vậy?”

Lâm Minh đạp xuống ôm quyền bồi tội, sau đó hỏi nhưng lại chợt thả ra uy áp thẳng đến Đám cao cấp.

“ Khục khục, mời các hạ vào trong!” Vân Sơn đứng dậy không dám chậm trễ.

Hắn biết hai người đến sau này, chắc là Lâm Minh Điện Chủ trong lời của thám tử nói, vậy là thực lực cũng là Đấu Tông, còn người đi theo đằng sau tướng mạo tựa Mỹ Đỗ Toạ, thực lực cũng là Đấu Tông còn nhỉnh hơn Lâm Minh.

Khi chỉ phẩy tay đã hoá giải phong cấm không gian, vẻ mặt của Vân Sơn trở lên khát vọng, đã 2 năm trôi qua hắn vô vọng không thể đột phá cảnh giới mà hắn mơ ước.

Nhưng khi Lâm Minh xuất hiện hắn biết cơ hội của mình đã tới, cảm nhận được uy áp từ Đấu Tông làm hắn càng thèm khát hơn nữa.

Vào trong đại điện, bàn dài đã được đặt ra, một bên là Vân Sơn, Vân Vận và đám trưởng lão của Vân Lam Tông, bên còn lại là Lâm Minh và Thải Điệp còn hai người Gia Hình Thiên và U Hải đứng ở phía sau.

Đám người trưởng lão của Vân Lam Tông cũng vậy, chỉ có Vân Sơn và Vân Vận ngồi đàm phán với Lâm Minh và Thải Điệp.

“ Thế nào Vân lão tông chủ, cảm nhận được sức mạnh của Đấu Tông thế nào?” Lâm Minh hỏi đểu.

Hắn biết hiện giờ thế chủ động thuộc về hắn, không chỉ vậy nếu muốn Lâm Minh có thể Diệt cả Vân Lam Tông này.

Nhưng thứ hắn muốn là nguồn nhân lực của Vân Lam Tông, và cả Tông Chủ xinh đẹp nữa, từ khi xuất hiện hắn chưa từng liếc Vân Vận lấy một lần.

Không phải hắn không để ý tới nàng, mà hắn biết hiện giờ nàng là ngôi sao mới nổi của Vân Lam Tông, xét về thực lực, địa vị, quyền lực, nàng có đủ hết, thế nên hắn muốn chơi con bài thần bí.

“ Nếu một nữ nhân, tò mò về bạn có nghĩ là cô ấy đang sắp thích bạn!” Đấy là câu nói của vua tán gái, hắn muốn áp dụng công thức này.